Editor: Melodysoyani
Trải qua mấy ngàytiếp xúc nữa, Đường Dĩ Phi cũng có thể hiểu rõ thêm vài phần về Lâm Khả, nhanh mồm nhanh miệng, không thể giấu được chuyện gì, nhưng quả thực cũng không có ý đồ xấu.
“Được rồi, tớ không nói nữa là được rồi, còn không phải vì tớ cũng lo lắng cho bạn học Mạc à!” Lâm Khả ngồi vào vị trí của Mạc Duẫn Sâm, vẻ mặt lo lắng
Đừng nói là cô, Đường Dĩ Phi cũng có chút lo lắng rồi.
Thường ngày luôn có người nói không ngừng ở bên tai, bây giờ đã liên tiếp mấy ngày rồi không thể nghe thấy nữa, nên ngược lại cũng có chút không quen.
“Tớ gọi bảo câu ta xin nghỉ phép, nhưng cậu ta lại trực tiếp tắt máy, nên tớ nghĩ chắc là bị bệnh rồi!”
Đường Dĩ Phi giải thích.
“Không sao chứ? Nếu không cuối tuần này chúng ta cùng đến nhà cậu ta xem một chút đi!”
Đường Dĩ Phi liếc nhìn cô: “Cậu thân thiết với cậu ta lắm à? Biết nhà của câu ta ở đâu sao?”
“Hắc hắc, Thái Tử Gia của tập đoàn Bách Thịnh, tôi không cần phải hỏi thăm cũng biết, huống chi sở trường của tôi lại là đi thu thập tin tức nữa!”
Lâm Khả khí phách vỗ ngực một cái, giống như là việc mình thường xuyên đi theo dõi và chụp ảnh người khác là rất vẻ vang vậy.
“Tập đoàn Bách Thịnh hả?”
Lần đầu tiên Đường Dĩ Phi nghe được gia thế của Mạc Duẫn Sâm, mặc dù biết anh là Nhị Thế Tổ*, không nghĩ tới chính là tiếng tăm lừng lẫy Bách Thịnh tập đoàn dĩ nhiên là nhà anh đấy!
*Nhị thế tổ: chỉ một thế hệ có tiền cí quyền có thể
Ở thành phố Vân Dương này có hai xí nghiệp lớn, một là tập đoàn Vân Thiên, đó là xí nghiêp có quy mô lớn xuyên quốc gia, cái còn lại chính là tập đoàn Bách Thịnh, nghe nói cũng có cùng đường ray quốc tế, là một trong 50 tập đoàn lớn trên thế giới.
“Không phải cậu không biết chứ! Bạn mạc là cậu chủ nhỏ của Bách Thịnh, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, trường Ngọc Hòa chúng ta có một nửa cỗ phần là của công ty ba cậu ta đấy!”
Còn có việc này?
Khó trách cuộc sống ở trường của anh lại là cuộc sóng du côn, khó trách anh quy phạm nội quy trường học nhiều lần như vậy cũng không bị đuỗi, thì ra là vì có một mối liên hệ như thế!
“Được rồi, vậy cũng không có quan hệ gì với chúng ta cả.” Đường Dĩ Phi bĩu môi, không thèm để ý chút nào.
Nhà họ Đường cũng coi như là một xí nghiệp lớn nhất nhì ở thành phố Vân Dương, chỉ là những thứ này cũng chả liên quan gì tới cô cả, cô chỉ là một khách qua đường mà thôi
“Vậy cuối tuần rốt cuộc cậu có đi không!”
Mắt thấy ngày mai sẽ là cuối tuần, Lâm Khả cảm thấy nếu còn chưa xuống tay với bạn học Mạc, thì chỉ sợ rằng tất cả người đàn ông tốt trên đời này đều sẽ bị Đường Dĩ Phi chiếm hết!
“Tớ không đi đâu, tuần này tớ có việc, tự cậu đi đi!”
“ Này, cậu có còn lương tâm hay không?”
“Tớ đã đáp ứng Học Trưởng phải đi mua ít đồ với anh ấy rồi, không thể lỡ hẹn.”
“Cậu được đấy, “ Vẻ mặt Lâm Khả cười gian, tay nhỏ bé xấu xa vỗ lên bả vai của cô: “Không nghĩ tới ngoan ngoãn vâng lời học trưởng như vậy đấy! Nói một chút coi, tiến triển thêm một bước rồi hả? Hôn rồi? Hay là đã... Ừm hả?”
“Cậu đừng giễu cợt tớ nữa, cuối tuần này là hai ngày cuối cùng chúng tôi ở cùng nhau, sau đó chắc là mỗi người đi một ngả.”
Nói đến hôn, lỗ tai Đường Dĩ Phi lại bất tri bất giác hồng lên.
Nhưng sắp đến kỳ hạn cuối cùng rồi, đáy lòng lại nỗi lên sự thất vọng to lớn.
“Làm sao lại vậy, nếu hợp nhau thì cứ tiếp tục đi tiếp, tại sao phải chia tay chứ?” Lâm Khả cũng không hiểu rõ.
“Cậu không thấy mỗi lần Trường Viện Viện nhìn thấy tôi đều hận không thể nhanh chóng hủy diệt tớ à? Tớ không muốn trở thành kẻ thù chung của mọi người đâu.”
“ Này, cậu phát sốt rồi hà? Rời khỏi Học Trưởng, cậu mới bị ăn tươi nuốt sống đấy?!”
Vì Lâm Khả bỗng nhiên đề cao giọng nên làm hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh, một người trong đó chính là Giang Mỹ Kỳ.
Từ ngày đó sau khi bị đả kích ở lớp của Đường Dĩ Phi, cô ta lại cũng chưa hề nói chuyện, b nhưng vẫn ghi hận trong lòng, làm không ít chuyện xấu ở sau lưng.
~