Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 963: Tuyệt cảnh




- - Tuyết lộ này thực sự có chút huyền diệu, có thể đưa bọn họ lên chiến hạm Cửu Long đảo sao? Trong lòng mọi người nghi hoặc, có chút do dự.

- Các ngươi không đi, ta sẽ triệt hạ tuyết lộ, đến lúc đó, các ngươi chắc chắn phải ch.ết Lâm Phong lạnh lùng nói, mọi người vẫn hoài nghi, Lâm Phong vì sao phải giúp đỡ bọn họ? Nhưng nếu không bước lên tuyết lộ, bọn họ cũng chỉ có con đường ch.ết, không có sinh cơ.

- Ta thử!

Có người bước lên, đạp trên tuyết lộ tiến về chiến hạm của Cửu Long đảo, hoang khí xâm nhập bao phủ tuyết lộ, khiến bước chân người nọ cứng lại. Tuy nhiên rất nhanh, khuôn mặt y lộ vẻ vui mừng như điên. Bởi vì y phát hiện, hoang khí tuy xâm nhập vào nhưng tuyết lộ dường như tự thành không gian, hoang khí có thể ăn mòn thực thể, nhưng không cách nào chạm tới không gian hư ảo. Bước chân lại lần nữa di động, người kia tới chiến hạm Cửu Long đảo, chiến hạm mở ra một con đường, thả y lên.

- Oanh, oanh!

Mọi người điên cuồng bước lên, Lâm Phong cho bọn họ hắn một con đường sống. Giờ phút này thấy có người an toàn bước lên chiến hạm Cửu Long đảo, toàn bộ bọn họ lập tức điên cuồng, chỉ sợ Lâm Phong triệt tiêu hư không tuyết lộ.

- Nhanh lên đi.

Lâm Phong nói với đám người Đương U U, lại thấy bọn họ do dự.

- Nhanh!

Lâm Phong hét lớn một tiếng, mấy người cắn chặt răng, nói với Lâm Phong:

- Bát Hoang cảnh gặp lại!

Nói xong, mấy người bước lên hư không tuyết lộ, theo rất nhiều người cùng bước lên chiến hạm của Cửu Long đảo.

- Hả? Trong hư không, cường giả Cửu Long đảo cúi đầu nhìn Lâm Phong, lông mày nhíu lại, hư không thuật.

Một tên Thiên Vũ cảnh tầng hai lại có thể sử dụng hư không thuật, gã không khỏi sinh ra hứng thú với Lâm Phong.

- Thú vị, tiểu tử, ngươi lên chiến hạm Cửu Long đảo đi.

Một giọng nói truyền ra, Lâm Phong ngẩng đầu, liếc mắt nhìn hư không. Hiện giờ hắn sử dụng hư không thuât, người Cửu Long đảo chắc sẽ nghiên cứu hắn. Nói vậy, không ít bí mật trên người sẽ bị bại lộ, hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu. Hư không tuyết lộ xuyên qua chiến hạm Tử Ngọc, lan ra Hoang Hải, vậy mà lại trực tiếp kéo dài tới giữa Hoang Hải hủy diệt.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì? Trong hư không, dường như có người theo dõi Lâm Phong, lạnh lùng nói.

Lâm Phong không nói lời nào, thả người xuống, đạp trên tuyết lộ, lại bay thẳng vào trong Hoang Hải.

- Ngươi làm gì? Tôn giả biến sắc, hai tay mạnh mẽ tung ra một trảo, một cỗ hấp lực đáng sợ phóng về phía Lâm Phong.

Nhưng hư không yêu thuật không chịu ảnh hưởng bởi lực hút này, thân thể của Lâm Phong trong mắt nháy tiến vào giữa Hoang Hải. Hoang Hải gào thét giận dữ, trong khoảnh khắc chôn vùi thân thể Lâm Phong, rốt cuộc nhìn không thấy thân ảnh.

- Lâm Phong!

Sắc mặt đám người Đường U U trắng bệch, chỉ cảm thấy trái tim trúng đòn nghiêm trọng. Lâm Phong, hắn vậy mà nhảy vào trong Hoang Hải, khó trách hắn không mang bọn họ theo.

- Yên tâm đi, Lâm Phong đã bảo chúng ta tới Bát Hoang cảnh chờ hắn, hắn nhất định có biện pháp, sẽ sống tốt.

Quân Mạc Tích nhìn mảnh Hoang Hải quay cuồng, thanh âm trầm thấp, dường như đang tự an ủi mình. Hoang Hải đáng sợ này, ngay cả chiến hạm Tử Ngọc và quầng sáng áo nghĩa đều có thể phá tan. Hiện giờ Lâm Phong hoàn toàn chìm vào trong đó, ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Trong lòng bọn họ không nắm chắc, một Thiên Vũ tầng hai, chẳng lẽ dựa vào chính mình vượt qua Hoang Hải?

- Hảo tiểu tử, ngay cả mạng cũng không muốn!

Tôn giả nhìn Hoang Hải bao phủ Lâm Phong, hiển nhiên không dự liệu được Lâm Phong sẽ dấn thân vào trong đó. Hoang Hải k.hủng bố điên cuồng sôi trào, vây quanh Lâm Phong, xuyên thấu qua hư không tuyết lộ, có thể thấy rõ cảnh tưởng bên ngoài, hoang khí gào thét giận dữ, có rất nhiều Tử Linh đánh về phía này. Dù hư không tuyết lộ cũng từ từ bị ăn mòn, hoang khí, không có chỗ nào không xâm nhập được. Hào quang lóe lên, bên cạnh Lâm Phong xuất hiện một thân thể to lớn, đó là Cùng Kỳ.

- Viêm Đế, chúng ta hiện giờ ở giữa Hoang Hải, ngươi có biện pháp nào, có thể sống được không? Lâm Phong nói với Cùng Kỳ.

Chỉ thấy đôi mắt Cùng Kỳ lộ vẻ cực kỳ khó coi, miệng phun khí.

- Khốn khiếp, tên khốn khiếp không biết sống ch.ết nhà ngươi, Hoang Hải là chiến trường thời kỳ thượng cổ, dù Hoàng giả trong Hoang Hải thâm uyên, cũng không dám cam đoan an toàn tuyệt đối.

Cùng Kỳ gào lên với Lâm Phong, khiến thần sắc Lâm Phong nghiêm trọng. Trong Hoang Hải thâm uyên, ngay cả Hoàng giả cũng không thể cam đoan an toàn tuyệt đối, Hoang Hải lại đáng sợ như vậy, hơn nữa còn đúng như lời đồn, là chiến trường thời kỳ thượng cổ.

- Ngươi hiện tại gào với ta cũng vô dụng, nhanh nghĩ biện pháp, ta không kiên trì được lâu!

Lâm Phong nói với Cùng Kỳ, chuyển gánh nặng sang cho nó, hắn dám nhảy vào trong Hoang Hải vì có hai chỗ dựa, một là Ngọc Hoàng cung, không được thì trốn vào Ngọc Hoàng cung khổ tu, cùng lắm thì vài năm sau đi ra. Tuy nhiên đây là hạ sách. Còn một cái nữa là dựa vào Cùng Kỳ, tên này thủ đoạn thông thiên, hy vọng có biện pháp.

- Ngươi chơi bản Đế.

Cùng Kỳ gầm lên một tiếng với Lâm Phong nói:

- Nói cho ta biết tình huống lúc trước.

- Chúng ta gặp một thế lực gọi là Cửu Long đảo, phá hủy quầng sáng áo nghĩa trên chiến hạm, khiến chiến hạm bị hoang khí ăn mòn, giờ phút này người của Cửu long đảo đang truy bắt một nữ tử.

.. Lâm Phong rất nhanh thuật lại tình huống với Cùng Kỳ.

- Lấy toàn bộ áo nghĩa chi tinh cho bản Đế, có thể sống hay không còn phải xem mệnh trời.

Cùng Kỳ nói với Lâm Phong. Lúc này, Lâm Phong giao toàn bộ áo nghĩa chi tinh cho Cùng Kỳ. Cùng Kỳ khắc từng đạo hoa văn trên hư không tuyết lộ, mượn áo nghĩa chi tinh làm chất dẫn. Dù sao lực lượng nó còn quá yếu, không thể tự mình bố trí Thánh văn cường đại, chỉ có thể mượn dùng lực lượng áo nghĩa chi tinh mới có thể phát huy tác dụng của Thánh văn. Rất nhanh, từng chùm sáng rực rỡ phóng lên không, Cùng Kỳ bố trí lực lượng Thánh văn hóa thành một quầng sáng hình trụ, phiêu diêu trên tuyết lộ. Nhưng động tác nó vẫn như trước, không hề dừng lại, khắc tất cả áo nghĩa chi tinh có thuộc tính phong vàođuôi quầng sáng. Trong nháy mắt, giữa tuyết lộ dường như có một cơn cuồng phong gào thét.

- Lên.

Cùng Kỳ rống lên một tiếng, Lâm Phong bước vào Thánh văn hình trụ, không biết tên này lại sử dụng thủ đoạn gì.

- Quầng sáng này có thể mang ngươi xuyên qua Hoang Hải, hi vọng ngươi may mắn gặp được chiến hạm, nếu không sẽ không thoát khỏi Hoang Hải, ngươi tự cầu phúc đi.

Cùng Kỳ trừng mắt nói với Lâm Phong, tên này là kẻ gây chuyện, vậy mà lại nhảy vào trong Hoang Hải, đây không phải muốn ch.ết sao.

- Tốt, xem vận khí rồi!

Lâm Phong nói một tiếng, khiến Cùng Kỳ vô cùng buồn bực, tên này vẫn có thể bình tĩnh như vậy, khốn khiếp thật. Phất tay, Lâm Phong thu Cùng Kỳ vào Tuyết Yêu tháp, tâm niệm khẽ động, thu hồi hư không yêu thuật, thân thể mạnh mẽ thoát ra, toàn bộ bị một tầng ánh sáng áo nghĩa bao phủ, không ngừng xuyên qua Hoang Hải. Lực lượng Thánh văn dùng áo nghĩa chi tinh thuộc tính phong bố trí thành, thúc giục thân thể Lâm Phong, tốc độ nhanh đến nỗi khiến hắn có cảm giác hít thở không thông. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong thấy mình xuyên đi như tên lửa, tiếng ầm vang truyền ra, hắn di chuyển trong Hoang Hải, sải bước trên hư không, tầm nhìn càng thêm rộng lớn, hy vọng may mắn gặp được chiến hạm. Hoang khí không ngừng xâm nhập, nhưng không cách nào đánh tan cột sáng trên người Lâm Phong. Nhìn Hoang Hải rộng lớn thâm thúy, Lâm Phong cảm thấy mình thật nhỏ bé, vô cùng rung động. Hoang Hải mênh mông chỉ có hắc ám thâm thúy, hoang khí điên cuồng xoay chuyển, lốc xoáy k.hủng bố gào thét giận dữ, đại biểu cho tử vong và hủy diệt.

- Hy vọng vận khí mình không quá kém.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, còn ba tháng nữa đến ngày Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thu nhận môn đồ. Hy vọng bằng hữu mình có thể thoát khỏi Cửu Long đảo tới Bát Hoang cảnh, hắn cũng cầu nguyện mình có thể bình yên tới Bát Hoang cảnh. Hoang Hải vô cùng vô tận, vẫn chỉ có một mình Lâm Phong, hoàn hảo không gặp phải phong bạo Hoang Hải nhưng hắn cảm nhận cột sáng trên người dần yếu đi. Lâm Phong có chút lo lắng, nếu thực sự không thể gặp được chiến hạm để vượt Hoang Hải, hắn chắc phải trốn vào Ngọc Hoàng cung rồi.