Ngủ mê man không biết qua bao lâu, Đại Thiên tỉnh dậy là lúc bị những tên Binh Sĩ canh gác quát tháo gọi dậy.
Dụi dụi đôi mắt còn đang mơ màng, Đại Thiên hơi có chút khó chịu đứng dậy. Nhìn xung quanh một chút, Đại Thiên mới dần dần nhớ ra mọi chuyện, dù sao mọi thứ diễn ra quá nhanh, đêm qua lại lâm vào giấc ngủ sâu, hiện tại đầu óc hắn vô cùng mơ hồ.
Binh Sĩ cũng không đủ sức kiên nhẫn đứng nhìn Đại Thiên, mạnh mẽ vỗ vai hắn một cái, sau đó quát lớn thúc giục. Đau đớn từ thân thể truyền đến chính thức gọi tỉnh Đại Thiên lại. Cũng không dám tiếp tục chần chờ nữa, nhanh chóng ra khỏi phòng giam, hòa vào đoàn người đến hang động khai khoáng hôm qua.
Lần này xem như mọi chuyện suôn sẻ, Đại Thiên thuận lợi đến nơi, nhận cuốc và búa, sau đó được phân đến một nơi tiếp tục khai khoáng.
Đánh giá những người xung quanh, Đại Thiên ngán ngẩm không phát hiện có người nào làm cùng hôm qua cả, chỉ có thể trách người ở đây quá đông mà thôi. Nhưng việc này khiến Đại Thiên cảm thấy lúc nào cũng xa lạ lạc long, tinh thần hơi có chút căng thẳng.
Vứt bỏ những suy nghĩ lung tung, Đại Thiên bắt tay vào làm việc, hiện tại chỉ có thể thể hiện thật tốt để còn tồn tại đến lúc xác minh thân phận, nếu không thì xem như mọi chuyện uổng công cả rồi.
Đại Thiên cứ thế cắm đầu vào việc khai khoáng, tuy làm không ngừng nghỉ nhưng đã biết cách giữ sức lực hơn hôm qua rồi, hiệu suất tuy giảm rất nhiều nhưng bù lại thể lực lúc nào cũng dồi dào, nhờ vậy cũng có nhiều tinh lực để hấp thụ Đấu Khí hơn.
Làm một lúc vô cùng lâu, Đại Thiên gõ mạnh một cuốc cuối cùng, từng tia đất đá níu giữ tảng đá màu đen kia nhanh chóng thả lỏng, tảng đá rơi mạnh xuống đất, Đại Thiên vội vàng thở phào ngừng tay, nhanh chóng lui qua một bên nghỉ ngơi một chút.
Đang lui về sau, lưng Đại Thiên bỗng dưng chạm vào một thứ gì đó. Tưởng chừng thứ kia sẽ bị lực lui cực lớn này đẩy ngã, nhưng ngược lại Đại Thiên mới là kẻ bị lực phản chấn đẩy ngã trên mặt đất.
Bất ngờ bị sự cố ập đến, Đại Thiên đầu óc hơi có mơ hồ, đợi hơi tỉnh một chút, ánh mắt nghi hoặc nhìn về vật vừa chạm. Nhưng Đại Thiên còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì đột nhiên bị một người nắm cổ nhấc lên giữa không trung. Người này hai mắt giận dữ nhìn Đại Thiên, miệng há rộng quát lớn
“Thằng nhóc, ngươi dám chọc đến ta.”
Đại Thiên hơi giật mình, hiện tại mới nghĩ đến vừa rồi có lẽ là đụng vào người này, ngẫm nghĩ một chút, Đại Thiên cảm thấy dù sao việc này hắn cũng nắm khá nhiều phần sai, đối phương hiểu lầm cũng là đúng nên vội vàng giải thích
“Không phải, vừa rồi ta…”
“Còn dám chối!!”
Đại Thiên còn chưa kịp nói xong, người này đột ngột quát lớn ngắt lời, một đấm quét thẳng vào mặt Đại Thiên, trực tiếp đấm Đại Thiên văng thẳng xuống đất.
Vô duyên vô cớ bị đánh, Đại Thiên cũng có chút hơi giận, nhưng hiện tại hắn cũng không tiện ra tay, dù sao thân phận của hắn cũng là tù nhân.
Đưa ánh mắt nhìn về phía những Binh Sĩ, bất ngờ một điều là những Binh Sĩ này ngoảnh mặt làm ngơ, một bộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này, Đại Thiên đầu hơi có chút ngây ra, ánh mắt lướt qua nhìn vào người vừa tấn công đang giận dữ nhìn mình.
Nhìn người này, Đại Thiên chợt ngộ ra một chút. Người này thì ra là một Cương Nhân đến khai khoáng, thân phận so với Đại Thiên quả thật cao hơn rất nhiều, những Binh Sĩ kia không giúp đỡ cũng là có thể hiểu được.
Nhưng hiểu thì chung quy vẫn là hiểu, Đại Thiên trong lòng đối với những binh sĩ này có chút bất mãn rồi. Dù vậy, trong chuyện này Đại Thiên hơi có chút hiểu sai mục đích của những Binh Sĩ này rồi.
Mọi chuyện cũng bắt nguồn từ lai lịch bất minh của Đại Thiên mà ra, những người này mới cử thử một người đến dò xét thực lực sâu cạn của Đại Thiên, bởi vì tuy Đại Thiên thể hiện ra chỉ là một Chiến Sĩ Cao Giai, nhưng thủ đoạn che giấu thực lực ở cái thế giới này không thiếu, những Binh Sĩ cùng quản lý tòa thành này không dám lơ là gây ảnh hưởng đến an toàn của người dân.
Đại Thiên còn đang hơi mơ hồ một chút, người nọ đột ngột xông lên, lại tiếp tục giơ chân đá văng Đại Thiên qua một bên, thủ đoạn này hoàn toàn là đem Đại Thiên ra chơi đùa rồi.
Cảm nhận lực đạo từ một đá này, Đại Thiên kinh ngạc nhận ra thực lực của người này không dưới Chiến Sư, so với Đại Thiên có thể nói là vô cùng mạnh mẽ.
Lần đầu tiên phải đối mặt với một con người đạt đẳng cấp Chiến Sư, Đại Thiên cảm giác hoàn toàn khác với khi đối mặt với Tam Giai Yêu Thú, dù là thực lực ngang nhau.
Ở Yêu Thú, Đại Thiên chỉ cảm giác được sự điên cuồng cùng liều lĩnh của bọn chúng, bọn chúng đánh rất quyết liệt, chỉ có khi thấy không ổn mới nhanh chóng lui lại. Nhưng đối mặt với người trước mắt này, Đại Thiên cảm nhận được một sự thuần thục, thông minh cùng linh hoạt.
Tuy người trước mắt liên tục cười tà ác, giận dữ hô quát cùng tấn công. Nhưng nếu như để ý kỹ sẽ thấy người này nhìn có vẻ lỗ mãng, nhưng sự thực lại luôn luôn cẩn thận phòng bị, chỉ cần Đại Thiên thể hiện ra thực lực quá kiểm soát, hắn liền nhanh chóng có biện pháp phản ứng lại.
Vội vàng ổn định lại thân thể, Đại Thiên biết hôm nay hắn hoàn toàn chỉ có thể dựa vào bản thân mình rồi. Nhưng vấn đề là Đại Thiên cũng không muốn gây chuyện nên chỉ có cách cố gắng kiềm chế lại người trước mắt, sau đó hòa giải bằng lời nói mà thôi.
Ngay khi Đại Thiên còn đang nghĩ cách, người này lại tiếp tục lao vút lên, Đại Thiên chỉ thấy nhoáng lên một cái liền bị trúng một đấm vào mặt. Một đòn này đã được gia tăng rất nhiều lực lượng, so với trước mạnh hơn rất nhiều, trực tiếp đem Đại Thiên đánh cho choáng váng.
Hòn đá ngọn cây còn biết giận, huống chi là một đứa bé như Đại Thiên, từ nãy đến giờ vì đại cục, Đại Thiên chỉ có thể cắn răng nhún nhường bỏ qua, hiện tại liên tục bị đánh như vậy, rõ ràng là kiếm chuyện, việc này làm khơi gợi đến hình ảnh Triệu Bân lúc trước, trong phút chốc Đại Thiên tâm tình trở nên cuồng bạo rồi.
Lúc trước ở trong rừng, liên tục bị những kẻ có thực lực cực cao áp chế, Đại Thiên dần dần trở nên nhún nhường, sợ trước sợ sau, đến hiện tại khi ra khỏi khu rừng rồi vẫn mang tâm tình như vậy.
Sự thực thì thực lực của Đại Thiên không xem là cao, nhưng chiến lực của hắn đủ sức sánh ngang với Sơ Giai Chiến Sư, cộng thêm việc có năng lượng Lôi Điện, nếu may mắn thì cả Trung Giai Chiến Sư cũng chỉ có thể cắn răng ôm hận. Chỉ với bấy nhiêu thực lực như vậy, tuy không thể nói là không kiêng kỵ ai hết, nhưng ở tầng lớp bình thường thì Đại Thiên có thể đi ngang rồi.
Hiện tại tâm tình trong phút chốc trở nên thay đổi, Đại Thiên lại trở nên thị huyết điên cuồng như lúc đối đầu với Thị Huyết Ngân Lang.
Nhìn Đại Thiên hai mắt đỏ ngầu nhìn mình, người nọ thoáng có chút ngây người kiêng kị. Ngay sau đó, người này trực tiếp trước tiên phát động thế công, hướng về phía Đại Thiên đánh tới.
Cũng không lại tiếp tục ngây người chịu trận nữa, Đại Thiên lách người sang một bên né tránh. Nhưng tốc độ của Đại Thiên thua xa kẻ trước mắt, tuy đã cố né nhưng vẫn chịu một đòn này.
Đang trong trạng thái điên cuồng, lại tiếp tục trúng chiêu khiến tâm tình này lại càng trở nên khó không chế. Cắn răng nén nhịn đau đớn, Đại Thiên cả người ôm lấy tay người nọ, trực tiếp dùng năng lượng Lôi Điện truyền qua đối phương.
Thoáng có chút tê dại, người nọ không kịp phản ứng, thân thể lập tức khựng ra đó. Đại Thiên nhân cơ hội này, hai tay ôm chặt lấy cánh tay đối thủ, dùng đó làm tâm, cả người mượn lực nhảy lên, hai chân cuốn lấy cổ của đối thủ, mạnh mẽ vật nằm lăn ra đất.
Cả quá trình Đại Thiên đều duy trì năng lượng Lôi Điện để phòng trường hợp bị phản kích.
Cả hai người đều ngã nằm xuống đất, người nọ vẫn không kịp thích ứng với cảm giác tê dại, tuy vẫn có thể hoạt động nhưng hơi trì trệ. Đại Thiên lại nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng trở người đứng dậy, liên tục đạp xuống đối thủ, từng chiêu hữu lực mạnh mẽ, Đại Thiên hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng tấn công rồi.
Đánh một hồi, người bên dưới bị không ít thương thế, nhưng dần dần hắn cũng trở nên thích ứng lại với cảm giác tê dại này.
Thoáng linh hoạt một chút, người này gầm lên một tiếng, hai tay ôm chặt lấy chân Đại Thiên, trực tiếp đập mạnh thân thể đối thủ xuống đất.
Liên tục tấn công khiến Đại Thiên hơi có chút mất bình tĩnh, không quan sát kỹ đối phương đã dần tỉnh lại, bất lực bị vật mạnh xuống đất.
Người kia cũng không dám để cho Đại Thiên lại đánh nữa, tuy hắn hơi có chút thích ứng, nhưng không có nghĩa là hắn có thể tiếp tục chịu đựng như vậy. Bởi lẽ đó, người này nhanh chóng chiếm lại quyền chủ động, tuyệt đối không cho Đại Thiên có cơ hội tỉnh lại phản kích.
Đấm, đá, húc, người này tuy thực lực cao hơn, nhưng thủ đoạn tấn công có thể xem như là liều mạng, vô cùng thô bạo cùng trực tiếp, đem Đại Thiên đánh cho vô lực hoàn thủ.
Bị đánh đến mức choáng váng, Đại Thiên hai mắt giận dữ muốn căng nổ lên, qua một lúc, Đại Thiên cắn răng chịu tấn công, đồng thời vận toàn bộ năng lượng Lôi Điện có thể dùng, một đấm bao hàm toàn bộ Đấu Khí đánh thẳng về phía đối thủ.
Một đấm này được Lôi Điện kích thích, tốc độ cùng lực lượng tăng mạnh, người nọ không ngờ lại còn có biến cố này, nhất thời trở tay không kịp, trúng hoàn toàn một kích toàn lực này.
Lần này cũng không phải tê dại như những lần trước, Lôi Điện quá dày đặc trực tiếp đem chỗ va chạm đốt cháy đen, nguồn năng lượng còn lại đem người này tê giật nằm trên mặt đất.
Đại Thiên cũng không thể nhân cơ hội này tiếp tục tấn công được nữa, thân thể hắn bị đánh tàn tạ rồi, khắp người đều cảm thấy vô lực khó chịu, cần một thời gian tạm thích ứng thì mới tiếp tục được.
Bật dậy nhảy ra xa, Đại Thiên một bên âm thầm phục hồi, một bên cảnh giác nhìn đối thủ. Đánh với người không như đánh với Yêu Thú, nếu như đây là một con Yêu Thú thì nó đã sớm kiêng kị tránh tiếp xúc với Đại Thiên, dùng chiến thuật du kích rồi, nhưng người trước mắt lại đánh cho Đại Thiên không thể hoàn thủ, nhanh chóng kết thúc chiến cuộc, nếu thật sự phải liều mạng, Đại Thiên chưa chắc có thể đánh bại người trước mắt.
Bởi vậy có thể thấy, đối thủ lần này thực lực không ít hơn Trung Giai Chiến Sư, thậm chí còn là một tên dày dạn kinh nghiệm chiến đấu, vô cùng khó đối phó.
Đại Thiên bận hồi phục không rãnh tay, người nọ cũng bận trừ khử tia Lôi Điện mạnh mẽ kia. Hai người ai lo việc của người nấy, nhất thời an ổn trôi qua một thời gian.
Qua một lúc sau, người nọ dần lấy lại được khả năng hoạt động, vội vàng ngồi dậy, kiêng kị hướng về Đại Thiên hỏi
“Ngươi đã dùng thứ gì.”
Đại Thiên thoáng có chút do dự không muốn nói, nhưng ngoài miệng vẫn ngập ngừng câu giờ
“Đó là… là…..”
Nhưng càng câu giờ như vậy, Đại Thiên bất giác phát hiện đối thủ của mình càng trở nên nôn nóng, chăm chú. Trong chiến cuộc mà tâm tình như vậy quả thật là một đại kỵ. Trong lòng đột nhiên có ý nghĩ khác lạ, Đại Thiên tiếp tục ngân dài tiếng của mình ra, đồng thời âm thầm tích súc Đấu Khí, năng lượng Lôi Điện cũng tham gia kích thích thân thể.
Đợi một lúc lâu vẫn không có đáp án, người kia nhanh chóng trở nên bạo nộ, vừa định lao lên tấn công thì Đại Thiên trước một bước giành cơ hội này.
Cả người lao vút lên, trước ánh mắt kinh ngạc của đối thủ, Đại Thiên dùng một tốc độ cùng lực lượng siêu việt bản thân, đánh thẳng vào người nọ.
Lực lượng lần này cực lớn, hơn nữa tấn công lại bất ngờ, người kia trực tiếp bị đánh choáng váng. Chưa dừng lại ở đó, nhân cơ hội năng lượng Lôi Điện còn có tác dụng, Đại Thiên lại tiếp tục mạnh mẽ đánh, chân tay, khuỷu tay, đầu gối, bất cứ thứ gì Đại Thiên có thể dùng được đều dùng, dù sao cơ hội đối thủ choáng váng như thế này không phải dễ dàng có được, Đại Thiên không muốn bỏ qua nó.
Nhưng lần này cũng không dám bất cẩn như lần trước, tuy liều lĩnh tấn công nhưng Đại Thiên vẫn dồn rất nhiều tâm tư vào chú ý động thái của đối thủ, chỉ cần đối phương thoáng tỉnh lại, hắn liền nhanh chóng lui về ra sau.
Qua một lúc, người nọ chỉ có thể giơ tay lên đỡ đòn, nhưng mỗi lần đỡ thì cơ thể lại tê dại hơn một chút khiến hắn trúng không ít công kích. Gầm lên một tiếng, người này vung hai tay lên, đẩy văng Đại Thiên ra. Đại Thiên cũng thuận thế mượn lực, hai chân búng lên đạp vào ngược đối thủ, nhanh chóng bay vút ra xa.
Người nọ cũng đồng thời bị một đá này đánh văng ra sau. Hai người tách rời về hai phía, ngay khi vừa chạm đất, cả hai đồng loạt búng người quay ngược trở lại, tranh thủ thời gian đánh bất ngờ đối phương.
Đại Thiên tích súc toàn bộ Đấu Khí cùng Lôi Điện vào tay phải, miệng gầm to lên, hướng về phía đối thủ đánh tới. Người kia cũng đồng thời tích súc Đấu Khí vào một quyền, Đấu Khí tuy không tinh thuần bằng Đại Thiên, nhưng bù lại số lượng rất lớn, có xu thế áp đảo Đại Thiên rất nhiều.
Hai người công kích rất nhanh liền chạm vào nhau. Nhưng ngay sau đó người nọ liền cảm thấy không ổn, ngược lại Đại Thiên khóe miệng cười đắc ý một chút, hắn lúc trước học khống chế Đấu Khí, hiện tại liền có tác dụng rồi.
Một chiêu vừa rồi thanh thế tuy lớn, nhưng hoàn toàn là giả dối cả. Mục đích của cỗ năng lượng này chỉ là bảo vệ tay của Đại Thiên, nhanh chóng lùi về khi va chạm. Còn hai chân trong lúc vận Đấu Khí di chuyển che mắt đối thủ lại âm thầm vận Đấu Khí, trước ánh mắt kinh ngạc của người nọ, hai chân Đại Thiên như hai con linh xà, liên tục đạp mạnh về phía trước.
Thủ đoạn điên cuồng chỉ có thể đáp trả bằng sự điên cuồng, người nọ cắn răng một cái, đầu mạnh mẽ đập thẳng vào đầu Đại Thiên, cả hai đều nhanh chóng bật ra máu, nhưng Đại Thiên thương thế do bất ngờ nên thoáng nặng hơn nhiều.
Tức giận gào lên, Đại Thiên tay quét ngang đập mạnh vào đầu đối phương, người kia cũng trực tiếp nâng đầu gối đá vào ngực Đại Thiên, hai bên nhanh chóng áp sát cận chiến, áp dụng phương pháp liều mạng thuần túy không thèm hoa mỹ gì nữa.
Tuy có nói là chiến lực của Đại Thiên đủ sức liều mạng với Chiến Sư Trung Giai, nhưng khi đối mặt với nó thì Đại Thiên mới cảm nhận được uy lực khủng khiếp này, nếu không phải do năng lượng Lôi Điện thì Đại Thiên đã sớm thua từ lâu. Nhưng điều này cũng chỉ có thể kiên trì, qua một lúc nữa Đấu Khí dần dần cạn kiệt, Đại Thiên xem như là chắc chắn phải thua.
Chỉ có điều Đại Thiên quá khinh thường năng lượng Lôi Điện rồi. Cỗ năng lượng này không chỉ mang theo cảm giác tê dại, mà nó còn trực tiếp đem thể nội của đối thủ đốt nóng ran lên, chỉ cần vận động một chút cũng đã vô cùng đau đớn rồi. Trong các hệ Nguyên Tố thì sức xuyên thấu của Lôi Hệ không ai có thể tránh được.
Đánh một lúc lâu, cả hai người đều mang đầy thân thương thế, Đại Thiên thì Đấu Khí cạn kiệt, còn người nọ thì thể nội gần như bị cháy đen.
Cả hai dường như có một sự ăn ý phối hợp, đồng loạt nhảy bật lên lui về sau, miệng thở dốc, cảnh giác nhìn đối thủ.
P/s: 16/9 Chương thứ ba
.........