Tỷ Phú Trời Cho

Chương 118




Chương 118: Cánh cửa trung tâm huấn luyện

“Cái gì?” –

Trịnh Huyền Nhã vừa nghe thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Chị Tuyên, sao em lại không mạnh hơn so với cái đồ quê… Chu Doãn, cô ta mới luyện múa vài ngày, có tư cách gì múa dẫn đầu chúng em? Thời điểm chúng em luyện múa, cô ta còn không biết đang ở nơi nào cắt cỏ heo đâu.”

Ngay từ đầu Trịnh Huyền Nhã đều là trực tiếp gọi Chu Doãn là đồ nhà quê, đồ nhà quê, chẳng qua mỗi lần như vậy cô ta đều bị Lâm Văn Quyên nghiêm khắc phê bình, ít nhất là trước mặt Lâm Văn Quyên, Trịnh Huyền Nhã không dám gọi Chu Doãn là đồ nhà quê.

“Tuy rằng thời gian luyện múa của Chu Doãn rất ngắn, nhưng thiên phú của cô ấy rất cao, thời điểm sắp xếp múa cô ấy là người có cảm giác tốt nhát.” – Lâm Văn Quyên nói: “Bữa tiệc lớn lần này vô cùng quan trọng đối với chúng ta, tôi cũng không hi vọng bị thất bại. Được rồi, hôm nay huấn luyện đến đây, tôi và huấn luyện viên còn có chuyện phải thương lượng, các cô trở về nghỉ ngơi, trong ba ngày bắt đầu từ ngày mai, chúng ta phải tiến hành huấn luyện ma quỷ, dù sao sau ba ngày chúng ta sẽ thu hoạch.”

Tuy rằng trong lòng cực kỳ không tình nguyện, nhưng nhìn thấy Lâm Văn Quyên đã nói như vậy, Trịnh Huyền Nhã cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.

Mọi người ra khỏi trung tâm huấn luyện, lúc này bên ngoài trời bắt đầu đồ mưa.

Chuyện xảy ra đột ngột, tất cả mọi người đều không mang ô.

“Chu Doãn, cậu trở về như thế nào?”

Hàn Tố Nghiên vung vẫy đôi chân dài mảnh, đứng ở bên người Chu Doãn. Trong nhóm múa, ngoại trừ Lâm Văn Quyên có quan hệ tốt nhất với Chu Doãn, còn lại chính là Hàn Tố Nghiên.

Đương nhiên, chỉ là mối quan hệ tương đối hơn so với đám người Trịnh Huyền Nhã với Chu Doãn mà thôi.

Trên thực tế, Hàn Tố Nghiên cũng chỉ là không bắt nạt Chu Doãn, ngẫu nhiên trò chuyện mà thôi.

Dù sao trong nhóm múa, ngoại trừ Chu Doãn, điều kiện tình trạng gia đình của những cô gái đều rất tốt, Chu Doãn là một loại khác.

Tất nhiên liền bị cô lập.

“Tớ thấy, cứ ở đây đợi mưa tạnh rồi hãng đi.” – Chu Doãn nhìn trời mưa âm u, trong lòng không khỏi nhớ đến người lúc này đang ở thành phố khác.

Vẫn nói khi trời mưa càng dễ dàng nhớ nhung, đây là sự thật.

“Ha ha, thật sự là nghèo cùng cực, xe cũng không mua nổi.”

Giọng nói của Trịnh Huyền Nhã đúng lúc truyền đến.

Mấy người các cô cũng không mang ô, lúc này tất nhiên đều đứng chờ ở cửa sảnh lớn bên ngoài trung tâm huấn luyện.

Khi cô ta vừa dứt lời, một chiếc Lamborghini màu vàng drift xe phóng vào trung tâm huấn luyện, xoạt một cái phóng khoáng dừng lại, cửa xe mở ra phía trước rất phong cách, một chàng trai ăn mặc tác phong cọt nhả, tây trang đường vân hoa giương ô từ bên trong xe đi ra.

“Anh yêu.”

Nhìn thấy người tới, trên mặt Trịnh Huyền Nhã lập tức lộ ra biểu cảm kinh ngạc vui mừng giống như cô gái nhỏ, nhảy lên giống như một cô gái nhỏ làm nũng.

Người nọ vừa mới bước vào sảnh lớn, Trịnh Huyền Nhã đã muốn nhào đến ôm lấy cổ anh ta.

Đã đến Hàng Châu vài ngày, mấy ngày nay Chu Doãn cũng nhận ra người này, đúng là bạn trai Lý Văn Bác của Trịnh Huyền Nhã.

Dù sao Lý Văn Bác cũng đã tới đón Trịnh Huyền Nhã vài lần.

“Anh yêu, anh lái xe tới đón em, em rất cảm động.” – Trịnh Huyền Nhã nững nịu yếu ớt nói, trong âm thanh lại lộ ra ý tứ khoe khoang.

“Hì hì, Nhã Nhã, em xem đây là cái gì?”

Lý Văn Bác quơ quơ hé ra một tắm vé dài tinh xảo trong tay.

“Ôi, vé vào bữa tiệc trên du thuyền Elizabeth. Anh yêu, anh quá lợi hại, anh cũng được mời?” – Trịnh Huyền Nhã ngạc nhiên mừng rỡ đoạt vào trong tay.

Bữa tiệc du thuyền lần này đẳng cấp rất cao, có thể được mời vào nơi này cũng không phải là người giàu có, nhà giàu đời thứ hai bình thường.

Nhóm Thiếu Nữ Tinh Quang này tiến vào đây với tư cách là người biểu diễn.

Nhưng vé vào của Lý Văn Bác là lấy tư cách khách quý để tham gia, địa vị tất nhiên càng cao hơn.

“Hì hì, nhà họ Lý chúng ta ở Hàng Châu cũng có một chút kinh doanh và địa vị, được mời thì có gì ngạc nhiên. Bà xã, đến lúc đến lượt em lên sân khấu biểu diễn, anh cùng mấy anh em đã đồng ý, cần phải cổ vũ cho em thật tốt.” – Lý Văn Bác cười tửm tỉm nói.

“Cảm ơn ông xã.”

“Đúng rồi, Nhã Nhã, nhóm biểu diễn của các em, em múa dẫn đầu chứ.” – Lý Văn Bác nói.

“Nói đến cái này em liền bực bội.” – Mặt Trịnh Huyền Nhã trầm xuống, âm thanh cũng đột ngột nâng cao, tuy rằng không trực tiếp nhìn Chu Doãn, nhưng lời nói kia, rõ ràng chính là hướng về phía Chu Doãn: “Sao em lại không mạnh hơn so với cái đồ nhà quê kia? Chiều cao, diện mạo, vũ đạo, khí chất, mọi thứ em đều nghiền ép cô ta. Đồ nhà quê này chẳng những đoạt đi vị trí của Tiêu Tiêu, bây giờ còn đoạt đi vị trí múa dẫn đầu của em, thật sự là cái sao chỗi, ai gặp phải người đó xúi quầy.”

“Đừng sợ bà xã, đến lúc đó anh cổ vũ cho em, không dám nói là nghiền ép siêu sao, nhưng trong nhóm nữ của em, anh đảm bảo không ai có thể xuất sắc hơn em.” – Lý Văn Bác nói.

“Ông xã, anh thật tốt.”

Trịnh Huyền Nhã bẹp một tiếng, hôn trên mặt Lý Văn Bác một cái.

Sau đó hai người ôm ấp tiến vào Lamborghini.

“Xuyến Xuyến, Lộ Lộ, các cậu cũng lên đây đi, dãy sau còn có thể cho hai người ngồi.” – Lên xe, Trịnh Huyền Nhã lại ngoắc tay về phía Thẳầm Tây và Lý Lộ Lộ.

Mấy người lên xe, Lamborghini phát ra tiếng gầm rú rời đi.

Lamborghini vừa mới rời đi, bên kia Tạ Huânn cũng lên một chiếc Porsche rời khỏi.

Sau đó, lại một chiếc Audi a6l lái đi vào.

Cửa xe mở, bước xuống là một cái đầu tầm trung, khuôn mặt nhỏ tròn.

Anh ta bước xuống xe, nhìn Hàn Tố Nghiên, đầu tiên là đứng ở trước cửa xe không nhúc nhích, dường như là rất do dự, sau đó rốt cuộc giương ô, chậm rãi đi về phía Hàn Tố Nghiên.

“Đàm Long, anh cứ đứng ở nơi đó, đừng nhúc nhích. Anh không cần lại đây. Tôi có mấy câu nói với bạn tôi, không muốn bị anh nghe được.”

Hàn Tố Nghiên chỉ vào nam sinh kia lớn tiếng nói.

Những lời này của cô ấy thật đúng là có tác dụng, nam sinh gọi là Đàm Long kia lập tức thật sự giương ô đứng trong mưa, thành thành thật thật chờ.

“Chu Doãn, xem ra đợt mưa sẽ không lập tức dừng, nếu không cậu theo tớ lên xe, tớ bảo Đàm Long đưa cậu quay về chỗ ở khách sạn trước.”

Hàn Tố Nghiên nói.

“Cảm ơn cậu, nhưng mà không cần đâu, khách sạn cũng không xa, lát nữa mưa nhỏ tớ liền đi qua, Đàm Long thật đáng thương, cậu vẫn nên nhanh chóng lên xe đi hẹn hò với anh ta đi”

Chu Doãn cũng biết Đàm Long đang theo đuổi Hàn Tố Nghiên.

Ngày hôm đó nhóm Thiếu Nữ Tinh Quang đến Hàng Châu, Đàm Long cũng liền lái Audi một đường từ Kim Lăng đi tới Hàng Châu, mấy ngày nay mỗi khi kết thúc luyện tập, Đàm Long đều sẽ lái xe tới đón Hàn Tố Nghiên.

Chẳng qua thái độ của Hàn Tố Nghiên đối với Đàm Long cũng rất là bình thường.

“Đáng thương? Anh ta đáng thương cái gì, biết rõ anh ta không phải loại hình tớ thích, vẫn càng muốn theo đuổi tớ.” – Hàn Tố Nghiên chẳng hề để ý nói.

“Vậy cậu còn để anh ta tới đón, mời cậu ăn cơm tối đấy.” – Chu Doãn nói.

“Chúng mình là con gái, đương nhiên bên cạnh cần phải có người đàn ông đối xử tốt với mình, Đàm Long tuy rằng không phải loại hình tớ thích, nhưng gia cảnh rất tốt, coi như là nhà giàu đời thứ hai, bên người có một nam sinh như vậy, tóm lại rất thuận tiện.”

Nói tới đây, Hàn Tố Nghiên nhìn nhìn Chu Doãn: “Chu Doãn, tớ nghĩ cậu hẳn hiểu rõ tớ muốn nói với cậu cái gì, đúng vậy, tớ khuyên cậu nhanh chóng quăng cái người bạn trai thấp kém của cậu đi, làm lại từ đầu tìm một nhà giàu đời thứ hai trong cái vòng tròn này. Dựa vào bề ngoài của cậu, tìm một tên nhà giàu đời thứ hai rất đơn giản, nếu cậu không biết tớ có thể giới thiệu cho cậu. Tớ nghĩ, hôm nay cậu cũng đã nhìn ra, Trịnh Huyền Nhã, Tạ Huân, bạn trai các cô ta đều là nhà giàu đời thứ hai, cho nên thời điểm nhóm cô ta đến Hàng Châu, bạn trai các cô ta cũng đi theo, trời mưa cũng sẽ lái xe tới đón, cậu xem, tớ không phải cũng có Đàm Long hay sao? Cho nên nói con gái chính là một báu vật, cần tìm một người bảo vệ báu vật thật tốt, cho nên nhất định phải đem bản thân giao cho một người đàn ông có năng lực, hi vọng cậu có thể hiểu được ý của tớ.”

“Cảm ơn cậu Tố Nghiên, tớ hiểu được ý của cậu.”

Chu Doãn cười cười nói, cô đương nhiên biết Lục Nguyên là nhà giàu đời thứ hai, chỉ là Chu Doan tất nhiên sẽ không nói điều này với người khác.

Nhìn thấy Chu Doãn như vậy, Hàn Tố Nghiên biết Chu Doãn chẳng qua lại đem lời nói của mình coi như gió thoảng bên tai, cũng không nói gì, bước đi hai bước, quay đầu lại nói: “Đúng rồi, Chu Doãn, cậu phải cẩn thận Trịnh Huyền Nhã, tuy rằng tớ cũng ủng hộ cậu làm múa dẫn đầu, nhưng Trịnh Huyền Nhã lòng dạ hẹp hòi, chuyện này cô ta sẽ ghi hận cậu, đến lúc ở bữa tiệc nói không chừng sẽ gây bắt lợi cho cậu, huống chi còn có Lý Văn Bác bạn trai nhà giàu đời thứ hai của cô ta làm chỗ dựa, cậu phải cẩn thật một chút.”

“Ừ, được, cảm ơn cậu, Tố Nghiên.”

Chu Doãn mỉm cười, vẫy vẫy tay về phía Hàn Tố Nghiên, tạm biệt.

Hàn Tố Nghiên quay đầu lên xe, trong lòng lại thầm than một hơi, Chu Doãn cậu thật hồ đồ, nếu tìm một người bạn trai có bản lĩnh, Trịnh Huyền Nhã kia cũng không dám làm gì cậu.

Chỉ hi vọng trên bữa tiệc du thuyền, Trịnh Huyền Nhã không xuống tay với Chu Doãn.

Sau khi Hàn Tố Nghiên rời đi, Chu Doãn ngắng đầu, nhìn nhìn bầu trời phương Bắc, Lục Nguyên, em nhớ anh, anh đến đây đi, đến Hàng Châu đi.