Đột nhiên ngẩng đầu chống lại đôi mắt không vui của anh, trong lòng Đường Tiểu Náo có vô số ngọn lửa đang thiêu đốt.
“A! Khương Lê, tôi thấy người ta là leo lên được cành cao rồi nên không muốn anh nữa……!” Cô gái đứng bên cạnh lên tiếng như thêm dầu vào lửa khiêu khích cơn giận của Khương Lê.
Đường Tiểu Náo bi phẫn nhìn về phía người nói chuyện “Cô nói lung tung cái gì vậy? Không biết thì đừng có nói lung tung!” Cô không có trèo lên cành cao, nếu quả thật trèo lên cành cao, sao cô còn phải đến đây làm thêm chứ?
Vội vàng đi tới bên cạnh Khương Lê giải thích “Em không có……” Lời như vậy vừa ra khỏi miệng, có vẻ cực kỳ vô lực. Cô quả thật có nhận tiền của người đàn ông kia, nhưng……
Nước mắt đảo quanh hốc mắt như muốn rơi xuống, Đường Tiểu Náo giơ tay lau, nghênh mặt nhìn người đàn ông chất vấn mình “Tôi sẽ trả lại tiền cho anh, anh đừng có nói chuyện với tôi bằng thái độ đó, tôi không nợ anh cái gì.” Ngẩng cao đầu, trong mắt cô tràn đầy…..không thể tưởng tượng.
Tâm mạnh mệnh không mạnh, không muốn dựa vào bất kỳ ai, đôi mắt lại không thể nào chịu được.
Trong đầu Khương Lê ong ong, nghe Đường Tiểu Náo nói phải trả tiền cho Phong Dã Hồi, anh ta kéo Đường Tiểu Náo lại “Bao nhiêu?”
Đường Tiểu Náo run rẩy, cô sợ nhìn thấy bộ dáng Khương Lê lúc này, giống như dã thú ẩn nấp, không nói chính xác được một giây tiếp theo sẽ làm ra chuyện gì, cô vô cùng sợ hãi.
Phong Dã Hồi hít một hơi thuốc “Cậu không biết thì tốt hơn.” Khương Lê có bối cảnh gia đình cường đại, là một trong ba gia đình gia thế, nhưng nếu nói cậu ta lập tức lấy ra mấy chục vạn, chỉ sợ rất nhanh sẽ bị phòng điều tra tội phạm đưa đi điều tra!
Đường Tiểu Náo căm tức nhìn ánh mắt anh hướng về Khương Lê, anh cho cô tiền, trải qua mấy ngày nay, ngoại trừ trả lại cho dì ba vạn, cô dùng có một ít còn lại gửi ngân hàng đề phòng trừ bất cứ tình huống nào.
Cô không có tiền, nhưng không có tiền của anh cô vẫn có thể sống được. Trước kia khi nhà cô chưa xảy ra chuyện, cô không có thật lòng giao hết trái tim mình cho ai, ngược lại bây giờ khi đi làm thêm, quen biết Trì Mộc Nhiên. Cô biết gia đình Trì Mộc Nhiên khá giả, cô có thể vay tiền của Trì Mộc Nhiên để trả lại cho anh.
Nghĩ như vậy, cô ngẩng đầu nói “Tôi sẽ lập tức trả tiền cho anh.”
Phong Dã Hồi hơi híp mắt lại, tay trái đút trong túi quần một cách tự nhiên, tay phải kẹp điếu thuốc, bước tới phía trước một bước, đến gần Đường Tiểu Náo “Ngày ấy……”
Đường Tiểu Náo phòng bị, sợ anh nói ra chuyện mình đến Hải Yến làm gái.
Phong Dã Hồi không xác định cô có biết chuyện hai người bọn họ xảy ra quan hệ hay không, dù sao……Khi đó cô hôn mê.
“Tiền cho em thì là của em, nếu em không cần thì ném đi.” Giọng Phong Dã Hồi nhẹ như nước chảy.
Anh đột nhiên thay đổi đề tài làm Khương Lê cực kỳ khó chịu, đi tới giữa Đường Tiểu Náo và Phong Dã Hồi, Khương Lê nhìn thẳng Phong Dã Hồi “Ngày nào? Tại sao lại cho cô ấy tiền?”
Máu từ lòng bàn chân Đường Tiểu Náo dồn lên trên, cô cảm thấy cô sắp chạm tới cổng địa ngục rồi.
Phong Dã Hồi quay lại nghiêm mặt nhìn cô, nếu như vừa rồi anh không có nghe nhầm thì cô muốn chia tay với Khương Lê?
Hiện tại Đường Tiểu Náo cũng không chuyển động, Khương Lê đây là muốn bức tử cô, người đàn ông này muốn hại chết cô! Thật tốt biết bao nếu như cô chưa từng đi Hải Yến, nhưng mà cô đã tới, cô thật sự đã tới đó