Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 136: C136: Tái hiện bản án cũ




Thấy Khúc Mịch không ổn lắm, mọi người không ai dám lên tiếng.

"Hôm qua tôi đã đọc kết quả mọi người thảo luận, tôi cũng đã phản hồi ý kiến. Sáng nay khoa pháp chứng đã mang kết quả kiểm tra tới, chúng ta mở họp thảo luận phương hướng điều tra."

Khúc Mịch vừa hết câu, cửa phòng họp mở.

Cậu ta đi thẳng tới trước mặt Khúc Mịch, giơ tay chào: "Cảnh sát hình sự Mạnh Triết đã hoàn thành nhiệm vụ đội trưởng giao, bây giờ xin về đơn vị!"

"Tôi nghe cục trưởng Hoàng muốn điều cậu xuống chỉ đạo đồn công an cấp dưới, sao cậu không đi?"


Mạnh Triết vượt qua áp lực, đưa Thôi Minh ra trước pháp luật, được xã hội hết mực khen ngợi.

Thôi Minh là đạo biểu thành phố, hắn làm trái pháp luật khiến rất nhiều lãnh đạo căm phẫn. Vì thế bí thư Trương đặc biệt mở cuộc họp với tất cả lãnh đạo, đầu tiên là khen ngợi Mạnh Triết, sau đó phê bình thôi minh, còn cảnh cáo những lãnh đạo khác.

Vì biểu hiện xuất sắc, cục trưởng Hoàng chủ động điều Mạnh Triết đi rèn luyện hai năm, thực chất là muốn đề bạt, nếu tiếp tục phát triển theo đà này, Mạnh Triết sẽ rất có tương lai.

"Tôi là một cảnh sát hình sự, nên hăng hái chiến đấu ở tuyến đầu." Mạnh Triết dõng dạc trả lời, "Hơn nữa tôi không thích làm quan, tôi muốn tự tay bắt kẻ xấu!"

"Được rồi, ngồi xuống đi." Khúc Mịch nói.

Mạnh Triết ngồi xuống, lấy tất cả tài liệu liên quan đến vụ án này từ trong cặp ra.

"Mọi người cùng xem kết quả mới nhất khoa pháp chứng gửi đến đi, sau đó phát biểu ý kiến." Khúc Mịch uống chút trà nâng cao tinh thần.

Mạnh Triết lên tiếng trước: "Tôi chưa từng đến hiện trường, có lẽ phân tích không được đầy đủ. Từ các bức ảnh mà các đồng chí chụp và kết quả kiểm tra của khoa pháp chứng, có thể thấy hung thủ vô cùng tàn nhẫn, hơn nữa còn có xu hướng cuồng ngược đãi. Vốn dĩ hắn chỉ cần đập vào đầu nạn nhân là có thể dẫn đến tử vong, nhưng hắn liên tục đánh độc, khiến người chết hoàn toàn biến dạng. Sau đó hắn còn đập đầu con chó lớn. Nữ chủ nhân Vương Tuệ ngủ trong phòng nghe thấy động tĩnh muốn ra ngoài xem thì bị hung thủ chặn ở cửa. Cô ta vội đóng cửa khóa trái lại, hung thủ lập tức đẩy ra khiến đầu Vương Tuệ đập vào cửa, bắn ngược ngã xuống đất, không thể nhanh chóng đứng dậy. Lúc này hung thủ lại cầm chày đập đầu Vương Tuệ, khiến Vương Tuệ chết ngay tại chỗ. Con gái của Vương Tuệ Vương Tiểu Nhã năm nay 6 tuổi trốn trong tủ quần áo bị hung thủ phát hiện, bị bẻ gãy cổ ngay tại chỗ, sau đó còn bị nhét quần áo vào miệng. Phần xương ở cổ Vương Tiểu Nhã bị gãy, nhưng nguyên nhân dẫn đến cái chết là không thể hô hấp. Theo ảnh chụp hiện trường, nguyên nhân khiến cô bé không thể hô hấp là do quần áo nhét trong miệng. Những thứ quý giá trong nhà họ như trang sức, tiền mặt, di động đều bị cướp sạch, đây có thể là vụ giết người cướp của. Hung thủ lấy hết đồ xong vẫn chưa vội vã bỏ trốn mà bóp cổ mèo mẹ rồi ném vào tường. Ngược đãi mèo mẹ xong, hắn còn dẫm chết hai con mèo con không có sức phản kháng trong rổ."

"Xem ra tối qua cậu đã nghiên cứu rất kỹ." Lục Li gật đầu, tuy Mạnh Triết không đến hiện trường nhưng vẫn có thể hoàn nguyên một cách chuẩn xác, "Hung thủ không để lại bất cứ dấu vân tay nào nhưng vẫn có dấu giày rất rõ. Vấn đề này để Vương Tịnh nói, cô ấy là người phân tích dấu giày."


"Hiện trường có rất nhiều dấu giày, đều là số 46. Theo phân tích độ lớn nhỏ của giấu dày, hung thủ cao trên 1m85, nặng khoảng 100kg, thuận tay trái."

Nhìn ra chiều cao cân nặng không hề kỳ lạ từ dấu chân không hề kỳ lạ, nhưng còn có thể nhìn ra việc thuận tay nào sao? Vương Nhân Phủ không tin lắm.

"Đúng là hung thủ thuận tay trái." Hách Minh tán đồng, "Trên cửa phòng ngủ có nửa dấu tay máu, vì hung thủ mang găng tay không thể lấy dấu vân tay nhưng theo vị trí bàn tay có thể xác định hung thủ dùng tay trái để đảy cửa."

"Hung thủ cầm hung khí bằng tay phải nên mới đẩy cửa bằng tay trái, như vậy không phải phủ định giả thiết hung thủ thuận tay trái sao?" Vương Nhân Phủ đưa ra ý kiến của mình.

"Vương Tuệ cao 1m65, nặng 65kg, theo bản năng sinh tồn, cô ta chắc chắn sẽ dùng hết sức, thậm chí sức vượt xa bình thường. Trong tình huống như vậy, hung thủ vẫn có thể dùng một tay đẩy cửa, còn đẩy Vương Tuệ bắn ra ngã xuống đất, chứng minh sức trên tay đó cả hắn rất lớn, hơn nữa còn là tay thuận." Hách Minh giải thích.

Nghe đến đây, Khúc Mịch tổng kết lại: "Hung thủ cao hơn 1m85, nặng 100kg, có thói quen sử dụng tay trái. Hắn ta là công nhân lao động chân tay, trình độ văn hóa không cao. Bình thường tính cách yếu đuối, không dám tranh chấp với ai, có khả năng khi bị trẻ con khinh thường cũng không dám phản kháng. Hắn ra tay hung tàn với người trưởng thành, trẻ con và chó mèo lớn, không cho bọn họ cơ hội phản kháng, chứng tỏ hắn cảm thấy bọn họ có sự uy hiếp với mình, còn hành động tra tấn hai con mèo con là để bộc phát cảm xúc."


"Đội trưởng Khúc, tại sao hắn chỉ dùng chân giẫm đầu mèo con, còn đạp bộ phận sinh dục nữa?" Khúc Mịch hỏi, "Tại sao phải giẫm bộ phận sinh dục của mèo con? Chẳng lẽ hắn bị biến thái?"

"Theo quan sát của tôi, hung thủ có mối thù với động vật, nhất là chó mèo. Tôi nghi ngờ hắn từng bị động vật làm hại, hơn nữa rất có khả năng mất đi năng lực quan hệ. Mọi người xem bản án mười lăm năm trước đi, chính là vụ bố mẹ bác sĩ Thương bị giết hại." Khúc Mịch mở laptop, để Cố Thành chiếu lên màn hình lớn.

Vừa nhìn, mọi người đều phát hiện hai vụ án có nhiều điểm tương tự, đặc biệt là hung khí và cách gây án, hơn nữa thú cưng đều bị giẫm chết, bộ phận sinh dục cũng bị giẫm nát. May mà năm đó pháp y Thương trốn trong tủ quần áo nên mới thoát được.

"Tôi cảm thấy hung thủ của hai vụ án này là cùng một người, hơn nữa đúng như lời đội trưởng Khúc nói, hung thủ rất để ý tới bộ phận sinh dục. Giẫm đạp bộ phận sinh dục của động vật là điểm quan trọng, chúng ta cần chú ý." Lục Li phân tích, "Hai vụ án cách nhau mười lăm năm nên tôi đoán tuổi của hung thủ từ 35 đến 45."

"Trong mười lăm năm hung thủ chỉ gây ra hai vụ án, thế thì động cơ của hắn có phải ngẫu nhiên không? Hay do hoàn cảnh kinh tế mới khiến hắn phạm pháp lần nữa? Tôi cảm thấy trong này còn ẩn khuất." Lưu Tuấn phát biểu.