[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)

Chương 84: Kết đồng minh




Harry nhất thời cảm thấy đôi môi lạnh lẽo của anh như ngọn lửa đóng băng, lưu lại dấu vết trên gương mặt, trên sống mũi, trên môi cậu.

Cậu gần như lập tức chìm đắm trong sự dịu dàng lạnh lẽo này.

Nhưng, bởi vì đại não hiếm khi còn hoạt động, cậu rất nhanh đã kịp phản ứng.

Edward tuyệt đối là dụ dỗ mình, dùng loại phương pháp này. Đúng là gian xảo...

Nếu là bình thường Harry sẽ rất vui, nhưng bây giờ...

Trước khi kẻ địch mạnh mẽ đến, tốc độ phản ứng của não bộ thiếu niên Gryffindor cuối cùng cũng vượt qua được thân thể.

Tốt xấu gì thì nón phân loại suýt chút nữa đã phân mình đến Slytherin, mình sao có thể cứ bị mê hoặc như vậy chứ?

Harry khó khăn nghiêng đầu tránh đôi môi của anh, thì thào nói: “Anh có biết là vô ích không, Edward. Đừng nghĩ dùng biện pháp như thế làm cho em khuất phục, em sẽ không đi. Em chính là mồi nhử không phải sao? Giống như lần trước đối phó James, bọn chúng không biết em là phù thủy.”

Edward dừng động tác lại, anh chậm rãi đẩy Harry ra, đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm vào mắt cậu: “Harry, lần này và lần trước không giống nhau. Khi đó James chỉ có một mình, còn lần này kẻ địch của chúng ta ít nhất cũng hơn hai mươi. Anh hi vọng em an toàn...” Giọng anh trầm thấp mang theo khẩn cầu, “Nếu không phải gặp anh, bây giờ em vẫn đang có cuộc sống bình yên, là anh đảo lộn cuộc sống của em. Cha đỡ đầu của em nói rất đúng, là anh đưa em vào thế giới nguy hiểm...”

“Đừng ngốc như vậy! Edward, anh không biết em đã tìm được bao nhiêu niềm vui đâu.” Hơn nữa với tính cách của cậu nếu đã biết một mặt khác của thế giới này thì sao có thể bình tĩnh được chứ? Harry bình tĩnh hơn, cậu nhìn vào đôi mắt tuyệt đẹp của anh, nhìn không chớp mắt, kiên quyết.

Sau đó, hai người đều trầm mặc.

Harry biết, chàng bạn trai ma cà rồng của mình lại một lần nữa thỏa hiệp với mình.

Mấy phút đồng hồ sau, cậu bỗng nhiên nghĩ tới lời Bella nói: “Em biết chuyện này không thích hợp. Nhưng chúng ta có thể tìm người sói giúp đỡ không? Jacob đồng ý dùng danh nghĩ cá nhân đến giúp chúng ta, nhưng còn những người sói khác thì sao? Ý em là, quan hệ của họ và em cũng khá tốt, hơn nữa đã ký hiệp ước với các anh. Không biết bọn họ có đồng ý chiến đấu cùng thiên địch của mình không? Đám mới sinh kia luôn lạm sát kẻ vô tội, nếu bọn chúng xâm phạm thị trấn Forks, nhóm của Sam sẽ ngồi yên không lo sao?”

“Anh không biết, Harry. Nếu là lúc trước, bọn người sói sẽ không giúp chúng ta. Nhưng bây giờ có em và Bella, có lẽ chúng ta có thể mời được bọn họ. Đây cũng là 1 ý kiến, không phải sao? Anh trở về thương lượng với Carlisle và mọi người.” Edward lấy áo ngủ trên giường, đưa cho Harry, “Harry, em cần phải nghỉ ngơi. Bây giờ đi tắm đi! Khuya hôm nay, anh sẽ đến tìm em.”

“Tốt lắm, vậy lát nữa gặp!” Harry nhận quần áo, tâm tình bỗng dưng trầm tĩnh lại.

Ba ngày sau đó, ma cà rồng nhà Cullen và người sói ở La Push chính thức kết đồng minh.

Khi 1 đám dã thú lông xù to lớn lần lượt xuất hiện cách bãi đất trống nhà Cullen không xa thì Harry và cả gia đình Cullen đã đứng ở nơi đó chờ bọn họ.

Số lượng bầy sói đã hơn 10 con, bọn họ trông rất cường tráng và mạnh mẽ. Có một vài con mới chưa thấy qua, bọn họ lại thêm thành viên.

Hơn mười con sói thật lớn xếp thành hình bán nguyệt, chính giữa là 1 khoảng sân lớn.

“Cám ơn nhiều, Sam.” Harry nói với con sói màu đen to nhất trong bầy.

Con sói đen khẽ gật đầu, lui về sau mấy bước.

Kế tiếp Harry nhìn sang con sói màu nâu bên cạnh Sam, cậu lập tức nhận ra con sói đang giống như cười toét miệng với mình chính là bạn trai của em gái cậu —— Jacob Black. Điều này làm cho trong lòng Harry lập tức sinh ra cảm giác kỳ quái, sau này em gái của cậu phải một mình đối mặt với con dã thú thật lớn này sao?

Sau này chứ không phải bây giờ...

“Cậy ta nói bọn họ đã chuẩn bị xong.” Edward nhìn Sam Ully, lại một lần nữa làm “phiên dịch” lâm thời.

Carlisle đứng cạnh Jasper gật gật đầu: “Vậy bắt đầu đi, Jasper. Trước tiên các người cần phải biết làm thế nào đối phó với đám ma cà rồng mới sinh, sẽ giúp các người lúc chiến đấu dễ dàng hơn, các con của ta sẽ cho các người xem thử.”

Con sói màu đen rống lên 1 tiếng ngắn từ cổ họng, dường như đang thúc giục.

“Đối thủ của chúng ta phần lớn đều là ma cà rồng có tuổi chưa đến 1 năm với sức lực lớn, khi gặp phải đám ma cà rồng mới sinh phải nhớ kỹ là hai điềm quan trọng nhất...”

Lúc Jasper bắt đầu nói, Harry yên lặng lui đến một bên, nhường sân lại cho người có kinh nghiệm săn những kẻ mới sinh, Jasper Hale. Nghe nói anh chàng tóc vàng đẹp trai kia trước khi gia nhập nhà Cullen, luôn trải qua cuộc sống giết chóc không ngừng, mãi đến khi Alice tìm được anh ta. Cô đã cứu vớt tâm hồn anh ta, rồi mang theo anh ta tìm được gia tộc có đôi mắt vàng này.

Vì thế Edward có anh em mới.

Thu hồi cảm khái, Harry nhìn thấy cả gia đình Cullen toàn bộ đều tham gia bài diễn thuyết của Jasper, Emmet, Alice, Edward, Carlisle, Rosalie, Esme...

Không biết tại sao, nhìn thấy người nhỏ xinh như Alice và dịu dàng như Esme cũng muốn ra chiến trường, Harry trong lòng có chút khó chịu. Tuy rằng cậu biết 2 người họ rất lợi hại so với vẻ ngoài, nhưng cậu vẫn có chút lo lắng.

Nhưng cậu rất nhanh đã đắm chìm trong sự giảng giải của Jasper và bài học đầy kịch tính này, sức mạnh của ma cà rồng, tốc độ và khả năng thiên phú kỳ diệu, khiến họ trở thành chiến binh vĩ đại. Điều này làm cho Harry càng ngày càng nôn nóng, cậu không khỏi cầm lấy đũa phép trong tay áo.

Từ những trận đấu tập này, Harry có thể đoán trước được trận chiến sắp tới kịch liệt bao nhiêu. Cả 2 bên cộng lại có lẽ hơn năm mươi người, trong đó có phù thủy, ma cà rồng và cả người sói.

Thế giới của ma cà rồng rất ít khi xuất hiện trận chiến lớn thế này. Chỉ 1 thời gian ngắn nữa thôi, cậu sẽ phải chống lại 1 đoàn quân ma cà rồng mới sinh, cùng với gia đình Cullen và bầy sói ở La Push.

Trận đấu tập kéo dài tới hơn 11 giờ đêm mới chấm dứt, từ buổi chiều đến khi trăng lên cao.

Trước sự phấn khích của chiến đấu làm Harry gần như quên mỏi mệt và đói khát.

Nhưng sau khi buổi tập luyện kết thúc, cậu bỗng nhiên cảm thấy rất mỏi mệt, Harry rất nhớ mùi vị của một cái Hamburger hoặc một cái bồn tắm lớn.

Cậu thở dài thật sâu, tựa vào cây đại thụ, đưa mắt nhìn bọn người sói rời đi.

“Harry?” Giọng Edward vang lên bên tai, “Mệt lắm sao?”

“Có một chút.” Harry đưa tay ôm cổ anh, đem sức nặng toàn thân tựa trên người Edward, “Cuộc đấu rất phấn khích.”

“Cám ơn khích lệ, thật ra em không cần phải ở đây, Harry. Bọn anh giảng giải phương pháp áp dụng cho cận chiến, còn em thì không thể tới gần bọn chúng. Đến lúc đó anh hi vọng em sẽ ở cạnh anh, chúng ta cách xa chiến trường. Được không, Harry? Giữa trận hỗn chiến, anh không thể chắc chắn mình có thể bảo vệ em thật tốt.” Edward thấp giọng nói.

Tuy rằng không cam lòng, nhưng Harry vẫn thừa nhận Edward nói đúng. Thân thể phù thủy quá yếu ớt, ma cà rồng bị xé thành mảnh nhỏ cũng sẽ không chết, nhưng cậu chỉ cần không có thần chú hộ thân mà bị ma cà rồng đánh trúng 1 lần, sẽ bị trọng thương. Nhưng cậu xác định thần chú của mình đối với ma cà rồng rất có tác dụng sát thương, vậy chỉ cần không bị cuốn vào trận hỗn chiến là được.

“Edward, anh nghĩ chúng có thể chia ra hay không? Em biết mình không thích hợp lẫn vào giữa trận hiến lớn, nhưng nhân số không nhiều, nhưng em sẽ đảm bảo an toàn của mình.”

“Anh không biết, có lẽ em có thể hỏi Alice.” Edward chần chờ một chút mở miệng nói.

“Cậu muốn hỏi tớ cái gì?”Giọng nói êm ái của Alice bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, gần như dọa Harry nhảy dựng.

“Alice, cậu luôn xuất hiện bất ngờ như vậy!” Harry cảm khái nói, “Tớ muốn hỏi, cậu có thể nhìn thấy cách tấn công của chúng hay không, đương nhiên nếu có thể thì quả thật rất tốt.”

“Harry, yêu cầu của cậu quá cao.” Alice bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Tớ có thể nhìn thấy chuyện trước khi chúng ta chiến đấu, nhưng tớ không thể tiên đoán được quá trình chiến đấu và kết quả. Bởi vì có cậu và bọn người sói tham dự, tớ hoàn toàn không thể biết được bất cứ chuyện gì. ——, tớ ghét việc không thấy được gì! Nó làm tớ bất an.”

“Xin lỗi, Alice.” Harry cũng không phải cảm thấy tiếc nuối, trên thực tế, cậu cũng không mong biết trước kết quả lắm. Bởi vì liên quan tới kiếp trước, cậu đối với lời tiên đoán luôn không có thiện cảm lắm. Cho dù năng lực của Alice không phải là tiên đoán mà là nhìn thấy trước, cậu cũng không muốn đem hi vọng ký thác vào đó.

“Em mệt rồi, Harry. Em cần nghỉ ngơi thật tốt.” Edward kéo cậu bạn trai phù thủy của mình qua, “Đêm nay em cũng đừng trở về.”

“Được rồi.” Harry ngáp một cái, “Em cần bắt đầu chuẩn bị cho chiến tranh. Edward, ngày mai em cũng bắt đầu tham gia huấn luyện, anh cũng biết, em cần làm quen với cách chiến đấu của ma cà rồng.”

“Được rồi, anh sẽ giúp em làm quen với sức mạnh và tốc độ của ma cà rồng, Harry.” Edward có chút không cam lòng, sau đó anh lập tức nắm lấy cổ tay Harry, lôi cậu vào biệt thự.

Trông Edward có vẻ khá bất mãn, nhưng anh không thể không đồng ý. Harry lặng lẽ bĩu môi, đi theo chàng bạn trai ma cà rồng của mình vào phòng ngủ.