Ứ Làm Bé Nhõng Nhẽo

Chương 75: Chọn một cái




Nhìn thấy các chị em cây khế, Cố Nhiễm nghi ngờ không biết có phải trên người mình có gắn định vị hay radar dò tung tích hay gì không, cô trốn đến chỗ nào cũng đụng mặt.

Vì thang máy quá chậm nên mấy chị em cây khế mới bất đắc dĩ phải đi thang bộ, đang than thở nhiệt tình đẩy cửa thoát hiểm ra thì thấy bên trong có một đôi nam nữ đang dính lấy nhau hôn hít, còn chửi thầm đôi “khốn nạn”, đến khi đôi “khốn nạn” này quay đầu lại.

“…….”

Hai bên cùng nhìn nhau không nói gì, Cố Nhiễm chào hỏi với mấy chị em cây khế, rồi nhân lúc các cô ấy chưa kịp phản ứng lại, kéo Quý Thời Dục đi như trốn.

Có người đẩy cô bạn bên cạnh mình: “Bà vừa bảo hôm nay chú bà gặp người của Tin Bác cơ mà? Sao bây giờ Quý Thời Dục vẫn ở đây?”

Cô bạn bị đẩy bây giờ mới phản ứng lại, lắc đầu: “Tôi biết đâu được.”

Mấy cô bạn nhìn theo hướng Cố Nhiễm vừa rời đi, nhớ đến cảnh tượng vừa nhìn thấy khi mở cửa ra, hút thật mạnh một ngụm trà sữa.

Sau cảnh này, Cố Nhiễm trong lòng mọi người đã trở thành ‘thần’, cả người tỏa ra ánh hào quang của đại thần. Nhóm chị em cây khế thầm mắng chính bản thân mình trước đây có mắt mà không thấy Thái Sơn, bây giờ phải khiêm tốn, ngoan ngoãn lại tí, hỏi Cố Nhiễm xem nó có mở lớp dạy học không.

Quý Thời Dục là người như thế nào mọi người đều biết, có thể khiến anh ấy cuối tuần không làm thêm giờ mà đi trung tâm thương mại hẹn hò, rồi lại vào thang thoát hiểm để hôn hít, độ khó như này sợ là trên thế giới không có người thứ hai làm được.

……

Cố Nhiễm quay đầu lại, cuối cùng cũng không thấy bóng dáng các cô bạn kia đâu nữa, nhẹ nhàng thở phào, sau đó nhớ đến chuyện vừa xảy ra lại hơi đau đầu.

Quý Thời Dục không hiểu được tâm trạng thầm kín này của Cố Nhiễm, chỉ có thể bảo: “Đi ăn thôi.”

Cố Nhiễm ôm StellaLou, nhàn nhạt liếc nhìn Quý Thời Dục: “Ừm.”

Trừ chi tiết đụng phải nhóm chị em cây khế thì lần hẹn hò này cũng coi như là thành công.

Một quá trình hẹn hò rất bình thường, cùng nhau ăn gì đó, cùng nhau đi xem phim.

Cố Nhiễm xem được một nửa phim đã ôm hộp bắp rang ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại nhân vật chính đang đánh Boss, âm thanh hiệu ứng to quá khiến cô phải tỉnh dậy.

Cố Nhiễm liếc Quý Thời Dục bên cạnh.

Anh ngồi rất thẳng nhưng nhưng mí mắt trên dưới đã chạm vào nhau.

Phim này không hay lắm.

Trên tay dựa của ghế, tay trái của anh vẫn nắm tay phải của cô.

Cố Nhiễm giật giật ngón tay, định rút tay ra khỏi lòng bàn tay của anh.

Quý Thời Dục bỗng tỉnh dậy.

Anh nắm chặt tay cô hơn một chút, quay đầu nhẹ giọng hỏi Cố Nhiễm: “Sao thế em?”

Cố Nhiễm cảm nhận được độ ấm nóng rực từ bàn tay anh, nhỏ giọng đáp: “Không có gì.”

“Em muốn ăn bắp rang.”

Anh cứ nắm tay cô như thế, ăn sao được.

“Ừm.” Lúc này Quý Thời Dục mới bỏ tay ra.

Cố Nhiễm ăn hai miếng bắp rang bơ, nghĩ ngợi mãi, nhặt một miếng lên, đưa ra trước môi Quý Thời Dục.

Quý Thời Dục cúi đầu ăn luôn.

Cố Nhiễm về nhà, đặt StellaLou ở vị trí chính giữa trên giá bày thú bông của mình, người ta gọi đây là vị trí center.

Cô ngó trái ngó phải, cuối cùng móc điện thoại ra chụp một tấm ảnh, đăng lên newfeed.

Người đầu tiên nhấn thích là “Người giúp việc”.

Chốc lát sau, lượt thích và bình luận cũng nhiều lên, trừ nhóm chị em cây khế vô tình gặp ở trung tâm thương mại hôm nay, còn có người hỏi có phải hôm nay cô đi công viên giải trí, rồi mua StellaLou ở đó không.

Cố Nhiễm trả lời lại là gắp được ở máy gắp thú bông.

Sau đó cả phần bình luận toàn là “Chị đẹp Cố đỉnk”, “Cái này mà bà cũng gắp được”, “Đại thần đúng là xịn”.

Cố Nhiễm bỗng không biết có nên giải thích rằng không phải là cô gắp được, mà là Quý Thời Dục gắp được không. Nhưng nếu giải thích, dường như sẽ lộ chuyện hôm nay bọn họ đi chơi, hẹn hò.

Trong những người khen cô là “đại thần”, có người là bạn chung với cô và Quý Thời Dục, Quý Thời Dục có thể đọc được.

Cố Nhiễm đang bối rối, định ra ngoài giải thích với Quý Thời Dục là mình không có ý cướp công của anh, lúc ra ngoài lại thấy Quý Thời Dục đang bận rộn gì đó trước máy tính. Phòng làm việc nhà cô dùng để live stream, anh không vào đó, bây giờ đặt luôn máy tính lên bàn ăn để làm việc.

Cố Nhiễm không làm phiền, về phòng.

Cô bỗng nhớ ra hôm nay lúc vừa ra đến cửa đã thấy Từ Huy nhắn tin cho anh, bảo có cuộc họp đột xuất.

Quý Thời Dục nói không họp, kéo cô đi chơi.

Không họp thì thôi, chắc cũng không phải là hội nghị gì quá quan trọng.

Cố Nhiễm suy nghĩ một lát, mở luôn WeChat ra, tìm Từ Huy trong danh bạ.

Cố Nhiễm nhắn sang một cái sticker trước, hỏi:【Hôm nay mấy anh mở cuộc họp gì thế?】

Từ Huy trả lời rất nhanh, gửi cho Cố Nhiễm một chuỗi tên và bối cảnh cuộc họp mà cô đọc không hiểu lắm.

Cuộc họp với một khách hành ở Anh, vì lệch múi giờ nên khách hàng bất ngờ muốn đổi giờ họp sang chiều nay nhưng Quý Thời Dục từ chối.

Cố Nhiễm “Ồ” một tiếng, lại hỏi:【Thế các anh đổi giờ họp sang bao giờ vậy?】

Từ Huy đọc tin nhắn của Cố Nhiễm, nghĩ chắc cô không hiểu lắm nên nhắn cho cô một tràng dài, giải thích cho cô rằng sự việc như thế này thì không có chuyện đổi ngày, từ chối thì chẳng khác nào đã kết thúc hợp tác.

Cố Nhiễm nhìn bốn chữ “kết thúc hợp tác” cắn môi, tim hẫng một nhịp, hỏi:【Nếu kết thúc hợp tác thì các anh có tổn thất gì không?】

【Tổn thất bao nhiêu?】

Từ Huy báo cho Cố Nhiễm một con số ước tính sơ lược.

Cố Nhiễm nhìn con số mà Từ Huy báo lại thì há hốc miệng, bỗng không nói nên lời.

Lúc biết được buổi hẹn hò hôm nay đã phải dùng nhiều tiền như vậy để có được, Cố Nhiễm bỗng cảm thấy hơi hụt hẫng, Từ Huy thấy Cố Nhiễm hình như chưa hiểu, gọi điện thẳng sang, báo cáo một số thứ khác với Cố Nhiễm.

Với quy mô của Tin Bác, ở vị trí của Quý Thời Dục, không phải anh muốn gì làm đấy mà được. Quy mô công ty lớn như vậy buộc anh làm những điều cần phải làm, thời gian làm việc sáng đi chiều và kỳ nghỉ cố định của nhân viên văn phòng, đối với anh mà nói là một điều viển vông. Lúc bận thì đến cả ngày đêm cũng đảo lộn, xã giao gặp gỡ, công tác khắp thế giới.

Hơn nửa năm nay, Quý Thời Dục đã từ chối không ít các hoạt động xã giao lớn bé, có đôi khi không thể từ chối được phải bận rộn đến tận đêm khuya. Trước đây, hai ngày đến tỉnh miền Tây làm khách mời may mắn vốn dùng để bay đến Nhật Bản công tác.

Từ Huy không có ý dùng những chuyện này để tạo áp lực cho Cố Nhiễm, vì mọi việc này đều là do Quý Thời Dục tự nguyện, nhưng cậu cảm thấy Cố Nhiễm có thể được sự tự nguyện của Quý Thời Dục, Cố Nhiễm nên biết.

Cuộc điện thoại kết thúc, Cố Nhiễm ngây người ấn cúp máy.

Cô nhìn giao diện kết thúc trò chuyện trên màn hình, lặng thinh.

Kim đồng hồ quay trở lại hôm ấy, ngày cô vội vã đến văn phòng của anh đòi kết hôn.

Cố Nhiễm mím môi.

Thật ra cũng chẳng có gì sai, hôn lễ nhà họ Quý ngay từ khâu khách mời đã không dễ dàng, anh không có tinh thần và sức lực để lo liệu cho hôn lễ ngay lúc này.

Còn về việc đăng ký kết hôn mà không tổ chức hôn lễ. Người xưa luôn coi trọng lễ nghĩa hơn cả, con gái lấy chồng chỉ có giấy đăng ký kết hôn, sẽ bị người ta chỉ trỏ sau lưng.

Cố Nhiễm lại hít một hơi thật sâu, nhìn về phía Quý Thời Dục ngoài cửa.

Điện thoại rung lên.

Cố Nhiễm cúi đầu, Quý Thời Dục nhắn cho cô một tin nhắn.

Có lẽ vì lúc Cố Nhiễm đăng StellaLou lên, có người hỏi có phải cô mua ở công viên giải trí không, nên Quý Thời Dục hỏi cô ngày mai có muốn đi công viên giải trí không.

Cố Nhiễm im lặng, trả lời:【Không đi đâu.】

Một lát sau, Quý Thời Dục gõ cửa.

Cố Nhiễm nhét điện thoại xuống dưới gối: “Vào đi.”

Quý Thời Dục nhìn Cố Nhiễm ngồi trên giường, nhướng mày, hỏi: “Không đi thật à?”

Cố Nhiễm: “Thật.”

Quý Thời Dục: “Vì sao?”

Cố Nhiễm phồng má: “Chẳng sao cả.”

Cô nhìn Quý Thời Dục, dang tay.

Quý Thời Dục lại gần.

Cố Nhiễm dùng cả chân lẫn tay bò lên người anh, Quý Thời Dục phải đỡ mông cô mới không bị ngã xuống.

Cánh tay Cố Nhiễm đặt trên vai Quý Thời Dục, nhìn anh híp híp mắt: “Hôm nay vừa đi, ngày mai lại đi tiếp, anh mơ hơi bị xa đấy.”

Quý Thời Dục: “…….”

Cố Nhiễm: “Thế này đi, sau này mỗi cuối tuần, à không, mỗi nửa tháng cho anh cơ hội một buổi hẹn hò.”

Quý Thời Dục nghe xong hơi khó hiểu: “Nghiêm khắc vậy à?”

“Ừm,” Cố Nhiễm kiêu ngạo, “Anh biết em bây giờ nổi tiếng thế cơ mà, muốn hẹn hò với em là phải xếp hàng, cho anh xếp hàng đầu đã quý hóa lắm rồi đấy.”

Quý Thời Dục chỉ có thể cười một tiếng: “Vinh dự thật.”

……

Dạo này tinh thần đếm ngược của fan CP Vợ chồng trăm năm rất ảm đạm.

Cứ tưởng rằng tấm ảnh ôm ấp sưởi ấm kia có thể cho mọi người ngồi lên cỗ máy thời gian, bay thẳng đến HE, thế mà chỉ cần một cái like của Cố Nhiễm cho “Chỉ là công cụ sưởi ấm chạy bằng cơm của chị đẹp thôi” đã đạp bọn họ trở về hiện thực.

Không riêng gì Weibo, ngay cả trên live stream hàng ngày của Cố Nhiễm ở Cat Paw, cũng luôn có người nước mắt lưng tròng hỏi cô định nhử đến bao giờ nữa, tôi có một người bạn bị ung thư, tâm nguyện cuối cùng của nó là lúc còn sống có thể nhìn thấy Vợ chồng trăm năm HE.

Cố Nhiễm bây giờ đã có thể bình tĩnh ngó lơ những sóng comment hỏi cô bao giờ mới HE.

Vì đã đến cuối năm nên cô tổ chức rút thăm trúng thưởng trong phòng live stream.

Phần thưởng là các con thú bông trên giá treo ở tường live stream của cô, toàn là thú bông cô gắp được từ máy gắp thú, fans trúng thưởng thích cái nào thì tặng cái nấy.

Trước khi rút thăm trúng thưởng, Cố Nhiễm rất cẩn thận cất StellaLou đi, trừ bé này ra thì thích lấy bé nào cũng được.

Cố Nhiễm rút thăm từng người một, fans may mắn trúng thưởng có thể nối máy với phòng live stream, online chọn thú bông mà mình muốn.

“Cái này ấy hả?”

“Cái này à?”

Phòng live stream vô cùng náo nhiệt, Cố Nhiễm đang đứng trước giá chỉ từng cái hỏi fans muốn con thú bông nào.

Quý Thời Dục vừa kết thúc một cuộc gặp xã giao, lấy điện thoại ra xem Cố Nhiễm đang làm gì.

Cố Nhiễm đang tổ chức rút thăm trúng thưởng, vừa xong vài lượt, chuẩn bị cho lượt tiếp theo.

Cố Nhiễm ngồi về chỗ của mình: “E hèm, bắt đầu tiếp luôn nè, mọi người nhanh tay lên một chút nha, xông lên!!!”

Trên màn hình Quý Thời Dục hiện lên một khung rút thăm trúng thưởng.

Anh nhấn vào nút “Ấn để tham gia rút thăm trúng thưởng” ở giữa.

Sau vài giây thanh tiến trình rút thăm chuyển động, ô rút thăm biến thành một khuôn mặt tươi cười:

“Chúc mừng bạn đã chiến thắng.”

Như thường lệ, id người thắng cuộc sẽ được quản lý live stream chiếu lên màn hình chung của phòng.

Fans may mắn trúng thưởng vòng thứ tư: wdlpml.

Vẫn là một công thức quen thuộc, một hương vị quen thuộc.

Mọi người: “……”

Cố Nhiễm: “……”

Cá nhỏ đã bất lực chẳng thèm nói gì với hiện tượng này nữa, vào sóng comment giục nhanh nhanh sang lượt tiếp theo đi.

Chỉ có các fans CP Vợ chồng trăm năm ngồi canh trong phòng live stream là la hét, bởi vì fans may mắn sẽ online nối máy với streamer để chọn thú bông.

【Aaaaa nối máy đê!!!】

【Vợ chồng trăm năm HE cho mị!】

【Em còn chưa được nghe giọng anh tổng đâu đấy, tò mò ghê ahuhu】

【Lần trước xem live stream《Nhà nhỏ của chúng ta》có nghe anh tổng nói rồi, giọng trầm thấp siêu rù quến!】

【Chị đẹp Cố ơi, em muốn xem HE cơ, em cầu xin hai anh chị HE, đừng ép em phải quỳ xuống cầu xin hai anh chị HE chứ huhuhuhu】

……

Id wdlpml trúng thưởng đã được chiếu lên đầu màn hình chung.

Cố Nhiễm thấy Quý Thời Dục trúng thưởng thì ngây cả ra.

Dù sao cũng là phòng live stream của cô, fans cô tuy biết đến sự tồn tại của Quý Thời Dục, nhưng chuyện này không có nghĩa là họ sẽ chấp nhận hoặc thích Quý Thời Dục. Bây giờ lại nối máy trước mặt mọi người, hơi xấu hổ.

Nhưng quản lý phòng live stream hôm nay hình vừa mới nhận việc, không biết “wdlpml” là ai nên gửi luôn lời mời nối máy sang.

Quý Thời Dục nhìn lời mời “Có kết nối với streamer hay không?” trên điện thoại.

Anh hơi khựng lại, sau đó chọn “Không”.

Ngay lúc fan CP Trăm năm gào thét, cảm thấy “đường” sắp tràn ra đến sóng comment rồi, màn hình chung của phòng live stream lại hiện lên “wdlpml từ chối kết nối với streamer”.

Đang hét chói tai:?

Cố Nhiễm thầm thở phào một hơi.

Không chỉ có fans CP Vợ chồng trăm năm không ngờ Quý Thời Dục lại từ chối nối máy, khóc bù lu bù loa, các Cá nhỏ trong phòng live stream cũng nhíu mày chống cằm suy tư: Không ngờ đồ không biết điều còn biết rén đấy nhể?

Bạn wdlpml trúng thưởng nhưng lại từ chối online, Cố Nhiễm bắt đầu rút thăm lượt tiếp theo.

Các fans trong phòng live stream lại nhiệt tình tham dự.

……

Buổi phát sóng ngày hôm nay kết thúc, Cố Nhiễm ra phòng khách, thấy Quý Thời Dục đã về nhà.

Cô nói với anh: “Cảm ơn anh.”

Quý Thời Dục: “Cảm ơn cái gì?”

Dĩ nhiên là cảm ơn anh không nối máy để đỡ phải xấu hổ chứ sao, Cố Nhiễm nghĩ trong lòng như thế, vẫy vẫy tay với Quý Thời Dục: “Anh ra đây.”

Quý Thời Dục đi theo: “Hửm?”

Cố Nhiễm dẫn Quý Thời Dục đến phòng live stream của cô, rồi chỉ chỉ giá thú bông cho anh: “Anh chọn một con đi.”

“Hôm nay anh trúng thưởng trong phòng live stream, phần thưởng là được tùy chọn một thứ trong phòng em.”

“Em là người rất công bằng, chính trực đấy, không cắt xén phần thưởng của anh đâu, chọn nhanh đi.”

Quý Thời Dục nghe Cố Nhiễm nói, nhìn cái giá bày đầy thú bông của cô, rồi lại nhìn Cố Nhiễm: “Tùy chọn thật không? Có lừa anh không đấy?”

Cố Nhiễm gật đầu giục: “Em lừa anh làm gì, chọn đi.”

Thế là Quý Thời Dục duỗi tay, ôm eo Cố Nhiễm, nhìn cô bảo: “Vậy anh chọn cái này.”