Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 772: Vào Bí Cảnh




Đôi mắt mọi người toàn bộ đều cứng ngắc lại, gắt gao nhìn chằm chằm tòa cung điện to lớn, uy nghiêm, bao la hùng vĩ kia, trong cung điện sáng bóng lộ ra màu sắc rực rỡ, dường như có khí tức của Hoàng giả từ đó phán tán ra.

- Không ngờ lại là một tòa cung điện, chẳng lẽ, đây là cung điện mà Hoàng giả đã từng ở sao?

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào tòa cung điện mới xuất hiện này, chỉ thấy đồ án bát quái gắn trên cung điện, như thể là đang trấn áp cả tòa cung điện vậy.

Từng chùm tia sáng rực rỡ từ trong cung điện chiếu xạ ra, như kim châm vào ánh mắt mọi người.

- A...

Một tiếng kêu thảm thiết đột ngột truyền ra, chỉ thấy có một người muốn tới gần cung điện mênh mông kia, khoảnh khắc khi hắn đứng ở trước cung điện, sinh mệnh lực trong nháy mắt héo rũ, hóa thành một thi thể khô quắt, nằm trên mặt đất, cả người không có nửa điểm huyết khí, dường như đã bị hút khô.

- Rầm rầm! Nhìn thấy một màn đáng sợ này, rất nhiều người thầm nuốt nước miếng, trong ánh mắt hiện lên vẻ kính sợ thật sâu, rất nhiều người không tự chủ được, bước chân lui về phía sau, ngay lập tức những người đang rục rịch muốn tiến lên phía trước, toàn bộ đều ngừng lại.

Quang hoa từ cung điện bắn lên người, sẽ như tử thần giáng lâm, trực tiếp lấy tính mạng của người nọ.

- Trước khi thông đạo mở ra, ai cũng không thể tới gần, nếu không muốn ch.ết thì nên thành thật một chút. Một tiếng quát lạnh truyền ra, những cường giả Thiên Vũ cảnh vẫn phóng thích lực lượng của bọn họ như trước, áp chế lực lượng bùng nổ của cung điện, chỉ thấy sắc mặt của bọn họ đều cực kỳ ngưng trọng, thầm nghĩ trong lòng, đã đến lúc nên hiện thân.

- Oanh! Nhưng vào lúc này, có một thân ảnh phóng lên cao, khí thế mênh mông từ trên người của hắn nở rộ, cực kỳ hùng mạnh kh.ủng bố.

- Tôn giả! Đồng tử mọi người mạnh mẽ co rút lại, lại có Tôn giả âm thầm theo dõi, khi cung điện vừa xuất hiện, Tôn giả cũng hiện thân.

- Oanh, oanh, oanh... Từng đạo khí thế rung động nở rộ, mỗi một phương hướng của trận Bát Quái hủy diệt đều có một bóng người hiện lên, những bóng người này đều vô cùng cường đại, lộ ra khí thế sâu không lường được.

- Tôn giả.

- Tiền bối.

Rất nhiều người cao giọng hô gọi, những cường giả vừa xuất hiện này, đều là tiền bối, Tôn giả của bọn họ.

Trong mỗi một thế lực, đều có một Tôn giả hiện thân, mười mấy khí tức cường đại nở rộ trong hư không, cường đại đến mức không thể tin nổi.

Trên người những Tôn giả này, phát tán ra một loại lực lượng, là lực lượng áo nghĩa.

- Uống! Trên người những Tôn giả này phóng thích áo nghĩa hùng mạnh, bông tuyết tung bay, một nửa không trung đông kết thành băng, một nửa lại nắng gắt như lửa, dường như muốn thiêu đốt thế giới, lực lượng ý chí áo nghĩa đáng sợ đồng thời giáng lâm trên cung điện, giờ khắc này cung điện điên cuồng run rẩy, hào quang đáng sợ hơn không ngừng phun ra, khí tức của ý chí tử vong tỏa ra, hướng những Tôn giả này lao tới.

Vô số đạo quang hoa vọt tới những Tôn giả kia, lộ ra khí tức tử vong, dường như muốn lấy mạng của bọn hắn.

- Cơ hội, mở ra. Đúng lúc này, vài người đồng thời hét lớn một tiếng, lập tức một đạo kiếm quang đáng sợ phóng lên cao, giờ khắc này, dường như trong thiên địa chỉ còn lại có kiếm.

- Oanh! Một kiếm này đâm rách không gian, nháy mắt đáp xuống trên cung điện, âm thanh hủy diệt ầm vang truyền ra, quang hoa tử vong dường như đều bị một kiếm này trảm lui, ở trong cung điện, lộ ra một cửa chính màu vàng mênh mông.

- Trảm! Tôn giả cầm kiếm quát giận một tiếng, ánh sáng chói lóa của kiếm chợt lóe lên rồi biến mất, xuyên thấu qua tất cả, đâm vào đại môn của cung điện, phát ra tiếng vang răng rắc.

- Mau, thời gian của chúng ta không nhiều lắm. Có người thúc giục tốc độ, bọn họ phóng thích lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, trận đồ Bát Quái trấn trụ cung điện, dường như bọn họ đối phó không phải một tòa cung điện mà là một người.

Người cầm kiếm kia ánh mắt đọng lại, khí thế trên người tăng lên tới đỉnh cao, giờ khắc này, cả người hắn trở nên có chút hư ảo, như thể là một thanh kiếm sắc đâm rách trời cao.

- Phá cho ta. Người nọ hóa thành một đạo kiếm quang, lập tức một cỗ khí thế hủy diệt truyền ra, mọi người chỉ thấy một đạo quang hoa rực rỡ chiếu rọi, đại môn của cung điện lập tức vỡ vụn, Tôn giả dùng kiếm ngay lập tức hiện ra trong hư không, hơi thở phập phồng, ánh mắt nhìn chằm chằm cánh cửa kia, trên mặt cũng lộ ra mỉm cười.

- Mau vào đi, chúng ta không duy trì được bao lâu đâu. Kiếm Tôn giả quát lên với mọi người hiện đang ngẩn ngơ, tiếng hét khủ.ng bố lập tức làm cho mọi người tỉnh ngộ, lập tức, cả đám điên cuồng chuyển động thân hình, hướng tới đại môn phóng đi.

- Chúng ta đi. Lâm Phong bước chân ra, cũng hướng về phía đại môn cung điện, lúc này tất cả Tôn giả và cường giả Thiên Vũ cảnh đều đang toàn lực chống cự lực lượng của cung điện, giúp bọn hắn mở ra cánh cửa vào Bí Cảnh này, không thể lãng phí thời gian.

Bọn người Quân Mạc Tích theo sát Lâm Phong, một hàng người hóa thành một đạo tàn ảnh, ngay lập tức biến mất, hướng tới đại môn của cung điện mênh mông chen vào.

- Toàn bộ cút ngay cho ta. Đúng lúc này, có một cỗ lực lượng ý chí đáng sợ từ trong mọi người nở rộ ra, trong khoảnh khắc mọi người chung quanh toàn bộ bị đấy ra xa, hơi thở lộ ra trên thân người kia cực kỳ đáng sợ.

- Thiên Vũ. Rất nhiều người bị người này ngăn cản, chỉ thấy trên mặt người nọ lộ ra thần sắc điên cuồng, lao vào trong đại môn.

Trong hư không rất nhiều bóng người thản nhiên liếc tới hướng này, trong đôi mắt lộ ra một tia châm chọc và khinh thường, ánh mắt của bọn họ dường như đang nhìn một người sắp ch.ết.

Cường giả Thiên Vũ cảnh nếu có thể tiến vào trong Bí Cảnh, còn có thể đến lượt hắn sao?

Người này ôm tâm lý may mắn, âm mưu lợi dụng khi tất cả Tôn giả và cường giả Thiên Vũ cảnh đang phải kiềm chế cung điện, tiến vào trong Bí Cảnh, không để tâm đến tin tức cường giả Thiên Vũ cảnh trở lên không thể tiến vào Bí Cảnh, tự cho là mình có rất thông minh.

Ngay khi hắn tiến vào đại môn của cung điện, một chùm tia sáng rực rỡ chiếu xạ lên trên người của hắn, trong khoảnh khắc một cỗ áo nghĩa tử vong xuất hiện, người nọ ngẩng đầu lên, quang hoa hạ xuống, cùng với thân thể của hắn, biến mất không thấy đâu nữa.

- Ngu xuẩn. Trong hư không rất nhiều người quát lạnh, từ xưa đến nay, cung điện Bí Cảnh này có một cỗ lực lượng tử vong đáng sợ, nhất là cánh cửa kia, lực lượng tử vong thậm chí còn có thể sàng lọc, chỉ cần tu vi của ngươi đạt đến Thiên Vũ cảnh, khi bước vào trong đó, lập tức sẽ dẫn phát ánh sáng tử vong, trong nháy mắt tan thành tro bụi.

Nhưng cường giả Huyền Vũ cảnh khi tiến vào trong đó sẽ không kích động lực lượng tử vong, càng ngày càng có nhiều người tiến vào bên trong cánh cửa kia, lập tức giống như sa vào hắc ám vô tận, không có bất kỳ thanh âm nào truyền ra.

Thân hình của Lâm Phong cực kỳ mau lẹ, ý chí gió nở rộ, người chuyển động nhẹ như gió, ngay lập tức đã tới trước cửa cung điện, quay đầu lại nhìn bọn người Quân Mạc Tích một cái, nói: - Chúng ta đi vào thôi.

Dứt lời, Lâm Phong tiến lên phía trước, bước chân vào trong cánh cửa tử vong kia.

Chùm tia sáng rực rỡ kia biến mất trong nháy mắt, không còn thấy tăm hơi, Lâm Phong chỉ cảm thấy trước mắt là một mảnh hắc ám, khiến hắn sinh ra một loại cảm giác không chân thực.

Mới vừa rồi còn là ánh sáng rực rỡ như vậy, ngay sau đó, dường như là đi đến một thế giới khác, thế giới hắc ám.

- Đông, đông, đông... Lâm Phong dường như có thể cảm giác được có tiếng tim người đang đập, dùng tu vi hiện giờ của hắn, cực kỳ dễ dàng nhìn vật trong đêm tối, nhưng giờ khắc này, lại không nhìn thấy cái gì, chỉ có tối đen vô tận, không biết làm sao lại như vậy, hắn chỉ biết là ở xung quanh hắn đang có người, rất nhiều người, bọn họ hẳn là đều giống như hắn, không nhìn thấy gì và cũng không dám vọng động.

Tương phản quá mãnh liệt rồi, vừa rồi bên ngoài chùm tia sáng rực rỡ như vậy, sau khi mọi người bước vào trong đại môn cung điện, chỉ trong nháy mắt đã sa vào hắc ám vô tận, mọi người không tự chủ được, lập tức liền duy trì yên tĩnh tuyệt đối, không dám hành động thiếu suy nghĩ, ai cũng không biết được người bên cạnh mình là địch hay là bạn.

- Lâm Phong. Một giọng nói đột nhiên vang lên trong bóng đêm, là thanh âm của Đường U U.

- Oanh! Một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ xuất hiện, hướng nơi truyền ra âm thanh lao đến, nhanh đến không thể tin nổi.

Đường U U cảm nhận được chưởng lực đáng sợ này, ánh mắt đột nhiên cứng đờ, nàng còn chưa kịp chuẩn bị gì, đã gặp phải công kích đáng sợ.

- Oanh!

Đạo chưởng lực đáng sợ này đã rơi trên một thân thể, trong bóng đêm truyền ra một nụ cười lạnh như băng, lại có người dám mở miệng ra nói, không phải là muốn ch.ết hay sao?

Chưởng lực xoay chuyển, bóng người trong bóng đêm kia trên miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, nhưng ngay lúc này, nụ cười trên mặt hắn đột nhiên đọng lại, bởi vì có một cánh tay tráng kiện hữu lực, đang chụp lê.n đỉnh đầu của hắn.

- Ngươi muốn ch.ết. Một thanh âm băng hàn vang lên trong bóng đêm, lập tức trong bóng đêm lại truyền ra một tiếng vang răng rắc, đây là thanh âm của đầu lâu bị vặn lệch, thế giới hắc ám, một cỗ băng hàn đang dần tràn ngập!

Hoá ra vừa rồi người nọ công kích được không phải nữ tử vừa nói chuyện, đây là thanh âm của một thanh niên!