Tỷ Phú Trời Cho

Chương 6




Chương 6. Những tên bạo chúa trong phòng Livestream

Chương 6. Những tên bạo chúa trong phòng Livestream

Một chiếc siêu xe, giá một trăm tệ.

“Cậu còn dám bắt tôi phải tử tế sao? Cậu hẳn là Trương Huy phải không, còn có cái tên Lục Nguyên gì đó nữa, cả ba người đều chỉ là tam đại cùi dừa mà thôi.” – Trai hư Kim Lăng có vẻ vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng kiêu ngạo cũng có vốn để kiêu ngạo.

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

Liền một lúc năm chiếc siêu xe, năm trăm tệ.

“Anh trai hư gì đó ơi, anh hạ họa chút đi, anh là ai vậy?”

Duẫn Y không thể không nói gì khi thấy trai hư vung tay hào phóng như vậy.

“Lý Hoành Phi” – Trai hư Kim Lăng nói.

“Tôi biết ngay là thằng này mà.” – Tống Thuần hừ một tiếng.

Lý Hoành Phi là một phú nhị đại, rất giàu và cũng rất ngang ngược, là người Kim Lăng chính thống, quen biết rất nhiều người, mỗi lẫn lại thấy anh ta đi cùng một người khác nhau.

“A, là anh sao, cảm ơn Lý Hoành Phi nha, yêu yêu quá đi.”

Duẫn Y cao hứng nói: “Cảm ơn anh Phi đã tặng em nhiều siêu xe đến vậy.”

“Ôi mẹ nó, hung nương chỉ nói cảm ơn với chúng ta, vậy mà lại nói yêu yêu với cái loại đó, mẹ kiếp.” – Tống Thuần chua chát nói.

Sự vui sướng vì được Y Duẫn cảm ơn đã tiêu tán gần hết rồi.

“Không phải rất bình thường hay sao.” – Trương Huy an ủi: “Nếu như cậu tặng người ta năm mươi vạn, cậu ấy có thể gọi cậu là chồng luôn đấy.”

“Sao rồi, Tống Thuần, lên tiếng đi chứ, có bản lĩnh thì tới đây tặng quà đi, cả ba tên cùi dừa các cậu cùng tiến lên đi, gọi cả Lục Nguyên kia nữa, tới đi.” – Trai hư Kim Lăng không nể nang tẹo nào.

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

“Trai hư Kim Lăng tặng một chiếc siêu xe.”

Tặng tặng tặng.

Nói xong, Lý Hoành Phi lại lập tức tặng liên tục năm chiếc siêu xe.

“A, Phi ca, cảm ơn anh nhiều lắm, anh giỏi quá đi.” – Duẫn Y vui đến phát nổ, vội vàng làm ra đủ loại biểu cảm dễ thương.

“Phi ca lợi hại quá.”

“Đúng vậy, Phi ca người ta quả nhiên là phú nhị đại chân chính, đâu giống như chúng ta, tặng chút quà là sáng mai phải ăn ít đi một cái bánh bao.”

Dù sao những người tham gia livestream của Duẫn Y cũng đều là bạn cùng lớp.

Lúc này đã có vài người lập tức ăn đường để nịnh hót.

“Phi ca đang ở đâu vậy?” – Có người bỗng hỏi.

“Ô, ở quán bar Lamborghini, hội họp cùng mấy người bạn thân, ở đây quá đã, mọi người có thời gian nhất định phải tới đây chơi, ở đây có nhiều em tươi mơn mởn lắm, khà khà.” – Lý Hoành Phi úp mở nói, tràn ngập vẻ muốn khoe mẽ.

“Hệ thống thông báo, trai hư Kim Lăng được tăng cấp làm người quản lý phòng livestream”

“Phi ca, tớ đã để cậu làm quản lý phòng livestream rồi, cậu giúp tớ nha.” – Duẫn Y nở một nụ cười xuân.

“Được thôi.” – Lý Hoành Phi nói: “Khi nào rảnh rỗi tớ sẽ bao quà cho cậu. Cũng chỉ là mấy trăm đồng bạc thôi mà, đâu giống như một số người, tặng có chiếc khăn quàng cổ thôi cũng khó khăn, hèn y như cái biệt danh, nghèo kiết xác mà cũng đòi theo đuổi nữ thần à, tỉnh lại đi.” – Lý Hoành Phi nói.

“Mẹ nó, thằng này nó đang nói tớ đấy.” – Tống Thuần cảm thấy lồng ngực anh sắp nổ tung rồi, mặc đỏ bừng.

“Mẹ kiếp, đừng tưởng có chút tiền là ngon.” – Trương Huy cũng mắng.

Mắng thì mắng nhưng nhìn thấy Lý Hoành Phi nói mấy lời mật ngọt với nhau, lại có cả một đám người ở dưới nịnh hót, Tống Thuần và Trương Huy vẫn vô cùng ước ao, đố kỵ.

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.” – Hệ thống đột nhiên thông báo.

“Ôi mẹ kiếp, có người tặng du thuyền kia. Một ngàn tệ đấy. Chuyện này, mẹ nó chứ, hào phóng quá đà rồi đấy.” – Tống Thuần mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình di động.

“Bà nội ơi, người tên Tuyết Nặc này là ai vậy? Là người của lớp chúng ta sao? Sao lại có người còn nhiều tiền hơn cả Lý Hoành Phi được chứ?” – Trương Huy kinh ngạc nói.

Cùng lúc đó, phòng livestream cũng đang điên cuồng náo loạn cả lên.

“Tuyết Nặc là ai vậy?”

“Quá giàu rồi, hẳn là du thuyền, bạo chúa ơi đưa em đi đi.”

“Là người cùng lớp chúng ta sao? Đại gia ngầm đây rồi, bạo chúa ẩn thân xuất hiện rồi.”

“Không biết có phải là bạn trai của Duẫn Y không?”

“Vớ vẩn, Duẫn Y làm gì có bạn trai.”

Trên màn hình livestream, Duẫn Y cũng sửng sốt đến ngây ngẩn cả người.

Thậm chí còn quên nói lời cảm ơn.

Bởi vì cô ây thật sự không thể nào tin được.

Du thuyền đấy, hẳn một nghìn tệ.

“Cảm ơn rất nhiều, cảm ơn Tuyêt Nặc ca ca, vô cùng cảm ơn…” – Lúc này, giọng nói của Duẫn Y không còn thoải mái như lúc nói lời cảm ơn, hay yêu yêu lúc này, nghe có vẻ có chút gượng gạo.

Bởi vì cô muốn lưu lại ấn tượng tốt với người tên Tuyết Nặc này, vậy nên giọng nói có chút không tự nhiên.

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

“Tuyết Nặc tặng một chiếc du thuyền.”

Hệ thống lại điên cuồng thông báo.

Du thuyền, mười chiếc, liên tục.

“Ôi bà nội cha của tôi ơi.” – Trương Huy và Tống Thuần cùng lúc nhảy bật lên: “Lão Lục, Lão Lục, cậu cùng đang xem livestream của hung nương phải không, có người donate mười ngàn tệ. Ông trời ơi.”

Lúc này, ngoài hành lang, trong phòng ngủ liên tiếp vang lên tiếng gào khóc.

Mấy phòng ngủ này đều là phòng của sinh viên cùng lớp với Lục Nguyên.

Trong phòng livestream thì lại càng thêm điên cuồng dữ dội

“Quá kinh hoàng, mười nghìn tệ.”

“Trời ạ, ta sắp điên rồi.”

“Tuyết Nặc, cậu có phải cùng lớp với bọn tớ không? Cầu xin cậu nói cho tớ biết đi, tương lai bọn mình tình thương mến thương.”

“Khẳng định không phải là lớp chúng ta, nhất định là bạn trai Duẫn Y rồi, hơn nữa quan hệ khẳng định là cực kỳ thắm thiết, nếu không đã không donate nhiều đến thế.”

“Tuyết.., Tuyết Nặc ca ca, cảm, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu, Tiểu Y thật sự vô cùng cảm ơn Tuyết Nặc ca ca, Tiểu Y muốn ôm Tuyết Nặc ca ca quá đi.”

Đôi mắt Duẫn Y lúc này như có cánh hoa đào lấp lánh, nhìn vào màn hình tràn đấy vẻ đáng yêu, giống như một con mèo nhỏ muốn rúc vào trong lòng Tuyết Nặc.

“Duẫn Y, mau nói cho tớ biết Tuyết Nặc là ai đi.”

“Đúng vậy, mau nói cho tớ biết đi.”

“Tớ.., tớ cũng đâu có biết, Tuyết Nặc ca ca, cậu là ai vậy chứ, tớ biết cậu phải không, nói cho tớ biết đi, Tiểu Y sẽ mời cậu ăn cơm.” – Duẫn Y cũng vô cùng hiếu kỳ.

“Ô, không phải chứ, Duẫn Y cũng không biết Tuyết Nặc là ai?”

“Không cần đâu, chỉ là chút quà nhỏ mà thôi.” – Cuối cùng Tuyết Nặc cũng lên tiếng.

“Tôi chỉ muốn nói cho anh chàng đại gia kia một chuyện, có tiền cũng chẳng có gì hay ho mà coi mình đặc biệt hơn người cả, bởi vì luôn luôn có người giàu hơn, nhớ kỹ câu này, đừng có coi nhẹ những người còn trẻ tuổi, cũng đừng bao giờ khinh thường người khác.” – Tuyết Nặc lại nói tiếp.

“Nói hay lắm.” – Trương Huy và Tống Thuần kích động đến mức vỗ đùi mạnh một cái.

“Người tên Tuyết Nặc này mới thực sự là một phú nhị đại đúng chuẩn, nhìn tố chất của người ta đi, vừa nhìn là biết là một con người đẳng cấp rồi, loại nhà giàu mới nổi như Lý Hoanh Phi đời nào mới có khí chất như thế.” – Trương Huy cảm thán nói.

“Đúng vậy, Tuyết Nặc chính là thần tượng của tôi, nói tuyệt vời quá.”

Mấy lời mà Tuyết Nặc nói như vả thẳng tay vào mặt Lý Hoành Phi vậy, đúng thế, Lý Hoành Phi nhà cậu đã là cái thá gì, nhìn Tuyết Nặc người ta đi, tiện tay ném thẳng mười ngàn tệ, người ta vẫn còn nói không được phép khinh thanh niên nghèo, nhìn lại đống quà một ngàn tệ của cậu đi, đúng là đẳng cấp khác hẳn.

Trong phòng livestream lại xuất hiện cơn mưa lời khen.

“Tuyết ca nói hay quá.”

“Đúng vậy, Tuyết ca nhất định là con em thế gia rồi, nếu không sẽ không thể nói ra những lời hay đến thế.”

“Vừa nhìn là biết nhân phẩm Tuyết ca tốt đến thế nào.”

Lý Hoành Phi bỗng câm nín không nói lời nào.

“Tiểu Y, có chuyện gì vậy, nghe nói có người tặng quà cho cậu à?”

Đột nhiên trên màn hình livestream xuất hiện thêm một người.

Cũng là một nữ sinh, trông cũng vô cùng xinh đẹp.

Nhưng mà vẻ đẹp của cô gái này không hề giống với Duẫn Y.

Duẫn Y đẹp theo kiểu dễ thương, còn cô gái này lại đẹp như kiểu mấy cô người mẫu xe hơi vậy.

“Mẹ nó, Lý Mộng Dao, thứ lẳng lơ này.” – Trương Huy vừa nhìn thấy cô gái ấy là lập tức buông lời chửi.

Không sai, cô gái ầy chính là bạn gái cũ của Lục Nguyên, Lý Mộng Dao.

Lý Mộng Dao là bạn cùng phòng với Duẫn Y.

Lúc đầu khi Duẫn Y mới livestream, Lý Mộng Dao không thèm để ý tẹo nào, dù sao hiện giờ người livestream không phải là hiếm.

Vậy nhưng khí lời nói của Duẫn Y bắt đầu gượng gạo, nói cảm ơn Tuyết Nặc ca ca gì đó, Lý Mộng Dao bỗng tò mò, sau đó bu lại.

“ÔI, không phải chứ, mười một chiếc du thuyền. Là ai donate vậy?”

Gương mặt Lý Mộng Dao thoáng chốc đã thay đổi, trong vẻ sửng sốt ấy tràn đầy sự đố kị.

Phải biết rằng, mười một chiếc du thuyền chính là mười một ngàn tệ.

“Là Tuyết Nặc ca ca của tớ đấy.” – Duẫn Y dùng hai ngón tay đặt lên hai má mình khiến cô cảng thêm dễ thương bội phần.

“Tuyết Nặc là ai, bạn của cậu sao?” – Lý Mộng Dao vội hỏi.

Lý Mộng Dao cho rằng Tuyết Nặc là bạn của Duẫn Y là chuyện rất bình thường, bởi nếu như không phải bạn thì sao có thể donate một lúc nhiều đến vậy.

Hơn nữa đây còn là lần đầu tiên Duẫn Y livestream.

“Không phải, tớ cũng vừa mới quen Tuyết Nặc ca ca mà thôi.” – Duẫn Y là người rất thành thật.

A.?

Câu nói đấy khiến cho Lý Mộng Dao lập tức chấn động.

Mới quen mà đã donate một phát mười một du thuyền? Tuyết Nặc này có phải là người giàu tiền nhưng ngu não không?

“Tuyết Nặc ca ca, anh còn ở đó không?”

Lý Mộng Dao đột nhiên quay sang màn hình hỏi.

Trong phòng livestream, Tuyết Nặc trầm mặc một lúc lâu.

“Còn.” – Cuối cùng Tuyết Nặc cũng trả lời, rất ngắn gọn.

“A, Tuyết Nặc ca ca, anh đã về với em rồi, hạnh phúc quá.” – Lý Mộng Dao đặt hai tay lên ngực, có vẻ như đang rất mừng rỡ, nói tiếp: “Tuyết Nặc ca ca, nếu như em cũng livestream, anh cũng đến donate cho em phải không?”

“Ôi mẹ, thứ con gái lẳng lơ này, lại đang quyến rũ Tuyết Nặc đây mà.” – Tống Thuần căm giận nói.

“Lão Lục chia tay với cô ta thật sự là quá sáng suốt.” – Trương Huy cũng oán giận nói.

Trong phòng livestream, Tuyết Nặc lại tiếp tục im lặng.

“Em có bạn trai chưa?” Tuyết Nặc đột nhiên hỏi.

“A?”

Lý Mộng Dao thoáng sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu, gương mặt tươi cười giả lả: “Tuyết Nặc ca ca, người ta làm gì đã có người yêu, anh đúng là, chỉ biết nói đùa thôi.”

“Mộng Dao, sao cậu lại nói cậu chưa có người yêu, không phải cậu vừa chia tay Lục Nguyên xong đã lập tức chạy tới bên Đỗ Lượng hay sao?” – Duẫn Y ngồi bên cạnh có vẻ hơi bất mãn.

Con gái mà, đều là như vậy, đôi lúc không thuận mắt nhau.

Duẫn Y thấy Lý Mộng Dao nói mình không có bạn trai để lừa dối Tuyết Nặc ca ca, trong lòng vô cùng khó chịu, cho nên lập tức vạch trần cô ta.

Dù sao giữa con gái với nhau rất ít khi có tình bạn thực sự.

“Trời ơi, tớ với Độ Lượng mới chỉ đang tìm hiểu nhau mà thôi, đã xác định mối quan hệ đâu, về phần Lục Nguyên kia, tớ đã sớm chia tay với tên nghèo kiết xác đấy rồi.” – Lý Mộng Dao đỏ mặt, vội vàng giải thích.

Nhưng mà, đương nhiên khi bị Duẫn Y vạch trần như thế, cô ta cũng có chút ngượng ngùng, trả lại màn hình livestream cho Duẫn Y.

“Tuyết Nặc ca ca, cậu còn ở đó nữa không?”

Bên trên màn hình livestream, Duẫn Y dịu dàng nói: “Ơ, off rồi sao?”

Cũng trong lúc này, ở phòng ký túc 306 của nam sinh, Lục Nguyên bỗng ném chiếc điện thoại Oppo xuống, nằm ngửa trên giường, trong lòng dâng lên một cảm giác khó hiểu không rõ.