Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 897: Thuyết phục Viêm Đế




- - Trong hoàng cung Tuyết Nguyệt quốc, đại điện Quân vương không ngừng run rẩy, từng tiếng kêu rên liên tiếp truyền ra, làm đám người ở xa nghe thấy đều mặc niệm cho Cùng Kỳ đáng thương.

Phảng phất như qua một trận động đất thật lâu mới dừng lại, lúc này, trong đại điện, Cùng Kỳ mềm oặt trên mặt đất, trên người loang lổ vết máu, khí tức cực kỳ yếu ớt, không thể nhúc nhích. Nó bị Lâm Phong tàn bạo đánh một trận. Lâm Phong phủi tay, hình như còn chưa đủ phê, hôm nay toàn thân hắn tràn ngập lực lượng, không có chỗ ph.át tiết, vừa lúc mượn Cùng Kỳ ph.át tiết một phen. Nhìn Cùng Kỳ khí tức yếu ớt, Lâm Phong lạnh lùng nói.

- Đại Đế? Ta liền thu ngươi trước!

Dứt lời, tâm thần Lâm Phong khẽ động, một tòa bảo tháp từ trên người hắn bay ra, Tuyết Yêu Tháp! Cùng Kỳ gục trên mặt đất, vừa thấy Tuyết Yêu Tháp hai mắt co lại, lạnh băng khát máu nhìn. Trong Tuyết Yêu Tháp này có khí tức nhiếp hồn, có lẽ là bảo vật chuyên thu yêu, tên Nhân loại đáng ch.ết này lại dùng cái này lên người nó. Lâm Phong đánh một đạo ấn quyết vào Tuyết Yêu Tháp, nhất thời, nó lộ ra khí tức khiếp người, chậm rãi bay lên, bao phủ lấy thân thể Cùng Kỳ.

- Vào Tuyết Yêu Tháp sống vài ngày đi!

Lâm Phong lạnh lùng nói, trong Tuyết Yêu Tháp truyền ra từng chùm sáng bao phủ Cùng Kỳ, thân tháp chấn động, trên tháp này lộ ra một lực lượng cắn nuốt yêu lực, Cùng Kỳ run rẩy không ngừng. Không thể đi vào, tuyệt đối không thể tiến vào trong Tuyết Yêu Tháp, xưa kia nó là cường giả cấp Đại Đế, tự nhiên nhìn ra sự bất phàm của Tuyết Yêu Tháp, một pháp bảo cực kỳ lợi hại, có thể thu yêu, nếu bị Tuyết Yêu Tháp cuốn vào trong, sau sợ không thể thoát khỏi sự khống chế của Tuyết Yêu Tháp nữa. Nghĩ tới đây, Cùng Kỳ từ chối, mà giờ này nó cực kỳ yếu ớt, bị Lâm Phong đánh thê thảm như thế, nào còn lực lượng ngăn cản Tuyết Yêu Tháp, chỉ thấy một luồng sáng chói lóe phóng lên, sau đó, thân thể Cùng Kỳ biến mất, bay vào trong đó. Lâm Phong thấy một màn này khẽ mỉm cười, hắn có thể cảm giác được trong Tuyết Yêu Tháp có thêm Cùng Kỳ, tâm thần khẽ động, Tuyết Yêu Tháp chậm rãi thu nhỏ lại, trở vào trong lòng bàn tay rồi bị hắn thu vào. Tuyết Yêu Tháp này đích xác là một pháp bảo cực kỳ lợi hại. Ban đầu, mỹ phụ Tuyết Yêu kia ném những Thiên yêu vào trong cho hắn, thực ra có ý bảo vệ hắn, dù đối phương hận hắn, nhưng vì Mộng Tình, Tuyết yêu căn bản không nghĩ đến việc tiêu diệt hắn, ngược lại còn giúp hắn gia tăng thực lực. Một ngày sau, Lâm Phong mới mang Cùng Kỳ ra ngoài.

- Gràoooo Cùng Kỳ rống lên một tiếng, nhào về phía Lâm Phong.

- Rầm Lâm Phong vỗ một phát, đánh Cùng Kỳ bay trở về, lăn lộn trên mặt đất, lực lượng Lâm Phong cường hãn cỡ nào, một chưởng tùy ý cũng ẩn chứa lực đạo đáng sợ.

Trong nháy mắt, Cùng Kỳ tung mình lên, nó băng lãnh nhìn Lâm Phong, hận không thể xé sống đối phương ra ngàn mảnh.

- Đừng nhìn ta như, sau này ngươi còn phải sống bên cạnh ta rất lâu, có lẽ là vĩnh viễn!

Lâm Phong cười, nhưng ánh mắt Cùng Kỳ vẫn lạnh băng như trước.

- Bổn Đế nhất định sẽ lấy mạng ngươi!

Cùng Kỳ rét lạnh phun ra một câu, nó nhất định phải giết Lâm Phong.

- Vậy phải đợi tới khi ngươi đủ năng lực giết ta đã!

Lâm Phong không chút để ý.

- Viêm Đế, Cùng Kỳ là hung thú thượng cổ, ngươi chiếm cứ thân thể nó, vậy tương đương giết ch.ết tọa kỵ của ta, vốn ta nên giết ngươi mới đúng, nhưng niệm ngươi là Đại Đế một phương nên mới không giết.

Nay cho ngươi thân thể hung thú thượng cổ, ngươi cũng không lỗ lả gì, phải nên cảm ơn mới đúng!

- Rầm!

Cùng Kỳ phun ra một ngụm lửa nóng, tên đáng ch.ết này còn nói mình phải cảm ơn hắn, quá ghê tởm!!!!

- Hiện tại ta coi ngươi là Đại Đế, ngươi không nên tự coi mình là súc vật mà hành xử!

Lâm Phong nhảy qua một bên, hỏa diễm kinh khủng phóng lên, ngọn lửa do Cùng Kỳ phóng ra liền tiêu tán, mà trên người Lâm Phong lại lộ ra khí tức lạnh băng, giống như nếu nói chuyện không hợp, sẽ tàn bạo đánh Cùng Kỳ một chút. Cùng Kỳ nghe vậy liền không dám tiếp tục càn rỡ, chỉ lạnh lùng nhìn Lâm Phong, hai mắt trợn trừng.

- Đừng có mà nhìn ta như vậy, ngươi yên tâm chỉ cần ngươi phối hợp, ta sẽ coi ngươi như Đại Đế, cùng nhau trở nên mạnh mẽ, mà không trói buộc ngươi trong Tuyết Yêu Tháp!

Thanh âm Lâm Phong dường như nhu hòa hơn mấy phần, nhìn Cùng Kỳ nói.

- Nếu chúng ta cột chung vào nhau rồi, khó tránh khỏi sẽ đụng phải một vài địch nhân lợi hại, vì nhanh chóng tăng lên thực lực, Viêm Đế, không bằng ngươi truyền cho ta mấy bộ công pháp Thiên cấp, để cho ta tu luyện thật tốt một phen, thực lực mạnh hơn, cũng giúp ngươi trở nên mạnh mẽ, nhanh chóng khôi phục uy phong Đại Đế!

- Ngươi nằm mơ!

Cùng Kỳ lạnh lùng đáp trả, tên khốn vô sỉ này lại muốn nó đưa ra công pháp, khó trách lúc này lại bất ngờ trở nên khách khí như thế.

- Xem ra ngươi còn hận ta rất sâu!

Lâm Phong có cảm giác không ổn, đầu óc không ngừng xoay chuyển. Hiện tại, kẻ này nhập thân lên người Cùng Kỳ, nhưng nó vẫn có trí nhớ của Đại Đế ngày xưa, trí nhớ này hoàn toàn xứng đáng là một bảo tàng cực lớn!

- Đi cùng đường tức là duyên, sau này chúng ta cùng tu luyện, cùng nhau trưởng thành, cần gì keo kiệt thế!

Lâm Phong thoáng cái trở nên thật thà chất phác! Cùng Kỳ không nói gì, chỉ không ngừng nhìn hắn, còn muốn mình giúp hắn tăng thực lực lên, sau đó tên khốn này lại áp chế nó, tuyệt đối không thể! Lâm Phong nhìn phản ứng của Cùng Kỳ, buồn bực nói.

- Cần gì vậy chứ, ngươi không truyền thụ công pháp lợi hại cho ta cũng được, nhưng với sự cường đại của ngươi lúc xưa, đối với bố trí Thánh văn hay trận pháp đều rất kinh khủng, phải không!

Ta chọc giận không ít cừu gia lợi hại, tùy thời có thể tới cửa trả thù, ngươi có biện pháp gì để bọn chúng có thể vào mà không thể ra hay không!? Lúc nói chuyện, Lâm Phong nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, đây mới là mục đích của hắn, cũng là việc quá cấp bách nhất, cường giả Thần cung tùy thời sẽ giết tới, một Đại Đế ở nơi này, nếu không sử dụng thì thật phí của giời.

- Bổn Đế đương nhiên có phương pháp, bố trí Thánh văn hay trận pháp quá dễ dàng, nhưng ngươi muốn ta làm cho ngươi, nằm mơ đi!

Cùng Kỳ lạnh lùng nói, cứng mềm không ăn, nó đã cực kỳ hận Lâm Phong.

- Câm mồm!

Lâm Phong hét lớn một tiếng, làm cho Cùng Kỳ cả kinh trợn mắt, kinh ngạc nhìn hắn. Chỉ thấy trên người đối phương phóng ra hàn khí kh.ủng bố, bao phủ lấy toàn thân nó.

- Nói ngươi là Đại Đế là cho ngươi thể diện, vậy mà còn không biết xấu hổ.

Ta không quản ngươi là Đại Đế thì coi ngươi là súc sinh mà đánh một trận… Ngươi dầu gì cũng đã từng là cường giả ngạo thị thiên địa, sao lại cứ ngu muội như thế. Chỉ cần ngươi có giá trị, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi tăng lên tu vi, phong linh của ngươi chỉ cần muốn giữ ngươi bên người, nếu không có giá trị mà, ta không ngần ngại làm thịt ngươi, nếu cường địch giết tới, ta ch.ết, ngươi không phải cũng ch.ết sao, cái mạng của ta thì không có gì, nhưng một Đại Đế như ngươi nếu ch.ết đi thì thật đáng tiếc! Lâm Phong gầm lên, mỗi một câu đều đâm thẳng vào tim Viêm Đế, ánh mắt nó vẫn rét lạnh như trước, hận không thể nuốt sống Lâm Phong. Nhưng nó không thể không thừa nhận, Lâm Phong nói rất đúng, Lâm Phong coi nó là Đại Đế mới phong linh, là vì nó có giá trị lợi dụng, nếu không thì sợ đã sớm giết nó rồi. Lâm Phong để Viêm Đế suy tư chốc lát, hắn nói tiếp:

- Ngươi yên tâm, nói thế nào thì ngươi cũng đã từng là Đại Đế, chỉ cần ta có thể khống chế, vậy ngươi có thể dùng bất luận tư nguyên gì để tăng trưởng thực lực.

Đương nhiên ngươi phải không thoát khỏi lòng bàn tay ta, cho nên, ngươi nên muốn ta nhanh chóng tăng lên thực lực mới đúng, như vậy, ngươi mới theo đó mà tăng lên thực lực của mình. Viêm Đế trầm mặc như trước, một lúc lâu, nó mới nhìn Lâm Phong, ánh mắt dao động nói:

- Ngươi đắc tội cừu địch có thực lực thế nào?!

- Tôn giả, thậm chí còn có thể là cường giả Tôn Vũ trung giai!

Lâm Phong nói, kẻ này cuối cùng cũng nhả ra rồi, xem ra nó đã hiểu được bây giờ đã cột mình chung với Lâm Phong, Lâm Phong ch.ết, nó cũng phải ch.ết!

- Mặc dù ta biết Thánh văn cùng trận pháp, nhưng thực lực ta bây giờ không cách nào bố trí, muốn đối phó Tôn Vũ thì cần phải có đại lượng Áo nghĩa chi tinh làm môi giới, như vậy mới có thể làm được như lời ngươi nói, nếu không, ta cũng không có cách nào!

- Áo nghĩa chi tinh!

Ánh mắt Lâm Phong co lại, sau đó lại gật đầu nói:

- Tốt, Áo nghĩa chi tinh, ta nghĩ biện pháp!