Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1814: Hạc Đồng Thần Đế (1)




“Phải đại khai sát giới rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Xem trong bọn họ ai tội nghiệt lớn nhất đi.”

Hắn không phải chọn dễ đối phó nhất, mà là chọn tội nghiệt lớn! Như vị Thiết Long phủ đại công tử kia, nếu là đại ma đầu tội nghiệt ngập trời, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ sợ sẽ lựa chọn tiến hành ám sát, giết trực tiếp đoạt bảo. Nhưng Thiết Long phủ đại công tử nhiều nhất chỉ là cường giả chém giết bình thường, cũng không có lượng lớn oán khí nhân quả quấn thân, hắn cũng không muốn cậy mạnh cướp đi, mong muốn giao dịch bình thường hơn.

Hơn nữa đó là phủ đệ Thiết Long thành chủ! Bản thân Thiết Long thành chủ đã đủ đáng sợ, ở trong phủ đệ của mình, có tầng tầng pháp trận thêm vào, thực lực Thiết Long thành chủ sợ càng mạnh hơn một bậc.

Không dễ chọc!

Mà đại khai sát giới, vốn là trong kế hoạch của hắn, bởi vì bản thân hắn không có bảo vật gì, tuy trước đó giết một số Thần Đế bọn chủ nhân Ma Tâm hội, nhưng các bảo vật kia và Kim Lôi Hồn Nguyên Châu, thi hài hồn nguyên sinh mệnh hư không nhất mạch một cấp độ này so sánh, thua kém rất nhiều! Vẫn cần dựa vào chính mình giết chóc đoạt bảo để tích góp bảo vật. Mà hắn cũng không muốn giết một số cường giả bình thường.

Muốn khai sát giới, tự nhiên tìm các đại ma đầu.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn tình báo ghi lại trên quyển trục, Thiên Tâm lâu có thể tra ra, người có được Khô Giới Chi Diệp có mười lăm vị, mười lăm vị này, dựa theo Thiên Tâm lâu ghi lại, một vị tội nghiệt lớn nhất tên là ‘Hạc Đồng Thần Đế’.

Hạc Đồng Thần Đế, cao thủ Thần Đế trung kỳ, chính là đồ đệ yêu của ‘Quỷ Hải cung chủ’ cường giả cấp Thần Đế viên mãn, Quỷ Hải cung chủ được cho là siêu cấp đại ma đầu, mà Hạc Đồng Thần Đế là một trong ba đồ đệ của hắn, tính tình tà dị tương tự, tàn sát vô số, nhưng có một sư phụ cường đại, Hạc Đồng Thần Đế ở trong Thần Đế trung kỳ coi như không tồi, cũng xếp cuối cùng Thần Đế bảng.

“Hạc Đồng Thần Đế, dựa theo Thiên Tâm lâu ghi lại, quả nhiên là đại ma đầu.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Tự mình đi xem một chút đi, xem rốt cuộc bao nhiêu oán khí nhân quả quấn thân.”

Tâm sinh sát niệm.

Tự nhiên sinh ra nhân quả, Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động, liền ở trong rất nhiều nhân quả nối liền mình, dễ dàng tìm được Hạc Đồng Thần Đế.

“Ừm? Hắn thế mà ở một tòa thành nhỏ hẻo lánh?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc, “Tựa như là Lăng Phong thành?”

Sau đó, Đông Bá Tuyết Ưng liền thi triển Đại Phá Giới Truyền Tống Thuật chạy đi.

*******

Lăng Phong thành.

Ở thần giới mênh mông là một tòa thành nhỏ không bắt mắt, nhưng chung quy diện tích mấy chục vạn dặm, con dân thần giới rất nhiều, các loại thế lực nhỏ cũng rất nhiều, Thiên Tâm lâu cũng có phân chi ở đây.

“Là đại tiểu thư.”

“Đại tiểu thư đi ra rồi.”

Trên một con đường, người đi đường đông đảo, bọn họ đều nhìn về phía mấy vị ở xa xa.

Một đôi nữ tử trẻ tuổi, hai hộ vệ đi theo phía sau. Một đôi nữ tử trẻ tuổi này... Một người chỉ là thị nữ, một người khác mới là đại tiểu thư Lăng Phong thành này ‘Lăng Phong Ngu Dung’. Thành chủ Lăng Phong thành có bốn người con, ba con trai, chỉ có một người con gái. Người con gái này cực trí tuệ, thiên phú cũng cực cao, nay đã là cấp Thần Quân đỉnh phong.

Bởi vì tu hành huyết mạch, thực lực càng cao, khí chất Lăng Phong Ngu Dung càng thêm kỳ ảo siêu nhiên, nhìn thấy nàng, giống như nhìn thấy sự vật mỹ lệ nhất trong thiên địa.

Mỗi một lần đi ra, đều sẽ dẫn tới quá nhiều người chú ý.

Lăng Phong thành chủ biết sức hấp dẫn của con gái mình, đã sớm hạ lệnh, bảo con gái cấm đi thành trì khác, phòng ngừa sinh ra khúc chiết.

“Tiểu thư, ánh mắt người kia thật càn rỡ, ta đi giáo huấn hắn.” Thị nữ áo xanh lục nhìn thấy trên tửu lâu xa xa một người ở bên cửa sổ, không khỏi nghiến răng nói.

“Đừng vội!” Lăng Phong Ngu Dung có chút kinh ngạc, ánh mắt càn rỡ? Sao mình chưa sinh ra cảm ứng? Ác ý, tham lam… các loại ánh mắt lấy ‘Băng cảnh chi tâm’ của mình hẳn là có thể cảm ứng được mới đúng. Nàng liền hướng bốn phía nhìn kỹ, nhất thời phát hiện vị trí sát cửa sổ lầu hai một tòa tửu lâu bên trái phía trước cách đó không xa, một vị nam tử mũi ưng bưng chén rượu đứng ở nơi đó, đang tham lam hưng phấn nhìn nàng, giống như nhìn thấy con mồi tuyệt đẹp.

Ánh mắt này, khiến Lăng Phong Ngu Dung cũng cảm thấy không thoải mái.

Nhưng vì sao ‘Băng cảnh chi tâm’ của mình chưa cảm giác được?

“Tiểu thư, hắn quá đáng rồi, không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn.” Thị nữ áo xanh lục cũng bực bội, hai hộ vệ ở bên cũng phát hiện, không khỏi biến sắc.

“Ha ha, vị này chính là Lăng Phong Ngu Dung đại tiểu thư?” Nam tử mũi ưng chỗ cửa sổ tửu lâu cười ha ha nói, “Đi lên uống chút rượu với ta.” Nói xong tay trái duỗi ra, tay trái phóng đại vài trăm thước, nháy mắt xuyên qua khoảng cách giữa nhau, Lăng Phong Ngu Dung biến sắc liền muốn dẫn thị nữ bạo lui, nhưng lực lượng vô hình vờn quanh nàng dễ dàng đem nàng trói buộc.

Cái tay to kia nháy mứt ôm chặt eo Lăng Phong Ngu Dung, nháy mắt đã bắt đến trên tửu lâu.

“Đại tiểu thư!”

“Đại tiểu thư!”

Hai hộ vệ cùng với thị nữ áo xanh lục đều kinh sợ vạn phần, đồng thời trong lòng cũng sợ hãi, bởi vì đại tiểu thư Lăng Phong Ngu Dung của bọn họ chính là Thần Quân đỉnh phong, toàn bộ Lăng Phong thành thực lực cũng xếp hạng trước mười, có thể một chiêu đã bắt được đại tiểu thư của bọn họ, kẻ địch thực lực cỡ nào? Cấp Thần Đế?

“Nhanh đi bẩm báo thành chủ.”

“Mau.”

Bọn họ đều lo lắng vạn phần, thị nữ áo xanh lục kia càng nhịn không được lao vào tòa tửu lâu kia xa xa.

“Đại tiểu thư bị bắt đi rồi.”

“Bị một người trên tửu lâu kia trực tiếp bắt đi.”

Trên đường rất nhiều người đi đường thấy thế đều kinh hãi, Lăng Phong Ngu Dung là chói mắt nhất trong toàn bộ Lăng Phong thành bọn họ, theo thực lực của nàng càng mạnh, khí chất càng thêm kỳ ảo, mỗi một con dân thần giới nhìn thấy đều chỉ có ngưỡng mộ, không dám sinh ra chút ý niệm khinh nhờn. Nhưng hiện tại đại tiểu thư thế mà bị mạnh mẽ bắt đi, tự nhiên khiến rất nhiều người đều vô cùng phẫn nộ, nhưng bọn họ cũng rõ, có thể dễ dàng bắt đi đại tiểu thư, kẻ địch là đáng sợ cỡ nào.

Tuy phẫn nộ, lại vô lực.

...

Lầu hai tửu lâu, những khách nhân chung quanh đã sớm bị hành vi hắn bắt Lăng Phong thành đại tiểu thư dọa ngây người, chỉ có số ít hai vị đã nhanh chóng chuồn xuống lầu.

Nam tử mũi ưng đem Lăng Phong Ngu Dung ôm vào trong lòng, đặt ngang ở trên đùi mình, ánh mắt hắn đảo qua chung quanh, ầm!

Dao động vô hình càn quét ra, toàn bộ khách nhân bao gồm người phục vụ của tửu lâu trong nháy mắt tất cả đều hủy diệt, cặn cũng không còn.

“Cái này.” Lăng Phong Ngu Dung sợ tới mức sắc mặt cũng trắng bệch.

Nàng biết kẻ địch rất đáng sợ.

Nhưng tùy ý giết chóc người vô tội, vẫn khiến trong lòng nàng khẩn trương.