Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1310: Sư phụ cùng đồ Đệ




“Lúc trước ta chỉ cho rằng tiểu tử này tiềm lực rất cao, có hi vọng bước vào Hỗn Độn cảnh.” Thiên Ngu lão tổ cười nói, “Nhưng không ngờ vẫn đánh giá thấp hắn, vậy mà nhanh như thế đã ở Hợp Nhất cảnh có thực lực tầng bảy, có lẽ tương lai Thái Hư thiên cung ta còn có thể có thêm một vị Tinh Thần tháp tầng chín, đến lúc đó trong sáu đại thánh địa, Thái Hư thiên cung ta sẽ như Đao Hoàng thành, có hai vị Tinh Thần tháp tầng chín.”

Sáu đại thánh địa hiện nay, chỉ có Đao Hoàng thành có hai vị cường giả cấp độ Tinh Thần tháp tầng chín.

Thái Hư thiên cung, chỉ có một mình Hỗn Độn điện chủ.

Thuỷ Tổ đảo, cũng chỉ có một mình Tương Phủ cung chủ. Cho nên hắn tự mình làm sư phụ của đại hội là rất khó được, khiến Đao Hoàng thành chỉ có thể để ‘Tâm Tượng giáo chủ’ đi chủ trì. Cộng thêm Hình Hỏa điện chủ bởi vì con trai cũng đi xem lễ. Cho nên Tinh Thần đại hội một lần này... Có cả thảy ba vị mức độ Tinh Thần tháp tầng chín tham gia, trong lịch sử cũng hiếm thấy! Hơn nữa Tinh Thần đại hội một lần này còn xuất hiện một tên Hợp Nhất cảnh tầng bảy, càng thêm hiếm thấy.

“Nói không chừng, hắn có thể thành Vũ Trụ Thần.” Kiếm Chủ cười nói.

“Vũ Trụ Thần? Cái này thì khó.” Thiên Ngu lão tổ cảm thán, “Mỗi một Vũ Trụ Thần sinh ra, đều có con đường của mình, cũng chỉ Kiếm Chủ ngươi giỏi giang, ở trong vũ trụ một mình tu hành đã đạt tới Hỗn Độn cảnh, tới Thái Hư thiên cung lật xem điển tịch lại bế quan, đi ra chính là Vũ Trụ Thần.”

Kiếm Chủ, quả thật là truyền kỳ.

Người nào khác không phải trải qua tầng tầng tôi luyện, Kiếm Chủ ở trước khi thành Vũ Trụ Thần, ở toàn bộ hỗn độn hư không cũng không có tiếng tăm gì, chỉ biết là ‘Thái Hư thiên cung’ đột nhiên có thêm Hỗn Độn cảnh, gọi là Kiếm Chủ, sau đó không bao lâu, Hỗn Độn cảnh này trở thành Vũ Trụ Thần, đương nhiên dẫn lên rung động so với Đông Bá Tuyết Ưng lần này mạnh hơn nhiều.

Làm vô số cường giả đều có chút dại ra.

...

Mấy phe, vài vị Vũ Trụ Thần đều ở xã a nhìn, bởi vì đều là sáu đại thánh địa, cho nên Tinh Thần tháp là cho phép bọn họ quan sát cảnh tượng chiến đấu bên trong.

“Mấy vị Vũ Trụ Thần nhìn, phải toàn lực ứng phó.” Tâm Tượng giáo chủ nói.

“Đây là tất nhiên.” Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bay vào Tinh Thần tháp. Tuy đây là Tinh Thần tháp của Đao Hoàng thành, nhưng luyện chế là giống tòa của Thái Hư thiên cung như đúc, hắn cũng rất quen thuộc.

Vù.

Tinh Thần tháp tầng thứ bảy, trong dãy núi liên miên luồng sáng màu máu từ sâu trong núi trào ra hội tụ, hóa thành mười bóng người, chính là mười vị Hủy Diệt Ma Tộc bộ dáng khác nhau mặc áo giáp màu máu, bọn họ có chút khác với đối thủ Tinh Thần tháp tầng thứ bảy của Thái Hư thiên cung. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cũng biết, độ khó hẳn là giống nhau.

“Đi.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động.

Nụ hoa màu đen hiện ra từ trong hư vô, dẫn tới thiên địa lực khủng bố dâng trào, bao phủ mười vị Hủy Diệt Ma Tộc. Dưới một ý niệm, liên tục từng đóa hiện ra, tất cả bảy nụ hoa màu đen, một đóa bọc một đóa, tầng trong cùng chính là mười vị Hủy Diệt Ma Tộc có chút kinh ngạc kia! Dù sao chiêu số của Đông Bá Tuyết Ưng là từ hư ảo buông xuống, tránh cũng không được.

Lốc xoáy thiên địa lực chung quanh còn chưa từng tiêu tán, Đông Bá Tuyết Ưng đã nói: “Diệt!”

Hắn không chút lưu tình, vừa tới đã là bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa đồng thời thi triển.

Rầm rầm rầm ~~~~

Đối mặt Ba Vẫn cung chủ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng chưa hung ác như vậy, bảy nụ hoa màu đen đồng thời nở rộ, nở rộ mỹ lệ cũng là thời khắc nó hủy diệt lộ ra uy năng khủng bố, mười tên Hủy Diệt Ma Tộc đều phát ra tiếng kêu kinh sợ chói tai.

Đợi tất cả tiêu tán liền lộ ra hai tên Hủy Diệt Ma Tộc bị thương nặng bên trong.

Chỉ dưới một chiêu số toàn lực, tám tên Hủy Diệt Ma Tộc khác đã chết, hai tên bị thương nặng, hai tên này đều là phòng ngự cực mạnh. Chủ yếu bởi vì uy lực bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa của Đông Bá Tuyết Ưng phân tán ở trên mười tên Hủy Diệt Ma Tộc, mới làm cho bọn hắn chống đỡ qua.

Hai tên Hủy Diệt Ma Tộc còn sót lại hoảng sợ vạn phần, liền muốn chạy trốn.

Nhưng không còn kịp nữa!

“Diệt.” Đông Bá Tuyết Ưng lại lần nữa thi triển bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa màu đen, đợi sau khi Hủy Diệt Chi Hoa nở rộ, hai tên Hủy Diệt Ma Tộc còn sót lại kia cũng đã chết.

“Lúc trước ta vừa thi triển lĩnh vực, vừa thi triển ảo cảnh, thi triển Thiên Phạt Nhận, liều mạng, lại dựa vào thân thể phòng ngự đủ cứng rắn chống đỡ... Hao phí thời gian rất lâu mới tiêu hao chết tám tên Hủy Diệt Ma Tộc. Nay trong giây lát bọn chúng đã bị diệt.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng cảm khái. Hắn cũng biết, thực lực của hắn ở Tinh Thần tháp tầng bảy hẳn cũng tính là không tồi rồi.

Dù sao dựa theo mình phán đoán, chỉ cần một đóa Hủy Diệt Chi Hoa, đã đủ để đạt tới ngưỡng cửa Tinh Thần tháp tầng bảy. Mình có thể thi triển bảy đóa, tự nhiên mạnh hơn rất nhiều.

“Lại đi thử tầng thứ tám.” Đông Bá Tuyết Ưng muốn cảm thụ một phen uy lực tầng thứ tám.

Vù.

Một bước lên trời, từ trong lốc xoáy thông đạo trên cao bay vào.

Tinh Thần tháp tầng thứ tám, lại là một đài chiến đấu cực lớn, mặt ngoài đài chiến đấu vô số kim quang dâng lên ngưng tụ, hội tụ thành một cường giả dị tộc mặc giáp vàng sát người. Áo giáp màu vàng này tựa như làn da bám sát toàn thân, hắn có ba cái đuôi dài, cuối đuôi đều sắc bén vô cùng. Có hai cánh tay, cánh tay ước chừng đến vị trí đầu gối.

“Kim giáp Hủy Diệt Ma Tộc.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, hắn cũng hiểu biết không ít tình báo đối với Hủy Diệt Ma Tộc.

Hủy Diệt Ma Tộc, chia ra áo giáp màu xám, áo giáp màu máu, áo giáp màu vàng ba cấp bậc chủ yếu. Hủy Diệt Ma Tộc áo giáp màu vàng thực lực yếu nhất cũng là Tinh Thần tháp tầng bảy, mạnh nhất là thực lực tầng chín.

Mà ở trên...

Còn có Hủy Diệt Ma Tộc sánh với Vũ Trụ Thần, bọn họ không có bộ dáng cố định, thậm chí khí tức tà ác hủy diệt nội liễm, Hỗn Độn cảnh bình thường cũng khó phát hiện bọn họ.

“Hợp Nhất cảnh?” Vị kim giáp Hủy Diệt Ma Tộc này có chút kinh ngạc nhìn Đông Bá Tuyết Ưng trước mắt.

“Diệt.” Đông Bá Tuyết Ưng lại không chút do dự trực tiếp bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa buông xuống!

Ở dưới uy lực của bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa, vị kim giáp Hủy Diệt Ma Tộc này tuy tầng làn da áo giáp có chút tổn thương, nhưng giây lát đã khôi phục.

“Chết.” Hắn nháy mắt đã bức bách vào trong phạm vi ngàn dặm của Đông Bá Tuyết Ưng, bởi vì phạm vi ngàn dặm chính là quy tắc lĩnh vực của Đông Bá Tuyết Ưng, lấy ‘Hủy Diệt Chi Hoa’ kết cấu một lần nữa cấu tạo quy tắc lĩnh vực... Hủy Diệt Ma Tộc này cũng không thể thuấn di đi vào, chỉ có thể dựa vào tốc độ đánh tới.

“Quá nhanh.” Đông Bá Tuyết Ưng vội thi triển Hủy Diệt Chi Hoa, nhưng tốc độ thi triển vẫn chậm, bị ép thuấn di né tránh, mặc dù một hai đóa vừa bao phủ, đối phương nháy mắt đã xé rách lao ra.

Hủy Diệt Ma Tộc quá nhanh.

Đông Bá Tuyết Ưng công kích lại không làm gì được đối phương, chỉ mấy hiệp đã bị ép bỏ cuộc.

“Xem ra tầng thứ tám ta còn kém rất nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm khái. “Ngay cả phương diện công kích mạnh nhất của ta cũng còn xa xa không đủ, phải thành Hỗn Độn cảnh rồi đến.”

...

Mấy vị Vũ Trụ Thần xa xa xem cuộc chiến đều rất khen ngợi, bởi vì trong lịch sử Tinh Thần tháp mặc dù có hai vị Hợp Nhất cảnh thử đi xông vào tầng thứ tám, nhưng một vị là ‘Tâm Tượng giáo chủ’ hầu như nháy mắt đã lập tức nhận thua! Một vị khác là Dao Quang thánh cảnh tên là ‘Tấn Nghi đại đế’, thì ỷ vào lĩnh vực cùng phòng ngự siêu tuyệt chống đỡ được mấy hiệp.

Đông Bá Tuyết Ưng là dựa vào công kích chống đỡ mấy hiệp, bảy đóa Hủy Diệt Chi Hoa vẫn ảnh hưởng đến tốc độ của Hủy Diệt Ma Tộc.

Ở Đao Hoàng thành.

Ngoài một căn phòng nhỏ bên hồ, hai bóng người đang sóng vai mà đi, một vị là Đao Hoàng áo bào vàng, một vị khác là nam tử áo bào rộng thùng thình màu xám nhạt, chính là La thành chủ.

“Sư phụ, người cảm thấy Đông Bá Tuyết Ưng này thế nào?” Đao Hoàng cười nói, thái độ rất khiêm tốn.

Nếu lời này của hắn truyền ra, chỉ sợ sẽ dẫn tới toàn bộ hỗn độn hư không chấn động.

Bởi vì...

Ai cũng không biết, người mạnh nhất sáu đại thánh địa ‘Đao Hoàng’ thế mà sẽ là đồ đệ của La thành chủ! Đường đường Đao Hoàng sẽ là đồ đệ của một vị Hỗn Độn cảnh?

“Có chút tiềm lực, đặt ở trong dự bị đi.” La thành chủ cười nói, “Hắn còn non nớt, sớm quá.”

“Vâng.” Đao Hoàng ngoan ngoãn gật đầu.

“Thật ra so sánh với thực lực của hắn, ta có chút kinh ngạc bởi sự bình tĩnh của hắn.” La thành chủ kinh ngạc nói, “Hắn ở trên Tinh Thần đại hội triển lộ ra thực lực, danh truyền hỗn độn hư không, rất nhiều Hỗn Độn cảnh giao hảo hắn, giờ khắc này hắn vinh quang vô hạn. Theo lý thuyết dù tâm cảnh cực cao giờ phút này cũng sẽ hăng hái! Nhưng hắn lại phi thường bình tĩnh, ta không cảm giác được hắn có bao nhiêu kích động.”

Đao Hoàng sửng sốt, gật đầu: “Đúng, quả thực như thế.”

“Thú vị.” Trên mặt La thành chủ hiện lên một nụ cười.

Hai người bọn họ đều không biết.

Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng muốn đối phó chính là người mạnh nhất hỗn độn hư không hiện nay ‘Thánh Chủ’, ngay cả sư phụ Cổ Kỳ cũng chết ở trong tay đối phương. Đông Bá Tuyết Ưng tự hỏi, chút thành tựu này của mình tuy đáng giá vui sướng, nhưng kích động thì thực không cần thiết. Mình còn ở trên đường, cách Thánh Chủ không chỉ vạn dặm.

...

Thái Hư thần điện.

Hư Không thuỷ tổ ngồi một mình yên lặng, ánh mắt hắn có thể trải rộng mỗi một chỗ của hỗn độn hư không, nhưng hư không mênh mông tuy rộng lớn vô biên, có vô số sinh linh, lại không có đồ đệ Cổ Kỳ của hắn.

Nhìn thấy đồ tôn Đông Bá Tuyết Ưng chói mắt, hắn vui sướng.

Nhưng Cổ Kỳ lại không nhìn thấy được nữa.

Hắn không quên được, sau một trận chiến của Đông Bá Tuyết Ưng cùng Lôi Viêm, Cổ Kỳ kích động vui mừng không chỗ để nói, cũng kéo Hư Không thuỷ tổ hắn đi nói hồi lâu.

“Cổ Kỳ.” Hư Không thuỷ tổ lẩm bẩm, “Đồ đệ Đông Bá Tuyết Ưng của con nay đã là Hợp Nhất cảnh mạnh nhất năm đại thánh giới, còn là Hợp Nhất cảnh tầng bảy. Con nếu biết, nhắm chừng cũng sẽ rất vui vẻ nhỉ.”