Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 867: Giết chóc




- - - Đây là Quân vương Tuyết Nguyệt, Lâm Phong!

Người đứng từ xa nhìn thân ảnh trên hư không, tất cả đều thất thần, thật sự là Lâm Phong, nộ sát cường giả Thiên Vũ hai nước. Thiên Vũ, Lâm Phong không những bước vào Thiên Vũ, có thể sánh với Đoàn Nhân Hoàng lúc trước, mà lực chiến đấu của hắn lại càng thêm đáng sợ. Đối mặt với cường giả Thiên Vũ, chỉ dùng hai lần công kích, đầu tiên dùng một chưởng, thuấn sát một cường giả Thiên Vũ Thiên Phong quốc. Lần thứ hai, một ý niệm trong đầu như một loại năng lực thần thông mà bọn họ không biết, mi tâm Lâm Phong xuất hiện kim quang vạn trượng, có chuông cổ phóng lên, đâm vào đầu cường giả Thiên Vũ Liệt Vân quốc, hủy diệt đối phương. Thậm chí không tạo thành chút vết thương nào, mọi người không nhìn ra Lâm Phong giết đối phương như thế nào. Bọn họ chỉ có thể suy đoán, Lâm Phong có thể đã chấn nát hồn phách đối phương, diệt linh hồn, đánh ch.ết đối phương. Mà giờ khắc này, cha mẹ Lâm Phong đang ngồi trên lưng Tuyết Ưng cũng bị thực lực con trai dọa sợ. Thiên Vũ, con bọn đọa nhập Ma Đạo, rời khỏi Tuyết Nguyệt, sau khi trở về lại giống như vương giả, có thể giết ch.ết cường giả Thiên Vũ, giống như lấy đồ trong túi, không chút tốn sức. Lâm Phong dùng thực lực nói cho bọn họ biết, hắn không phải đi tìm ch.ết, mà đến giết người. Đều là cường giả Thiên Vũ, nhưng lại chênh lệch không cách nào bù đắp.

- Cha, mẹ, Tuyết Ưng đại ca sẽ thủ hộ hai người, yên tâm ngồi trên đó là được!

Lâm Phong gật đầu cùng hai người, cũng không để ý đến tình cảm cha mẹ, toàn thân mang theo sát ý lạnh lùng lao tới hoàng cung Tuyết Nguyệt ngày xưa. Hắn muốn nhìn kẻ nào đứng sau màn điều khiển tất cả, rốt cuộc có bao nhiêu người tham gia vào chuyện này, bọn chúng, toàn bộ đều phải ch.ết! Tuyết Ưng vỗ cánh lóe lên, đuổi theo Lâm Phong. Trên người Lâm Phong tràn ngập sát ý, làm cho vô số người trong hoàng thành cũ ngẩng đầu vây xem. Đồng thời, Lâm Phong tiến cấp lên Thiên Vũ, giết cường giả Thiên Vũ như bóp ch.ết kiến hôi, tin tức này chấn động thiên hạ, truyền khắp Tuyết Nguyệt. Ngoài thành, đám người điên cuồng lóe lên, nhanh chóng chạy vào nội thành, theo sát Lâm Phong, rất nhiều người còn bay lên không, theo sau lưng Lâm Phong. Không ai muốn bỏ qua Lâm Phong báo thù, bọn họ muốn nhìn xem ai có thể ngăn cản Quân vương Tuyết Nguyệt tức giận trở lại, ai có thể cản được sát phạt cùng lửa giận của hắn. Trong hoàng thành Tuyết Nguyệt ngày xưa, dòng người như hóa thành một cơn sóng triều, cuốn về một phương theo hướng Lâm Phong. Mà gần như đồng thời, trong hoàng cung Tuyết Nguyệt, rất nhiều cường giả biết tin Lâm Phong trở về cũng lao ra, lao về phía cửa thành. Rất nhanh, có người liền gặp mặt Lâm Phong giữa đường. Giờ phút này, Lâm Phong mang theo kiếm ý sát phạt ngút trời, lực lượng ý chí kiếm đạo tầng bảy của cường giả Thiên Vũ đáng sợ cỡ nào, hắn đi đến chỗ nào, không gian như bị đè nén nghẹt thở. Những người đến tìm Lâm Phong, vừa tới bên cạnh hắn đã cảm nhận được khí tức chấn động trên người hắn, không chờ bọn họ có cơ hội chạy trốn, kiếm quang đã phóng lên, cắn nuốt sinh mạng tất cả, vô luận ai gặp Lâm Phong đều bị ý niệm kiếm khí giết ch.ết. Trên đường, không ngừng có thân thể cường giả rơi xuống, tại trong thành thị cổ xưa này, hôm nay nhuộm máu. Sát phạt lộ ra, người không liên quan đều không dám ngự không phi hành, nếu có cũng bị dọa sợ hạ xuống đất đi bộ. Bọn họ không dám xúc động Lâm Phong, sợ Lâm Phong dưới cơn giận dữ mà coi bọn họ là địch nhân rồi chém giết, vậy cũng quá oan uổng. Rốt cục, theo vô số máu tươi cùng kiếm ý sát phạt đáng sợ, Lâm Phong bước chân vào hoàng cung ngày xưa, nơi này quả nhiên có rất nhiều cường giả Thiên Phong cùng Liệt Vân quốc. Thậm chí còn có quân đoàn quy mô nhỏ, sau khi nhận được tin tức Lâm Phong nhập ma rời đi, không biết sống ch.ết, người của hai nước lại bắt đầu nhớ tới Tuyết Nguyệt. Sau đó bọn họ đánh vào đây, dã tâm bừng bừng, bọn họ muốn chiếm toàn bộ Tuyết Nguyệt. Nhưng đáng tiếc, sau khi Thiên Sát Tông tham gia, bọn họ không thể không thay đổi suy nghĩ, lấy cha mẹ Lâm Phong làm mồi câu, muốn dụ Lâm Phong tới. Nhưng có thể khẳng định, những kẻ này vẫn muốn Lâm Phong ch.ết, vô luận người Thiên Phong quốc hay Liệt Vân quốc. Trong hoàng cung, rất nhiều người cảm nhận được khí tức đáng sợ từ hư không truyền xuống đều chấn động ngẩng đầu. Hư không lúc này, một thanh niên tuấn dật đang đứng, toàn thân lộ ra sát phạt chi ý mãnh liệt, như hàng tỉ thanh kiếm lượn lờ bên người hắn, người nào ngăn hắn phải ch.ết, không ai có thể cản. Lâm Phong lạnh lùng quét mắt xuống dưới, sát ý tràn ngập, hai tay huy động, dưới ánh mắt kinh hãi của đám người, bọn họ chỉ cảm thấy hàng tỉ kiếm quang đâm về phía mình, không người nào có thể cản.

- ch.ết!

Lâm Phong lạnh lùng phun ra một chữ, tiếng xẹt xẹt không ngừng vang lên, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ hoàng cung. Người hai nước không chỉ xâm lấn Tuyết Nguyệt, bọn chúng còn muốn bắt cha mẹ hắn, thiếu chút nữa giết ch.ết. Điều này làm lửa giận hắn càng thêm đậm, hắn biết mình nên diệt cỏ tận gốc, không giết hết đám người này, nếu sau này rời đi, không biết sẽ phát sinh hậu quả kinh khủng cỡ nào.

- Nghiệt súc!

!!

- Khẹc khẹc… Mấy tiếng cười âm lãnh truyền ra, sau đó, hai cỗ quan tài cuồn cuộn mà tới, mang theo âm sát khí đáng sợ, lơ lửng giữa hư không.

- Hai tên phế vật kia thật vô dụng, vậy mà không thể cản được ngươi!

Trong quan tài truyền ra một giọng nói, ngay sau đó, âm sát khí khủ.ng bố cuồn cuộn đánh về phía Lâm Phong, âm sát khí như muốn ăn mòn thân thể mọi người. Chỉ trong khoảnh khắc, âm sát khí phủ xuống người Lâm Phong, lúc này, Lâm Phong như thần lửa, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt, bất kỳ âm sát khí nào vừa chạm vào ngọn lửa liền bị thiêu đốt tan biến, phát ra từng tiếng lách tách. Đồng thời, Lâm Phong mạnh mẽ đánh tới, chưởng lực kinh khủng vỗ xuống, một chưởng này mang theo lực phong ấn đáng sợ, cũng mang theo lửa nóng vô tận.

- Rầm!

Hỏa diễm nháy mắt bao phủ lên quan tài, điên cuồng thiêu đốt.

- Ah… Bên trong truyền ra tiếng gào thét chấn động, tiếng ùng ùng truyền ra, cường giả bên trong quan tài muốn phá quan tài mà lao ra.

Nhưng vào lúc này, một chưởng của Lâm Phong mang theo lực phong ấn khôn cùng ấn xuống, giống như lực lượng trên Phong Ma Thạch, phong ấn toàn bộ quan tài, làm cho bên trong không cách nào phá vỡ quan tài mà ra. Ngọn lửa càng lúc càng mạnh, đã lan tràn ra toàn bộ quan tài. Bên trong truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết như quỷ khóc sói kêu, làm cho người ta cảm giác da đầu tê dại. Nhất là đám người Thiên Sát Tông phía sau, tất cả đều nuốt nước bọt, sắc mặt khó coi. Vì cẩn thận, tông môn bọn họn đã phái ra cường giả Thiên Vũ cho hành động lần này, nhưng trước mặt Lâm Phong, cường giả Thiên Vũ mà ngay cả quan tài còn không thể phá vỡ mà ra, bị chưởng lực của Lâm Phong phong ấn, sau đó bị ngọn lửa thiêu sốt, thật đáng sợ. Giờ phút này, Lâm Phong không giống cùng cấp Thiên Vũ, mà như vượt xa hơn nhiều, giết một Thiên Vũ cũng quá dễ dàng đi. Tại một trong quan tài khác, một thân ảnh lao ra, thấy đồng bạn trong quan tài bị Lâm Phong hành hạ tới ch.ết, y không dám trốn trong đó nữa, nhanh chóng vọt ra.

- Tìm ch.ết!

Người này lộ ra bộ mặt vô cùng âm hàn, hai chưởng ngưng ấn, âm sát khí nhất thời hóa thành vô số khô lâu, đánh về phía Lâm Phong.

- Thứ yêu tà cũng dám sinh uy!

Lâm Phong gầm lên, một chưởng luyện hóa đáng sợ phát ra, trong tay hắn xuất hiện ngọn lửa bóng tối đáng sợ, trong đó có lực lượng hủy diệt, luyện hóa hết thảy.

- Rầm!

Âm sát khí vô tận bị một chưởng hủy diệt, luyện thành hư vô. Lâm Phong thi triển Tiêu Dao bộ pháp, như hóa thành một tia sáng, nháy mặt tới trước mặt đối phương, đánh ra một chưởng, người này không có cơ hội trốn tránh, bị Lâm Phong dùng một chưởng hỏa diễm hắc ám luyện hóa, hồn phi phách tán, hài cốt cũng không còn.