Thì ra Triệu Xuyên không chỉ có Yến Ni là tình nhân, hắn còn qua lại với một nữ thương nhân. Giữa họ là quan hệ đôi bên cùng có lợi, người phụ nữ kia cũng có gia đình, bọn họ chỉ là tình N đêm.
"Việc này tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, nếu không sẽ hủy hoại hai gia đình, hơn nữa hạng mục tôi đang đầu tư đang đánh cược tất cả đấy!" Triệu Xuyên nhấn mạnh.
"Tạm thời anh vẫn chưa thể xóa được hiềm nghi, không loại trừ khả năng anh và tình nhân đã thông đồng với nhau. Bây giờ anh nói chuyện mình bị uy hiếp đi, rốt cuộc là thế nào?" Lục Li nói.
"Hung thủ giết người là Lãnh Thác, chẳng ai lại đi làm chuyện nhàm chán lại biến thái như vậy!" Triệu Xuyên khẳng định, "Hắn còn gửi ảnh vào hộp thư của tôi, có thi thể của Yến Ni, còn có... Còn có thai nhi máu chảy đầm đìa! Tôi có thể thấy rõ đầu và tay chân của chúng nữa. Tôi không dám nhớ lại, cảnh tượng máu me đó liên tục xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Tôi thậm chí nghe chúng gọi bố ơi cứu con, nửa đêm nào cũng bừng tỉnh."
"Số ảnh đó hiện đang ở đâu?"
"Xóa rồi."
"Xóa rồi?" Lục Li cho rằng hành động của hắn quá kỳ lạ.
"Kha Mẫn phát hiện số ảnh đó, sợ tới mức suýt ngất xỉu, tôi cũng sợ. Tôi thấy sự việc không giấu được nên khai thật với cô ấy quan hệ của mình với Yến Ni. Nghe xong cô ấy bật khóc, tôi phải quỳ xuống cầu xin cô ấy tha thứ, thề không bao giờ tái phạm. Dù gì chúng tôi cũng có nền móng tình cảm, cô ấy quyết định bỏ qua chuyện cũ. Cô ấy nói đội trưởng Khúc cho rằng hung thủ là tên biến thái, khẳng định hắn đã biết quan hệ của chúng tôi nên mới gửi ảnh đe dọa. Cô ấy xóa ảnh giúp tôi, còn nói sẽ không sao. Quả nhiên hung thủ không còn gửi ảnh nữa, nhưng tôi vẫn sợ, không dám kể với ai, chỉ khi ở bên Kha Mẫn mới có cảm giác an toàn. Hai ngày sau đó các anh lại phái Kha Mẫn đi Bali điều tra chuyện của Yến Ni. Tôi sợ mối quan hệ của mình và Yến Ni bị tra ra nên đi cùng Kha Mẫn. Đến nơi, chúng tôi không điều tra gì cả, tôi bảo Kha Mẫn gọi điện nói dối là một mình Yến Ni tới đảo Bali, không có người đàn ông nào khác. Các anh tin, rồi Lãnh Thác bị bắt cũng không nhắc tới mối quan hệ của tôi và Yến Ni, còn tự sát ở kho lạnh. Tôi cứ tưởng việc này cuối cùng cũng kết thúc, vừa mới yên lòng, không ngờ các anh lại tìm tới cửa. Sao vậy? Chẳng lẽ giết Yến Ni là một người khác? Không đâu, chắc chắn là Lãnh Thác, chẳng có ai biến thái tàn nhẫn như vậy!"
"Chúng tôi cần đi xác thực lời khai của anh, tạm thời chưa thể thả anh ra."
"Đội phó Lục, anh đã hứa sẽ không tiết lộ chuyện tôi có tình nhân khác rồi đấy!" Triệu Xuyên dặn dò.
Lục Li khinh bỉ liếc anh ta: "Chắc anh chưa kể với Kha Mẫn việc mình muốn mua nhà, còn lập di chúc cho đứa con ngoài dã thú đúng không?"
Triệu Xuyên xấu hổ gục đầu.
Lục Li bảo Vương Nhân Phủ điều tra, không bao lâu đã có kết quả. Tối hôm đó Triệu Xuyên đưa Yến Ni về trước cổng hoa viên Kim Đế, sau đó đến nhà tình nhân, ở tới sáng hôm sau.
Bọn họ đang có dự án ở Hongkong nên sáng sớm đã lên máy bay, ba ngày sau mới về.
Vương Nhân Phủ lấy video giám sát ở khu vực nhà của tình nhân, còn đến hải quan kiểm chứng, chứng minh lời Triệu Xuyên nói là thật. Thế nên, anh ta không có thời gian giết người. Còn về sợi tóc phát hiện trên người Yến Ni, rất có khả năng là thời điểm hai người ôm ấp đã vô tình sót lại trên quần áo.
Lục Li lại đến nhà Triệu Xuyên kiểm tra, không hề phát hiện bất cứ tấm ảnh nào trong mail của hắn. Bọn họ nhờ người khôi phục dữ liệu bị xóa, tạm thời chưa được. Anh gọi điện báo cáo kết quả với Khúc Mịch, Khúc Mịch bảo anh mang máy tính của Triệu Xuyên về cục cảnh sát.
Quá trình Khúc Mịch thẩm vấn Kha Mẫn cũng rất thông lợi, Kha Mẫn tự động thú nhận hành vi của mình.
Lúc quét dọn phòng làm việc, chị ta phát hiện máy tính của Triệu Xuyên nhận một email kỳ lạ, không có tên người gửi, chủ đề chỉ có hai chữ "Bất ngờ". Chị ta bấm vào xem thì thấy bên trong không có nội dung, chỉ có một tệp tin. Chị tải xuống, mở ra, lập tức bị mấy tấm ảnh dọa cho giật mình.
Triệu Xuyên nghe chị ta la lên vội chạy vào, thấy hai tấm ảnh kia, sắc mặt cũng tái nhợt. Ảnh chụp thi thể Yến Ni tại sao lại gửi cho chồng chị ta? Hơn nữa còn có ảnh chụp thai nhi, những thứ này ngay cả đội hình sự cũng không có!
Là phụ nữ, chồng mình ngoại tình, Kha Mẫn đương nhiên sẽ có chút linh cảm. Nhìn tấm ảnh trước mắt, lại nhìn chồng mình, chị ta cũng biết một ít. Không đợi chị ta hỏi gì, Triệu Xuyên đã chủ động thừa nhận quan hệ của mình và Yến Ni.
Phụ nữ mà, trong tình cảm thường nhớ thương tình cũ, hơn nữa Kha Mẫn đi theo Triệu Xuyên từ khoảng thời gian khó khăn, bây giờ cuộc sống tốt hơn, lại có Đa Đa thông minh đáng yêu, Kha Mẫn đương nhiên sẽ cho anh ta cơ hội.
Kha Mẫn không chỉ tha thứ cho Triệu Xuyên, còn trong thời điểm anh ta sợ hãi bất lực nhất cho anh ta sự an ủi và ấm áp, còn giúp anh ta che giấu quan hệ với Yến Ni.
"Tôi tin Triệu Xuyên sẽ không giết người, anh ấy bận đi công tác, hoàn toàn không có thời gian!" Kha Mẫn tin tưởng chồng mình nên mới giúp anh ta.
Nghe chị ta tự thuật, Khúc Mịch không nói gì. Anh ngồi dựa lưng vào ghế, mắt nhìn chằm chằm Kha Mẫn.
"Anh ta không có, nhưng chị có!"
Kha Mẫn giật mình: "Ý anh là nghi ngờ tôi?"
"Đúng! Chị có động cơ và thời gian giết người, hơn nữa chị biết cụ thể quá trình Lãnh Thác gây án, thế nên hoàn toàn có thể bắt chước. Nhưng dù gì cũng chỉ là bắt chước, có giống đến đâu cũng có chỗ hở." Khúc Mịch hừ lạnh, "Một người phụ nữ ghen đến không còn tỉnh táo, một người phụ nữ cho rằng mình có thể đánh cược vì con trai, đúng là ngu xuẩn, đáng buồn, đáng thương!"
Ánh mắt Kha Mẫn thay đổi một giây, ngay sau đó bình thường trở lại.
"Tôi thừa nhận thời điểm biết quan hệ của Triệu Xuyên và Yến Ni, tôi hận không thể giết con đàn bà kia. Tiếc là cô ta đã chết trước đó. Đội trưởng Khúc, tôi biết anh là cao thủ trinh thám, nhưng anh cũng không thể nhìn ai cũng ra hung thủ được. Lãnh Thác đào tẩu khỏi trại giam, còn dùng cái chết tuyên chiến với anh. Hắn cố ý không khai nhận vụ việc của Yến Ni chính là để anh mắc mưu. Giết người không phải lỗi nhỏ, anh không thể tùy tiện để vợ chồng chúng tôi gánh cái tội này được. Hơn nữa tôi còn là cấp dưới của anh, là đồng nghiệp của anh, tôi cũng là một cảnh sát hình sự!"
Khúc Mịch lấy di động ra gọi cho ai đó. Một lúc sau, cửa phòng thẩm vấn mở, một người đàn ông cao to đi vào.
Khoảnh khắc nhìn thấy anh ta, Kha Mẫn giật mình, bọn họ rõ ràng quen biết nhau.
"Chị Triệu, tuy rằng tôi phải bảo mật thông tin của khách hàng, nhưng cảnh sát phá án, tôi cần phải phối hợp. Chị thuê tôi theo dõi chồng chị, điều tra chuyện chồng chị ngoại tình, tôi đã khai hết với cảnh sát."
Kha Mẫn không nói được gì nữa, Khúc Mịch xua tay bảo người đàn ông ra ngoài.
"Đúng rồi, tôi sớm đã biết chuyện của Triệu Xuyên và Yến Ni. Tôi làm bộ không biết, tìm cách níu kéo trái tim của Triệu Xuyên. Tôi không tin tình cảm mười mấy năm của chúng tôi lại không bằng cạm dỗ bên ngoài. Yến Ni kia chỉ thích tiền của Triệu Xuyên, giữa họ làm gì có tình cảm chứ! Đang lúc tôi không biết làm gì thì con đàn bà kia đã chết! Triệu Xuyên bị Lãnh Thác gửi ảnh đe dọa, vô cùng sợ hãi. Anh ấy quỳ xuống xin tôi tha thứ, còn hứa sau này sẽ không tái phạm nữa. Anh ấy muốn gia đình ba người chúng tôi mãi mãi hạnh phúc. Tôi cũng không muốn mất đi anh ấy nên làm bộ khi đó mới biết được sự thật, còn rộng lượng tha thứ. Sau khi xem số ảnh kia anh ấy rất sợ, tối nào cũng không thể ngủ ngon. Tôi an ủi anh ấy, ngày ngày ở bên anh ấy, ngày tháng lại trở về mấy năm trước, khi đó anh ấy chưa có tiền, vẫn còn rất nhiều thời gian ở bên tôi. Tình cảm của chúng tôi lại gắn bó keo sợ, tôi thầm thấy may mắn vì quyết định của mình."
"Chị còn nói dối! Nếu Triệu Xuyên chỉ ngoại tình, câu chuyện này của chị còn đáng tin. Tiếc là anh ta không chỉ ngoại tình, còn có con, hơn nữa anh ta còn quyết định mua nhà, lập di chúc. Mấy năm qua công việc của Triệu Xuyên càng ngày càng bận rộn, thời gian về nhà cũng càng ngày càng ít. Tình cảm giữa chị và anh ta đã phai nhạt, vả lại anh ta ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, chị không thể không biết gì. Thật ra chỉ cần Triệu Xuyên không ly hôn, cho con chị một gia đình hoàn chỉnh, chị sẽ nhắm một mắt mở một nhắc. Tiếc là anh ta lại gây ra chuyện lớn như vậy. Yến Ni có thai không chỉ uy hiếp đến hôn nhân của chị, còn uy hiếp đến lợi ích của Đa Đa. Chị suy nghĩ mãi, do dự mãi, nhưng sau đó vô tình xảy ra một chuyện, chị cuối cùng cũng hạ quyết tâm."
Kha Mẫn cắn môi: "Đội trưởng Khúc, tôi đã xem anh thẩm vấn phạm nhân, cũng biết cách anh đối phó họ."
Ý chị ta là chị ta sẽ không dễ dàng bị Khúc Mịch ám thị tâm lý.
"Tôi không hề có ý định ám thị tâm lý với chị." Khúc Mịch lắc đầu, "Từ lúc nghi ngờ chị, tôi đã bắt đầu tìm chứng cứ, không có chứng cứ xác thực, tôi sẽ không bắt chị, bởi vì tôi không muốn vu oan cấp dưới của tôi, đồng nghiệp của tôi, tôi hy vọng chị trong sạch. Đáng tiếc..."
Kha Mẫn cúi đầu.
"Tôi kiểm tra video giám sát ngày chị gặp tai nạn giao thông. Thời điểm xe điện của chị sắp rẽ vào, một chiếc xe hơi dừng lại trước đèn đỏ, trong xe có hai người. Người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, không biết đang nói gì với người đàn ông, còn hôn lên má anh ta. Chị mất tập trung nên té ngã, đúng lúc đó đèn xanh sáng, chiếc xe phóng đi. Người trong xe là ai chắc chị thấy rõ hơn tôi nhỉ?"
Sắc mặt Kha Mẫn tối sầm, hai tay nắm chặt, cố gắng khống chế cảm xúc.