Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 656: Cường Giả Mở Màn




Còn có nhiều người đang đi ra, đây hẳn là những người của Thần cung.

Đám người nhìn thấy những thân ảnh mênh mông cuồn cuộn đi ra, ngoại trừ mười lăm người mạnh nhất, số người còn lại phần đông là nữ, trong lòng không khỏi thầm phỏng đoán.

Những cường giả này chỉ sau có một chuyến đi vào Thần cung trở về mà đã như thế này, chắc chắn là những nữ tử Thần cung người người đều có tướng mạo đẹp, hơn nữa khí chất cũng không tầm thường, đây hẳn là người của Thần cung không thể nghi ngờ, còn có mười lăm người mạnh nhất của bọn họ, khí chất cũng đã có những biến đổi rất lớn, dường như so với trước đây lại càng thêm xuất chúng.

- Xem ra chuyến đi này bọn họ đã gặp được kỳ ngộ, chắc là bọn họ đều chiếm được không ít những điều tốt.

Đám người âm thầm nói, một đám ánh mắt đều lóe ra những cạnh sắc, những người này vốn là những cường giả thiên tài nhất của mười ba nước Tuyết Nguyệt, hiện giờ lại đạt được kỳ ngộ trong Thần cung, cũng không biết còn dũng mãnh đến cỡ nào.

Đây là những người lấy được chìa khóa ngọc đợt xếp hạng đợt thứ hai, hiện giờ là bắt đầu trung cực quyết chiến xếp hạng, cũng nên hoạt động đi là vừa. Chắc chắn là Đường U U và Lâm Phong, hai người sẽ nhất định giành được hai vị trí cao nhất.

Ầm!

Từng bóng dáng đáp xuống trên chiến đài chủ, một luồng khí xông thẳng lên trời, khi mười lăm người này vừa đứng trên võ đài, đám người dường như là có thể cảm giác được khí võ đạo đáng sợ phát tán ra từ trên người bọn họ.

- Phong ca thay đổi thật lợi hại, đại hội Tuyết Vực lần này Phong ca nhất định sẽ danh chấn Tuyết Vực, nổi danh thiên hạ.

Trên chiến đài, đôi mắt Hàn Man chăm chú nhìn Lâm Phong chằm chằm. Đôi mắt Lâm Phong bên dưới chiếc mặt nạ bằng đồng xanh, tản ra từng đường cạnh sắc.

- Lăng Tiêu, Vũ Tiêu Tiêu, thời khắc vinh quang đã đến rồi.

Lúc này, từng đạo giọng nói cuồn cuộn từ phương xa truyền đến khiến cho ánh mắt của mọi người hơi hơi ngưng tụ, ngẩng đầu lên, nhìn tới hướng xa xa lập tức bọn họ liền nhìn thấy một hàng bóng dáng lóe lên tiến đến, người cầm đầu mặc áo trường bào màu vàng cực kỳ uy nghiêm, ở trên lưng của hắn đeo cả đàn và kiếm, dường như cả đàn này và kiếm này hắn đều rất am hiểu.

- Sư tôn!

Ánh mắt Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu đều run lên nhìn vế phía thân ảnh lão nhân đang lóe ra mà đến kia, rõ ràng đúng là tông chủ Vân Tiêu tông mạnh nhất của đế quốc Ngọc Lan. Tại đế quốc Ngọc Lan, thế lực Vân Tiêu tông mạnh hơn cả hoàng thất, vì đế quốc Ngọc Lan quốc độ mạnh nhất, mọi việc lớn trong đế quốc, lời nói của Vân Tiêu tông mới thật sự có quyền uy

Đám người nghe được Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu xưng hô với sư tôn mọi ánh mắt đều run lên, Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu đểu là thiên tài của Tuyết Vực, hai vị đệ tử kiệt xuất nhất của đế quốc Ngọc Lan, đúng là cùng một sư tôn, hơn nữa lại giáng lâm về Mê thành nơi đang tiến hành đại hội Tuyết Vực, xem ra bọn họ đều rất coi trọng đại hội Tuyết Vực này.

Tông chủ Vân Tiêu tông khẽ gật đầu với Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu:

- Không cần để ý tới ta, đại hội Tuyết Vực lần này, hãy tranh thủ giành lấy vinh quang đi.

- Vâng, thưa sư tôn.

Hai người đều gật đầu với lão nhân, lần này bọn họ tới tham gia đại hội Tuyết Vực là vì vinh quang mà đến.

- Đế quốc Ngọc Lan thì có thể có cái gì vinh quang?

Một giọng nói lãnh đạm từ phương xa truyền đến, ở phương hướng xa xa một luồng âm sát khí hắc ám cuồn cuộn phiêu lãng mà đến, cả thiên địa dường như đều là mây đen khủng bố bị bao phủ bởi một tầng khí âm sát.

- Sát khí thật đáng sợ.

Đám người âm thầm run rẩy, tuy rằng ở cách nhau khá xa nhưng cũng có cảm giác là cả người phát lạnh, dường như thân thể đều bị luồng sát khí kia làm cho đông cứng, thật là cực kỳ đáng sợ.

- Âm Sát lão nhân.

Đôi mắt rất nhiều người đã run lên, họ ngẩng đầu nhìn lão già khí âm sát sung mãn kia, người này đúng là tông chủ Thiên Sát tông, Âm Sát lão nhân, một thân tu vi cực kỳ đáng sợ.

Hơn nữa, ở cách Âm Sát lão nhân không xa còn có một người khác, cả người gầy khô đứng ở đó, dường như hết thảy thiên địa đều trở nên cô quạnh.

- Sư tôn!

- Sư tôn!

Huyết Sát cùng với Khô Mộc phân biệt mở miệng chào hai lão già, hai vị cường giả của đế quốc Hắc Vũ, sư tôn của Huyết Sát và sư tôn của Khô Mộc đều đã tới.

Xem ra bọn họ đều cực kỳ coi trọng đối với đại hội Tuyết Vực này, nên đều đã tự mình giáng lâm.

- Hừ, cái xác không hồn.

Lão nhân Vân Tiêu tông nghe thấy Âm Sát lão nhân liền hừ lạnh một tiếng châm chọc nói, lại vào đúng lúc Âm Sát lão nhân đang âm trầm tươi cười theo dõi hắn, nhìn thấy nụ cười này làm cho người ta có cảm giác như cả người run lên.

Đại hội Tuyết Vực lần này, Đế Lăng xếp thứ nhất là không có vấn đề.

Một giọng nói hống hách truyền đến, người Thương Thiên Đế Quốc cũng tới rồi, một hàng bóng dáng trùng trùng điệp điệp bao gồm một trung niên cầm đầu, một thân long bào, toàn thân lộ ra một cỗ khí khái vương giả cuồng bá, dường như hắn đứng ở đó chính là trung tâm của trời đất, tất cả mọi người đều phải thần phục, lấy hắn vi tôn.

Khí tức trên thân của Đế Lăng và người này có vài phần giống nhau.

- Phụ thân.

Cất lên một tiếng chào đối với lão nhân, ánh mắt Đế Lăng tự tin tỏa ra cạnh sắc:

- Đại hộ Tuyết Vực lần này, tên đứng đầu sẽ là tên của ta.

- Tốt, ta chờ đây.

Trung niên hống hách kia thản nhiên nói, rất tự tin, hắn đúng Đế Lăng đồng dạng rất tự tin, Đế Lăng người thừa kế Thương Thiên huyết mạch làm sao có thể thất bại được đại hội Tuyết Vực, duy ngã độc tôn.

Sư tôn của Vũ Mặc cũng đã tới, hắn cùng với người của đế quốc Thương Thiên cùng nhau đến, tuy nhiên hắn cũng chỉ có gật gật đầu với Vũ Mặc. Ở Đế quốc Thương Thiên, sư tôn của Đế Lăng Đế Thích Thiên chính là một vị bá chủ, tuy rằng thực lực của hắn cùng vô cùng cường đại nhưng vẫn không dám chọc giận Đế Thích Thiên, thực lực của Vũ Mặc tuy mạnh, nhưng nếu so bì với Đế Lăng, người kế thừa thượng cổ lưu truyền Thương Thiên huyết mạch vẫn là có khoảng cách khá xa, khả năng không thể chiến thắng được.

Không tranh giành ngôi vị thứ nhất, chỉ tranh giành ngôi vị thứ hai, đế quốc Thương Thiên lần này phải danh chấn Tuyết Vực.

Theo sau đế quốc Ngọc Lan cùng với đế quốc Hắc Vũ, người phía sau trùng trùng điệp điệp đổ về, toàn bộ đều đi đến xung quanh đài chiến đấu để xem cuộc chiến của đại hội Tuyết Vực lần này.

Đại hội Tuyết Vực được vạn chúng chăm chú theo dõi, thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người. Tương lai Tuyết Vực như thế nào sau vài thập niên, bốn đại đế quốc bá chủ xem thiên phú và tu vi của bọn họ bây giờ là có thể nhìn thấy, vài thập niên sau tứ đại đế quốc tiêu sái như thế nào, mạnh thì đế quốc hưng, yếu thì đế quốc suy.

Lúc này, lại có một người trên mặt mang theo một nụ cười lặng yên đi tới một vị trí khác, người này mang trên mặt một nụ cười yếu ớt ánh mắt lãnh đạm bình thản, dường như xem tất cả đều là thản nhiên như thế.

Nhưng mà, trên người này lại có một cỗ khí thuộc loại khí chất quân vương, không hống hách, nụ cười trên mặt thế nhưng lại có thể khống chế thiên hạ.

Hắn cũng không có nói bất kỳ một điều gì, chỉ có nhìn thoáng qua Quân Mạc Tich đang ở trong giữa đám người, giống như thể là đã nhận ra cái gì, Quân Mạc Tích quay người lại, cũng chỉ liếc nhìn người này một cái trên khóe miệng lộ ra một nụ cười, người này đúng là phụ thân của Quân Mạc Tích, quân vương đế quốc Long Sơn.

- Đều tới rồi, tất cả cường giả, cả đám đều đã đến đây.

Đôi mắt của đám người ngưng lại, lần này không chỉ có thiên tài mười ba nước Tuyết Vực tể tựu, mà ngay cả cường giả mạnh nhất của bốn đại đế quốc Tuyết Vực cũng đã giáng lâm rồi, chính là ở chỗ đại hội Tuyết Vực này.

- Xem ra lần so tài này sẽ lại càng thêm phấn kích rồi.

Đám người này có vẻ như quá mức hưng phấn, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, quan chú tới đại hội Tuyết Vực lần này càng cao thì nó càng đại biểu hàm nghĩa trọng yếu.

Phương nào của Tuyết Vực thế mạnh sẽ được công bố ở đại hội Tuyết Vực, đương nhiên có lẽ sau khi đại hội Tuyết Vực lần này, những cường giả này có thể sử dụng một ít thủ đoạn đặc biệt cũng khôngbiết chừng.

- Ha hả, chư vị đã đồng loạt giáng lâm đến Mê thành của ta xem đại hội Tuyết Vực lần này, đây đúng là chuyện may mắn của đại hội Tuyết Vực, tuy nhiên Tuyết Vô Thường ta cũng nói trước, tuy rằng những người tham gia đại hội Tuyết Vực là vãn bối của các người, nhưng dù bất kể là đại hội Tuyết Vực có xảy ra chuyện gì, các người là những bề trên lợi hại cũng không có quyền can thiệp, nếu không đừng trách ta vận dụng thế lực Thần cung.

Tuyết Vô Thường thản nhiên nói, giọng nói bình tĩnh lại làm cho ánh mắt mọi người ngưng lại, Tuyết Vô Thường phải làm như vậy cũng là việc tất nhiên, đại hội Tuyết Vực không chỉ có đối với mấy cái đế quốc thế lực trọng yếu, đối với bọn họ Thần cung cũng giống như thế, bọn họ tự mình giáng lâm, tất nhiên sẽ có người nhìn thấy kết cục mà họ không muốn thấy, không thể có khả năng tất cả mọi người đều là người chiến thắng, vì phòng ngừa bọn họ ra tay can thiệp, Tuyết Vô Thường nhất định phải nói trước.

- Khí phách, đây là Thần cung thế lực.

Trên mặt đám người lộ vẻ kích động, mặc cường giả Tuyết Vực của ngươi giáng lâm, Thần cung ta lên tiếng ai dám không theo.

Phần đông thế lực cường giả đều im lặng, đó là cam chịu, bọn họ cũng đều biết thế lực Thần cung quá hùng mạnh, không phải là bọn họ có thể so sánh được, bọn họ cũng biết rõ hàm nghĩa hai chữ Thần cung, cũng không phải là Thần cung Mê thành có thể đại biểu được.

- Tốt lắm, các người ở một bên an tĩnh nhìn là được, đại hội Tuyết Vực cần phải tuyệt đối công bình.

Tuyết Vô Thường thản nhiên nói, lập tức ánh mắt ông ta dừng ở trên người đám người nói:

- Tốt lắm, cuộc quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực, chuẩn bị bắt đầu.