Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 588: Đi Mê thành




Sáng sớm, gió nhẹ ấm áp lướt qua, trên đường lớn bên ngoài Hoàng thành đế quốc Long Sơn hôm nay đặc biệt an tĩnh, rất ít người đi lại.

Bởi vì, lúc này bên ngoài Hoàng thành đế quốc Long Sơn, mọi người đã tới sớm, chen chúc tại một khu vực lớn.

Thậm chí có một vài người thực lực cường đại còn mang theo yêu thú của mình tới đây, còn có yêu thú có cánh có thể bay trên hư không.

Trừ những người này ra, ở bên ngoài Hoàng thành đế quốc Long Sơn, toàn bộ đều tràn ngập tro bụi, từng con tuấn mã đi trên đường lớn, đứng trên đầu tường thành cũng chỉ thấy tuấn mã cuồn cuộn cùng với loại tẩu thú khác.

Thực ra không chỉ hôm nay, trước mấy ngày cũng đã có cảnh tượng này rồi, bọn họ đều tập trung lên đường trước, tất cả đều tới một nơi duy nhất, Tuyết Vực Mê thành!

Đại hội Tuyết Vực, mười năm một lần, nếu bỏ qua thì đúng là một chuyện đáng tiếc trong đời.

Đương nhiên, những người lên đường này thì đều có thực lực không kém. Người thật sự nhỏ yếu mà đi Mê thành thì quá nguy hiểm, trong khoảng thời gian này, Mê thành thật sự hỗn loạn cực kỳ, ngư long hỗn tạp, loại người nào đều có. Nếu không có năng lực tự vệ thì không nên tham gia náo nhiệt.

Trừ đế quốc Long Sơn, bốn đại đế quốc khác trong Tuyết Vực cũng có cảnh tượng tương tự, vô số người bắt đầu di chuyển về Tuyết Vực Mê thành, một toàn thành rộng lớn mà thần bí.

Ở bên ngoài Thiên Long thành, tại trên võ đài chiến đấu ngày hôm qua đã có vô số yêu thú, những yêu thú này đều là yêu thú phi cầm cường đại, Hắc Phong Ưng, Lôi Ưng cùng với Sư Thứu dị chủng. Tất cả đều là huyền yêu, có thể bay lượn mấy vạn dặm trong một ngày.

Người đứng ở đây đều là thanh niên thiên tài được chọn lựa đại biểu cho đế quốc Long Sơn, rất nhiều người đều hơi có vẻ kích động.

Lên đường, bọn họ đã chờ đợi cảnh tượng này rất lâu rồi. Hôm nay bọn họ đã được đi Tuyết Vực Mê thành.

Đối với rất nhiều người trong bọn họ, đại hội Tuyết Vực chính là mục tiêu phấn đấu của bọn họ, hôm nay, mục tiêu đã trở thành hiện thực.

Ba mươi sáu tên thiên tài, giờ phút này chỉ có ba mươi lăm người, chỉ có một người vắng mặt, thái tử nước Tuyết Nguyệt, Đoàn Vô Đạo.

- Mọi người đã tới đông đủ rồi chứ!

Người dẫn đội lần này là Nhược Lam Sơn, cũng chính là người đến nước Thiên Phong cùng nước Tuyết Nguyệt, lão đã gặp qua những người này, thậm chí có một số là do chính lão lựa chọn ra. Lần này lão dẫn đội đúng là thích hợp nhất. Đương nhiên, người hỗ trợ bên ngoài cùng âm thầm cũng không ít. Lần đi Tuyết Vực này, tuy nói là tranh bá giữa thanh niên mười ba nước, nhưng thật sự là so đấu giữa bốn đại đế quốc.

Nhìn thực lực của những thanh niên ưu tú nhất này thì có thể phản ánh được thực lực của cả đế quốc.

- Trừ nước Tuyết Nguyệt hình như có một người không tới, những người khác đều không có vấn đề.

Lúc này, một giọng nói bất thiện vang lên, kẻ nói chuyện là ngươi nước Thiên Phong.

Lần trước, Phong Trần, hoàng tử nước Thiên Phong dẫn Thiên Phong Thất Sứ đi Tuyết Nguyệt, lại chết sạch trong tay Tuyết Nguyệt. Điều này làm cho hai nước xảy ra mâu thuẫn không cách nào hòa giải. Dù nước Thiên Phong cùng nước Tuyết Nguyệt đều là nước phụ thuộc đế quốc Long Sơn, nhưng quan hệ giữa hai bên thì tự trong lòng mỗi bên đều hiểu rõ. Nếu gặp nhau trên võ đài đại hội Tuyết Vực thì chắc chắn sẽ muốn lấy mạng đối phương, tuyệt không hạ thủ lưu tình.

Người nước Tuyết Nguyệt nghe giọng điệu lạnh ngắt kia thì đều híp mắt, nguyên kế hoạch thì nước Thiên Phong cùng nước Tuyết Nguyệt sẽ có mười người tham gia, nhưng vì nhân số không đủ, trong chiến đấu hôm qua được bổ sung năm người của đế quốc Long Sơn. Nhưng nếu nói vắng mặt thì cũng chỉ có Đoàn Vô Đạo rồi, hắn là một người được xếp trong danh sách, không có người nào được bù vào mà hắn lại không tới.

Đoàn Vô Đạo hẳn là trực tiếp tới Tuyết Vực Mê thành.

- Đúng, cái tên Đoàn Vô Đạo của nước Tuyết Nguyệt này thật là trong mắt không người, tất cả mọi người đều đến, duy chỉ có hắn là lại muốn chơi trội, thiên tài nước Tuyết Nguyệt thật là lớn lối.

Lại một giọng nói lạnh lùng vang lên, có chút chói tai. Người bên phái nước Tuyết Nguyệt, hai tên nam tử áo đen liếc nhìn người mới nói chuyện một cái:

- Lời này, nếu ngươi có gan thì chờ tới khi thái tử có mặt rồi hãy nói. Không nói thì nước Thiên Phong ngươi chính là kẻ chết nhát.

Tên nước Thiên Phong kia trợn mắt hừ lạnh một tiếng, danh tiếng Đoàn Vô Đạo nước Tuyết Nguyệt, hắn đã nghe nói qua. Nghe nói thái tử Đoàn Vô Đạo nước Tuyết Nguyệt, người cũng như tên, tàn nhẫn vô đạo, ai dám chọc hắn thì hắn liền giết kẻ đó, người nghịch hắn thì chết, vô cùng lớn lối.

Nếu hắn thật sự nói ngay trước mặt Đoàn Vô Đạo, thật sự hắn không có lá gan này.

- Được rồi, không cần cãi cọ những thứ này rồi, các ngươi nên đặt lực chú ý lên đại hội Tuyết Vực, đối với các ngươi mà nói, đây chính là kỳ ngộ lớn lao, bỏ lỡ thì thật sự đáng tiếc.

Nhược Lam Sơn nhìn mọi người, chậm rãi nói:

- Các ngươi đã khó khăn lắm mới có tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực, nên tranh thủ cho tốt, làm cho các ngươi có thể cảm giác được thực lực bay vọt sau khi đại hội Tuyết Vực. Đó mới là vấn đề các ngươi nên suy nghĩ.

Nghe được lời này, mọi người đều trầm mặc, ánh mắt lóe lên, lộ ra vẻ mong đợi. đại hội Tuyết Vực thật sự là kỳ ngộ lớn lao.

- Chuẩn bị xong rồi chứ!

Nhược Lam Sơn nhìn về mọi người hỏi, tất cả đều gật đầu, bọn họ đã chờ ngày này lâu rồi, rốt cục có thể lên đường.

Xung quanh những thanh niên thiên tài này cũng có không ít người, bọn họ là ngươi của các thế lực lớn, tỷ như Đường gia đệ nhất thế gia Thiên Long Thành, tông môn cường đại Tinh Mộng các, còn có không ít thế lực khác, thậm chí còn có một phương nước Thiên Phong cũng có không ít người chuẩn bị đi theo. Ung thái sư nước Thiên Phong cùng cường giả Vạn Tượng Tông cũng mang theo người của mình đi Tuyết Vực Mê thành.

Nhưng bọn họ chỉ là đi với tư cách người xem, chỉ có ba mươi sáu thanh niên kia mới là nhân vật chính của chuyến này. Trong bọn họ sẽ có một vài người sẽ phát ra quang mang của mình trong Mê thành.

Hơn nữa, mọi người đều biết, người đi Mê thành lần này tuyệt đối không chỉ có bọn họ.

Tòa Mê thành đứng ngạo nghễ trong khu vực mười ba nước này đã trở thành trung tâm chú mục của mọi người, được vạn chúng chú ý.

- Chuẩn bị xong rồi thì chúng ta liền lên đường. Những yêu thún này, hai người một con, tùy ý chọn đi!

Nhược Lam Sơn nói với mọi người, ba mươi lăm người nhanh chóng lên yêu thú, hai người một con.

- Tiểu Nhã, chúng ta cũng lên đi!

Lâm Phong cùng Tiểu Nhã bước lên một con Hắc Phong Ưng.

Vân Phi Dương nhìn xung quanh một cái, ánh mắt liền rơi vào người Quân Mạc Tích. Sau khi Quân Mạc Tích bước lên một con yêu thú thì không có ai đi theo hắn, danh tiếng như hắn nhất định phi thường tĩnh mịch a.

Cười cười, Vân Phi Dương đi tới, bước lên con yêu thú cùng với Quân Mạc Tích.

Trừ Quân Mạc Tích ra, một con yêu thú được người ta chú ý nhất chí là một con Lôi Ưng, trên lưng nó là hai tuyệt đại giai nhân, ca hai đều có vẻ đẹp khuynh thành, nhưng khi chất thì không giống nhau.

Đường U U cùng Thanh Mộng Tâm cùng ngồi chung một con yêu thú.

Lâm Phong liếc nhìn mọi người một cái, Vu Thanh thì không cưỡi loại yêu thú này, mà cưỡi Cùng Kỳ, một mình cưỡi một yêu thú.

Làm cho Lâm Phong kinh ngạc là tên Địch Long này, hắn bước lên một con yêu thú bên cạnh Lâm Phong, một mình một con. Bởi vì yêu thú này không phải là do được cung cấp nên cũng giống như Vu Thanh.

Ánh mắt Địch Long lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái, hiển nhiên hắn còn canh cánh chuyện ngày hôm qua. Hơn nữa, sau khi trở về phục dụng chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch xong thì tu vi hắn đã tăng lên một bước, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng sáu đã cực kỳ vững chắc, cơ hồ sắp đạt đỉnh phong rồi. Lần đại hội Tuyết Vực này, hắn nhất định đẩy tu vi lên Huyền Vũ cảnh tầng bảy, bước vào Huyền Vũ cảnh cao cấp, không ngừng hướng lên Thiên Vũ cảnh.

Lâm Phong cũng nhìn Địch Long một cái, sắc mặt lạnh lùng, thầm nghĩ:

- Tốt nhất là đừng chọc tới ta!

Lâm Phong đương nhiên phát hiện tu vi Địch Long đã tinh tiến, không chỉ có Địch Long, những người từ Thiên Hành Cung trở về rồi phục dụng Quỳnh Tương Ngọc Dịch đều có khí tức trở nên cường đại mấy phần. Nhưng đột phá thì chỉ có một người, đó là Vân Phi Dương. Dù loại bảo vật như Quỳnh Tương Ngọc Dịch nhưng muốn đột phá tu vi cũng không phải dễ gì. Rất nhiều người chỉ cách một đường, nhưng chỉ có tâm cảnh vừa phá thì mới thuận thế mà đột phá tu vi.

Nhược Lam Sơn thấy mọi người đều bước lên rồi thì hắn cũng bước lên lưng một con Hắc Phong Ưng, sau đó lão phất tay nói:

- Lên đường!

Vừa nói xong, tất cả yêu thú đều đồng loạt bay lên không, người đi Tuyết Vực Mê thành cũng đi theo. Một lát sau, khắp bầu trời đều là bóng dáng yêu thú mênh mông vô bờ, che khuất cả bầu trời, khí tức vô cùng cường đại.

Ngẩng đầu nhìn lên, mọi người nhìn những yêu thú kia, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ.

Lên đường! Đi Tuyết Vực Mê thành!