Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 979: Không phục thì cùng lên




- -

- Hử?

Cừu Quân Lạc nhướn mày, ngân mang vô tận lại không thể chạm được vào Lâm

Phong, chuyện gì đang xảy ra?

Đám người chung quanh cũng đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ còn tưởng rằng một

kích này Lâm Phong ch.ết chắc rồi.

Mà lúc này, trên người Lâm Phong lộ ra tia

sáng yêu dị rực rỡ, ngân mang vô tận căn bản không thể đụng tới hắn.

- Giết!

Gầm lên một tiếng, ngân quang đầy trời, Vũ Hồn Ngân Dực tiêu sái, một đường

cong màu bạc rực rỡ xẹt qua, giết tới phía Lâm Phong, phủ xuống phía trước

hắn.

- Xuy.

.. xuy....

Ngân Dực hóa thành lưỡi dao sắc bén đáng sợ, cắt không gian, giống như muốn

chặt đứt Lâm Phong, nhuệ khí kh.ủng bố làm người ta có cảm giác hít thở không

thông.

Nhưng thời điểm Ngân Dực xẹt qua không gian, muốn chém Lâm Phong thành

hai đoạn, không gian phía trước Lâm Phong lại làm cho người ta cảm giác hư ảo,

không có thật. Ngân Dực vô cùng lớn chém qua người Lâm Phong, nhưng mà

Lâm Phong vẫn như trước, đứng bên trong tuyết lộ, trên mặt vẫn vẻ yêu dị như

vậy.

- Giết không đến!

Ngân Dực đáng sợ của Cừu Quân Lạc vậy mà không thể giết được Lâm Phong,

đây là... lực lượng hư không!

- Làm sao có thể, hắn mới Thiên Vũ cảnh tầng hai, làm sao có thể vận dụng hư

không lực.

Đám người biểu tình khiếp sợ, một đám tiến tới giết Lâm Phong lại càng cứng

ngắc, không ngờ Lâm Phong hiểu được hư không lực, có thể đưa thân thể vào hư

không. Loại thủ đoạn này thật đáng sợ, giống như Cừu Quân Lạc hiện giờ, ngay

cả Ngân Dực uy lực sát phạt vô cùng dũng mãnh, nhưng không chạm đến được

góc áo Lâm Phong, làm sao lấy mạng hắn?

Sắc mặt Cừu Quân Lạc vô cùng khó coi, trường bào màu bạc vung lên, phát ra

tiếng vang to lớn, Ngân Dực đáng sợ lại lần nữa chém rách không gian, chém

giết về phía Lâm Phong. Nhưng vẫn giống như vừa rồi, Ngân Dực bổ vào không

khí, Lâm Phong vẫn không có việc gì, còn đứng trước mặt Cừu Quân Lạc, lạnh

lùng nhìn y.

- Sát!

Một tiếng gầm truyền ra, chỉ thấy bàn tay Lâm Phong dường như lộ ra từ giữa hư

không, hóa thành kiếm khí sắc bén đáng sợ, trảm giết về phía Cừu Quân Lạc.

- Vù.

..vù...vù...

Ngân Dực đột nhiên lóe lên, tốc độ Cừu Quân Lạc nhanh đến không thể tin nổi,

còn nhanh hơn công kích của Lâm Phong, né tránh được một kích này.

- Tốc độ thật nhanh!

Vẻ mặt Lâm Phong nghiêm túc, lại thấy ngân quang lần nữa lóe lên, thân thể

Cừu Quân Lạc giết trở về, Ngân Dực rực rỡ che trời phủ đất, chém ngang hư

không.

- Có tác dụng sao!

Lâm Phong cười lạnh, thân thể lại lần nữa chui vào hư không tuyết lộ. Hiện giờ,

hắn cực kỳ quen thuộc hư không yêu thuật, tùy ý nắm trong tay, ý tùy tâm, tâm

vừa động, thân thể lập tức xuất hiện trong hư không tuyết lộ, Vũ Hồn Ngân Dực

lại lần nữa chém vào khoảng không.

- Ta không tin không giết được ngươi!

Vẻ mặt Cừu Quân Lạc khó coi, Ngân Dực rung động, trong thiên địa lập tức bị

ngân quang đáng sợ bao phủ, đem cả phiến không gian, cả hư không tuyết lộ

cùng Lâm Phong bao phủ bên trong.

- Giết, giết, giết!

Cừu Quân Lạc nổi giận gầm lên một tiếng, ngân mang vô cùng vô tận xoắn giết

về phía Lâm Phong trong hư không tuyết lộ. Hiện giờ, y đã chấp nhận sự thật

rằng Lâm Phong có thể sử dụng lực lượng hư không, tuy nhiên lấy tu vi Lâm

Phong, thời gian sử dụng loại lực lượng hư không này đương nhiên rất ngắn, y

không tin Lâm Phong có thể cứ mãi trốn trong đó.

Đám người nhìn thấy ngân quang đầy trời, chém giết, chôn vùi không gian nơi

Lâm Phong đứng, chỉ cảm thấy có chút hít thở không thông. Thật đáng sợ, nếu

Lâm Phong không trốn trong đó, thì dù có mười Lâm Phong cũng sẽ bị chém

hết.

Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn thoáng qua ngân quang đầy trời, ánh mắt hắn lập

tức nhìn chằm chằm về phía Cừu Quân Lạc, trong đôi mắt yêu tuấn lộ ra ý cười

lạnh yêu dị.

Hư không tuyết lộ chậm rãi lan tràn về phía Cừu Quân Lạc. Cừu Quân Lạc nhíu

mày, tuy nhiên cũng chưa trốn, mà thuận theo tất cả mọi việc xảy ra, rất nhanh,

thân thể y cũng hiện ra giữa hư không tuyết lộ.

- Lại dám đem ta mang vào, ta không tin lúc này ngươi còn không ch.ết!

Cừu Quân Lạc lạnh lùng lên tiếng, Ngân Dực mở ra, gió lốc đánh thẳng tới phía

Lâm Phong, ánh mắt y lộ ra khí tức sát phạt mãnh liệt.

- Aaaaa!

!!!

Lâm Phong hé miệng, một tiếng hét giận dữ, thiên địa cuồn cuộn, hư không

tuyết lộ dường như cũng muốn sụp đổ. Trong lòng Cừu Quân Lạc mạnh mẽ run

lên, y chỉ cảm thấy có vô số cuồng ma đánh giết tới, toàn bộ trước mắt đều là

yêu ma đáng sợ muốn chém giết y.

- Khí tức ma đạo?

Cừu Quân Lạc lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy rất không thoải mái, Lâm Phong này lúc

thì như yêu, giờ lại như ma, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Ngân Dực mở ra, che trước mặt y, sau đó, trên Ngân Dực giống như có vô số

lưỡi dao sắc bén do vũ phiến màu bạc biến thành chém giết ra phía ngoài, cuồng

ma cũng bị chém sạch.

Lại thấy thân hình Lâm Phong lúc này khẽ động, bước chân tới, bàn tay xuất

hiện một tấm bia đá, hiển lộ ra lực lượng phong ấn đáng sợ.

- Hôm nay ngươi không ch.ết không phải khiến ngươi mất một tầng da.

Lâm Phong lạnh lùng phun ra một câu, Phong Ma Thạch mạnh mẽ chấn động,

lực lượng phong ma đáng sợ lập tức bao phủ Cừu Quân Lạc.

Ngân Dực Cừu Quân Lạc mạnh mẽ đánh về phía Phong Ma Thạch.

- Phong cho ta!

- Ầm ầm ầm!

!!

Lâm Phong xuaats ra Phong Ma Thạch, thiên địa xuất hiện từng đạo quỹ tích

phong ma, mà phía trên Ngân Dực lại có từng đạo hoa văn màu đen lan tràn,

ngân quang dường như bị mờ đi rất nhiều.

Cừu Quân Lạc chau mày, y cảm giác lực lượng của Vũ Hồn Ngân Dực dường

như đang bị trói buộc, hào quang lại lóe lên, một bên khác của Ngân Dực tách

ra, chém về phía Lâm Phong.

- Phong cho ta!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, lại một khối Phong Ma Thạch nữa đánh ra, một

tiếng nổ ầm vang, đôi Ngân Dực của Cừu Quân Lạc đều bị trấn áp, giống như có

hai tòa núi lớn trấn áp Vũ Hồn y, ngân mang đáng sợ cũng không thể nở rộ.

- Aaaaa!

!!!!

Cừu Quân Lạc hét giận dữ với Lâm Phong, hai tròng mắt y đều hóa thành màu

bạc, khiến ánh mắt Lâm Phong cảm thấy đau đớn.

- Ngươi muốn ch.ết, giết!

Cừu Quân Lạc cuồng mãnh gầm lên, mi tâm mở ra, từng tia ngân quang vô cùng

rực rỡ đâm giết về phía Lâm Phong. Những ngân quang này hóa thành Ngân

Dực đáng sợ, che trời phủ đất, Cừu Quân Lạc cũng ngưng tụ thần niệm của mình

thành Ngân Dực giống như Vũ Hồn, lộ ra lực lượng sát phạt đáng sợ.

- Muốn ch.ết sao, cánh của ngươi ta có thể phong, thần niệm cũng vậy thôi!

Lâm Phong cười lạnh, phong ma lực đáng sợ lại lần nữa nở rộ, trong tay hắn, lại

xuất hiện một khối Phong Ma Thạch nữa, khiến sắc mặt Cừu Quân Lạc trở nên

cực kỳ khó coi.

Tại sao có thể như vậy, Lâm Phong làm sao có thể có nhiều khối Phong Ma

Thạch như vậy.

- Phong Sát!

Lâm Phong đánh một chưởng leen Phong Ma Thạch, vẻ mặt Cừu Quân Lạc cứng

đờ, thần niệm Ngân Dực nháy mắt quay về chỗ mi tâm, nhưng mà khối Phong

Ma Thạch vẫn tiến lên phía trước. Một tiếng ầm vang đập lên người Cừu Quân

Lạc, khiến cả người y cứng đờ, dường như cả người đều bị phong trụ.

Lâm Phong mạnh mẽ bước chân tới, thân thể bay lên không, cảm giác trong bàn

tay ẩn chứa một cỗ lực lượng đáng sợ.

- Kế tiếp đến lượt ta.

Trong bàn tay Lâm Phong, lực lượng phong ấn không ngừng lưu chuyển, ngoại

trừ cảm giác đáng sợ, còn lộ ra phong ma lực.

- Giết!

Song chưởng k.hủng bố từ trên khoảng không chém giết xuống, sắc mặt Cừu

Quân Lạc xanh mét, ngân quang lại lần nữa nở rộ, Vũ Hồn Ngân Dực thật lớn

kia chậm rãi mở ra, cho đến khi bao bọc toàn thân y bên trong. Cả người Cừu

Quân Lạc núp trong ngân mang rực rỡ, ba khối Phong Ma Thạch đều khắc trên

người y.

- Như vậy cũng được sao?

Vẻ mặt Lâm Phong kinh ngạc, song chưởng k.hủng bố mạnh mẽ đánh lên trên

người Cừu Quân Lạc, nhưng mà lại cảm giác, bàn tay của hắn đánh phải sắt

thép, Ngân Dực vô cùng cứng rắn, lực phòng ngự đáng sợ.

- Vũ Hồn thật biế.n thái!

Lâm Phong buồn bực phun ra một câu, Vũ Hồn này lúc công kích sát phạt thì vô

cùng lợi hại, lúc phòng ngự lại đem bao trùm toàn thân thể chật như nêm cối.

Lúc này, hư không lực đã tiêu tan, Cừu Quân Lạc bị Lâm Phong đánh xuống

dưới đất, mặt đất cũng bị đánh ra một cái lỗ lớn, thân thể Cừu Quân Lạc bị chôn

một nửa trong đó.

Đám người chung quanh đều cực kỳ rung động, không ngờ tới cục diện chiến

đấu lại trở thành như vậy. Lâm Phong liên tục tập kích, Cừu Quân Lạc lại bị áp

chế. Đáng tiếc Cừu Quân Lạc một thân tu vi đáng sợ, lại không phá giải được

lực lượng hư không của Lâm Phong, hiện giờ lại bị Phong Ma Thạch phong sát,

chỉ có thể bị Lâm Phong hành hạ.

- Thiên tài, ngươi không phải xem ta như con kiến, mấy hơi thở liền có thể mạt

sát ta sao.

Bây giờ sao lại như con rùa rúc trong đó rồi?

Lâm Phong nhìn chằm chằm Cừu Quân Lạc, châm chọc nói. Một tiếng ầm vang

đáng sợ truyền ra, một chưởng của Lâm Phong đánh lên Phong Ma Thạch, đánh

thân thể Cừu Quân Lạc đang chôn trong đất đi ra.

- Lấy loại bảo vật như Phong Ma Thạch đến áp chế, tên vô sỉ.

Khương Ninh sắc mặt vô cùng khó coi. Lúc này, thời gian đã qua nửa nén hương

rồi, Cừu Quân Lạc chẳng những không thể giết Lâm Phong, ngược lại còn bị áp

chế. Bọn họ chỉ có thời gian hai nén hương, nếu không đến lúc Dương Tử Lam

trở về, bọn họ cho dù muốn giết Lâm Phong thì cũng không thể hạ thủ được.

- Theo ý ngươi, ta phải lấy lực lượng Thiên Vũ cảnh tầng hai đánh với Thiên Vũ

cảnh tầng năm?

Con ngươi lạnh lùng của Lâm Phong liếc nhìn Khương Ninh một cái, lạnh lùng

nói:

- Ngươi không phục thì cũng có thể cùng tiến lên!