Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 632: Chìa Khóa Ngọc Thứ Nhất




Ở bên ngoài hang đá Giao Long, chung quanh khu vực chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, vô số ánh mắt chờ mong đang gắt gao nhìn vào cừa hang đá Giao Long kia, họ đang chờ xem người nào sẽ là người thứ nhất đi ra.

Cho đến hiện tại vẫn chưa có người nào đi ra, không biết là người thứ nhấ từ trong hang đá Giao Long đi ra kia, sẽ là người ở phương nào?

Ánh mắt chờ mong, bọn họ đều là đang chờ đợi cái ánh hào quang rực rỡ kia.

- Không chỉ nói là người thứ nhất, ngươi nói xem, năm người ra trước nhất, khả năng sẽ là những ai?

Có người có vẻ muốn bắt đầu một cuộc thảo luận.

- Top 5 người kể cũng khó nói thật đấy, tuy nhiên Đế Lăng nhất định sẽ là thứ nhất, ngoài ra ta rất xem trọng Đoàn Vô Đạo, cả Huyết Sát nữa, ba người này nhất định sẽ ở top 3.

- Ta thì không cho là như vậy, trong mắt của ta Quân Mạc Tích lần này sẽ không khiêm tốn nữa, quyết chiến đã sắp bắt đầu rồi, hắn nên phát lực đi là vừa, hắn nhất định sẽ là một trong ba người ở top 3.

Đám người cùng nhau đoán, nhưng những người bọn họ đoán đều là những thiên tài mạnh nhất, không có ai lại đi đoán những người khác.

Tuyết Vô Thường đứng ở trên chiến đài, ánh mắt ông ta bình tĩnh nhìn về phía cửa ra vào của hang đá Giao Long, ông ta cũng đang chờ mong, cái người thứ nhất đi ra này, có thể sẽ là ai chứ?

Đế Lăng không tệ, Đoàn Vô Đạo cũng rất lợi hại, còn Quân Mạc Tích thì sâu không lường được, còn có năm người khác, cũng không có một người nào là người yếu.

Đương nhiên trừ tám người này ra, còn có rất nhiều thiên tài lợi hại, mỗi lần đại hội Tuyết Vực, luôn luôn có một hai cái hắc mã mà thực lực người ta không thể lường hết được, tin tưởng rằng đại hội Tuyết Vực lần này cũng sẽ không ngoại lệ, rất nhanh thôi, ông ta sẽ có thể nhìn thấy được con Hắc mã nào sẽ ló đầu ra.

Chỉ có đến cuối cùng cuộc quyết chiến mà không ngã xuống thì mới hạ màn, cũng không ai có thể biết được xếp hạng cuối cùng sẽ như thế nào. Tuyết Vô Thường rất rõ ràng. mặc dù ngay đến thời điểm tranh đoạt chín ghế. cũng vẫn có những biến số lớn nhất có thể xảy ra, biến số này đôi khi đảo loạn phân phối thực lực của mọi người, ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện xếp hạng.

Nói thật ra, đại hội Tuyết Vực năm nay đến lượt Tuyết Vô Thường giám thị, trong lòng ông ta cũng rất chờ mong và kích động đấy. Được nhìn thấy rất nhiểu thiên tài mới quật khởi, đây không phải là một việc rất tuyệt vời hay sao.

Cách cửa vào này cũng không xa, bên trong hang đá Giao Long, từ phía trên cầu Giao Long, Lâm Phong và người thứ chín kia đang đứng đối diện nhau. Lúc này, trên tay Lâm Phong, kiếm uống máu dĩ nhiên đã rút ra khỏi vỏ, đang được hắn nắm giữ trong một bàn tay, một cỗ huyết sắc quang hoa lượn lờ trên hư không vô cùng chói mắt.

Không nghĩ tới thời điểm khi hắn chiến đấu với mình, hắn vẫn còn không đưa ra toàn bộ lực lượng.

Người thứ tám đứng dựa vào phía bên trên cầu Giao Long có một chút hăng hái nhìn Lâm Phong, không biết là con người này, lực lượng thật sự của hắn mạnh như thế nào.

Chân nguyên gào thét dũng mãnh xông vào trong kiếm uỗng máu, huyết quang càng ngày càng rực rỡ đến lóa mắt phóng thích ra huyết khí vô cùng đáng sợ, giữa huyết khí còn có kiếm ý cũng rất đáng sợ.

Bước chân từ từ bước ra, tay Lâm Phong cầm kiếm uống máu nghiêng nghiêng trong giữa lòng bàn tay, bước chân đi thẳng đến người thứ chín.

- Giết!

Lâm Phong chém ra một kiếm, lực lượng ý chí kiếm đạo phóng thích ra một đạo huyết quang đáng sọ nhanh như một tia chớp, ngay lập tức giáng xuống trên thân người thứ chín kia.

Ánh mắt người thứ chín vẫn bình tĩnh, chân nguyên đích thực đáng sợ hóa thành một đạo ốc xoáy, đạo lốc xoáy dần dần giống như tắm ăn lên ăn vào đạo huyết quang kia, cho đến khi đạo huyết quang biến mất.

Lâm Phong đương nhiên cũng không cho rằng một kiếm này có thể đối phó với cường giả Huyền Vũ cảnh tầng thứ chín, thân người hắn nhảy lên, Lâm Phong vọt thẳng đến trước mặt người thứ chín chém ra một kiếm, kiếm này hắn chém ngang, lưỡi kiếm uống máu mỏng manh giống như là một sợi dây nhỏ bé.

Người thứ chín kia vừa thu bụng lại, một kiếm này xẹt qua ngay trước người của hắn nhưng cũng không có thể gây cho hắn một mảy may tổn thương nào.

Tuy nhiên, ngay vào lúc kiếm uống máu còn chưa đi hết thì nó lại trực tiếp thu lại, trực tiếp nghịch chuyển đâm xiên ngang ra từ phía dưới của đối phương, nó chém tới nhanh đến mức không thể tin được, nếu là thực lực không đủ, hoàn toàn không có thể tránh khỏi cái quỹ tích biến hóa hoàn mỹ này.

Một luồng gió nhẹ lướt qua, thân thể người thứ chín kia cũng song song di động, cứng rắn lui nhanh về phía sau.

- Kiếm thứ ba.

Ánh mắt của Lâm Phong vẫn không hề chớp, lại tiếp tục là một đạo huyết quang bùng ra, như bóng với hinh kiếm quang cũng cùng một lúc phun ra.

- Diệt!

Người thứ chín bị Lâm Phong đánh cho phải lui về phía sau hừ lạnh một tiếng, chân nguyên đích thực khủng bố khiến cho kiếm quang mai một, bước chân của hắn nguyện sẽ không lui về phía sau nữa, hắn vừa bước ra một bước, một lực lượng kinh khủng áp bách lên trên người của Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cả người căng thẳng.

- Cắt cổ.

Lâm Phong lạnh lùng quát, huyết sắc kiếm quang tung hoành, toàn bộ trong trời đất đều là huyết quang, một kiếm tiếp theo lại một kiếm, giữa hư không xuất hiện ra một chữ bằng máu, chói lọi như đâm vào mắt.

Liên tục bảy kiếm chém ra nhanh như tia chớp, một hơi chém ra bảy kiếm lưu loát, mỗi một kiếm đều là đỉnh phong.

- Kiếm pháp tốt.

Người thứ tám ngạc nhiên thốt lên một tiếng thán phục, kiếm pháp của Lâm Phong rất là tinh xảo, mỗi một kiếm đều là hoàn mỹ, đều áp người ta vào tuyệt địa, hơn nữa uy lực mỗi một kiếm đều là rất mạnh mẽ, đáng tiếc người Lâm Phong đang đối mặt lại là người thứ chín, nếu như là hắn thì khả năng có thể là hắn chật vật không chịu nổi rồi.

- Mười một kiếm, giết.

Lâm Phong giận dữ quát lên, một kiếm chém vào cái chữ bằng máu phía trên kia, chữ huyết sắc lớn hóa thành chữ lao tù ẩn chứa vô tận kiếm đạo ý công kích thẳng về phía người thứ chín kia.

Bước chân người thứ chín liền lùi lại, trên toàn thân đều là chân nguyên đích thực đáng sợ gào thét, vậy mà trên quần áo của hắn không ngờ có một chữ cầm giữ bằng máu, có thể thấy được, bảy kiếm vừa rồi của Lâm Phong, mỗi một kiếm đều suýt nữa đâm vào thân thể hắn.

- Cút!

Trên cả thân người người thứ chín đều là lực lượng chân nguyên đích thực, chân nguyên đáng sợ mênh mông trong giây lát hướng tới phía trước oanh ra, giọng nói ầm ầm truyền ra, chân nguyên đích thực dừng ở phía trên cái chữ bằng máu kia, nhưng chân nguyên hùng hậu kia lại bị cái chữ bằng máu kia xiết chặt đến biến mất.

Nhưng cuối cùng, chữ huyết sắc kiếm cũng mai một ở trong chân nguyên.

- Ây!

Người thứ chín ngẩng lên, lập tức hắn liền nhín thấy thân thể của Lâm Phong nhảy lên, uống máu, trên thân kiếm uống máu kia tất cả toàn bộ đều là tia máu.

- Chém.

Thân thể của Lâm Phong và huyết kiếm dường như dung hòa làm một, mười ba kiếm uống máu, kiếm thứ mười hai chém ra, người và kiếm dung hợp làm một.

Xì xì!

Kiếm phá tan hết thảy trói buộc, xuyên thấu thật mạnh qua lực lượng chân nguyên, huyết sắc quang hoa xâm nhập vào thân thể người thứ chín, kiếm không ngừng áp chế, một tiếng vang nhỏ kiếm đã giáng vào trên đỉnh đầu người thứ chín.

- Thật đáng sợ.

Trong lòng người thứ tám kia hung hăng run lên, tuy nhiên đúng vào lúc này, ánh mắt của hắn ngưng tụ lại, chỉ thấy một hàng bóng dáng đang hướng tới phía bên này, một đám mị ảnh hoàn toàn giống nhau, đều là những mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp.

Ngoại trừ những cô gái này ra, còn có một người nam nhân theo sát ở phía sau, cùng nhau xông lại.

- Toàn bộ đến đây.

Đôi mắt của hắn hơi hơi ngưng tụ, bảy người phía trước căn bản không có đến một nửa điểm lực ngăn cản, trực tiếp bị lau diệt, sống lại lại bị lau diệt.

Ầm!

Người thứ tám chỉ cảm thấy trước mắt tối xầm, vô tận bóng dáng đều cuốn quanh lấy thân thể của hắn, lập tức ở phía bên trên không có thật nhiều thân ảnh xẹt qua.

- Cút ngay.

Người thứ chín điên cuồng quát lên, toàn bộ lực lượng đáng sợ bùng ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy thân thể hung hăng run lên, điên cuồng lui về phía sau.

Tuy nhiên khi hắn phải lui thì thân thể hắn trực tiếp bị người khác tiếp được, đó là một cảm giác mềm mại được ôm ấp trong lòng, khiến cho đôi mắt của hắn hơi hơi chậm lại, hắn quay đầu lại thì nhìn thấy thân ảnh của Đường U U.

Đường U U, không ngờ là người thứ hai đã tới.

Đôi mắt đẹp của Đường U U lộ ra một chút dị sắc, nàng lập tức mở miệng nói:

- Đi mau.

Dứt lời, thân thể của nàng cuốn xuống từng đạo mị ảnh áp bách về phía người thứ chín kia, trong nháy mắt đã vùi kín thân thể người thứ chín.

- Đã quên thiên ảnh thuật của nàng ta.

Trong lòng Lâm Phong cảm thấy giật mình, đúng, Đường U U là người thứ hai đến, thật quả nhiên là không ngờ được, thân ảnh thuật của Đường U U, đó là thân người hóa ra thiên ảnh, vô cùng lợi hại, lợi hại một cách dữ dội, có cả đến một ngàn cá nhân cùng đi đến, tốc độ làm sao mà lại không nhanh được chứ.

- Chạy đi đâu.

Một cỗ uy áp đáng sợ giáng xuống, so với người thứ chín kia còn muốn đáng sợ hơn, Lâm Phong quay đầu lại liền nhìn thấy phía sau là Đế Lăng và Đoàn Vô Nhai theo sát mà đến, Đường U U dường như là đang tranh đoạt thời gian cùng bọn họ.

Người thứ chín kia bị vô số bóng dáng cuốn lấy, thân thể của Lâm Phong và Đường U U điên cuồng hướng tới Giao Long kiều mà chạy như bay, nhanh lên, dốc toàn lực ứng phó.

Ầm ầm!

Từng đạo ảo ảnh mai một, một cỗ hơi thở đáng sợ điên cuồng hướng tới phía trước mà công kích, Đường U U biến thành ảo ảnh biến mất, ý thức Lâm Phong cảm thụ được Đế Lăng và Đoàn Vô Nhai đều đang áp bách đến đây.

- Chỉ còn có trăm mét.

Đường U U khẽ quát lên, chỉ còn một trăm mét nữa là bọn họ có thể đi ra ngoài, chẳng lẽ ở thởi điểm cuối cùng này lại phải chứng kiến thất bại trong gang tấc.

- Thiên ảnh.

Lại giận dữ quát lên một tiếng, trong miệng của Đường U U phun ra một ngụm máu tươi, thân thể của nàng lại một lần nữa hóa thành hàng vạn lần, lấy bức tường người này ngăn ở mặt sau.

Ầm!

Lực lượng hủy diệt đã giáng xuống, cả một đống ngàn vạn bóng dáng đồng loạt hủy diệt, nhưng ở trong nháy mắt cực kỳ ngắn ngủi này cũng đủ để cho Lâm Phong và Đường U U lao đến cửa ra.

Ở phía trước mặt bọn họ là từng chiếc từng chiếc chìa khóa ngọc đang đặt xếp hàng, phía trên mặt có khắc những con số, từ một đến sáu mươi tám.

- Ngươi lấy cái số một đi.

Đường U U cất tiếng nói, Lâm Phong căn bản không còn kịp do dự, hắn trực tiếp giơ tay vớ lấy một chiếc chìa khóa nằm ở vị trí cao nhất nắm chặt vào trong tay, lập tức chạy nhanh ra khỏi hang đá Giao Long.