Ta vừa nghe tiếng cười của Tiểu Quân, lập tức biết sẽ không vui được rồi, ôm một ít hi vọng quay đầu lại, quả nhiên cả chút ít hi vọng cũng tan vỡ. Tiểu Quân không chỉ không mặc đồ lót lên, ngay cả áo ngủ in hoạt hình cũng mặc vào, nàng vẻ mặt cười hì hì , còn đung đưa hai bím tóc quái dị.
Ta thất vọng thở dài một hơi:"Tại sao lại buộc kiểu tóc kỳ quái như thế? Nhìn rất đẹp sao?" Tâm tình của ta có chút buồn bực, nhịn không được chọc ghẹo tật xấu của Tiểu Quân.
Nếu như bình thường, Tiểu Quân nhất định sẽ trừng mắt phản kích ta, nhưng lần này nàng lại cười hì hì nói:"Ừ, rất là khó coi, là ta cố ý như vậy đó ."
"Cố ý?" Ta tức giận hỏi.
"Đó là đương nhiên, Lý Hương Quân thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, Ba nghìn...... Cái gì ba nghìn người không bằng một người......"
"Ba nghìn phấn trang không tranh sắc." Ta không kìm được kêu lên một câu.
"Đúng! ta Lý Hương Quân còn là ba nghìn phấn trang không tranh sắc. Người đẹp như vậy nửa đêm chạy khắp nơi nhất định rất nguy hiểm, cho nên ta cố ý cách ăn mặc khó coi một chút."
Tiểu Quân cười to, cười đến cười run rẩy cả người. Nàng khó coi sao? Có quỷ mới tin.
"Ai !"" Ta lắc đầu thở dài, trong lòng thầm nhủ biểu muội này của ta nếu nói nàng thông minh, có đôi khi lại ngốc đến không hợp lẽ thường. Còn nói nàng đần ư, có đôi khi lại thông minh hơn người, ta thật hồ đồ .
"Ca, đừng nóng giận, chúng ta đi tìm tay cầm được không?"
Tiểu Quân thấy ta thở dài, mắt to nháy nháy với ta, ánh mắt phát sáng khiến ta như bị giật điện.
"Ừ." Không thể chứng kiến Tiểu Quân thay đồ lót nên ta có chút thất vọng, nhưng nhớ tới mục đích Tiểu Quân tới kt, ta lập tức hồi phục lại.
"Cười một cái lên nào? Cùng lắm...... Cùng lắm hai ngày nữa, ta lại...... Lại mặc cho ngươi xem." Tiểu Quân ỏn ẻn làm nũng với ta.
"Thật sao?" Ta như là nhặt được một túi vàng, lập tức tâm thần kích động, đại hỉ liên tục, nhịn không được muốn hôn Tiểu Quân một cái. Nào ngờ Tiểu Quân trượt như một con lươn, thân hình nhoáng cái tránh thoát cái ôm của ta, cười hì hì chạy vào phòng làm việc của Đỗ Đại Duy.
Phí hết sức chín trâu hai hổ, ta cùng Tiểu Quân mới chuyển được Đỗ Đại Duy lên ghế sô pha. Thanh lý hết mảnh vỡ trên mặt đất, sửa sang lại thỏa đáng, sau đó ta mới tìm chìa khóa trên người Đỗ Đại Duy, mở từng ngăn kéo mà cũng không thấy gì đặc biệt, ta buồn bực:"Làm sao ngươi khẳng định Đỗ mập mạp nhất định để chứng cứ uy hiếp Tân Ny ở văn phòng?"
Tiểu Quân nghiêng đầu trả lời:"Ta nghĩ hắn sợ Linh Linh tỷ, nhất định không để ở nhà. Hắn muốn khi dễ Tân Ny tỷ tỷ, thế nên nhất định phải để ở văn phòng."
Ta híp híp mắt nói:"Có chút đạo lý."
Tiểu Quân trợn mắt nhìn ta một cái, khoanh hai tay trước ngực:"Tìm kĩ lại đi, ngươi thật ngốc quá."
Đang lúc Tiểu Quân cũng muốn vùi đầu tìm kiếm, ta đột nhiên nghĩ nếu thật sự tìm được thì ta nên làm gì tiếp? Trước mắt cũng không thể đem đi tiêu hủy, bởi vì sau khi Đỗ Đại Duy phát hiện chứng cớ mất tích, nhất định sẽ hoài nghi ta và Tiểu Quân. Trong công ty ta căn bản không có năng lực công khai đối kháng với Đỗ Đại Duy, chẳng những không thể cùng hắn đối kháng, ta còn muốn dựa vào hắn. Nếu như đem chứng cớ tiêu hủy hoặc lấy đi, đây chẳng phải là hại người không lợi mình sao?
Nghĩ tới đây, ta lập tức vã mồ hôi lạnh. Ho khan hai tiếng, ta làm bộ lo lắng nói:"Tiểu Quân, ngươi đừng tới, nhanh ra cửa canh chừng. Vạn nhất có người đến, ngươi phải hô lên nhắc nhở đó."
Tiểu Quân nghe xong liên tục gật đầu, quay người lại như con thỏ nhảy ra khỏi phòng. Ta cười gian hai tiếng, lúc này mới thực sự bắt đầu tìm kiếm. Trong tủ hồ sơ ngoại trừ chút tài liệu bình thường còn không có gì, ta rất nhanh đóng lại. Kéo ngăn kéo bàn công tác ra, bên trong lại là một cảnh tượng: bao cao su, xuân dược, nước hoa, dvd..... Cái gì cần có đều có, rực rỡ muôn màu. Đương nhiên, còn có một cộp tiền mặt.
Càng khiến ta kinh dị chính là trong một cái ngăn kéo còn phát hiện một đống lớn đồ lót cùng nội y nữ nhân. Ta nhịn không được mà bật cười, hóa ra Đỗ mập mạp cũng đồng dạng với ta, đều có thú vui thu thập nội y. Ta tiếp tục tìm kiếm, cơ hồ lật cả bàn công tác từ trong ngoài ra ngoài cũng không phát hiện tài liệu gì về Đái Tân Ni. Ta không khỏi thất vọng, nghĩ thầm:"Chẳng lẽ chứng cớ đều ở trong máy vi tính?"
Vừa định mở máy tính của Đỗ Đại Duy, đột nhiên một cái ngăn kéo khiến ta chú ý. Đây là ô ngăn kéo thứ hai bên trái, bên trong là vài loại cà phê, thuốc lá, bình nhỏ rượu các thứ lỉnh kỉnh. Đồ đạc cũng không nhiều lắm, lại chiếm hết toàn bộ ngăn kéo, so sánh với mấy ngăn kéo khác, thể tích hình như thiếu đi một nửa, điều này rất không bình thường. Vậy thì duy nhất chỉ có một khả năng là có hốc tối.
Ta lấy toàn bộ đồ đạc ra, sau đó lục lọi một hồi. Đột nhiên kéo ra một cái không gian nhỏ, bên trong là chiếc túi chứa tập văn kiện dày cộp. Lấy ra một cái túi, lại rút ra mấy tờ văn kiện, ta không khỏi chấn động. Trong này ghi lại rất nhiều cơ mật trong công ty, liên quan rất nhiều các bộ phận. Ta nhìn hồi lâu, mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng đem những văn bản này đặt lại chỗ cũ. Sửa sang lại bàn làm việc, xác nhận không để lại bất cứ dấu vết gì, ta mới thả cái chìa khóa lại vào túi Đỗ Đại Duy.
"Ca...... Tìm được không vậy?" Thân ảnh Tiểu Quân xuất hiện tại cửa phòng làm việc, thanh âm yêu kiều của nàng cũng kéo ta từ dòng suy nghĩ lại. Ta đờ đẫn gật gật đầu, kéo Tiểu Quân ly khai:"Tiểu Quân, ngươi còn nhỏ, chuyện người lớn đừng có xen vào. Ngươi phải tin tưởng ca ca."
"Đương nhiên tin tưởng. Tốt nhất là phóng một mồi lửa, thiêu hủy những thứ rách rưới kia. Hắc hắc, như vậy Tân Ny tỷ tỷ cũng không cần lo lắng bị tên mập mạp chết bầm này uy hiếp." Tiểu Quân đầu óc bắt đầu trở nên ngu ngốc, chỉ số thông minh chạm xuống đáy, ta chỉ có thể cười khổ.
"Tiểu Quân, ca ca trước kia đã dạy ngươi, đi một bước đều phải tính hai ba bước. Người trong giang hồ, đôi khi thân bất do kỷ. Đỗ Đại Duy tương lai có khả năng trở thành ông chủ của kt, chúng ta muốn tiêu hủy chứng cớ rất đơn giản, tiện tay mà thôi mà thôi, nhưng sau đó hai huynh muội chúng ta rốt cuộc không thể ở lại kt."
"Không ở lại thì không ở lại, cùng lắm thì chúng ta về nhà, chỉ cần ở cùng ca, ta đi nơi nào cũng không sao cả. Ngươi xem rồi xử lý đi! Ta...... Ta đi xem có người hay không đến."
Tiểu Quân cực kỳ kích động. Bất quá, nói xong câu đó, nàng liền nhăn nhó thẹn thùng. Thấy ta thờ ơ, nàng khẽ cắn môi, dậm chân, quay người chạy đến cánh cửa cảnh giác.
Nhìn vẻ hồn nhiên của Tiểu Quân, ta càng thêm cảm thán, cảm thán thế gian đầy rẫy nham hiểm, lại để cho Tiểu Quân ở lại kt, chỉ sợ đóa hoa thuần khiết này rất nhanh sẽ phủ đầy tro bụi, nhưng ta cũng đành chịu, dù sao Tiểu Quân cũng phải trưởng thành, nàng cuối cùng cũng phải tiếp xúc mọi loại người. Chỉ là ta hy vọng thời gian Tiểu Quân phát triển chậm một chút, để cho ta nhiều hưởng thụ vẻ đáng yêu hồn nhiên của nàng.
"Rinh......" Điện thoại của ta đột nhiên vang lên, là Tân Ny gọi, ta vội vàng bắt máy.
"Tân Ny, còn chưa ngủ sao?" Lúc này đã gần hai giờ sáng, ta thầm kinh ngạc sao bây giờ nàng còn gọi cho ta.
"Ừ, không quấy rầy ngươi làm việc chứ?" Đái Tân Ni ngữ khí có vẻ ủ rủ.
"Đương nhiên không quấy rầy, làm sao ngươi biết ta đang làm việc?"
"Tiểu Quân nói cho ta biết ."
"A, nghe khẩu khí ngươi hình như không vui?" Ta nhẹ nhàng hỏi.
"Đúng vậy, ta...... Ta muốn nói, ta...... Muốn rời khỏi kt." Đái Tân Ni sâu kín nói.
"Vì sao?" Ta cười hỏi. Kỳ thật không cần hỏi ta cũng đoán được lí do. Cho dù nàng rất quật cường nhưng đối mặt với khoản nợ lên đến ba nghìn vạn, nàng tựa hồ đã lựa chọn trốn tránh.
"Không tại sao cả, chỉ là không muốn ở lại. Ta chỉ muốn tìm một một chỗ yên tĩnh để sống, tại kt, ta...... Ta sẽ phát điên mất...... Ô......"
Trong điện thoại truyền đến tiếng khóc của Đái Tân Ni, tiếng khóc đầy vẻ kìm nén. Một người khóc là vì giải phóng cảm tình, nhưng cả khóc cũng kìm nén, như vậy người này nhất định phải chịu áp lực cực lớn.
Tiếng khóc của Đái Tân Ni khiến ta đứt từng khúc ruột, càng khiến ta dâng trào nhiệt huyết. Ta biết rõ nỗi thống khổ của nàng, nàng hôm nay thực đã phải chịu biết bao tư vị uất ức, cả ngày chờ đợi lo lắng, tâm thần bất an, sợ hãi có một ngày sự việc bại lộ sẽ bị hãm thân vào cảnh lao tù. Trách không được lúc trước khi ta lấy nội y nói muốn báo động xử lý, Đái Tân Ni biểu hiện dị thường sợ hãi, nguyên lai trong lòng nàng đã có rất nhiều lo lắng. Nhưng hành vi của nàng cực kỳ thiển cận và vô tri. Ai! Nữ nhân thủy chung vẫn là nữ nhân, dù tỏ vẻ cường hãn thế nào, một khi đối mặt nguy hiểm cùng áp lực đều trở nên nhu nhược bất lực.
Trong nội tâm ta tràn đầy nỗi thương tiếc, cho dù ta cũng không có năng lực giúp Đái Tân Ni bù đắp chỗ thiếu hụt, nhưng lúc này ta tràn đầy dũng khí. Thị trường giao dịch có thể trong vòng một đêm làm cho người ta phá sản, cũng có thể trong vòng một đêm làm cho người đổi đời. Vì cứu nữ thần của ta, ta đương nhiên vét cạn toàn bộ kỹ năng của mình, chỉ tính toán chuẩn xác, nếu muốn ở trong thời gian ngắn kiếm được ba nghìn vạn cũng không phải chuyện quá viển vông.
Ta đã yêu Đái Tân Ni sâu đạm, nàng là nữ thần trong lòng ta, dù nàng có phạm sai lầm cỡ nào, ta cũng sẽ không thể ngừng yêu nàng.
Khi tiếng khóc của Đái Tân Ni hơi ngừng lại, ta trầm giọng nói:"Tân Ny, hãy bình tĩnh lại, hết thảy đã có ta. Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, ta nhất định kiếm được năm nghìn vạn trong ba tháng, sau đó rước ngươi về nhà."
"Năm nghìn vạn? Trung Hàn, ngươi...... Ngươi nói cái gì? Ta...... Ta không nghe rõ."
Đái Tân Ni kinh ngạc dị thường, nàng hiển nhiên không thể tưởng được ta sẽ nói ra một cái mục tiêu cao như vậy, mà mục tiêu này kỳ thật cũng là kỳ vọng của Đái Tân Ni.
Nguồn truyện: Truyện FULL"Như thế nào? Ngươi ngại hay không tin ta có thể kiếm được?"
"Năm nghìn vạn, dường như rất khoa trương a !""
"Ha ha, một chút cũng không khoa trương, ngươi phải tin tưởng ta. Tốt rồi, đừng nói nữa, hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai ta nấu một bát canh cho ngươi, ngươi muốn uống không?" Ta sâu lắng hỏi.
"Muốn." Đái Tân Ni ôn nhu đã đáp ứng, không có nửa điểm chần chờ.
"Muốn là được rồi." Ta cười to, lại nói vài câu tâm tình rồi mới cúp điện thoại.
Quay đầu lại nhìn Đỗ Đại Duy ngủ say trên ghế sa lon, ta không ngừng suy nghĩ, nhớ lại những bí mật vừa bị ta phát giác. Thời gian dần qua, càng lúc càng lớn gan, một kế hoạch điên cuồng hiện lên trong đầu, nếu Đỗ Đại Duy hắn lợi dụng ta, vì sao ta không đi lợi dụng hắn? Đây là thế giới mạnh được yếu thua, muốn không bị sài lang cắn xé, ta không thể chỉ làm một con cừu nhỏ. Mặc dù không thể làm sư tử vương giả, thì cũng phải biến thành một con hồ ly, tạo dựng vị thế của mình.
Từ giờ trở đi, ta có một cái mục tiêu phấn đấu đầu tiên, chính là kiếm được năm nghìn vạn. Từ giờ trở đi, ta đã có địch nhân đầu tiên, không phải một, mà là hai kẻ, một kẻ là đỗ Đại Duy, còn tên kia là Chu Cửu Đồng.
So sánh hai kẻ đó, ta mới phát giác Chu Cửu Đồng càng thêm âm hiểm, đáng sợ hơn, cũng cường đại hơn nhiều. Ta phải đánh bại Chu Cửu Đồng trước, sau đó lại quay đầu giáo về phía Đỗ Đại Duy. Bất quá, với thực lực trước mắt của ta, muốn đối phó Chu Cửu Đồng hay Đỗ Đại Duy quả thực là chuyện hoang đường, năng lực của ta quá nhỏ bé, coi như là buộc Chu Cửu Đồng xuống đài, như vậy Đỗ Đại Duy cũng không để ta phát triển an toàn. Đến lúc đó chỉ sợ ta còn chưa trả thù được hắn, đã bị hắn đá ra khỏi kt, dù sao chuyện giữa ta và Cát Linh Linh đã bị phát giác, Đỗ Đại Duy không lẽ gì có thể tha thứ cho ta, thế nên sau khi đại công cáo thành sau, kẻ đầu tiên bị đuổi đi khẳng định chỉ có thể là ta.
Không được, xem ra ta còn phải tìm một tấm khiên chống đỡ, tấm khiên này nên tìm ai đây? Ta suy nghĩ cả buổi, cuối cùng cũng chọn được một người, người này chính là La Tất.
Không có người trời sinh nguyện ý làm lão Nhị, làm lão Nhị làm lâu rồi, trong lòng nhất định muốn bò lên làm lão đại. La Tất làm nhân vật số hai tại kt trọn vẹn mười một năm rồi, với tính cách của hắn, tuyệt không đồng ý đứng sau người khác, trừ phi hắn chưa có một cơ hội chắc chắn. Nếu như ta có thể cho hắn thấy ánh rạng đông này, không hiểu hắn sẽ có cảm tưởng gì? Nghĩ vậy ta nở nụ cười, cười đến rất gian.
Thị trường ngũ cốc nước Mỹ kết thúc phiên đạt mức 849 điểm, điều này có ý nghĩa gì? Nó có nghĩa là ta đã kiếm lời được gần 500 vạn đôla, theo như quy định ta đem có thể nhận được 5000 đôla tiền hoa hồng, tuy không phải rất lớn nhưng lòng tự tin của ta lại được củng cố rất nhiều.