An Thải Trị bị tiếng
chuông điện thoại quen thuộc đánh thức, nàng mở con mắt nhập nhèm, trong khoảng
thời gian ngắn vẫn chưa rõ mình đang ở nơi nào.
Cho đến khi thấy được đại
nam nhân đang ngủ ở bên cạnh nàng kia, những chuyện phát sinh đêm qua trong
nháy mắt đã truyền lại vào trong não của nàng.
“Trời ạ…” Nàng hít một
hơi thật sâu, tay của Niếp Thiểu Ưng còn ôm eo của nàng, mà nàng, không cần vén
chăn lên cũng biết, đương nhiên là trần như nhộng.
Quần áo của nàng cùng với
hắn toàn bộ đã bị tán lạc trên thảm sàn, ví của nàng đã dừng ở một góc trên
sofa rồi, mà chuông điên thoại là từ trong ví của nàng mà truyền đến.
Một bức màn thật dày làm
cách trở với ánh sáng bên ngoài, nàng không biết bây giờ là lúc nào, nhưng mà
vì say rượu mà làm cho nàng có chút đau đầu.
Đến tột cùng nàng đã uống
hết bao nhiêu rượu?
Nàng như thế nào sẽ ước
chừng cùng Niếp Thiểu Ưng uống rượu đây?
Tuy rằng ngày đó ở trong
phòng bệnh của câu lạc bộ Mặc Lâm, hắn có cho nàng danh thiếp của hắn, nhưng
mà nàng căn bản không hề lôi tấm danh thiếp đo ra sử dụng mà, tại sao lại tìm
hắn để uống rượu đây?
Nàng thì thào tự nói lắc
đầu, đây thật sự là điều không thể tưởng tượng… “Điện thoại của em đang kêu
kìa.”
Tiếng nói của hắn dọa
nàng nhảy dựng lên.
Nàng cảm giác được mặt
của nàng đỏ bừng.
Nàng đều chưa hề làm rõ
ràng, hắn đã tỉnh rồi, nàng sẽ đối mắt với hắn như nào mới được đây?
“Ồn ào đến anh sao?” Ánh
mắt của nàng nhìn lên trần nhà, trong đầu là một mảnh hỗn loạn, thần kinh căng
thẳng.
Tay hắn khẽ
vuốt má của nàng, còn ôn tồn vuốt ve môi của nàng. “Không sao, dù sao anh cũng
ngủ đủ rồi.”
Tiếng khàn khàn của hắn
vang gần lên bên tai của nàng, chân của hắn thoải mái gác lên nàng, cả người
nàng liền uốn tại trong cổ của hắn, hắn thích loại cảm giác giữ lấy này, mà
nàng… thì không có thói quen.
Đêm qua nàng đối với hắn
quả thực là cũng có tình cảm.
Nhưng mà cái loại tình
cảm này chỉ là một loại tình cảm mãnh liệt ngắn ngủi, hơn nữa còn do cồn thúc
giục, cùng một nam nhân không có tình cảm dây dưa trên giường, đối với nàng mà
nói là lần đầu tiên.
Trước có tình, lại có
yêu, thứ tự phải như vậy chứ?
Nam nhân
duy nhất nàng từng có là người đã phụ bạc nàng Ngôn Kỳ Hiên, bọn họ là sau nửa
năm kết giao mới có quan hệ thân mật, lấy kết hôn là điều kiện đầu tiên để có
thể kết giao.
Mà nàng cùng Niếp Thiểu
Ưng…
Nghiêm khắc mà nói, cái
gì cũng không phải.
Là nàng nhất thời bị cồn
làm cho váng đầu, mới có thể phóng túng thân thể của mình, cùng hắn hưởng thụ
cá nước thân mật, nhưng mà cái loại cảm giác này cũng hư không, nàng đối với
hắn một chút tình yêu đều không có.
“An tổng tài ──” Hắn hài
hước gọi nàng. “Em đang suy nghĩ gì đó?”
Hắn xoay người chiếm hữu
nàng, ở trong biểu tình kinh ngạc của nàng, cái lươi trơn nóng của hắn thăm dò
vào trong môi của nàng, hưởng thụ sự ngọt ngào của môi nàng, bàn tay to thì bừa
bãi họp tại ở hai vú của nàng, ở dưới bụng lại bắt đầu có cảm giác.
Hắn thật là một cao thủ
hôn môi… Nàng nhẹ kêu một tiếng rồi nhắm mắt lại.
Trải qua đêm qua, nàng
mới phát hiện được mình có năng lực làm nữ nhân hào phóng.
Ví dụ như hiện tại, nàng
rõ ràng sẽ không yêu Niếp Thiểu Ưng, nhưng mà hơi thở cùng với khí lực nam giới
của hắn lại mê hoặc nàng, còn có trong phòng tràn ngập mùi hương hoa, tất cả
những chuyện này làm nàng không tự chủ được mà tiếp nhận sự chiếm lĩnh của hắn.
Nếu như là đã xảy ra, có
một lần rồi thì có lần thứ hai căn bản sẽ không có gì khác nhau.
Nàng biết đối với người
hiện đại mà nói, trước tình sau yêu là chuyện thực bình thường, hoặc là nàng
nên vứt đi cái kiểu nhớ nhung cũ kỹ kia, hưởng thụ một chút phong trào hiện
đại… Loại ý nghĩ này một khi đã hình thành ở trong đầu của nàng, biểu hiện của
nàng liền càng thêm phóng khoáng.
Nàng phối hợp với sự tiến
công của hắn, có khi cũng áp dụng chủ động, khi biểu tình của hắn thoải mái,
thì biểu hiện của nàng cũng thoải mái không kém, đây là một tình ái hoàn mỹ,
hai người đều ở trong lúc thở dốc mà chiếm được sự thỏa mãn.
“Tôi đi tắm đây!”
Nàng trong khi đang mồ
hôi đầm đìa đứng dậy, nếu như lại tiếp tục cùng hắn ở trên giường triền miên,
không biết nàng lại làm ra cái việc gì đó điên cuồng nữa.
Ánh mắt của hắn đuổi theo
nàng, xem nàng làm điều thừa dùng chăn quấn quanh thân thể, đôi môi bất giác nở
một nụ cười.
Đối với thân thể lẫn
nhau, bọn hắn đều không còn xa lạ gì, có cần phải cố che giấu sao?
Có thể thấy được rằng,
tuy rằng vừa rồi nàng mới thực cuồng dã, nhưng mà trong nội tâm vẫn là bảo thủ.
“Chờ một chút, chúng ta
cùng nhau tắm.” Hắn cũng xoay người ngồi dậy, đáy mắt vẫn là ý cười dào dạt như
trước.
Tuy rằng nàng chưa chắc
là sẽ đồng ý, nhưng mà hắn vẫn muốn thử xem.
Nghe vậy, An Thải Trí
trừng to mắt nhìn hắn.
Đây là nói giỡn đúng
không?
Đời này nàng còn chưa có
cùng một năm nhân nào cùng tắm rửa, huống hồ tắm rửa là chuyện riêng tư, như
thế nào có thể cùng người khác làm cùng nhau được đây?
Đang muốn cự tuyệt hắn
thì điện thoại di động của nàng lại vang lên.
“Thật xin lỗi, tôi đi
nghe điện thoại trước!”
Tìm được cái cớ, nàng vội
vàng lê thân đi ra cái sô pha, rất nhanh lấy ra được cái điện thoại ở trong ví,
chỉ là nhìn thấy thời gian ở trên chiếc điện thoại di động, nàng thiếu chút nữ
là té xỉu luôn.
“Là tôi!” Nàng lập tức
nhấc máy nghe điện thoại.
Ông trời! Đã đến mười một
giờ rồi! Nàng đến tột cùng là đang làm cái quỷ gì vậy?
“Ngài đang ở nơi nào?” Lý
Tư nhẹ nhàng thờ ra, tìm cả một buổi sáng không thấy người lãnh đạo trực tiếp,
hắn gấp đến độ thiếu chút nữa là đi báo cảnh sát.
Ngày hôm qua sau khi cấp
trên ra ngoài đi dạo một lúc sau liền không thấy đâu, cho đến khi tan tầm cũng
không có về công ty, buổi sáng hắn đến An gia hỏi quản gia, thì được biết rối
hôm qua nàng còn chưa có trở về nhà nữa, hắn thật sự là vội muốn chết luôn.
“Hội nghị sao rồi? Tiến
hành như thế nào rồi?”
Nàng đương nhiên không hề
trả lời câu hỏi của Lý Tư, cùng một người nam nhân qua đêm đến nỗi làm chậm trễ
công việc, như thế sao nàng dám nhìn ánh sáng.
“Tổng giám đốc Phương đã
thay ngài chủ trì hội nghị, trước mắt mới chỉ coi như tiến hành thuận lời mà
thôi.” Lý Tư báo cáo xong, vẫn không nhịn được mà hỏi lần thứ hai: “Ngài đang ở
nơi nào?”
“Tôi lập tức trở về đây.”
Nàng nghe qua vấn đề của hắn, chỉ thị luôn: “Cậu nói cho tổng giám độc Phương,
cái hội nghị này không thành công, thì hắn cũng lo cho chức vụ của mình đi, cần
chính hắn cố gắng lo liệu, chủ trì tốt cho tôi, không cần một cái kết quả không
ra gì đưa cho ta nhìn.”
An Thải Trí cúp điện
thoại, phát hiện Niếp Thiểu Ưng đang ngồi ở mép giường lấy biểu tình thích thú
nhìn nàng.
“Có gì không đúng sao?”
Nàng không tự giác được lấy điện thoại thả vào trong ví.
“Không có.” Hắn đứng dậy,
cố gắng đưa tay ra đấm bóp thân thể mệt mỏi, hào phóng cho nàng xem thân thể trần
truồng của hắn, đôi môi vẫn mang theo ý cười thỏa mãn. “Đi thôi, chúng ta cùng
nhau tắm.”
Phong cách làm việc của
nàng thật sự là rất giống hắn, ngay cả giọng điệu nghiêm khắc đối với cấp dưới
cũng giống hệt, vừa mới cái loại nói này, trăm phần trăm, tựa như từ trong
miệng của hắn nói ra.
Hắn nhịn không được mà
nghĩ, nếu như nữ nhân này có thể trở thành bạn đời của hắn, điều này sẽ là một
việc rất kỳ diệu.
Ngẫm lại, không cần vì
một tiểu nữ nhân yêu mến bám dính mà buồn bực, không cần phải tốn thời gian cùng
một nữ nhân ngắm trăng nữa, bọn hắn có thể cùng nhau thâu đèn suốt đêm ── vì
công việc ── điều này hoàn toàn phù hợp với lý tưởng của hắn.
“Không!” Nàng biến sắc,
vội vàng thoái thác. “Hai người cùng nhau tắm thì quá chậm, tôi còn muốn về
công ty, chính mình tắm là được rồi!”
Nàng giống như mất mạng
mà chạy vào trong phòng tắm, rất nhanh đã truyền ra tiếng nước.
~~~ ^___________^ ~~~
“Ưng thiểu, Kha Đổng đã
hỏi ngài đối với kế hoạch năm tỷ đồng với “tập đoàn Khải Hàng” khu hai nghìn
thổ địa kia có ý kiến gì không?”
Thân là thư ký tổng tài
Phương Huân Hà, thấp giọng để nói với người lãnh đạo trực tiếp, nàng cảm thấy
thủ trưởng hôm nay tựa hồ như không có mang theo linh hồn đi cùng.
Niếp Thiểu Ưng phục hồi
lại tinh thần, qua loa trả lời đối với vấn đề Kha Đổng kia.
Đối với tập đoàn đối thủ
mà tiêu hai ngàn đất, việc này đối với hắn cho đến bây giờ đều không có bất kỳ
cái nhìn nào.
Mấy ngày hôm nay, một
hình bóng xinh đẹp thường thoáng xuất hiện ở trong lòng hắn lưu luyến không đi,
hơn nữa vào ban đêm, khi mà một mình hắn nằm ở trên giường, liền đặc biệt nhớ
lại thân thể mềm mại động lòng người của An Thải Trí.
Khi hắn cảm thấy nhớ nàng
cũng chính hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Buổi tối tốt đẹp hôm đó
lưu luyến trong đầu của hăn không đi, hắn thậm chí không để ý tốn thời gian để
cùng nàng thưởng thức bữa tối dưới ánh nến, mà sẽ không coi đó là một loại lãng
phí nghiêm trọng.
Nhưng mà, kia tựa hồ như
chỉ là một ý tưởng của hắn, hắn từng đi tìm nàng, nhưng mà phụ tá của nàng đã
nói: nàng cùng thư kí đến Las Vegas để làm
công việc rồi.
Nàng là vì trốn tránh hắn
mới đi xa như vậy sao?
Chỉ mong đây chỉ là suy
nghĩ miên man của bản thân hắn, hắn tin tưởng chuyện đêm đó mặc dù phát sinh là
chuyện ngoài ý muốn, nhưng tuyệt đối là lưỡng tình tương duyệt. (miu:
hai bên đều tự nguyện)
“Lão đại, nếu như mà muốn
ở trong này phá đầu, thì không bằng đi sân bay đón máy bay, cho nàng một sự vui
mừng đi.”
Nhìn ra được suy nghĩ ở
trong lòng huynh trưởng, Niếp Thiểu Hổ cùng hắn đi đến một party liền cầm chén
rượu đỏ đi tới, thản nhiên cho hắn một đề nghị đúng trọng tâm.
Hắn bình thường không
thích nói nhiều, nội tâm chỉ là một con hổ giấy thẹn thùng, nhưng diễn cảm thì
lại lạnh lùng ── hắn có thói quen dùng tàn khốc để che dấu bản tính thẹn thùng
của chính mình.
“Rất thô bỉ a.” Niếp
Thiểu Ưng nhăn nhăn mi, đối với khả năng của lão tam là có thể nhìn thấu lòng
người, hắn sớm đã nhìn quen sẽ không trách.
Hiện tại việc của hắn
cùng An Thải Trí, trải qua sự tuyên truyền mạnh mẽ của lão tứ Niếp Thiểu Long,
mà trừ bỏ ông nội, huynh đệ trong nhà đều biết hết rồi.
Xem, đây chính là chỗ
phiền phức của khả năng đặc biệt của bốn anh em bọn họ, trong lòng đang suy
nghĩ cái gì, muốn làm cái gì, mà làm cái gì cũng đều bị trêu trọc, một chút
riêng tư cũng không có.
Nhưng thật ra ở trong
quán rượu ngày đó, lão tứ phi thường đã đạt đến một trình độ nào đó, cái con
mắt tinh quái kia biết trước được hắn cùng An Thải Trí sẽ phát sinh ra sự việc
nào đó nên đã thức thời tránh được, coi như tiểu tử đó thông minh.
“Anh có thể đi mua một bó
hoa hồng để đến sân bay đón người.” Niếp Thiểu Hổ nói tiếp.
Hắn không cần nghĩ cũng
biết, lão đại đối với việc theo đuổi nữ nhân hoàn toàn không có kinh nghiệm,
nếu như hắn chịu đi sân bay, nhất định là một động tác theo mệnh lệnh, ngay cả
thúc đi mua hoa cũng sẽ không đi mua.
“Quá cũ rồi?”
Niếp Thiểu Ưng nghĩ đến
bộ dạng mình mang theo hoa đến sân bay… Thật là một con lừa.
Làm sao mà lão tam lại
không có một chủ ý nào tốt hơn đây?
An Thải Trí sẽ thích có
người đi sân bay đón nàng sao?
Nàng cũng sẽ thích hoa
hồng sao?
Nàng cũng không phải là
một nữ nhân bình… Ân, có lẽ là hắn nên đi hỏi người ý kiến của lão nhị là lão
luyện trong tình trường đi, chắc hẳn là tương đối chính xác.
“Phiền cho tôi thêm một
ly rượu vang.”
Ở trong khoang hạng nhất
của chuyến máy bay từ Las Vegas bay trở
về Đài Loan, An Thải Trí trằn trọc khó có thể ngủ say, dứt khoát bảo tiếp viên
hàng không cho nàng ly rượu, để ngủ ngon.
Mấy ngày nay nàng ở Las
Vegas làm việc vì tập đoàn An Thị như một con ngựa không có dừng, dù là như thế
nào, sau khi ban đêm một mình trở lại khách sạn ngủ, mỗi ngày nàng đều nhớ đến
Niếp Thiểu Ưng.
Nam nhân
thứ hai trong cuộc sống của nàng…
Nàng vẫn cho rằng mình sẽ
không có được một cái ôm ấm áp của một nam nhân, nàng cũng luôn luôn làm việc
mệt mỏi, không cố ý để cho chính mình rơi vào trong lưới tình.
Nhưng mà, khi tình yêu
đến, nàng thật sự sẽ ngăn cản được sao?
Nhớ tới khuôn mặt thô lỗ
của Niếp Thiểu Ưng thì nàng lại có thể mỉm cười.
Nhớ tới cái thân hình nam
giới cao lớn cuồng dã cùng âu yếm, cả người nàng còn có thể cảm thấy một luồng
điện chạy qua làm tê dại run rẩy, tim đập không tự chủ được mà tăng tốc.
Nàng không biết mình định
cho Niếp Thiểu Ưng là cái gì.
Hắn không phải là đối
tượng của tình một đêm sao?
Đêm đó, nàng mang theo
hơn tám phần say rượu cùng với hai phần thanh tỉnh mà cùng hắn phát sinh quan
hệ.
Sáng sớm hôm sau, nàng rõ
ràng tỉnh rượu, lại mang theo tám phần phóng túng cùng hai phần tham hoan cùng
hắn làm tình.
Nàng không bình chính là
là bị làm sao nữa, nàng luôn luôn kiềm chế bản thân mình cực nghiêm, lại cùng
Niếp Thiểu Ưng châm thuốc súng.
Về sau bọn họ còn phải
gặp mặt ở trên thương trường, hơn nữa đối với việc hợp sức cùng với ngài Eric
cùng với tập đoàn Nhã Trì, bọn hắn chỉ có thể là kẻ thù, chứ tuyệt không thể là
tình nhân được!
Nàng thật sự không rõ a,
như thế nào cũng không nghĩ tới hai người lại có quan hệ phức tạp đây?
Nhưng mà, cảm giác đêm
hôm đó ở trong ngực của hắn thật sự là tốt lắm, tình cảm mãnh liệt như lửa rừng
đã bức ra dục niệm mà nàng áp xuống hồi lâu, ở dưới người của hắn, nàng không
còn là nữ cường nhân, nàng chỉ là nữ nhân mà thôi!
“Ngài không ngủ được
sao?”
Bởi vì nàng lăn lộn khó
ngủ, nên Lý Tư ở bên cạnh nàng cũng bị thức tỉnh.
“Ồn ào đến cậu sao?” An
Thải Trí bỗng nhiên từ trong suy nghĩ mà hoàn hồn, khóe môi nhếch lên một chút
rồi giải thích: “Tôi giống như là trời sinh số mệnh vất vả, dường như thích hợp
với làm việc, không thích hợp với nghỉ ngơi.”
“Ồn ào đến cậu sao?” An
Thải Trí bỗng nhiên từ trong suy nghĩ mà hoàn hồn, khóe môi nhếch lên một chút
rồi giải thích: “Tôi giống như là trời sinh số mệnh vất vả, dường như thích hợp
với làm việc, không thích hợp với nghỉ ngơi.”
Trong việc này một chút thu
hoạch của hắn đều không có.
Nàng vẫn như thường ngày
mà bán mạng, đem buổi lễ khai mạc làm cho sinh động, ngay cả một chút thần thái
mệt mỏi hay tĩnh mịch đều không có hiện ra, làm cho hắn không thể nào thừa dịp
trống mà đi vào.
“Cậu cũng biết được lễ khai
mạc của chúng ta thật độc đáo sao?” Nàng đắc ý nhếch miệng lên mỉm cười. “Mỗi
người ở Dương Quỷ này đều vì sự phô trương của chúng ta mà trợn mắt há hốc mồm,
biết không? Ngay cả tên tổng tài tóc vàng của cửa hàng Kim Ngân Đảo đến tham
gia tiệc rượu của chúng ta đều khách khí hỏi tôi có ý muốn hợp tác cùng bọn họ
không a.”
Lý Tư ở trong ủ rũ mà bật
cười.
Trong lòng của nữ nhân
này chỉ có công tác, căn bản không nghe ra ý tức của hắn.
Được rồi, để cho nàng tận
tình làm việc đi, hắn sẽ luôn luôn bảo vệ nàng, cũng sẽ dùng sự chuyên nghiệp
của hắn giúp đỡ cho nàng một tay.
Hắn bảo với tiếp viên
hàng không cũng cho hắn một ly rượu vang.
“Tổng tài,” Lý Tư nâng
chén rượu lên, con ngươi đen chứa đầy ẩn ý dừng ở nàng. “Kính ngài ──” người
tôi yêu, nguyện hết lòng vì người… “Kính khách sạn An Thị ở Las
Vegas!” An Thải Trí hồn nhiên chưa quan sát đến biểu hiện của chính hắn, đôi
môi đỏ mọng của nàng nở một nụ cười hăng hái, cùng hắn chạm cốc.