Tỷ Tỷ, Xin Ngươi

Chương 20








Đệ nhị thập chương: Thành công cái nồi a!! Ngươi xác định đoạn đối thoại trên này là kết nối hả? Là kết nối hả?




Đối với chuyện thiếu thốn tình yêu này, tỷ muội Nhậm gia tiến hành một cuộc giao lưu sâu sắc.


"Lão sư từng nói, đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh không có yêu thương, trưởng thành sẽ trở nên rất kinh khủng, bởi vì bọn họ không có tình yêu, sẽ trả thù xã hội." Nhậm Yên Vũ nghiêm trang nói.


"Lão sư của các ngươi còn dạy những thứ này nữa hả?" Nhậm Bình Sinh cau mày.


"Đương nhiên rồi, lão sư còn nói, muốn cứu những đứa trẻ như vậy, phải cho họ đầy đủ tình yêu." Nhậm Yên Vũ tiếp tục mặt không đỏ tim không loạn nói.


"Vậy lão sư của các ngươi có nói làm thế nào cho những đứa trẻ đó tình yêu không?"


"Lão sư có nói, giành cho những đứa trẻ ấy tình yêu, cũng giống như tương tác bình thường với những đứa trẻ khác, hôn nó, ôm nó, để cho bọn họ cảm nhận được trọn vẹn tình yêu." Nhị tiểu thư ngài xác định lão sư sẽ nói những đạo lý nhân sinh sâu sắc như vậy với một tiểu quỷ như ngài hả?


"Lão sư của các ngươi thật sự nói như vậy? Ngươi sẽ không lừa ta đúng không?" Nhậm Bình Sinh hoài nghi, nàng phải hoài nghi, gần đây tần suất câu "Lão sư có nói" xuất hiện trong miệng Tiểu Vũ rất cao. Nàng không nhớ rõ lúc mình còn trong nhà trẻ lão sư có nói vấn đề cao siêu như thế với nàng hay không, hơn nữa, coi như có nói, đây là vấn đề của các phụ huynh, sao lão sư không tìm nàng, một "phụ huynh", để nói? Lại nói với Nhậm Yên Vũ?


"Đương nhiên là lão sư có nói, tỷ tỷ không thể nghi ngờ lời của lão sư." Nhậm Yên Vũ tiếp tục nói: "Cho nên, tỷ tỷ, mỗi ngày ngươi phải hôn Tiểu Vũ, lão sư có nói, baba mama nước ngoài mỗi ngày đều hôn con mình, còn cho một nụ hôn chào buổi sáng."


Lão sư bày tỏ mình rất oan uổng, nàng tuyệt đối tuyệt đối không có nói những lời này a, chết tiệt, đừng gây oan uổng cho người ta như vậy! Khóc.


Nhưng mà ngay cả khi tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ của chúng ta sắp đem các lão sư từ khi khai quốc cho đến nay làm oan uổng chết, oan uổng sống, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh vẫn không có bị tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ lừa dối. Đối với chuyện mỗi ngày đều hôn và nụ hôn buổi sáng này, nàng vẫn muốn tỉ mỉ cân nhắc một chút.


Trẻ con thiếu thốn tình yêu thật sự sẽ biến thành như vậy? Mỗi ngày đều hôn thật sự có thể bù đắp được? Sao nàng không biết?


Cảm giác bản thân có trách nhiệm trọng đại hơn nữa lại luôn luôn chăm chú tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh quyết định phải nghiên cứu nội dung phương diện này kỹ càng. Vì vậy dự định nghiên cứu kỹ càng tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh còn chưa bắt đầu kỹ càng nghiên cứu a, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta đã vẻ mặt tội nghiệp đi tìm quản gia và bảo mẫu. Hai mắt đẫm lệ kể ra việc mình thiếu thốn tình yêu.


Cái này, moe chết chúng sinh a, mặc dù mỗi ngày đều sinh hoạt cùng Nhậm Yên Vũ, cũng biết nếu như Nhậm Yên Vũ muốn khóc tuyệt đối sẽ quỷ khóc thần sầu mà không phải là bộ dạng moe moe quản gia với bảo mẫu, nhưng thấy bộ dạng Nhậm Yên Vũ như vậy, cũng đỡ không được.


"Trầm thúc thúc, năm nay khi nào mẹ về nhà~ "


"Dì Triệu, ngươi ôm Tiểu Vũ một cái đi."


"Trầm thúc thúc, Tiểu Vũ thấy rất khổ sở, Tiểu Vũ muốn có người thân hôn Tiểu Vũ."


"Dì Triệu, năm nay mẹ vẫn chưa về, mẹ muốn bỏ Tiểu Vũ rồi, Tiểu Vũ chỉ còn có mỗi tỷ tỷ là người thân." Xin đừng nhìn tuổi tác của tiểu quỷ nói ra những lời này! Xin đừng nhìn!!!


"Nhưng mà tỷ tỷ không thương Tiểu Vũ~ "


Ai nói tiểu quỷ không biết rúng động lòng người a a a! Nhậm Yên Vũ rúng động lòng người khiến quản gia và bảo mẫu hoàn toàn bại trận.


"Nhị tiểu thư đừng đau lòng, tiểu thư rất thương nhị tiểu thư."


"Phải đó phải đó, sao tiểu thư lại không thích nhị tiểu thư nhà chúng ta a, nhị tiểu thư nhà chúng ta đáng yêu như thế."


"Hu hu hu. . . nhưng mà tỷ tỷ không hôn Tiểu Vũ."


"Ai da, yên tâm đi nhị tiểu thư, tiểu thư chỉ là ngại thôi, yên tâm, dì sẽ đi nói chuyện với tiểu thư một chút."


"Hu hu hu. . . dì làm gì dám."


". . ." Bảo mẫu hết hồn. Quả thật nàng không dám.


"Hu hu hu. . ." Nhậm Yên Vũ đau lòng đứt ruột đứt gan khóc.


"Nhị tiểu thư à, yên tâm yên tâm, mặc kệ thế nào, dì cũng giúp người nói với tiểu thư, lần này tiểu thư thật sự hơi quá đáng! Nhị tiểu thư yên tâm! Ta đi!" Vì vậy dì định tìm tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh để liều mạng hả?


"Dì. . ." Nhậm Yên Vũ nín khóc mỉm cười.


Cứ như vậy, mỹ nhân kế của chúng ta một lần nữa thành công, Nhậm Yên Vũ cứ như vậy thuyết phục dì Triệu vì mình đi liều mạng, cũng thành công khắc họa hình tượng của Nhậm Bình Sinh thêm lãnh huyết vô tình.


Vì vậy cứ như vậy, tiểu thư đáng thương của chúng ta cứ như vậy chả hiểu sao liền biến thành người xấu! Tiểu thư bày tỏ so với lão sư ở phía trên nàng còn oan uổng hơn!


Lại vì vậy!


Trong lúc tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta còn chưa bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ vấn đề làm sao giáo dục con trẻ, nàng đã bị dì Triệu phấn đấu quên mình, hoàn toàn không để ý đến tánh mạng đi dạy nàng một trận.


"Tiểu thư à. . . hu hu hu. . . sao người có thể đối với nhị tiểu thư như vậy. . . hu hu hu. . ."


"Hu hu hu. . . tiểu thư à, người phải biết rằng một đứa trẻ thiếu thốn tình yêu sẽ trở nên như thế nào. . . hu hu hu. . ."


"Nhị tiểu thư của chúng ta là một đứa trẻ đáng yêu như thế, sao người nhẫn tâm để nàng vì thiếu thốn tình yêu mà lớn lên trở thành một thiếu nữ bất lương trong xã hội a. . . hu hu hu. . ."


"Tiểu thư à. . . làm chủ gia đình trách nhiệm của ngài rất lớn a. . . hu hu hu tiểu thư, xin hãy tam tư*. . ."
*Nghĩ ba lần trước khi làm


"Tiểu thư. . . xin người quan tâm nhị tiểu thư nhiều một chút đi hu hu hu. . ." Vì vậy bảo mẫu tiểu thư thật sự rất sợ hãi, việc làm này hoàn toàn là không muốn sống nữa a a a a! Tuy mấy năm nay tiểu thư đã rất ít khi dùng bạo lực gia đình thế nhưng từ nhỏ đã ở sinh sống trong nỗi ám ảnh đó nàng vẫn rất sợ tiểu thư nha nha nha!


Cho nên mới nói từ nhỏ đã xảy ra chuyện gì? Bảo mẫu đại nhân ngài diễn hơi sâu nữa rồi? Khi ngài còn bé tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh còn chưa có đầu thai~


Nhậm Bình Sinh bị ầm ĩ đầu rất đau a, nàng xoa đầu, toàn thân bốc ra luồng khí đen, quát về phía bảo mẫu đang khóc bên cạnh: "Không được khóc! Ồn muốn chết!" Sư tử hống của Nhậm Bình Sinh đã yên lặng rất lâu một lần nữa xuất hiện.


Bảo mẫu rớt nước mắt~ nhị tiểu thư ta đã phụ người!


Quả nhiên quyền uy của tiểu thư không phải ai cũng có thể khiêu chiến! Tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ hoàn toàn thất bại.


Bất quá tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ có đặc sắc gì? Da mặt dày! Da trâu ngào đường*! Tuy sức chiến đấu yếu ớt sắp rớt đến số âm, thế nhưng cũng may tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta là người có ý chí siêu cường, không đạt được mục đích cho đến bây giờ chưa từng buông tha! Cấp tốc hồi đầy máu, tiếp tục xông lên!
*Nghe là thấy vừa dày vừa dai vừa dính rồi phải ko?


Lúc này cũng vậy, nàng hoàn toàn phát huy tinh thần da mặt dày và da trâu ngào đường, mỗi ngày đều quấn lấy Nhậm Bình Sinh muốn hôn hôn, sau đó mỗi ngày đều bị Nhậm Bình Sinh đàn áp. Vì vậy đã biến mất từ lâu khỏi Nhậm gia, sư tử hống của Nhậm Bình Sinh tại năm này một lần nữa được tái xuất.


Đương nhiên, ngoại trừ quấn lấy Nhậm Bình Sinh đòi hôn ra, Nhậm Yên Vũ cũng không quên lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng bên người mình, bảo mẫu thất bại toàn tập không có vấn đề gì, không phải còn ba người có sức chiến đấu sao~


Vì vậy tài xế lái xe, đầu bếp làm cơm, đương nhiên còn có đồng chí quản gia vạn năng rùng mình một cái, không hiểu sao dựng hết cả lông!


Ôi má ơi mùa đông năm nay quá ớn lạnh!


Người đầu tiên gặp tai ương chính là quản gia. Đàn ông luôn luôn bại trận trước mỹ nhân kế, tuy mỹ nhân này còn nhỏ, thế nhưng vẫn là không ai địch lại.


Cho nên sau khi lặp lại màn khóc lóc với bảo mẫu, Nhậm Yên Vũ hầu như không cần tốn quá nhiều sức đã đủ để quản gia đi liều mạng vì mình. Đương nhiên lần này quản gia cũng đi chết, ngoại trừ chứng minh công lực sư tử hống và quỷ kiến sầu của Nhậm Bình Sinh không chỉ không giảm còn tăng mạnh ra, không có thu hoạch gì.


Sau đó chính là tài xế tiên sinh và đầu bếp tiểu thư. . .


Đương nhiên cuối cùng những 'sức chiến đấu' này đều chịu chết, nhưng chết cũng không sao, trên đời còn có cái gọi là cương thi gì gì đó, đã chết rồi vẫn có thể đứng lên tấn công a tấn công!


Vì vậy những người tử trận đều biến thành cương thi dưới lời kêu gọi của Nhậm Yên Vũ, tiến hành từng đợt sóng công kích với Nhậm Bình Sinh.


Nhậm Bình Sinh rất là khổ não!


Gần đây thuộc hạ trong nhà đều trở nên lải nhải nhiều lời.


"Tiểu thư, giáo dục con trẻ là phi thường quan trọng, nếu như bỏ lỡ thời kỳ then chốt, thật sự sẽ hối hận cả đời." Trên đường, tài xế vừa lái xe vừa khuyên nhủ.


Chỉ bất quá một tháng mà thôi, thế nào tất cả mọi người trong nhà mình đều biến thành chuyên gia giáo dục trẻ? Thời kỳ then chốt? Độ tuổi hoàng kim? Giáo dục yêu thương vân vân từng bộ từng bộ? Chuyện gì đã xảy ra?


Lẽ nào, sự giáo dục của nàng với Nhậm Yên Vũ thật sự thất bại?


Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh chăm chú trầm tư. Trầm tư là cần một ít thời gian, đối với điểm dũng cảm thừa nhận mình giáo dục thất bại, thời gian tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh cần có lẽ sẽ lâu hơn một chút. Cho nên khi Nhậm Bình Sinh còn chưa trầm tư ra cái gì, liền nhận được cuộc gọi đến từ nhà trẻ.


Đối với chuyện bị nhà trẻ gọi điện, từ lúc Nhậm Bình Sinh được báo có điện thoại đến giờ khắc này vẫn bị trạng thái hóa đá vây quanh, nàng hoàn toàn chưa chuẩn bị chút tâm lý nào.


Nhà trẻ vẫn giống như trước đây ngoại trừ ầm ĩ chính là ầm ĩ. Nhậm Bình Sinh vừa nhấc máy nghe đã bị ầm ĩ làm cho đau đầu. Sau đó trong lúc đầu của Nhậm Bình Sinh bị ong ong tác động, lão sư nói ra nguyên nhân lần này gọi điện đến cho Nhậm Bình Sinh.


"Bắt nạt bạn học?" Quả thật Nhậm Bình Sinh không thể tin tưởng nổi chuyện mình vừa nghe.


"Không thể nào!" Hiển nhiên so với Nhậm Bình Sinh càng không thể tin nổi chuyện này chính là quản gia. "Nhị tiểu thư của chúng ta tuyệt đối sẽ không bắt nạt bạn học, chuyện bắt nạt này chỉ có tiểu thư của chúng ta mới có thể làm." Quản gia bày tỏ bản thân cũng không biết mình đang nói cái gì.


Gương mặt Nhậm Bình Sinh thoáng cái đen thui.


"Thật ra nghiêm túc mà nói cũng không phải bắt nạt bạn học, vì tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ không có tự mình ra tay, thế nhưng loại hành vi nàng xúi giục một bé trai khác bắt nạt một bé trai khác thì không tốt lắm." Lão sư cố gắng uyển chuyển biểu đạt.


Được rồi, kỳ thực Nhậm Yên Vũ xúi giục tiểu quỷ bắt nạt tiểu quỷ, nói cách khác, trong chuyện này Nhậm Yên Vũ là chủ mưu. Người tính kế từ phía sau?


"Chuyện này chúng ta hoàn toàn không biết, Tiểu Vũ ở nhà là một đứa vô cùng ngoan, ta thật sự không biết vì sao Tiểu Vũ lại phát sinh chuyện như vậy ở nhà trẻ." Nhậm Bình Sinh đã tỉnh táo lại rồi, hay nói đúng hơn là hiện tại nàng hoàn toàn không đầy đủ tỉnh táo, cho nên bị Xuyên Không-kun nhập thân.


Chỉ thấy lão sư đã quen nàng thường xuyên có hành vi bị nhập thân này, chỉ thấy lão sư bình tĩnh không nhìn đến vấn đề tuổi tác của tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh, vẻ mặt cảm khái nói: "Nói thật chúng ta cũng không thể tin được, biểu hiện của tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ ở nhà trẻ vẫn luôn tốt, những lúc bình thường vẫn thích chơi cùng các bạn khác, cho nên lúc xảy ra chuyện này ta cũng không thể tin, sau đó trải qua quan sát lâu dài ta mới xác nhận được chuyện này."


Nhậm Bình Sinh không nói gì, biểu tình giống như tất cả những phụ huynh khác phải đối mặt với cáo trạng của lão sư, không còn lời nào để nói. "Ta không biết vì sao lại trở nên như thế."


"Chúng ta đã quan sát và phát hiện tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ có hành vi như vậy bắt đầu từ năm nay, chúng ta cũng có hỏi nguyên nhân, chuyện này xảy ra bởi vì cậu bé kia nói tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ không có mẹ." Lão sư suy nghĩ một chút còn nói thêm: "Kỳ thực bởi vì mẹ của tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ không thường xuất hiện, cho nên có khả năng trong lòng tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ thiếu thốn một số kết nối nhất định mới có thể xảy ra chuyện như vậy, kỳ thực chúng ta có thể trở về giao tiếp thêm với tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ, xúc tiến tình cảm phát triển, để tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ có thể ở trong một hoàn cảnh có tình yêu thương mà trưởng thành, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn một chút."


Có thể nói đây là xúc tất trường đàm* nhỉ? Nói chung sau chuyện này, Nhậm Bình Sinh bày tỏ nhất định phải nói chuyện đàng hoàng với tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ.
*Chỉ tâm sự thân mật


"Cho nên mới nói, quả nhiên là bởi vì nhị tiểu thư thiếu thốn tình yêu mới có thể xảy ra chuyện như vậy đúng không?" Sau khi quản gia nghe xong tất cả, đau lòng nội ngưu đầy mặt.


". . ." Nhậm Bình Sinh cau mày.


"Trẻ thiếu thốn tình yêu sau này sẽ trở thành thiếu nữ bất lương, nhị tiểu thư như vậy thật sự đã trở thành thiếu nữ bất lương rồi nên làm sao bây giờ a~ "


"Quản gia ngươi đừng làm ồn, sau khi trở về ta sẽ nói chuyện với Tiểu Vũ cho đàng hoàng."


Kết nối như thế nào đây? Kết nối là một kỹ thuật ẩn chứa tấm lòng bao dung rộng lớn. Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta thông minh như thế, mặc dù kết nối là một chuyện ẩn chứa tấm lòng bao dung rộng lớn, cũng tuyệt đối không làm khó được nàng, vì vậy bên dưới là đoạn kết nối:


"Tiểu Vũ, lão sư nói ngươi thiếu thốn tình yêu." Những lời này tuyệt đối không phải lão sư nói, lão sư chỉ bảo các ngươi về nhà nói chuyện với nhau thôi.


"Dạ." Nhị tiểu thư, tiểu quỷ thiếu thốn tình yêu, ngươi thừa nhận nhanh như thế có được không vậy?


"Vậy ngươi bắt nạt bạn học là vì thiếu thốn tình yêu?"


"Dạ."


"Vậy ngươi thế nào mới không thiếu thốn tình yêu a?"


"Mỗi ngày tỷ tỷ đều hôn Tiểu Vũ, Tiểu Vũ sẽ không thiếu thốn tình yêu."


"Mỗi ngày hôn ngươi là sẽ không thiếu thốn tình yêu?"


"Dạ, phải."


"Được rồi. Sau này mỗi ngày ta đều hôn ngươi, ngươi sẽ không thiếu thốn tình yêu nữa."


"Tỷ tỷ thật sự sẽ hôn Tiểu Vũ mỗi ngày hả?"


"Ừ, chỉ cần ngươi không thiếu thốn tình yêu, mỗi ngày ta đều hôn ngươi."


"Chỉ cần mỗi ngày tỷ tỷ đều hôn Tiểu Vũ, Tiểu Vũ sẽ không thiếu thốn tình yêu."


"Được rồi."


Vì vậy cứ như thế vui vẻ quyết định xong rồi.


"Sau này không được bắt nạt bạn như vậy nữa."


"Vậy nếu bọn họ bắt nạt Tiểu Vũ thì làm sao bây giờ?"


"Len lén bắt nạt lại, đừng cho lão sư biết." Tiểu thư à ngài không cảm thấy phương pháp giáo dục của mình bị lệch lạc hả? Từ nhỏ đã cưng chiều con trẻ như vậy là phi thường không tốt.


"Ta biết rồi, sau này ta sẽ len lén bắt nạt bọn họ."


"Ừ."


Vì vậy lần kết nối này rất vui vẻ đồng thời cũng rất thành công.


Thành công cái nồi a!! Ngươi xác định đoạn đối thoại trên này là kết nối hả? Là kết nối hả?


Bất quá ở phương diện nào đó mà nói, thật sự thành công rồi, hai tháng cuối cùng, Nhậm Yên Vũ dùng hết tất cả thủ đoạn, rốt cuộc cũng lấy được phúc lợi mình muốn có từ Nhậm Bình Sinh —— nụ hôn buổi sáng.


Đối với một phúc hắc mà nói, dùng một thủ đoạn lâu dài như vậy để có được một lợi ích nhỏ, thật sự là phải hoảng sợ, nhưng mà đối với một người có chút xíu phúc hắc mà nói, lần đầu tiên tác chiến đã đại thành công! Cho nên, giơ tay cây kéo nào~


V~


V cái nồi!








===
Được rồi, cái từ 'giao tiếp/nói chuyện, kết nối' bên trên chính là 'câu thông', từ ngữ này quá cao siêu đi, cho nên giản lược, giản lược. Hiểu đơn giản thì nó chính là 2 nghĩa kia hợp lại.
Không cần thắc mắc cái nồi là cái gì, vì nói được mình đã không biến nó thành cái nồi, mình từng edit một truyện có rất nhiều cái nồi trong đấy 😂 
Còn chuyện lặp từ ý, văn Bổn Điểu rồi, vốn là vậy rồi, mình không định quá nghiêm túc đâu. Thật ra cũng không ai nói đến, nhưng tự mình để ý, cho nên mình đang tự nói với bản thân đó, không cần để ý.


#TeambạnSinh không có tương lai tươi sáng cho lắm 😂