Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 988: Long hạch




- - - Huyết mạch Hoàng giả, cảm nhận được chưa? Cùng Kỳ cao hứng cười với Lâm Phong, khiến Lâm Phong hung hăng trừng mắt nhìn nó, lão hỗn đản này đang rất vui khi người gặp họa.

Hắn đương nhiên cảm nhận được, sở dĩ bị Hiên Viên Phá Thiên quát tới nỗi chấn động xuất huyết là vì lực lượng huyết mạch đáng sợ của đối phương. Huyết khí Hiên Viên Phá Thiên quá cường đại, một tiếng quát giận dữ dường như khiến huyết khí rít gào, chấn động trên người hắn, khiến máu hắn quay cuồng, bị chấn thương. Hiên Viên Phá Thiên, có được huyết mạch Hoàng giả, lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, ngay cả Tôn giả cũng không sánh được.

- Đừng nhìn ta như vậy, cảm thụ nhiều đối với ngươi rất tốt.

Cùng Kỳ cười vô cùng gian trá, sau đó tiếp tục nói.

- Chúng ta đuổi theo, mặc dù đi sau nhưng cũng không thể bị bỏ rơi.

Lâm Phong gật đầu, thân hình lóe lên, đuổi theo thân ảnh Hiên Viên Phá Thiên. Rất nhanh, đám người phía trước đã dừng lại, giữa hư không, có từng mảng Long lân to lớn, lộ ra khí tức đáng sợ.

- Long lân!

Thần sắc Lâm Phong cứng lại, trên người hắn cũng có một khối Long lân, do lần trước tiến vào Bí Cảnh lấy được. Tuy nhiên, khối Long lân đó không thể so sánh được với khối Long lân to lớn treo lơ lửng trên không trung lúc này. Khối Long lân trước mặt to bằng khoảng hai bàn tay.

- Oanh!

Thân thể đám Tôn giả lóe lên, chộp về phía Long lân, trong khoảng khắc vài người đồng thời bắt được Long lân.

- Ngao… Tiếng rồng ngâm vô cùng đáng sợ đột ngột truyền ra, chấn động khí huyết mọi người.

Cùng Kỳ không nói hai lời, trực tiếp dùng móng vuốt khống chế Lâm Phong, kéo về phía sau, lùi về sau rất xa.

- Ngao, ngao….

Tiếng rồng ngâm điên cuồng từ Long lân truyền ra, che đậy tiếng kêu gào đáng sợ. Lâm Phong hoảng sợ phát hiện, thân thể vài vị Tôn giả đang bắt Long lân ngã xuống đất, không động đậy nữa.

- Chấn sát!

Trong lòng Lâm Phong hoảng hốt, may mắn hắn ở phía sau, hơn nữa cũng không chạm vào Long lân, nếu không không có cơ hội cứu vãn, bị giết ch.ết trong nháy mắt. Tiếng rồng ngâm giống như tiếng cuồng ma gào thét, ẩn chứa lực lượng công kích đáng sợ, chấn sát linh hồn. Tuy nhiên cũng có người chưa ch.ết, chỉ bất quá bọn hắn đều vứt Long lân trong tay đi, đứng trên mặt đất chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, thật lâu không thể bình tĩnh. Vừa rồi tiếng rồng ngâm thật đáng sợ, có người phong tồn công kích đáng sợ bên trong.

- Tôn yêu thật mạnh, còn chưa trở thành Hoàng, nếu không không ai có thể trốn thoát được.

Tuy nhiên, bởi vì Long là hoàng tộc yêu giới, có cực ít Tôn giả có thể chiến thắng nó, đứng trên đỉnh phong Tôn yêu, tiếng rồng ngâm có thể chấn ch.ết Tôn Vũ. Thanh âm Cùng Kỳ vang lên trong đầu Lâm Phong. Long là hoàng tộc yêu giới, đạt đến trình độ Tôn yêu đỉnh phong, chỉ sợ không có địch thủ dưới Hoàng.

- Không thể chạm vào Long lân này!

Thần sắc đám người cứng lại, bảo vật trước mặt nhưng lại không động vào được. Lúc này, chỉ thấy Hiên Viên Phá Thiên bước ra, lập tức tiếng ầm vang truyền ra, chỉ thấy lực lượng huyết mạch trên người gã phát ra tiếng rống giận, huyết mạch mênh mông rít gào chấn động hư không. Một đạo huyết quang phóng lên cao, hóa thành một đạo ảo ảnh chân Long, lượn vòng trong lòng bàn tay Hiên Viên Phá Thiên.

- Thu cho ta, rống!

Hiên Viên Phá Thiên điên cuồng hét lên một tiếng chụp vào Long lân, âm thanh k.hủng bố hòa vào âm thanh tiếng rồng ngâm, xung quanh hư không vang lên những tiếng nổ nữa. Đạo huyết mạch lực hóa thành chân Long ảnh tàn phá, bàn tay Hiên Viên Phá Thiên mạnh mẽ dùng sức, rút Long lân ra, hào quang lóe lên, Long lân biến mất, được Hiên Viên Phá Thiên thu lại.

- Hiên Viên huynh không hổ là hậu duệ Hoàng tộc!

Dương Chiến ngạc nhiên thán phục, chuyện Tôn giả không thể làm được, Hiên Viên Phá Thiên lại làm được.

- Đi, nơi này không đáng để lãng phí thời gian!

Hiên Viên Phá Thiên tiếp tục tiến sâu vào trong Long cung, Nguyệt lạc ô đề đại hung đã xuất hiện, nhưng đêm khuya rồng ngâm rốt cuộc từ đâu mà đến. Còn sót lại Tôn giả, cả đám đi theo Hiên Viên Phá Thiên tiến vào sâu trong Long cung. Lâm Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, phía trước hắn còn có một người chưa rời đi, người này rõ ràng là hắc ảnh mà Cùng Kỳ nhắc hắn để ý. Ánh mắt người này liếc nhìn Lâm Phong, khuôn mặt che giấu, thanh âm trầm thấp từ miệng gã truyền ra:

- Thiên Vũ tầng hai, có thể thản nhiên hành động trong hoang khí.

Dứt lời, gã không nhìn Lâm Phong, trên người gã xuất hiện một cỗ lực lượng kỳ lạ, lượn quanh Long lân trong hư không, bàn tay mảnh khảnh của hắn vươn ra, nắm một khối Long lân, khiến Lâm Phong kinh ngạc đó, Long lân không phát ra âm thanh gào thét giận dữ, trực tiếp biến mất, bị bàn tay kia thu mất.

- Ngươi là yêu!

Cùng Kỳ nói, khiến hắc ảnh đang định rời đi liền dừng lại, quay đầu nhìn Cùng Kỳ.

- Có mấy câu dù biết nhưng không nên nói!

Thanh âm giá lạnh từ miệng gã truyền ra, trong khoảng khắc, một cỗ khí tức yêu dị giá lạnh bao phủ Lâm Phong và Cùng Kỳ.

- Không nên, chúng ta là đồng loại!

Thân thể Cùng Kỳ hóa thành hình người hỏa diễm, ánh lửa màu đỏ mang theo vẻ yêu tuấn.

- Chúng ta? Người nọ liếc mắt nhìn Lâm Phong, Cùng Kỳ là yêu thú nhưng Lâm Phong rõ ràng là người.

- Ngươi cho hắn xem!

Cùng Kỳ nói với Lâm Phong, khiến ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, không rõ tên này có ý gì. Nhưng ánh mắt của hắn nhìn về phía hắc ảnh, mi tâm đột nhiên xoay tròn, yêu hải chợt lóe lên rồi biến mất khiến đôi mắt lộ ra bên ngoài của hắc ảnh hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Kỳ lạ, ngươi vậy mà lại là yêu, ta lại không cảm nhận được.

Hắc ảnh nhìn chằm chằm Lâm Phong, có yêu hải, không thể hoài nghi rồi, khó trách Lâm Phong có thể ngăn cản hoang khí, xem ra trên người có bí mật.

- Chúng ta là đồng loại, nếu đã tới đây, nếu có cơ hội, có thể hợp tác!

Cùng Kỳ nói với hắc ảnh.

- Tốt, nếu có cơ hội sẽ hợp tác.

Hắc ảnh thản nhiên nói, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất ngay tại chỗ.

- Hắn là yêu.

Lâm Phong nhìn thân ảnh đối phương rời đi, có vẻ kinh ngạc, nhìn Cùng Kỳ biến ảo thành hình người, tên này không biết có chủ ý gì.

- Tiểu tử, thực lực của chúng ta yếu như vậy, đã có sẵn đồng minh, vì sao không lợi dụng.

Cùng Kỳ yêu tuấn nở nụ cười quỷ dị với Lâm Phong, nhìn khuôn mặt lúc này của nó, Lâm Phong cảm giác có chút không thích hợp. Lâm Phong và Cùng Kỳ tiến vào sâu trong Long cung, trong đây, có một ít thi thể, đều là yêu thú trong nước, hài cốt đều bị ăn mòn, Lâm Phong còn phát hiện thi cốt một con giao Long, đáng tiếc, cũng chỉ còn lại một khối thi cốt màu đen, không có giá trị. Tiếp tục tiến về phía trước, bọn họ tới một tòa cung điện xa hoa rực rỡ. Hoang khí k.hủng bố không ngừng quay cuồng, khiến Lâm Phong rung động đó là, trên mặt đất có một khối Long cốt chân chính. Long cốt dài mười mấy thước, mặc dù đã ch.ết nhưng vẫn tràn ngập uy nghiêm. Móng vuốt sắc bén đè trên mặt đất dường như muốn xuyên xuống dưới, đầu rồng ngẩng lên cao dường như giận dữ rống. Trong miệng Long có một viên tinh thể rực rỡ, trong đó ẩn chứa một cỗ yêu khí ngập trời, cực kỳ đáng sợ. Xung quanh, từng đạo Long ảnh màu xám lượn lờ, như thể thủ hộ tinh thể kia.

- Long hạch!

Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn tinh thể, đây là thú hạch của yêu Long, thú hạch hoàng tộc yêu giới, ẩn chứa yêu lực vô cùng đáng sợ. Thân thể Tôn giả không động nhưng ánh mắt của bọn hắn đều lộ ra vẻ tham lam. Trong Long cung có một viên thú hạch Tôn yêu đỉnh cao, hơn nữa còn là thú hạch của Long, hoàng tộc yêu giới. Tuy nội tâm bọn họ rung động nhưng không ai động, Hoàng tộc yêu giới tu luyện không biết bao nhiêu năm ngưng tụ thành Long hạch, sao có thể dễ dàng thu được. Bản thân yêu hạch chỉ sợ ẩn chứa lực lượng đáng sợ, loại sức mạnh này có thể hủy diệt bất cứ người nào trong số họ. Dù Hiên Viên Phá Thiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Gã không biết yêu hạch ẩn chứa lực lượng đáng sợ tới cỡ nào, gã không biết mình có thừa nhận được không? Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn toàn bộ đại điện, con ngươi yêu dị liên tục lóe lên, không ai biết nó đang suy nghĩ gì.