U Minh Trinh Thám

Chương 589: Tà Viêm Thuật




- Tiểu thư Wiln phải không, tôi thật có chút kỳ quái.

Bộ trưởng Hoa Trung liếc mắt nhìn vẻ mặt tươi cười của Ada, âm dương quái khí nói:

- Chuyện này có phải là có chút quá xảo hợp hay không? Chúng tôi vừa lúc hết đường xoay sở trong việc này, kết quả không được vài phút cô đã đưa lên tài liệu thật đầy đủ tới trước mặt chúng tôi, chẳng lẽ cô đã sớm có chuẩn bị?

Hắn buông xuống tài liệu trong tay, vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Ada:

- Loại thuật pháp này là do hung thủ giết chết hội trưởng của chúng tôi sử dụng, mà tài liệu này của cô lại nói loại thuật pháp này đã thất truyền thật lâu tại phương Tây. Tôi nghĩ trên đời này cũng không có nhiều chuyện trùng hợp đến như vậy đi, hay là cô có điều hiểu biết đối với hung thủ giết chết hội trưởng của chúng tôi?

- Tôi đối với việc hội trưởng của các vị đã chết cũng không hề hay biết, cũng không biết ai là hung thủ.

Ada đẩy một luồng tóc quăn rũ xuống trán ra sau gáy, vẻ mặt hờ hững nói:

- Có lẽ có một số việc luôn có trùng hợp như vậy!

- Tốt lắm, hiện tại chúng ta cũng đã hiểu rõ hung thủ đến tột cùng đã dùng bí thuật gì giết chết hội trưởng, như vậy ta nghĩ các vị cũng không còn dị nghị gì nữa chứ?

Trần Lam cảm giác sự tình có điều không đúng, chính hắn tựa hồ đang đi vào một cạm bẫy thật lớn, mà cạm bẫy này còn chưa phát động công kích trí mạng nhất, làm cho hắn có chút thấp thỏm lo âu, muốn nhanh chóng chấm dứt tất cả chuyện này.

- Chân tướng chính là không biết từ khi nào Tần Khai đã học được loại bí thuật cũng đã thất truyền tại phương Tây kia, sau đó giết chết hội trưởng!

- Không sai, xem ra chính là cái dạng này!

Bộ trưởng Hoa Trung liền phụ họa:

- Như vậy đích xác cũng có thể nói được thông. Hắn lợi dụng loại bí thuật phương Tây này tới giết chết hội trưởng, theo ta suy đoán hắn muốn lợi dụng cơ hội này khơi mào xung đột giữa song phương, do đó đạt tới mục đích đen tối, kỳ tâm thật đáng tru!

- Ngươi rõ ràng là ngậm máu phun người, lão Tần làm sao biết...

Tôn lão nhân nhìn thấy sự tình càng ngày càng không thể cứu vãn, muốn trợ giúp bạn tốt của mình cởi ra tội danh, kết quả bạn tốt còn bị mang tội danh càng ngày càng nghiêm trọng, làm hắn gấp gáp đến mức nói chuyện cơ hồ không nên lời.

- Sự thật xảy ra trước mắt, còn có chuyện gì chối cãi. Lập tức truy nã Tần Khai trong phạm vi cả nước, đồng thời vì phòng ngừa Tần Khai được gia tộc trợ giúp, nhất định phải phái người đem Tần gia khống chế lại. Mà bộ trưởng Đông Bắc phân bộ cùng Tần Khai có quan hệ quá mức thân mật, cũng không cần quan tâm việc này. Chúng ta sẽ an bài những người khác tiếp nhận quyền chỉ huy phân bộ Đông Bắc, xin mời Tôn bộ trưởng nghỉ ngơi một thời gian đi.

Hội trưởng Hoa Trung không thèm quản tới lời nói của Tôn lão nhân:

- Ta nghĩ những vị khác cũng không còn ý kiến gì nữa chứ?

Phân bộ Tây Nam, Hoa Đông cùng Hoa Nam vốn thuộc phái trung lập, tự nhiên cũng không phát biểu ý kiến gì. Dù sao hiện tại chứng cớ vô cùng xác thực, cũng không có gì để hoài nghi, liền gật đầu. Mà bộ trưởng phân bộ Tây Bắc nhìn thấy bộ trưởng phân bộ Đông Bắc bởi vì quá nôn nóng muốn cởi bỏ tội danh cho Tần Khai nên kết quả lại bị chiếm quyền, liền không dám nói lời phản đối. Nếu như còn bị Trần Lam bắt được thêm nhược điểm cũng đem hắn bài trừ ra hành động đuổi bắt, hắn càng thêm không còn cơ hội trợ giúp Tần gia.

- Nếu như không còn những ai khác phản đối, như vậy xin mời các vị trở về bắt đầu công tác đuổi bắt đi.

Bộ trưởng Hoa Trung thấy bộ trưởng Tây Bắc không nói câu nào, dương dương tự đắc nói:

- Tần gia đại trạch nằm ở trong phạm vi phụ trách của phân bộ Hoa Bắc, như vậy đối với việc khống chế Tần gia đại trạch phải làm phiền Trần bộ trưởng một chút!

- Đương nhiên, đây là trách nhiệm của ta!

Trần Lam gật đầu, tuy rằng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nho nhỏ, nhưng kết quả lại giống như trong dự liệu của hắn, tảng đá lớn trong lòng Trần Lam dần dần buông xuống, thở phào một hơi.

- Thúi lắm, tất cả đều là thúi lắm!

Tôn lão nhân thấy bạn tốt của mình đã bị định tội danh, chính mình lại không giúp được gì, tức giận đến mức giậm chân:

- Tần Khai căn bản không phải là hung thủ, hắn làm sao biết được thuật pháp ác độc thất truyền đã lâu của phương Tây?

- Nga? Như vậy xin hỏi Tôn bộ trưởng, ngươi làm sao chứng minh Tần Khai không biết loại thuật pháp kia đây?

Trần Lam cười lạnh hỏi ngược lại:

- Ngươi có chứng cớ gì sao?

- Ta...ta...

Bị Trần Lam hỏi ngược lại như thế, Tôn lão nhân đỏ bừng mặt nói không ra lời.

- Chuyện này sao...tuy ra tôi không thể chứng minh Tần Khai không biết loại thuật pháp này, nhưng tôi có thể chứng minh có một người khác sẽ biết loại thuật pháp đó!

Một thanh âm làm Trần Lam nghe được liền hết hồn lại hận đến ngứa răng đột nhiên vang lên bên trong phòng!

Ngay khi mọi người còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần vì sự xuất hiện đột ngột của Minh Diệu, cửa phòng lại được mở ra. Người mở cửa là thư ký của Trần Lam, dưới sự chỉ huy của hắn hai nhân viên nâng cáng đưa một tráng hán tựa hồ đã bị thương thật nặng đi vào phòng, đặt xuống mặt đất cũng không nói thêm câu nào liền lui ra ngoài, thuận thế khép cửa phòng lại.

- Tốt lắm các vị, đây chính là bằng chứng chính xác mà tôi muốn triển lãm cho các vị xem qua.

Minh Diệu chỉ vào tráng hán nằm trên cáng nói:

- Không cần nhiều lời, các vị chỉ cần kiểm tra một chút hẳn sẽ hiểu được rồi!

Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người tráng hán bị thương kia. Nơi lồng ngực hắn có một vết thương, máu đã khô cạn. Tráng hán cau chặt mày, trên trán ướt đẫm mồ hôi to như hạt đậu, tựa hồ đang chịu đựng thống khổ thật lớn.

Trái tim Trần Lam treo lên thật cao, vừa rồi mặc cho hắn cùng bộ trưởng Hoa Trung kêu gọi thế nào đều không có bất cứ ai tiến vào. Mà bây giờ dưới tình huống không có bất luận người nào thông tri mà thư ký của hắn lại dẫn người khiêng vào một người bị thương như thế. Trần Lam không tự chủ được thối lui ra sau vài bước, hình dáng của tráng hán này cao lớn như vậy, rất ít người có được thân hình cường tráng đến như thế, nam nhân này chẳng phải là con Hồ yêu mà hắn đã giết chết khi trốn ra khỏi giáo đường kia sao?

- Người này là Hồ yêu, hắn bị Tà Viêm Thuật công kích lưu lại dao động tuyệt đối không sai!

Mấy phân bộ trưởng vây quanh bên người nam nhân kia, bộ trưởng phân bộ Tây Bắc vừa dùng linh lực tra xét thương thế của nam nhân kia vừa nói:

- Không ngờ hắn lại còn sống, thật kỳ quái...

- Trong cơ thể hắn có loại đồ vật gì đó đang áp chế Tà Viêm lan tràn trong kinh mạch!

Bộ trưởng Hoa Nam nói:

- Nếu không phải như thế, chỉ sợ hắn đã sớm chết mất rồi. Loại Tà Viêm này lan tràn trong thân thể với tốc độ thật sự khủng bố!

- Về thương thế của nam nhân này các vị hẳn là không có điều dị nghị gì nữa chứ?

Minh Diệu đi qua mở miệng hỏi.

- Đúng vậy, đây thật sự là Tà Viêm Thuật đã giết chết hội trưởng.

Mấy bộ trưởng phân bộ liếc nhìn nhau, gật đầu nói.