Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 283: Bốn phát minh nhỏ





Khúc Mịch và Thương Dĩ Nhu đang thảo luận về vụ án thì cảnh sát James gọi điện.

"Giáo sư Khúc, đúng như suy đoán của anh, đã tìm được Khổng Trí Tuệ. Cô ấy không mất tích mà chỉ mất liên lạc. Cô ấy thất bố mẹ mình quản lý má nghiêm nên khoảng thời gian trước có hẹn với người bạn trên mạng lái xe đi Ottawa chơi. Cô ấy tắt di động là để đi chơi thoải mái, vừa thấy cảnh sát đăng thông báo, biết bố mẹ mình báo cảnh sát, bản thân bị xem là người bị hại thứ tư trong vụ án lột da nên mới vội liên lạc với gia đình."

Thương Dĩ Nhu không khỏi giơ ngón cái với Khúc Mịch. Tất cả đều bị anh đoán trúng, thảo nào cảnh sát James năm lần bảy lượt mời cũng phải mời được Khúc Mịch.

"Giáo sư Khúc, tiếp theo phương hướng điều tra của chúng ta là thế nào đây?" Sau chuyện của Khổng Trí Tuệ, James càng phục anh.

"Cảnh sát James, tôi là chuyên gia tâm lý học tội phạm các anh mời, tôi không chuyên việc phá án, điều tôi có thể làm chỉ là phác họa tính cách, phân tích tâm lý của hung thủ." Khúc Mịch không còn là đội trưởng đội cảnh sát, không có quyền ở đây, hơn nữa anh không nghĩ kinh nghiệm phá án nhiều năm của cảnh sát James chỉ là vật trang trí, "Hung thủ là nam, bề ngoài dịu dàng hào phóng, có trình độ văn hóa cao, có khả năng xã giao. Hắn có khả năng nghệ thuật, có xe có nhà."

"Được, chúng tôi sẽ điều tra các mối quan hệ xung quanh Cao Khiết xem có ai phù hợp hay không." Cảnh sát James cúp máy.

James là người có năng lực, biết điều tra từ đâu.

Nhưng kết quả điều tra những người xung quanh Cao Khiết không lý tưởng, chồng cô ấy đương nhiên không hợp phác họa chân dung của Khúc Mịch về hung thủ. Thời điểm Cao Khiết mất tích ông chủ nhà hàng đang kiểm kê, các đồng nghiệp cũng không có cơ hội gây án.

Còn về người khác tặng hoa cho cô ấy căn bản không hề tồn tại, là Cao Khiết tự mua cho mình. Gần đây cửa hàng bán hoa đang giảm giá nên cô ấy mua về trang trí nhà cửa, ngoài ra là để chồng mình cảm thấy có nguy cơ, không ngờ cả hai lại vì vậy mà cãi nhau, Cao Khiết không muốn về nhà sớm nên chủ động ở lại trực thay đồng nghiệp.

Cảnh sát đã hỏi thăm nhân viên nhà hàng, bọn họ đều nói không thấy có khách nào thân thiết với Cao Khiết cả.

Liệu có phải điều tra sai hướng rồi không?

"Giáo sư Khúc, Cao Khiết là nạn nhân đầu tiên, hung thủ chắc chắn sẽ chọn người quen để gây án, hướng điều tra của chúng tôi là chính xác nhưng kết quả lại không lý tưởng." James lại gọi điện cho Khúc Mịch, "Giáo sư Khúc, anh có thể phân tích sâu hơn về hung thủ được không? Hắn sử dụng phương pháp thời cổ xưa Trung Quốc để lột da người sống, không lẽ hắn là người Trung Quốc?"

Nếu có thể xác định được quốc tịch của hung thủ, đặc điểm vẽ ngoài rõ ràng hơn thì việc điều tra mới thêm thuận lợi.

"Hung thủ không phải người Trung Quốc, cũng không phải người yêu thích văn hóa Trung Quốc. Hắn chỉ si mê với da lông của các loài động vật, bao gồm con người. Nếu biết rõ về hình phạt lột da thời cổ đại thì sẽ biết để đề phòng phạm nhân biến thành ác quỷ quay về trả thù, sau khi lột da kẻ hành hình sẽ đóng đinh sắt vào đỉnh đầu thi thể, để linh hồn mãi mãi bị nhốt trong thể xác không da, không được luân hồi. Mà ba thi thể lột da các anh phát hiện được không phát bất kỳ phát hiện gì trên đỉnh đầu.

"Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng hung thủ là người Trung Quốc hoặc có hiểu biết về văn hóa Trung Quốc." James nghi ngờ.

Khúc Mịch đang xem ảnh chụp, lời khai của gia đình nạn nhân và người phát hiện thi thể.

"Khi mất tích nạn nhân Cao Khiết có mang sợi dây chuyền có mặt chữ thập, nhưng thời điểm phát hiện thi thể, sợi dây chuyền kia đã biến mất. Việc vứt bỏ dây chuyền chữ thập đồng nghĩa với việc phản bội Chúa và sự xuất hiện của ác quỷ. Điều này không nằm trong thần thoại Trung Quốc, hơn nữa người không hiểu rõ về đạo Công giáo sẽ không làm gì. Hung thủ có sự si mê với làn da của các cô gái trẻ Trung Quốc. Cảnh sát James, theo anh nguyên nhân là gì? Cải trắng bình thường ở Trung Quốc đến Tokyo liền trở thành món đồ ăn xa xỉ, vật hiếm trở nên quý giá, hung thủ thích làn da của các cô gái trẻ Trung Quốc vì hắn và phụ nữ chủng tộc cùng với hắn không sở hữu làn da mịn màng trắng sáng như vậy."

"Trừ Trung Quốc thì các cô gái châu Á khác cũng có làn da như thế, ví dụ như Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan không phải sao?"

"Chắc cảnh sát James chưa biết về bốn phát minh nhỏ của châu Á rồi." Khúc Mịch khẽ cười, "Trang điểm ở Nhật Bản, phẫu thuật thẩm mỹ ở Hàn Quốc, thay đổi giới tính ở Hàn Quốc và kỹ thuật PS của Trung Quốc. Nếu đứng từ thế giới hiện thực để nhìn thì người Trung Quốc chân thật và đáng tin hơn, mà hung thủ chắc chắn là kẻ cố chấp theo đuổi sự hoàn mỹ."

Nghe Khúc Mịch phân tích, James tâm phục khẩu phục, ông ta tán đồng với phân tích tính cách hung thủ của anh. Hung thủ là người theo đuổi sự hoàn mỹ, nếu bắt một cô gái bề ngoài xinh đẹp về, sau khi cởi đồ mới biết là người chuyển giới thì chắc chắn sẽ giận đến hộc máu, đến khi đó e rằng không chỉ là lột da nữa mà là lăng trì!

"Hung thủ rất thân quen với con phố Giai Lâm, nơi Cao Khiết mất tích." Khúc Mịch nhắc nhở.

James vỗ đầu, sao ông lại bỏ qua một nơi quan trọng như vậy!

Cảnh sát lập tức tiến hành điều tra xung quanh khu vực phố Giai Lâm.

Ba ngày sau, hung thủ tìm được ba người phù hợp với phác họa nghi phạm. Bọn họ lần lượt là một chủ tiệm tạp hóa nhỏ, sống một mình, có xe; một người là họa sĩ, có năng khiếu nghệ thuật, có xe, nhưng hắn hiện đang sống cùng bạn gái ở chung cư; người còn lại là thợ sửa đàn piano, sống một mình ở ngoại ô, có xe, hiện bị tình nghi lớn nhất.

Hắn là người Pháp, bề ngoài hiền lành, năm nay 32 tuổi, tới Toronto vì một cô gái, cuối cùng họ lại không thể kết hôn, sau khi chia tay hắn vẫn ở Toronto.

Bạn gái cũ của hắn từng tố cáo hắn theo dõi mình, hắn còn quậy phá trong lễ kết hôn của người ta, bị bảo vệ đuổi ra ngay tại hiện trường. Hơn nữa theo phản ánh của bạn gái cũ thì hắn là kẻ lập dị, tư duy kỳ quái, không ai hiểu được hắn đang nghĩ gì.

Sau khi kết hôn bạn gái cũ sợ hắn tiếp tục đu bám nên đã cùng chồng mình dọn đến Montreal, tính đến nay một mình hắn đã ở Toronto ba năm.

Hơn nữa nửa tháng trước khi Cao Khiết mất tích, hắn từng đến nhà hàng sửa đàn piano, người tiếp hắn chính là Cao Khiết. Hắn hoàn toàn phù hợp với phác họa tội phạm của Khúc Mịch, cảnh sát đã tiến hành bắt giữ hắn, còn xét nhà và ô tô, tiếc là không có bất kỳ phát hiện gì.

Đích thân James thẩm vấn hắn, hắn phủ nhận việc mình quen Cao Khiết, càng phủ nhận việt mình từng giết người lột da. Sau 48 tiếng tạm giam, cảnh sát chỉ đành thả hắn vì không có chứng cứ. Có điều cảnh sát không hề từ bỏ, bọn họ đã phái người theo dõi hắn.

Vụ án mãi không có tiến triển, người dân bắt đầu xôn xao, áp lực xã hội vô cùng lớn, nhất là gần đây trên mạng bắt đầu xuất hiện vài tin đồn vớ vẩn. Có người đồn hung thủ là sứ giả của quỷ Satan đến để tìm kiếm con gái của ác quỷ, nếu lột da không chết, người đó chính là con gái của Satan có thể trường sinh bất tử.

"Đúng là vô nghĩa." Thấy Thương Dĩ Nhu háo hức xem, Khúc Mịch nói.

"Xét từ bệnh học và sinh lý học thì bị lột da như vậy, con người chắc chắn sẽ chết." Thương Dĩ Nhu nhấp ngụm cà phê, "Không ai có thể trường sinh bất tử, nhưng từ xưa đến nay, từ Trung Quốc đến nước ngoài lại có rất nhiều người tìm cách trường sinh bất tử. Tần Thủy Hoàng của Trung Quốc, Pharaoh của Ai Cập, bọn họ đều có niềm tin vào việc trường sinh, chờ ngày có thể bò ra khỏi mộ."

"Đó đều là do sự tham lam. Bọn họ có quyền lực chí cao vô thượng, có tiền đếm không hết, mỹ nữ ở ngay trước mặt, trừ trường sinh bất tử thì không có gì là không thể làm. Thế nên việc đời đời kiếp kiếp có được quyền lực tối ca trở thành theo đuổi cuối cùng trong cuộc đời họ."

Thương Dĩ Nhu không có cách nào hiểu được suy nghĩ muốn trường sinh, tuy rằng cái chết rất đáng sợ, tuy cô vẫn còn rất nhiều lưu luyến với cuộc đời này nhưng chết cũng là một hình thức tồn tại, là giai đoạn cuối cùng của một đời người. Thiếu giai đoạn này, đời người sẽ không hoàn chỉnh.

Bọn họ đang nói chuyện, mẹ Khúc gọi điện. Từ lúc xảy ra vụ án lột da, ngày nào bà cũng lo lắng, mắt cứ dán chặt vào bản tin quốc tế, rảnh rỗi cũng sẽ lên mạng tìm hiểu. Không chỉ Toronto, ngay cả Trung Quốc cũng có vài trang web đang thảo luận việc này.

Tất cả nạn nhân đều là phụ nữ Trung Quốc, là đồng bào mọi người đương nhiên phải chú ý, hơn nữa cách gây án của hung thủ vô cùng đặc biệt, hoàn nguyên cách thức lột da cơ thể sống của mấy ngàn năm trước, khiến người ta kinh ngạc không thôi.

"Tiểu Nhu, hay là con xin bảo lưu một năm đi."

Thương Dĩ Nhu vội trấn an: "Mẹ đừng xem mấy bài viết trên mạng nữa, không đáng tin đâu."

Nghe cô nói vậy, Khúc Mịch liếc nhìn màn hình laptop.

Thương Dĩ Nhu vội thoát khỏi trang web, nói: "Cảnh sát đã xác định được nghi phạm, hắn sắp bị bắt rồi, hơn nữa trừ phòng thí nghiệm con chỉ ở nhà, đi đâu cũng có Khúc Mịch. Có Khúc Mịch ở cạnh mẹ cứ yên tâm đi, anh ấy cẩn thận lắm."

Đúng vậy, bây giờ Khúc Mịch còn rõ hành trình của Thương Dĩ Nhu hơn cả chính cô, ngày nào anh cũng đứng chờ dưới tòa nhà thí nghiệm, di động và mạng xã hội đều trực tuyến 24/24, rảnh rỗi là video call, hơn nữa Khúc Mịch cũng đã gắn một con chip công nghệ cao vào di động của Thương Dĩ Nhu, có thể xác định vị trí của cô bất cứ lúc nào.