Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 665: Giá Phải Trả Cho Sự Lựa Chọn




Đúng như mọi người chờ đợi, ánh mắt của Lâm Phong dừng lại trên người của Lăng Tiêu, kể từ khi Lăng Tiêu lấn át Đường U U, trận chiến này đã không thể tránh khỏi.

Lăng Tiêu, hắn vì chứng minh, vì tuyên cáo, dùng Đường U U làm đệm chân, làm nền, lấy cớ là hắn chiến thắng Vũ Tiêu Tiêu, lại phán đoán Đường U U là nữ nhân của hắn, Lâm Phong, sao có thể không chiến!

Trận chiến này không thể tránh khỏi, trận chiến này đã định sẵn phải xảy ra.

- Còn cần ta chỉ tên sao.

Nhìn Lăng Tiêu, Lâm Phong mở miệng nói, Lăng Tiêu cũng bước chân đi ra ngoài, tới trên chiến đài.

- Ngươi không tìm ta chiến, ta cũng sẽ tìm ngươi.

Lăng Tiêu sắc mặt lạnh lùng, kiếm lại một lần ra khỏi vỏ, ánh sáng bảy màu nở rộ, Thất Tình ý chí kiếm đạo, cuồng phóng.

- kiếm tu quyết đấu, để xem huyết kiếm của ngươi cường, hay là Thất Tình Kiếm của ta mãnh liệt hơn.

Thất Tình Kiếm, bảy thứ tình cảm, dường như đều ký thác vào trong bảy chuôi kiếm này, Thất Tình Kiếm tầng ba ý chí, khiến không gian gào thét, lại là xu thế vạn kiếm tề phát, thành hình.

kiếm tu chi chiến, kiếm pháp có thể đoạt tính mạng đối thủ, tu luyện ra ý chí kiếm đạo, ngự kiếm phi hành, kiếm từ hư vô mà ra, theo dòng khí mà thay đổi, ý chí kiếm đạo nếu đạt đến mức tận cùng, thiên hạ vạn vật đều có thể làm kiếm, tuy rằng bây giờ Lăng Tiêu còn chưa đạt tới cảnh giới này, nhưng ngự kiếm lấy tính mạng đối thủ ngoài ngàn dặm vẫn rất dễ dàng.

Tới cảnh giới như Lăng Tiêu, giết người đã không cần lấy tay cầm kiếm, công kích của kiếm tu là linh hoạt, sắc bén, khủng bố như thế.

Nhìn Thất Tình kiếm gào thét, ánh mắt của Lâm Phong bình tĩnh, một tiếng ngâm khẽ, dường như có huyết quang nở rộ, Ẩm Huyết kiếm rung động, ra khỏi vỏ, lao vào trong hư không, phát ra tiếng kêu vù vù.

Ẩm Huyết kiếm dường như có sinh mạng, cảm nhận được sự sắc bén của Thất Tình kiếm, Ẩm Huyết kiếm chỉ hướng về phía Thất Tình kiếm, kiếm ý đáng sợ nở rộ, huyết sắc kiếm quang ngút trời.

Ẩm Huyết kiếm, muốn chiến!

- Một kiếm đáng sợ!

Đôi mắt mọi người toàn bộ đều đọng lại, Thất Tình kiếm và Ẩm Huyết kiếm, dường như đều tự có tính mạng của mình, chỉ về phía đối phương, kiếm ý lăng thiên, bọn chúng đều là thanh kiếm có sinh mệnh.

Lăng Tiêu vẫn đường hoàng, coi thường hết thảy như thế, trừ Thất Tình kiếm ý hùng mạnh ra, chỗ dựa của hắn là bảy chuôi kiếm kia, cũng như Ẩm Huyết kiếm, bảy chuôi kiếm này đồng dạng cũng là bảo kiếm, tự có ý chí của riêng nó.

- Kiếm của ngươi không tệ, hơn nữa cũng có được tầng ba ý chí kiếm đạo, đều là kiếm tu, ta cho ngươi sự tôn trọng, một kiếm giải quyết trận đấu đi.

Sau lưng của Lăng Tiêu, Vũ hồn hiện, kiếm quang càng mãnh liệt, kiếm ý càng mạnh, Lăng Tiêu, hắn thuần túy là một kiếm tu, có được Kiếm Vũ hồn.

Nhưng Lâm Phong, hắn còn chưa phóng thích Vũ hồn, vẫn như trước chỉ có huyết kiếm, vẫn chỉ có huyết quang đầy trời, trong huyết sắc kiếm quang, một cỗ sát phạt ý chí đáng sợ bắt đầu lan tràn, sát phạt ý chí ngập trời này lại lần nữa hiện ra trên người Lâm Phong, sát phạt biến mất đã lâu.

Mọi người nhìn chằm chằm lên vũ đài, đáng sợ, thật là đáng sợ, toàn bộ đều là kiếm ý, kiếm ý này, dường như muốn phá khai thiên địa, đâm rách không gian, vũ đài chiến đấu dĩ nhiên đã trở thành kiếm giới, không gian của kiếm, chỉ có kiếm, không còn gì khác.

- Bắt đầu chiến rồi.

Đôi mắt mọi người nhìn chằm chằm vô cùng vô tận kiếm quang trong hư không, rốt cuộc kiếm của ai sắc bén hơn.

- Đến đây đi, trận này thuộc loại nam nhân chiến đấu, ta sẽ dùng chiến thắng này lại lần nữa nói cho thế nhân, đại hội Tuyết Vực hôm nay kiếm đạo duy ngã độc tôn, ta cũng muốn lấy thắng lợi này nói cho Tiểu Vũ, Lăng Tiêu ta có thể vĩnh viễn giống như kiếm của ta, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Lăng Tiêu hào tình vạn trượng, một trận chiến này, dường như hắn đã thắng, còn Lâm Phong tất bại.

- Tình của ngươi không sai, hào khí của ngươi cũng không sai, sai ở chỗ Lăng Tiêu ngươi đã chọn sai người làm đệm lưng.

Lâm Phong đồng dạng tự tin, lạnh lùng nói.

- Là như thế sao? Vậy ta liền xem xem thanh huyết kiếm của ngươi làm thế nào để ngăn cản Thất Tình kiếm của ta.

Lăng Tiêu bước chân ra, lập tức kiếm quang vô cùng vô tận trong thiên địa bắt đầu tàn phá, vô cùng cuồng bá, diệt sạch tất cả.

Chíu… chíu…. Chíu….

Vô cùng vô tận kiếm khí bắn nhanh ra, không có gì có thể ngăn cản vô tận kiếm quang này nữa rồi.

Nhưng ngay thời điểm vô tận kiếm quang bắn ra, mọi người nhìn thấy Lâm Phong cũng bắt đầu động, chỉ thấy tay của hắn vươn ra, lập tức Ẩm Huyết kiếm run lên rơi vào tay hắn, hai tay hơi xoay tròn, Ẩm Huyết kiếm hiện ra khí thế sẵn sàng chém giết tất cả, cước bộ của Lâm Phong bước ra ngoài.

Lâm Phong vậy mà lại bước về phía vô tận kiếm quang đang lao tới.

- Điên rồi!

Đôi mắt mọi người run lên, Lâm Phong không giống như Lăng Tiêu, ngự kiếm giết người ngoài ngàn mét, mà lấy thân thể của mình xông về vô tận kiếm quangcủa đối phương, đây là đang muốn chết sao?

Huyết sắc kiếm quang lơ lửng trôi nỗi trong hư không cũng theo thân thể của Lâm Phong mà động, cùng nhau hướng về phía trước.

Sau đó, ngay khi tất cả mọi người cho rằng Lâm Phong đã điên rồi, cước bộ của Lâm Phong dừng lại, vững vàng cắm rễ ở trên mặt đất, hai tay vẽ ra một độ cong hoa mỹ, Ẩm Huyết kiếm, chém ra một kiếm.

Oanh!

Một đạo huyết sắc kiếm quang như cầu vồng chợt lóe rồi biến mất, cự kỳ chói mắt, rực rỡ, dường như muốn nhuộm máu cả thiên địa.

Vô tận huyết sắc kiếm quang phía trên Lâm Phong, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt, phát ra âm thanh gào thét đáng sợ.

Xuy, xuy...

Kiếm quang chợt lóe rồi biến mất kia chém giết hết thảy, vô tận kiếm quang khi tiếp xúc với huyết sắc kiếm quang lập tức bị diệt, huyết sắc kiếm quang xuyên thấu tất cả, trực tiếp chém về phía Lăng Tiêu.

Một kiếm này, không đối kháng với vô tận kiếm ý mà Lăng Tiêu phóng thích ra, một kiếm này, đột phá vô tận kiếm quang, chém về phía Lăng Tiêu.

Một kiếm này, ý chí kiếm đạo đã đột phá tầng ba, ý chí kiếm đạo mà hắn vốn có là ý chí kiếm đạo tầng bốn.

Mọi người chỉ cảm thấy đầu óc run lên, rất nhiều người lại một lần kích động nắm chặt hai tay lại, trong lòng bàn tay chảy ra mồ hôi đầm đìa.

Tầng bốn, Lâm Phong có ý chí kiếm đạo, là tầng bốn, trời ạ, khi Lâm Phong chiến với Khô Mộc và Vũ Mặc, hắn vẫn còn che dấu thực lực, hắn còn có thể mạnh hơn nữa.

Giữa ý chí kiếm đạo tầng thứ tư và ý chí kiếm đạo tầng thứ ba, dường như chỉ cách nhau có một tầng, nhưng một tầng ý chí kiếm đạo này có chênh lệch rất lớn, lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo cực kỳ khó khăn, lĩnh ngộ một tầng, lại muốn tiếp tục đi lên, đều là một loại đột phá, đột phá cực kỳ gian nan, thậm chí có khả năng so với đột phá tu vi cảnh giới càng khó khăn hơn, mà chênh lệch trong đó, cũng không thể bù lại một cách đơn giản được.

Đúng vào lúc này, một kiếm này của Lâm Phong, trực tiếp trảm sát tất thảy, một kiếm phá vạn pháp.

Một kiếm này tương tự như một kiếm đã đánh chết Vũ Mặc, nhưng mà một kiếm hủy diệt này mặc dù tương tự nhưng lực lượng càng mãnh liệt, tốc độ không gì sánh kịp, không thể ngăn cản.

- A…

Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, đạo huyết sắc kiếm quang rốt cục tan biến, biến mất, lập tức vô tận kiếm ý trên người Lâm Phong va chạm với vô tận kiếm quang, phát ra tiếng kêu chói tai, dường như muốn đem tất cả âm thanh đều diệt

Nhưng mà lúc này mọi người đã quên mất vô tận kiếm quang va chạm bên này, chỉ nhìn về phía nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết kia, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu không chết, nhưng một cánh tay của Lăng Tiêu, cũng đã rơi trên mặt đất, một kiếm huyết sắc cực tốc vừa rồi không lấy được mạng của hắn, thân thể của Lăng Tiêu hơi chếch đi né được, nhưng cánh tay của hắn lại bị kiếm quang chặt đứt.

Không gian dường như đều đọng lại, hô hấp của mọi người dường như cũng đều đình trệ, thời không dường như không còn vận chuyển, mà khi tất cả quay về bình thường, vạn kiếm tan biến, Lâm Phong vẫn cầm huyết kiếm trong tay, an tĩnh đứng ở đó, mà Lăng Tiêu lại dùng tay kia ôm chặt cánh tay bị đứt của mình, máu tươi không ngừng nhuộm đỏ bàn tay hắn, trên mặt của Lăng Tiêu, toàn bộ đều là thống khổ và dữ tợn, còn đâu ngạo khí lăng vân vừa rồi.

Chỉ trong nháy mắt, như trở thành hai người khác nhau, Lăng Tiêu từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

Đáng tiếc, lại là một thiên tài, Lăng Tiêu bị chém đứt một cánh tay, chỉ sợ vị thiên tài này cũng sắp rơi rụng rồi.

Vũ Tiêu Tiêu ánh mắt cứng đờ, sư tôn của hai người Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu cũng tóc dài tung bay, Lăng Tiêu, vừa rồi làm cho bọn họ kích động, giờ phút này nhưng lại thê thảm như thế, bị Lâm Phong chặt đứt một cánh tay.

Đây đã là thiên tài thứ hai ngã xuống trong tay Lâm Phong, người thứ nhất, là một trong bát đại thiên tài, Vũ Mặc, người thứ hai, cũng là một trong bát đại thiên tài, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu!

Trận chiến thứ bảy, Lâm Phong lại thắng, xem ra Lâm Phong đã có thể chắc chắn đặt chân vào năm vị trí đầu.

Nhìn Lăng Tiêu, ánh mắt Lâm Phong vẫn như trước, không có bất kỳ sắc thái nào khác, thản nhiên nói:

- Tình của ngươi không sai, nhưng sựu lựa chọn của ngươi đã sai lầm rồi!

Lăng Tiêu, ngàn vạn lần không nên lựa chọn hắn và Đường U U để làm nền, làm đá kê chân cho việc hắn tỏ tình và quật khởi!