Bình thường tùy tiện chạy lên phòng thư ký sẽ tạo thành hình ảnh không tốt, bất quá hiện tại tất cả quản lý cao cấp trong phòng đều đi họp, ta cũng không có quá nhiều cố kỵ, lại thêm nỗi lo lắng về Tiểu Quân, sợ nàng không thích ứng được hoàn cảnh mới, cho nên ta vội vã đi vào bộ phận thư kí. Thế nhưng vừa bước vào đây ta đã hối hận.
Không nghĩ tới hôm nay cơ hồ tất cả thư ký đều đến đông đủ, một phòng đầy mỹ nữ vây quanh Tiểu Quân đáng yêu, tựa như các vì sao quanh vầng trăng sáng. Ta vừa vui vẻ lại cảm thấy xấu hổ, thấy Tiểu Quân được hoan nghênh như vậy ta đương nhiên vui vẻ, nhưng mấy nữ nhân có tình duyên với ta cũng tụ tập một chỗ làm ta rất xấu hổ, sợ các nàng để lộ ra điều gì đó. Cho nên ta tranh thủ thời gian quay người muốn chuồn đi.
" Tỷ phu."Cặp mắt của Tiểu Quân rất sắc bén, nàng là người đầu tiên nhìn thấy ta, một câu hô lên của nàng khiến tất cả ánh mắt các mỹ nữ đều hấp dẫn tới trên người ta. Ta âm thầm kêu khổ, đối mặt với hơn mười cặp mắt xinh đẹp cùng với những thân ảnh ôn nhu, hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc cười, hoặc giận, ta có chút hoa mắt.
Ta đặc biệt chú ý đến Triệu Hồng Ngọc, nàng ngồi trên ghế sa lon đảo tạp chí, nàng là người duy nhất không mặc đồng phục thư ký PR. Thấy ta đi tới, con mắt quyến rũ của nàng liền hướng về phía ta, đôi môi nhếch lên đầy hàm nghĩa, tựa như khiêu khích, cũng không điều chỉnh lại tư thế ngồi có chút bất nhã.
" Tiểu Hàn, mau vào nói cho ta biết, chuyện của ngươi thế nào rồi?"Quách Vịnh Nhàn bước nhanh về phía ta, kéo ta vào văn phòng. Trên người nàng là bộ đồ màu đen phối hợp với chiếc áo sơmi màu hồng cánh sen lộ ra nét đoan trang, chỉ là trong ánh mắt mê người mang theo sự lo lắng nồng đậm, nếp nhăn trên khóe mắt như minh chứng cho điều này. Xem ra, vị đại tỷ thành thục này nhất định luôn suy nghĩ về chuyện của ta.
Ta có chút cảm động, vừa định trả lời Quách Vịnh Nhàn, một làn gió thơm xông vào mũi, Vương Di dáng người cao gầy đang từ xa chạy tới, đứng trước mặt ta khẩn trương hỏi: " Đúng rồi, Tiểu Hàn, ngươi đã nói chuyện được với tổng giám đốc hay chưa?"
Vương Di biểu lộ có chút khoa trương, ta thực lo sợ sẽ khiến cho các mỹ nữ kia ngờ vực, may mà Vương Di không thể hiện quá thân mật. Lại thấy Vương Di hôm nay bôi son môi màu tím, điều này nói rõ nàng muốn hấp dẫn sự chú ý của người khác, hấp dẫn ai thì quỷ mới biết? Ta chỉ biết nếu như nàng muốn hấp dẫn nam nhân khác, ta sẽ rất ghen ghét.
Trang Mỹ Kỳ không nói gì, nàng dùng hai tay chống cằm, khuôn mặt đầy vẻ u oán, phỏng chừng nàng cũng muốn hỏi tình huống của ta, nhưng Quách Vịnh Nhàn cùng Vương Di đã hỏi trước, nàng đành phải dừng lại chờ câu trả lời của ta. Ai, hai ngày nay chưa gọi cho nàng đúng là không tốt. Ta đành mỉm cười về phía Trang Mỹ Kỳ, nghĩ thầm đợi lát nữa có thời gian phải cùng vị hồng nhan tri kỷ này trò chuyện.
Cách đó không xa, Tiểu Quân hưng phấn nháy mắt với ta. Từ khuôn mặt vui vẻ của nàng cho thấy mọi việc đều thuận lợi, không khí thân mật nàng bốn phía đã chứng minh nàng đã thích ứng với hoàn cảnh. Phàn Ước điềm đạm nho nhã cùng Tiểu Quân dính vào nhau như hai tỷ muội, hai nàng tỏ ra đặc biệt thân mật. Không biết vì điều gì mà hôm nay Phàn Ước thoạt nhìn rất có tinh thần, trên mặt lấm tấm sự vũ mị làm xao động lòng người.
Sau lưng Phàn Ước, Chương Ngôn Ngôn cũng đang cười nghiêng ngả, cũng không biết nàng cười cái gì.
" Không có việc gì đâu. Cám ơn Vương Di tỷ, Vịnh Nhàn tỷ, cám ơn mọi người quan tâm. Ách, Đái thư ký đâu rồi?"
Ánh mắt ta quét qua phòng của Đái Tân Ni, phát hiện bên trong trống không.
" Nàng cùng Hà Đình Đình lên phòng họp tầng tám để chuẩn bị tư liệu cho hội nghị."Quách Vịnh Nhàn dịu dàng nói với ta.
" Nè! Đã làm tỷ phu rồi, ngươi còn tìm Tân Ny làm gì? Ngươi không sợ vợ ngươi biết sao?"Triệu Hồng Ngọc đứng lên, âm thanh của nàng rất dịu dàng êm tai, trong giọng nói trầm bồng du dương, lộ vẻ nỉ non mềm yếu khiến ta ngứa ngáy trong lòng. Ta nhìn xuống chân nàng thấy chiếc xăng-̣đan cao gót tinh mỹ tuyệt luân, dưới mủi giày lộ ra bàn chân ngọc mê người. Ta cảm thán mỹ nữ trong kt không chỉ có bờ mông và bộ ngực đầy đặn, hơn nữa đều là chân ngọc phấn điêu. Ta đột nhiên sinh ra một loại ảo giác, nơi đây quả thực như là mỹ nữ quốc!
" Tiểu Ngọc ngươi đừng nói mò, vợ Trung Hàn đã qua đời vài năm trước rồi. Ngươi mau đi tiếp đãi thư ký thị ủy phái tới a."Vương Di hung hăng trừng mắt với Triệu Hồng Ngọc.
Triệu Hồng Ngọc xấu hổ trợn tròn hai mắt, giật mình thè lưỡi, vội vàng nói lời xin lỗi với ta: " Thực xin lỗi! Ta không biết."
Ta sửng sốt một chút, đảo mắt nhìn về phía Tiểu Quân. Phát hiện cặp mắt giảo hoạt của Tiểu Quân đang tránh né, cái miệng nhỏ nhắn cố nén cười, ta biết ngay là Tiểu Quân của ta lại đang nói dối. Ai, đầu ta to ra! Bà xã còn chưa có có đã bị người ta trù ẻo, xem ra sau này sau khi kết hôn, phải năng đi chùa miếu thắp hương cầu phúc cho ta bà xã tương lai của ta.
" Khục khục, không có việc gì, đã nhiều năm rồi mà."Ta cười khan hai tiếng.
Lúc này, ta phát giác không khí có chút khác thường. Con mắt quét qua liền phát hiện ngoại trừ Tiểu Quân thì tất cả nữ nhân khác đều toát ra vẻ ưu thương nhàn nhạt, phảng phất đối với chuyện ta mất đi một nửa của mình sinh ra sự đồng tình sâu sắc, Vương Di cùng Phàn Ước đều sưng cả hốc mắt đỏ lên. Ai! Ta không chịu được tình cảnh như vậy, tranh thủ thời gian lại ho khan mấy tiếng: "Đái thư ký không ở đây vậy ta sẽ không quấy rầy mọi người nữa. Ách, về sau phiền mọi người chiếu cố Tiểu Quân nhiều hơn. Tiểu di của ta còn nhỏ không hiểu chuyện, đầu óc không lanh lẹ, hi vọng mọi người chiếu cố nhiều hơn."
Nói xong, dưới cái nhìn phẫn nộ của Tiểu Quân, ta quay người muốn chạy trốn ra khỏi bộ phận bí thư. Nhưng rât ngoài ý, từ ngoài cửa lại chạy vào một người thiếu chút nữa va vào ta. Ta nhìn lại, hóa ra là Hà Đình đình.
" Lý Trung Hàn, ngươi tại sao lại ở chỗ này?"Hà Đình Đình giật mình nhìn ta.
" A, ta...... Ta đến tìm Đái thư ký." Ta xấu hổ cười cười, lão hướng đám nữ nhân chạy xác thực không tốt.
" Tân Ny tỷ cũng tìm ngươi khắp nơi, ngươi không biết sao?"Hà Đình Đình hỏi.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL" Nàng tìm ta ư? Có chuyện gì vậy?"Ta cảm thấy kỳ quái. Bởi vì Đái Tân Ni kiêu ngạo chưa bao giờ chủ động tìm ta trong công ty, cho nên ta cảm thấy chuyện rất kỳ quái.
" Ban giám đốc mời ngươi lập tức đến phòng họp."Hà Đình Đình tại cười lạnh.
" Ta ư? Ta đến tham gia đại hội cổ đông ư? Ta không có cổ phần nào ở kt, làm sao có tư cách tham gia được chứ."Ta không hiểu nổi.
" Hắc hắc, ta và Tân Ny vừa nhận được tin tức. Ta đoán là chuyện ngươi vi phạm quy định đã bị vạch trần, thế nên ban giám đốc muốn ngươi lên trình bày."
Hà Đình Đình nhìn ta có chút hả hê. Xem ra, nàng còn ghi hận trong lòng với chuyện ở" Sào huyệt ân ái".
" A....... Tại sao có thể như vậy?"
Đằng sau ta xôn xao lên một mảnh oanh oanh yến yến, hiển nhiên lời của Hà Đình Đình khiến cho mọi người cảm thấy dị thường khẩn trương. Ta liền cảm thấy lạnh buốt cả người, vừa định hỏi gì, đột nhiên, một hồi âm thanh giày cao gót gõ trên mặt đất truyền đến. Chỉ chốc lát, một mỹ nhân đã xuất hiện trước mắt ta, nguyên lai là bảo bối Đái Tân Ni.
" Trung Hàn, ngươi mau đến phòng họp."
Cũng khẩn trương giống như Hà Đình Đình, Đái Tân Ni lại tỏ ra rất hưng phấn, hưng phấn có chút thất thố.
" Là tuyên án ta sao?"Ta cảm thấy sa sút cực kỳ.
" Tuyên án cái gì chứ? Ngươi đừng nghe người khác nói nhảm, nghe nói...... Nghe nói là các cổ đông chuẩn bị tiến hành biểu quyết, chọn ngươi đảm nhiệm tổng giám đốc kt."
Đái Tân Ni nói liên tục lời nói thanh âm đều đang run.
" Cái gì......"
Đây là một hổi kinh hô rất chỉnh tề, rất to rõ. Hàng chục ánh mắt nhìn chằm chằm vào người, đó là cái gì dạng cảm giác? Người khác ta không biết nhưng ta thì có cảm giác hít thở không thông, phảng phất như là nằm mơ, ta cũng không nghĩ đến có một ngày ta sẽ ngồi ở trên đài hội nghị, trở thành người có quyền lực lớn nhất tại kt. Chỉ thoáng chốc, ta ngoài sự hưng phấn kèm theo nỗi khẩn trương, ta cảm thấy đây là giờ phút đổi đời của mình.
Phải mất một lúc lâu ta mới bình tĩnh trở lại. Ta biết rõ chính mình đang tham gia một trò chơi cực kỳ nguy hiểm. Đối với một kẻ không có bối cảnh nào như ta, nếu thua ta sẽ không thể dậy nổi, cả đời không thể xoay người được. Ta rất rõ may mắn không có khả năng luôn đồng hành cùng ta, ta chỉ nhất thời nổi lòng tham mà may mắn có được vốn liếng khổng lồ, đây là quân bài duy nhất ta đang có.
Cùng Hà bí thư tiến hành giao dịch ta đã tiêu hao gần như tất cả vốn liếng ta có. Điều này rất nguy hiểm, nếu như hắn sau khi đạt được mục đích của mình liệu có đá ta ra hay không, điều này ta không dám chắc? Vì thế, ta phải nhanh chóng củng cố thế lực của mình
" Thưa các vị cổ đông, các vị đồng nghiệp, Chu Cửu Đồng tiên sinh bởi vì yếu tố sức khỏe đã không thể đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc nhiệm kỳ tới, ngài đề nghị do Lý Trung Hàn đảm nhiệm chức vụ của mình. Dựa theo quy định của công ty, nếu như không có một nửa số người phản đối, Lý Trung Hàn sẽ trở thành tổng giám đốc mới của công ty. Hiện tại, toàn thể cổ đông chúng ta tiến hành giơ tay biểu quyết."
Hầu Thiên Kiệt đơn giản giới thiệu về ta trong hội nghị cổ đông, tuyên bố bắt đầu biểu quyết. Ta không nghe được hắn nói cái gì, ta đang chìm trong suy nghĩ làm sao quản lý công ty tài chính khổng lồ này. Đối với quản lý ta dốt đặc cán mai, ta phải xem xét một người tin cậy được sắp xếp giúp mình, nghĩ tới nghĩ lui, người này chỉ có thể là La Tất.
Vốn Lãng Khiêm là nhân tuyển thứ nhất của ta, ta đã từng rất kính trọng hắn, nhưng ta nghe Chu Cửu Đồng từng nói hắn có lần cung cấp thuốc trị bệnh bất lực cho Chu Cửu Đồng, điều này khiến ta hoài nghi quan hệ giữa hắn và Chu Cửu Đồng. Bằng trực giác của mình, ta tin trên người Lãng Khiêm nhất định có rất nhiều bí mật, ta đã không thể tín nhiệm hắn.
Chủ trì hội nghị lần này chính là Hầu Thiên Kiệt, hắn là tổng thanh tra tài vụ của kt, cũng là nhân vật thứ tư ở kt. Kỳ thật, biểu quyết chỉ là quá trình tượng trưng mà thôi. Nếu có sự nhúng tay của một lão đại như Hà bí thư thì khó khăn gì cũng không còn trở ngại nữa, khó khăn chính là tương lai làm sao có thể bảo trì quan hệ vi diệu cùng hắn, vừa dựa vào hắn, lại không hoàn toàn trở thành Chu Cửu Đồng thứ hai, đây mới là nan đề ta gặp phải. Mà cái vấn đề này ta đã tìm một điểm mấu chốt để giải quyết, đó là Hà Phù. Đối với Hà Phù, ta không biết nhiều về nàng, nhưng từ chuyện nàng sẵn sàng nhận trách nhiệm sau khi đụng vào ta thì ta tin tưởng nàng là một người tốt, ít nhất là một người lương thiện.
Trong phòng họp rung lên từng đợt ồn ào, bất quá sau khi qua đi, người thứ nhất giơ tay lại là La Tất. Ta liền mỉm cười về phía hắn, tuy La Tất là của ta tình địch nhưng ta rất ưa thích người này, ngay thẳng, phóng khoáng, để cho hắn đại biểu công ty là thỏa đáng nhất. Hơn nữa, La Tất còn cơ ơn thành toàn duyên phận giữa ta với Đường Y Lâm, ta tất phải coi trọng hắn. Nhưng muốn để hắn trung thành với ta, ít nhất là không ngầm tính kế sau lưng ta, vậy thì phải tìm biện pháp.
Hầu như tất cả mọi người đều giơ tay, ngay cả Chu Cửu Đồng cũng giơ tay. Nét mặt của hắn có chút cổ quái, ta có thể hiểu được sự không cam lòng của lão. Khiến ta vui vẻ nhất chính là Đỗ Đại Duy cũng giơ tay lên, hắn trừng mắt lên nhìn ta, tựa hồ suy nghĩ đến cùng là chuyện gì phát sinh mà có thể khiến ta từ một kẻ áo vải trở mình thành một người khoác hoàng bào.
" Biểu quyết thông qua."Hầu Thiên Kiệt đứng lên, giọng nói âm vang hữu lực đưa ra tuyên bố cuối cùng.
Trong tiếng vỗ tay vang lên rộn rã, ta cúi người làm động tác cảm ơn tất cả mọi người, sau đó tiếp nhận Hầu Thiên Kiệt cung kính đưa lên con dấu tổng giám đốc cùng với tất cả bộ môn quan trọng cùng chìa khóa quỹ bảo hiểm.