Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 597: Làm tức giận




Vù vù.

Hai người sóng vai xuyên qua không gian, hướng tòa Ngô Sơn thành nguy nga xa xa kia bay đi. Tuy mắt thường cũng đã nhìn thấy, thậm chí Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ Không Gian Thần Tâm, nhưng cũng ước chừng tiêu phí thời gian chén trà nhỏ mới rốt cuộc tới cửa thành Ngô Sơn thành tường thành đã cao ngàn vạn dặm này! Cách cửa thành không xa là một hành tinh, đường kính hành tinh cũng mới hơn hai mươi vạn dặm, so sánh với tường thành khổng lồ, tỏ ra rất không bắt mắt.

“Đông Bá, thế nào, thành này đủ lớn chứ.” Vân Hải nói, “Nhưng ngươi mới đến thần giới, vẫn nên thu mình cẩn thận một chút.”

“Yên tâm, ta cũng hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng cười. Dưới tới tầng dưới chót trên tới đại năng cao tầng, hắn biết được so với Vân Hải còn nhiều hơn nhiều.

“Cũng đã quên ngươi đã vào địa phương đó.” Vân Hải cười nói.

Cửa thành Ngô Sơn thành nguy nga rộng lớn, ở hai bên cửa thành là hai hàng binh sĩ thần giới, ai cũng cao vạn dặm, mặc áo giáp đồng phục đen sì, ánh mắt quan khán chung quanh, tra tất cả động tĩnh.

“Binh sĩ thủ vệ, cùng binh sĩ phụ trách truyền tống pháp trận, tuy đều là binh sĩ, nhưng lại hoàn toàn khác nhau.” Vân Hải truyền âm nói, “Các binh sĩ thủ vệ này đều đã vào giai vị, Đông Bá, ngươi biết cái gì là giai vị chứ?”

“Biết.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Giai vị, tương đương với quan chức trong phàm tục.

Có giai vị trong người, nói rõ là thành viên lệ thuộc trực tiếp ‘Huyết Nhận thần đình’, cho dù giai vị thấp nữa, cũng là một phần tử thần đình!

“Chỉ cần nhập giai, vậy đã là người của Huyết Nhận thần đình.” Vân Hải và Đông Bá Tuyết Ưng sóng vai phi hành ở trong cửa thành rộng lớn, đồng thời truyền âm trò chuyện, “Cho dù là Giới Thần, cũng không dám giết một binh sĩ của Huyết Nhận thần đình! Một khi giết, đó là công nhiên khiêu khích toàn bộ Huyết Nhận thần đình, là phải chịu pháp quy thần đình nghiêm trị. Cho nên có giai vị trong người, vậy chẳng khác nào bùa hộ mệnh.”

Đông Bá Tuyết Ưng cười.

Người của Huyết Nhận thần đình... Giới Thần không dám giết? Những kẻ quyền thế thật sự lớn, như Giới Thần tam trọng thiên thì dám giết. Nhưng đối với thần linh tầm thường mà nói, Giới Thần tam trọng thiên đã rất xa xôi.

Ngoài ra, không dám giết trắng trợn, âm thầm cũng dám động thủ. Đương nhiên có cách khiến ‘Thời gian trôi ngược’ không được tra. Chỉ cần tra không ra! Giết cũng giết rồi. Đông Bá Tuyết Ưng nay là chủ nhân nhiệm kỳ mới của Hồng Thạch sơn, có vô số bảo vật Hồng Trần thánh chủ để lại, có cách khiến ‘Thời gian trôi ngược’ không điều tra được.

Đương nhiên những cái này đều thuộc loại thủ đoạn rất u ám.

“Nhưng muốn nhập giai cũng rất khó.” Vân Hải truyền âm nói, “Một tinh vực, người có thể nhập giai thần đình tổng cộng chỉ một ít như vậy. Như dưới trướng tinh vực tuần thủ phủ có rất nhiều nhân mã đều là bất nhập giai, ví dụ như phụ trách trông coi pháp trận, ví dụ như một số giám thị các nơi... Những binh sĩ đó đều là được chiêu mộ đến phụ trách việc vặt, đều là bất nhập giai. Nhập giai bất nhập giai, thoáng nhìn là nhìn ra được, chỉ cần xem áo giáp họ mặc! Áo giáp nhập giai, đó đều là Huyết Nhận thần đình thống nhất luyện chế. Mà các binh sĩ nhàn tản bất nhập giai, áo giáp đều rất tầm thường.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu: “Nghe nói Tử Lôi được hấp thu vào, đã có giai vị?”

“Đúng vậy.” Vân Hải cười.

Trong toàn bộ tiền bối thần linh Hạ tộc, thật sự nhập giai tạm thời chỉ có Tử Lôi đế quân! Nhập giai, đó là người của Huyết Nhận thần đình, hoàn toàn khác.

“Tử Lôi sở trường ở trên dược đạo được hấp thu vào. Nhưng mặc dù có giai vị, bọn họ cũng không thể tự tiện tạm rời cương vị công tác.” Vân Hải nói.

...

Đông Bá Tuyết Ưng và Vân Hải hai người nhanh chóng xuyên qua cửa thành nguy nga này, tiến vào trong Ngô Sơn thành rộng lớn.

Trong Ngô Sơn thành, mây mù lượn lờ, một số động phủ phủ đệ tinh mỹ lịch sự tao nhã đều có mây mù che lấp, làm người ta khó có thể thấy rõ.

Mà đường xá trong thành lại rất rộng, có vô số Thần cấp dọc theo đường xá hành tẩu. Ở trên không đường xá, bình thường là một số các binh sĩ Huyết Nhận thần đình bay tới bay lui, hoặc là xe liễn hào hoa xa xỉ.

“Soạt ~~~ “

Trên không đường xá, chín con hắc lân dị thú kéo một xe liễn màu xanh hào hoa xa xỉ. Xe liễn rất lớn, ở trên xe liễn một nam tử tóc xanh lục mắt tam giác đang ngồi, bên cạnh hắn còn có hai nữ tử kiều mỵ hầu. Mà ở vị trí người hầu phía sau xe liễn có hai người hầu áo đen nhìn quanh.

Ánh mắt nam tử tóc xanh lục nhìn quét chung quanh.

Chung quanh, ngay cả một số binh sĩ Huyết Nhận thần đình cũng nhíu mày hơi né tránh, về phần lượng lớn Thần cấp trên đường xá phía dưới thì càng là ai cũng không dám ngẩng đầu nhìn, tận lực né tránh chút.

“Bốp!” Nam tử tóc xanh lục tay phải cầm lấy một cây roi dài màu máu. Hắn tùy ý hướng phía dưới vụt.

Cây roi dài lập tức tăng vọt tới mấy ngàn dặm, quật xuống người qua đường phía dưới, người qua đường nhìn thấy cây roi dài vụt đến, sợ hãi sắc mặt trắng bệch liên tục tránh né, lại không thể tránh thoát, cây roi dài đó còn ẩn chứa chút ảo diệu.

“Bốp!” Trên cái roi màu máu có vô số phù văn màu máu lưu chuyển, vụt ở trên thân người qua đường, lập tức khiến người qua đường gầy gò rên một tiếng, bị vụt quay cuồng ở trên đường.

Chín con hắc lân dị thú vẫn chạy vội, kéo xe liễn đi ở trời cao.

Nam tử tóc xanh lục trên xe liễn kia tùy ý vụt ra một roi, quật xuống phía dưới.

“Lạc Tâm tiên.” Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, nhìn thấy người qua đường xa xa thỉnh thoảng bị roi vụt, không khỏi nhướng mày, lập tức nhận ra cái roi đó.

Lạc Tâm tiên, là binh khí hình phạt khá thường thấy của thần giới. Một roi vụt trúng người, linh hồn đau đớn vô cùng, có thể khiến thần linh đủ đau chết! Đau đớn còn ở trên vu độc Quỷ Lục Oán.

“Chúng ta đi mau.” Vân Hải thấy thế vội kéo Đông Bá Tuyết Ưng, đồng thời truyền âm, “Nam tử tóc xanh lục kia nhất định là rất có lai lịch, ở Ngô Sơn tinh vực rất có bối cảnh, cho nên mới sẽ kiêu ngạo như thế. Chúng ta đều chưa có giai vị trong người, bị vụt chết cũng là chết vô ích.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Đúng vậy.

Thần giới bởi vì quá lớn, hơn nữa người tu hành vốn tôn trọng sinh tử tôi luyện, cho nên ở thần giới, có thể có giai vị, trở thành người của Huyết Nhận thần đình còn có thể nhận được che chở! Về phần chưa có giai vị? Chém giết lẫn nhau chết, Huyết Nhận thần đình cũng mặc kệ! Dù sao nhiều tinh vực vô số tinh cầu như vậy, vô số giết chóc, Huyết Nhận thần đình cũng không quản được.

“Nam tử tóc xanh lục có bối cảnh, dám kiêu ngạo như vậy, chỉ sợ cũng là nhập giai.” Vân Hải truyền âm nói, “Hắn dám tùy ý giết người, nhưng chúng ta lại không thể giết hắn, bởi vì ngươi giết hắn, chính là khiêu khích toàn bộ Huyết Nhận thần đình.”

“Ha ha ha...”

Xa xa, trên trời cao truyền đến tiếng cười của nam tử tóc xanh lục kia, hắn cười vui sướng, tùy ý vụt, nhìn phía dưới ai không vừa mắt, liền vụt một roi, vụt đối phương lăn lộn kêu rên trên mặt đất. Lạc Tâm tiên vụt ở trên người thật sự rất đau.

Hai người hầu đồ đen phía sau nam tử tóc xanh lục thì lạnh lùng nhìn quanh, bảo hộ thiếu chủ nhà mình.