Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 568: Ma Kiếm Cắn Trả




Mắt sinh ma đồng, lưng mang ba thanh ma kiếm màu đen, ma vân quay cuồng đầy trời, dường như cả bầu trời cũng muốn sụp đổ, một màn này quá mức kinh người.

Con ngươi của Lâm Phong càng ngày càng giống ma, tràn ngập giét chóc, khát máu, cuồng bạo, lạnh thấu xương, làm người ta không dám nhìn thẳng. Thậm chí mái tóc dài của hắn cũng bay múa cuồng loạn, gào thét trong không gian.

Kiếm! Làm người hóa ma!

- Ba thanh kiếm kia có ma đạo chi ý, thật là ma kiếm. Kiếm đang ảnh hưởng tới hắn, làm cho hắn thành ma.

Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Phong, trong lòng mọi người đều run rẩy. Nhất định là như thế, Lâm Phong căn bản đã bị thoát lực, không cách nào tái chiến. Vậy mà giờ khắc này hắn lại tràn đấy khí tức ma đạo. Lực lượng này không phải là của Lâm Phong, là lực lượng của kiếm, đã siêu thoát phạm vi huyền khí, thậm chí có thể siêu thoát khỏi cấp bậc Thiên binh. Trên huyền khí là thiên khí, vũ khí của trời cũng có thể coi là Thiên binh.

Ma kiếm này đã có tính mạng, ý chí của mình, không vì người sử dụng, thậm chí còn ảnh người tới người. So với huyền khí thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.

Loại ma binh này quá mức kinh khủng rồi, dù Lâm Phong có thể điều khiển nhưng cũng không nhất đinh là chuyện tốt, nói không chừng sẽ bị ma kiếm khống chế, biến thành kiếm nô.

Dĩ nhiên, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất làm cho Lâm Phong không dám sử dụng ma kiếm này. Không có thực lực điều khiển ma kiếm, hắn không dám dùng. Ma kiếm vừa ra thì hắn liền cảm giác được ma kiếm đang ăn mòn ý chí của hắn, muốn chiếm lấy chủ đạo, khống chế lại hắn.

Ý chí của ma kiếm thật là đáng sợ.

Giống như lúc này, trong mắt Lâm Phong chỉ có sát phạt khủng bố.

- Các ngươi muốn ta chết?

Lâm Phong phun ra một câu, giọng nói rét lạnh hơn nhiều so với lúc hắn bình thường, yêu dị đáng sợ, làm mấy người này đều run lẩy bẩy.

Muốn Lâm Phong chết?

Hiện tại, bọn họ có thể giết được Lâm Phong sao?

- Tất cả đều chết đi!

Một tiếng gầm vang lên, ma kiếm cuồn cuộn mà động, ma vân trên cao cũng quay cuồng, cực kỳ cuồng bạo.

Ma kiếm chém xuống, trong thiên địa xuất hiện một vệt kiếm từ trên hư không chém xuống. Mấy tên đứng ở trước mặt Lâm Phong không xa, sắc mặt trắng bệch, lộ vẻ tuyệt vọng, lực lượng trên người phóng ra, muốn chống lại ma kiếm.

Nhưng toàn bộ lực lượng chỉ có thể ngăn cản ma kiếm ngừng lại trong chốc lát, ngay sau đó, ánh sáng của kiếm theo nhau mà xuống, chém ngang thân thể bọn chúng. Trong nháy mắt đã biến chúng hóa thành hư vô, biến mất khỏi thiên địa.

Ma kiếm này quá mức kinh người, quá mức đáng sợ, căn bản bọn họ không thể ngăn cản.

- Trốn…

Mấy người còn lại hơi thanh thanh tỉnh lại, thân hình bắt đầu lóe lên. Trốn! Hiện tại chỉ có chạy trốn, bọn họ không còn suy nghĩ giết Lâm Phong nữa, Lâm Phong có ma kiếm trong tay thì người đã hóa ma, ai có thể giết nổi hắn.

Lâm Phong vẫn lạnh nhạt, tâm thần vừa động, đầu hơi cúi xuống, nhất thời, ba thanh ma kiếm đồng thời rời vỏ, gào thét mà đi.

Ba vệt ma kiếm quay cuồng trong không gian, theo ba phương hướng mà lao đi.

- Ùng ùng…

Nơi ma kiếm đi qua, thiên địa đảo loạn, kịch liệt chấn động, dường như muốn tan biến dưới ma kiếm.

Từng tiếng la hét thảm thiết vang lên, ba thanh ma kiếm giết tới thì toàn bộ đều chết hết, ba người chạy trốn ba hướng, không có kẻ nào thoát chết, đã có mười mấy người bị giết.

Ánh sáng ma đạo lượn lờ quanh thân Lâm Phong, ba vừa thanh kiếm trờ vể thì có hai thanh gào thét, đuổi giết về hai phương hướng khác. Còn Lâm Phong thì đuổi theo một hướng khác, là hướng mấy người chạy trốn. Sát phạt tràn ngập trong ánh mắt làm người ta giật mình, không dám nhìn thẳng.

Giờ phút này, trong mắt, trong lòng Lâm Phong chỉ có sát phạt.

Trảm thiên diệt địa, sát phạt mọi thứ, hủy diệt địch nhân, một người cũng đừng mơ trốn thoát.

- Ah…

Tiếng gào thét sợ hãi vang lên, kiếm chưa tới, thì tâm thần ý chí đã bị dọa khiếp rồi, kẻ này tru lên thống khổ, tử vong sắp phủ xuống thì rất đáng sợ.

Hai thanh ma kiếm cắn nuốt hai bóng người chạy trốn kia, Lâm Phong truy kích một người cuối cùng.

Vì bảo vệ bí mật ma kiếm, bọn chúng nhất định phải chết, không thể sống. Nhất định phải giết sạch!

Một tên còn sót lại này đã kịch liệt run rẩy, trong ánh mắt chỉ có sợ hãi, đã chết, toàn bộ đều đã chết. Mà tên ma thần đáng sợ kia đang đuổi giết chính hắn.

Hắn bắt đầu hối hận, tại sao lại chạy tới đuổi giết Lâm Phong. Hiện tại, hắn sắp phải bồi thêm tính mạng mình, thật là không đáng giá.

Nhưng mà, vô luận hắn hối hận thế nào, ánh sáng tử thần vẫn khóa chặt lấy hắn, đôi mắt vô tình tràn ngập sát lục vẫn tập trung vào hắn. Lâm Phong đi tới sau lưng hắn, một kiếm hủy diệt chém ra.

- A, không nên…

Kiếm còn chưa tới, người kêu thảm thiết, giọng nói lộ ra thống khổ cùng sợ hãi mãnh liệt.

Rốt cục, kiếm quang ma đạo phủ xuống người hắn, một kiếm giết hắn.

Chết! Đến đây, những người đuổi giết Lâm Phong đều chết hết. Toàn bộ đều chết dưới ma kiếm. Chỉ trong chốc lát thì đều tử vong, một người cũng không còn.

Uy lực của ma kiếm, quá mức kinh người.

Ngày xưa, mà kiếm này có thể chém lui Thiên yêu, huống chi là mấy tên Huyền Vũ cảnh tầng sáu, ba thanh ma kiếm đã đủ rồi.

Lâm Phong dựng đứng trên hư không, ba thanh ma kiếm trong tay, ánh mắt hắn không ngừng lóe lên, ánh sáng ma đạo cực mạnh.

- Phù…

Thân hình Lâm Phong không ngừng lóe lên, thu lấy trữ vật giới chỉ của những kẻ bị giết. Những người này đều là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, trên người chắc có không ít của cải, tại sao có thể bỏ qua được.

Sau khi làm xong hết thảy, thân hình Lâm Phong đột nhiên run rẩy.

Kiếm còn muốn giết chóc, muốn mang Lâm Phong đi uống máu, đi giết chóc.

Thần sắc Lâm Phong lộ vẻ giãy dụa. Không được, nhất định phải thu ma kiếm lại, nếu không thì hắn sẽ chân chính biến thành ma, bị ma kiếm khống chế.

- Về vỏ!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, tâm thần hồn phách ép ma kiếm vào vỏ, nhưng ba thanh ma kiếm kia điên cuồng đối kháng lại tinh thần ý chí của Lâm Phong, không chịu trở về vỏ. Thậm chí nó còn ăn mòn tinh thần ý chí của Lâm Phong, muốn khống chế hồn phách Lâm Phong.

Ma đạo chi ý trong mắt Lâm Phong vẫn rất mãnh liệt, toàn bộ là giết chóc khát máu, thỉnh thoảng mới có chút thanh minh.

Cắn chặt môi, khóe miệng Lâm Phong rướm máu, lực lượng hồn phách kinh khủng đều cuồn cuộn mà ra, bao phủ lấy ba thanh ma kiếm, dù cả người hư thoát nhưng ý chí của hắn vẫn mãnh liệt.

Ma kiếm không ngừng run rẩy, ánh sáng ma đạo bao phủ lấy thân hình Lâm Phong, xâm nhập vào trong người Lâm Phong, ăn mòn Lâm Phong.

Trong khi giết chóc, nó muốn Lâm Phong giết chóc, muốn Lâm Phong bị lây dính ma đạo chi ý.

Nhưng khi giết chóc ngừng lại, nó lại không yên tĩnh về vỏ, muốn Lâm Phong đọa lạc thành ma, cầm lấy nó để giết chóc mọi thứ.

Thân thể Lâm Phong không ngừng run rẩy, hắn gầm lên một tiếng:

- Đi!

Lời vừa ra, nhất thời, ý chí của hắn kéo lấy ma kiếm bay đi, một tiếng bõm vang lên, Lâm Phong rơi vào trong hồ.

Hồ nước mát lạnh làm cho Lâm Phong thanh tĩnh hơn, hắn tuyệt đối không thể thần phục ma kiếm.

Lâm Phong hắn là chủ, ma kiếm chỉ là phụ, thần binh lợi khí là để sử dụng, há có thể chiếm lấy người, ăn mòn ý chí người.

Dù cả người thoát lực, nhưng chỉ cần còn có lực lượng hồn phách, còn có tinh thần ý chí thì Lâm Phong sẽ không thần phục ma kiếm, ma kiếm có mạnh hơn nữa cũng phải đối kháng.

Dưới đáy hồ, Lâm Phong ngồi tại đó, từng dòng nước cuộn trào chấn động.

Hai tay Lâm Phong mãnh liệt rung động, cắm ma kiếm vào sau lưng mình, một vòi máu tươi lan tràn trong nước, ma kiếm không chịu yên lặng, không chịu nhập vào trong thân hắn, vậy hắn liền đâm vào thân hắn, làm hắn nhuộm máu.

- Ý chí ma kiếm hình như đã mạnh hơn trước.

Lâm Phong lạnh lùng bình tĩnh, dường như có điều hiểu ra. Trước kia, ma kiếm bị phong ấn tại Cửu Kiếm Phong, sau khi phá vỡ phong ấn, nó trốn vào trong thân thể mình, ma kiếm muốn mượn thân thể mình mà tu dưỡng, khôi phục ma đạo chi ý, khôi phục ý chí hủy diệt này. Thực ra cũng có thể nói là nó mượn thân thể hắn mà dưỡng thương.

Hôm nay, ý chí của ma kiếm đã khôi phục được một chút, muốn đổi khách thành chủ, ăn mòn ý chí của hắn mà trở thành chủ đạo.

Lâm Phong sao có thể đồng ý.

- Trở về!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, ma kiếm cắm sau lưng hắn, máu tươi không ngừng chảy ra, đau đớn như khoan tìm này đúng là khắc cốt minh tâm.

Ma kiếm bất khuất, hắn cũng bất khuất, nếu muốn chết thì cùng chết.

Giờ khắc này, ý chí của Lâm Phong không thể bại, nếu hắn bại thì ma kiếm làm chủ, hắn làm kiếm nô!