Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 974: Ngân dực sát phạt




- - Dương thị có thể trở thành một cỗ thế lực kinh khủng do tổ tiên lưu lại huyết mạch mạnh mẽ, cùng người gi.ao hợp có thể dung hợp lực lượng huyết mạch của họ, để mình sử dụng.

Người Dương gia bao dung các loại lực lượng huyết mạch, nhất là nam nhân Dương gia, được gọi là kẻ phụ lòng, vì hấp thu các loại huyết mạch mạnh mẽ, bọn họ có rất nhiều nữ nhân. Tương tự bởi vì nguyên nhân huyết mạch đặc thù, người Dương gia rất được người thích. Có rất nhiều nữ tử nguyện ý hiến thân cho nam nhân Dương gia, để cường hóa lực lượng huyết mạch bản thân. Nữ tử trực hệ của Dương gia được vô số thanh niên ưu tú săn đón, Dương Tử Diệp thân là huyết mạch dòng chính của Dương thị, thiên kim thế gia, bình thường cũng đã vô cùng mỹ mạo, chim sa cá lặn, có vô số người theo đuổi. Trước đó không lâu truyền ra tin tức, Hiên Viên v có được lực lượng huyết mạch của Hoàng giả xuất sơn, mục tiêu thứ nhất là cưới thiên kim Dương gia làm vợ. Hiên Viên và Dương mạnh mẽ liên kết, khiến lòng nhiều người sinh ra nản ý. Muốn cạnh tranh với Hiên Viên thiếu gia, người có được lực lượng huyết mạch Hoàng giả, biện pháp duy nhất đó là cướp lấy trái của Dương Tử Diệp, nhưng thật sự quá khó khăn. Lúc này, trong sân nhỏ ngoài hành cung, đám người nhìn thấy Dương Tử Diệp và Lâm Phong dường như có chút thân mật, Lâm Phong trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của mọi người. Dung mạo có chút tuấn lãng, rất trẻ tuổi, nhưng thế giới võ đạo coi trọng nhất thực lực. Tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai, không biết vì sao được Dương Tử Diệp ưu ái.

- Các hạ vô cùng lạ mặt, không biết hậu bối của thế gia nào? Thanh niên áo lam mở miệng, cười nhẹ với Lâm Phong nhưng trong nụ cười có cảm giác khác lạ.

- Lâm Phong, tự nhiên là Lâm gia, chỉ có điều bắc hoang Lâm gia, ta chỉ nghe nói tới Lâm Nhược Thiên, nhân vật lãnh tụ của hậu bối Lâm gia, không biết các hạ có quan hệ thế nào với Lâm Nhược Thiên không? Một người khác trực tiếp ngộ nhận Lâm Phong là người Bắc hoang Lâm gia, dù sao có thể tiếp xúc với Dương Tử Diệp, ít nhất cũng là người của thế gia.

Lâm Phong nhìn những người này, không nói gì, không nghĩ Bắc Hoang thực sự có Lâm gia, những người này rất tự nhiên ngộ nhân hắn là người của Lâm gia.

- Các vị suy nghĩ nhiều, ta không phải người Lâm gia, cũng không biết Lâm Nhược Thiên.

Lâm Phong khẽ lắc đầu.

- Không phải người Lâm gia? Đám người sửng sốt, hiển nhiên bất ngờ.

- Các hạ nói đùa, nếu các hạ không phải người Lâm gia, sao lại quen biết Tử Diệp? Thanh niên áo lam thử hỏi.

- Ta quen biết Dương tiểu thư trên đường, kết bạn đồng hành, chẳng lẽ chỉ có người của Lâm gia mới có thể quen Dương tiểu thư sao? Lâm Phong có chút buồn bực nói.

- Thật không? Đám người liếc mắt nhìn nhau.

- Đúng hay không, thử là biết ngày Giờ phút này, một thanh niên khoác trường sam màu bạc lạnh lùng nói, chỉ thấy cước bộ y di dộng, tiến lên phía trước, một cỗ uy áp đáng sợ áp bách về phía Lâm Phong, hư không xuất hiện một chiếc vũ phiến màu bạc to lớn vô cùng sắc bén, chém về phía hắn.

Đám người nhìn thanh niên mặc trường bào bạc xuất thủ đều cười khẩy, đúng hay không, thử là biết. Nếu Lâm Phong là người của Lâm gia, bị áp bách như thế, tất nhiên sẽ sử dụng năng lực của Lâm gia, nhìn sẽ biết ngay. Lâm Phong nhìn vũ phiến màu bạc to lớn vô cùng sắc bén chém xuống, thần sắc ngưng lại, đám người này thật quá phận. Hắn dù gì cũng là khách của Dương gia, nhưng đối phương lại trực tiếp xuất thủ, không hề coi khách nhân như hắn vào mắt. Ngân quang đầy trời khiến đôi mắt đau nhói, tiếng rít gào chói tai, chém về phía Lâm Phong, giống như một lưỡi dao vô cùng sắc bén, nếu bị chém trúng, thân thể sẽ bị bổ làm hai.

- Xuy, xuy!

Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, tiếng kiếm rít gào đáng sợ truyền ra, một thanh kiếm to lớn, chém về phía vũ phiến màu bạc.

- Răng rắc!

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, kiếm và vũ phiến va vào nhau, vũ phiến màu bạc tiếp tục chém xuống, cực kỳ mạnh mẽ. Bước chân Lâm di động, lùi về sau, đã thấy thanh niên mặc trường bào màu bạc cười lạnh, bàn tay huy động, trong khoảnh khắc vũ phiến rời ra, hóa thành từng chiếc gai sáng màu bạc vô cùng sắc bén, toàn bộ phóng về phía Lâm Phong, che kín thiên địa.

- Các hạ, ta nói ta không phải người Lâm gia, hà tất phải làm như vậy.

Lâm Phong lùi về phía sau, quát một tiếng, tu vi đối phương là Thiên Vũ tầng năm, cho hắn áp lực rất lớn.

- Không phải, ngươi sẽ ch.ết.

Thanh niên lạnh lùng cười, bước chân tiến về phía trước, từng chiếc gai bạc màu trắng phát ra từng tia sáng mãnh liệt. Không phải sẽ ch.ết? Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng, bước chân dừng lại, mạnh mẽ đạp lên mặt đất, ý chí kiếm đạo lập tức cuồng bá điên cuồng phóng ra, toàn bộ hư không tràn ngập kiếm khí sắc bén, giận dữ.

- Kiếm Ý tầng bảy.

Ánh mắt đám người ngưng tụ, rất bất ngờ, tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai, lại có kiếm ý chí tầng bảy, trình độ kiếm ý chí có chút đáng sợ.

- Ngươi quả nhiên không phải người của Lâm gia.

Thanh niên mặc trường bào màu bạc lạnh lùng cười, người của Lâm gia, không ai tu kiếm, tu vi của Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng hai nhưng lại có được kiếm ý tầng bảy, rõ ràng là kiếm tu, hắn hao phí công phu to lớn trên kiếm đạo, không thể nào là người của Lâm gia được. Những người khác cũng có ý nghĩ như vậy, Lâm Phong không phải người Lâm gia.

- Kiếm ý tầng bảy thì thế nào, giống nhau, ch.ết!

Người nọ quát lạnh, từng chiếc gai bạc phát ra tia sáng lại lần nữa hội tụ trên không, hóa thành vũ phiến màu bạch to lớn, sắc bén hơn cả đao kiếm. Đồng thời, lực lượng Vũ Hồn đáng sợ phóng ra, sau lưng nam tử xuất hiện hai cánh chim màu bạc, trong khoảng khắc, cả mảnh không gian hóa thành màu bạc, vô cùng chói mắt, dường như tất cả ánh sáng đều bị y hấp dẫn, cánh chim màu bạc dường như được ngưng kết từ vũ phiến màu bạc sắc bén, lộ ra khí tức đáng sợ.

- Vũ Hồn Ngân Dực, tốc độ đáng sợ, nhuệ ý thao thiên, quả nhiên đáng sợ!

Ánh mắt những thanh niên khác cảnh giác nhìn ngân bào thanh niên, tên này không sử dụng Vũ Hồn cũng có thể giết ch.ết Lâm Phong nhưng y lại muốn dùng Vũ Hồn, ưu thế tuyệt đối áp chế Lâm Phong, xem ra y cố ý để người Dương gia chú ý. Lâm Phong nhìn đối phương dùng lực lượng Vũ Hồn mạnh mẽ, ánh mắt lập tức ngưng tụ, lại một loại Vũ Hồn lợi hại. Tuy nhiên, đã đặt chân lên Bát Hoang cảnh, hắn đã chuẩn bị kỹ tâm lý, nơi này, có lẽ hắn sẽ nhìn thấy các loại lực lượng Vũ Hồn mạnh mẽ, không có khả năng giống như trước kia, Tuyết Nguyệt quốc chỉ có Vũ Hồn bình thường.

- Các hạ, chúng ta đều là khách của Dương gia, hành vi của ngươi không đúng, không tôn trọng Dương gia.

Lâm Phong lạnh lùng nói. Thanh niên ngân sam cười lạnh, ánh mắt nhìn Lâm Phong lộ ra vẻ khinh thường nói:

- Chẳng lẽ ta và ngươi chiến đấu, người Dương gia không biết, thật buồn cười!

Lâm Phong nghe đối phương nói như vậy, ánh mặt chậm lại, hắn không để ý tới điểm này, đệ tử thế gia có tâm kế hơn xa sự tưởng tượng hắn. Từ lúc bắt đầu cho tới giờ đều hạ sát thủ với hắn, chuyện phát sinh ngoài hành cung của Dương gia, một gia tộc đáng sợ như Dương gia làm sao không biết, phải biết vừa rồi Dương Tử Diệp mới xuất hiện, lập tức có Tôn giả tới đón. Như vậy chỉ có thể nói, bọn họ chiến đấu được Dương gia ngầm đồng ý, Dương Tử Diệp không biết chuyện ở đây, chỉ sợ Lâm Phong bị người giết, cũng do thực lực không bằng người, đáng ch.ết. Thời điểm hai người chiến đấu, Dương Tử Diệp tiến vào trong hành cung, đi qua mấy tòa cung điện, tới cung điện sâu trong hành cung. Trên ghế thái sư trong điện, một vị lão nhân nhìn Dương Tử Diệp, hỏi:

- Tử Diệp, thanh niên đi cùng ngươi là ai? - Thái gia gia, hắn tên Lâm Phong, kết bạn với ta trong Hoang Hải.

Dương Tử Diệp cung kính nói với lão nhân, đã không còn vẻ lạnh lùng và cao ngạo.

- Đúng rồi, ngươi trong Hoang Hải cầu cứu, sau đó lại mất liên hệ, chuyện gì xảy ra? Lão nhân mở miệng hỏi.