Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 511: Một Quyền Đuổi Giết




Ánh mắt Đệ Nhị Sứ cũng ngưng lại, Lâm Phong không chỉ có phiên, mà lại sử dụng đồng thời cả phiên và kiếm, điều này yêu cầu năng lực khống chế linh hồn phải cực mạnh.

“Đây mới gọi là thiên phú.” Nhược Lam Sơn nhìn Lâm Phong, thầm nghĩ trong lòng, rất nhiều người tu luyện võ kỹ thần thông, có vài người tu luyện một loại võ kỹ cũng khó nắm trong tay, người có thiên phú tốt một chút lại có thể tu luyện vài loại võ kỹ, và không ngừng thay đổi tu luyện võ kỹ cường đại hơn, mỗi một loại đều nắm chắc trong tay.

Lâm Phong chính là loại thiên tài này, tu luyện bất cứ cái gì đều vô cùng lợi hại.

Cước bộ của Lâm Phong không dừng chút nào bay thẳng đến Đệ Nhị Sứ, lăng lệ sát phạt vẫn mãnh liệt như trước, một kiếm chém giết hướng tới Đệ Nhị Sứ.

- Diệt!

Đệ Nhị Sứ hai tay run lên, lôi điện cuồng bá cuồn cuộn phóng ra, muốn phá tan kiếm khí của Lâm Phong, nhưng thân thể của Lâm Phong lại càng ngày càng tiến đến gần.

Đệ Nhị Sứ đồng tử co rút lại, đây là lần đầu tiên hắn thấy có người dám cận chiến với người có Lôi Điện Vũ hồn như hắn.

Lôi Điện Vũ hồn lực hủy diệt hùng mạnh, nếu ngươi đến sát lôi điện, bị lôi điện bao phủ toàn thân, ngay lập tức mất mạng, cực ít người có thể cận chiến chiến đấu với kẻ có được Lôi Điện Vũ hồn, Lâm Phong là một ngoại lệ.

Ầm!

Ầm!

Ầm ầm!

Hai tay Đệ Nhị Sứ run mạnh, từng tiếng sấm rền không ngừng vang lên, lôi điện vô cùng vô tận điên cuồng đánh tới Lâm Phong, muốn hủy diệt Lâm Phong.

- Hô...

Tay trái của Lâm Phong vung lên, lập tức thái dương phiên phiêu động, cuốn lôi điện vào trong nó, ngọn lửa xen với lôi điện, phát ra tiếng sét đánh, trung hòa hết lôi điện.

Lôi sinh lửa, lửa kị lôi, nhưng thái dương chi hỏa của Lâm Phong, lại dám luyện hóa cả lôi điện, hơn nữa hồn phiên kia cực kỳ mạnh mẽ chắc chắn, dù cho lôi điện oanh kích cũng không có chút phản ứng.

Lâm Phong tiến tới, khoảng cách với Đệ Nhị Sứ càng ngày càng gần.

- Lâm Phong, hắn đánh cận chiến với Đệ Nhị Sứ?

Ánh mắt mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong lại tìm cách tiếp cận Đệ Nhị Sứ, chẳng lẽ Lâm Phong không sợ hãi lôi điện của Đệ Nhị Sứ sao?

Đệ Nhị Sứ đem lực lượng lôi điện dung nhập vào trong đòn tấn công, một quyền tùy ý cũng tuyệt đối cực kỳ cường đại, tràn ngập tính hủy diệt.

Đệ Nhị Sứ cười lạnh, Lâm Phong muốn cận chiến, hắn có gì phải sợ, chiến thì chiến.

- Tử Cực Diệu Thiên Lôi!

Đệ Nhị Sứ ánh mắt chăm chú, lôi điện vô cùng vô tận điên cuồng hội tụ, ầm vang không dứt, một luồng thiên lôi màu tím lóa mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ thân thể Đệ Nhị Sứ, lúc này cả người Đệ Nhị Sứ đắm chìm vào trong lôi điện, dường như trở thành hóa thân của lôi điện.

Phong Trần đứng ở đằng xa nhìn thấy Tử Lôi chói mắt, cười lạnh trong lòng, Lâm Phong muốn cận chiến, hắn thật sự muốn xem Lâm Phong sẽ phá Tử Cực Diệu Thiên Lôi của Đệ Nhị Sứ như thế nào.

Lúc này Đệ Nhị Sứ thậm chí không tiếp tục sử dụng công kích đuổi giết Lâm Phong nữa, mà đứng tại chỗ đợi Lâm Phong, đợi Lâm Phong đến gần.

Đồng tử Lâm Phong càng ngày càng tối đen, cực kỳ đáng sợ, cực kỳ âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đệ Nhị Sứ.

Nếu Đệ Nhị Sứ không tiếp tục công kích mà muốn chờ hắn đến vậy thì Lâm Phong dứt khoát thu phiên lại, trong tay chỉ còn lại có một thanh kiếm, chân nguyên chi kiếm, sát phạt chi kiếm.

Hai tay hợp lại, kiếm khí của Lâm Phong phun ra nuốt vào vô cùng vô tận sát phạt, cảnh giới của đối phương cao hơn hắn rất nhiều, lôi điện màu tím cũng hùng mạnh, nếu không có cổ sát phạt ý chí này, kiếm của hắn sớm đã bị phá tan, không còn tồn tại đến bây giờ.

- Trảm!

Một âm thanh khô khốc từ trong miệng của Lâm Phong thoát ra, ánh sáng hắc ám rung động lòng người, từ trên trời giáng xuống, chém về phía Đệ Nhị Sứ.

Đệ Nhị Sứ ngẩng đầu, nhìn kiếm đang từ không trung chém xuống, ánh mắt lạnh lùng.

Hai tay hợp lại, sau đó giơ lên đối diện với kiếm của Lâm Phong, trong khoảnh khắc ánh sáng lôi điện màu tím vô cùng vô tận từ trong thân thể theo song chưởng, giờ phút này song chưởng của hắn không còn là máu thịt nữa mà là do lôi điện biến thành.

Ầm!

Một tiếng nổ nặng nề vang lên, kiếm chém xuống, chém lên song chưởng lôi điện của đối phương, sát phạt chi kiếm, bị cắm vào đó, bị lôi điện quấn chặt lấy.

- Sát!

Lâm Phong quát giận một tiếng, khí thế sát phạt vô cùng bá đạo lại lần nữa hung mãnh lao ra, chân nguyên điên cuồng càn quét, càng ngày càng mãnh liệt, kiếm khí xé rách không gian, cực kỳ cuồng bạo.

- Ngươi không có cơ hội.

Giọng nói băng hàn từ trong miệng của Đệ Nhị Sứ thoát ra, tử quang từ trong thân thể lại điên cuồng dồn vào hai tay, Tử Cực Diệu Thiên Lôi, toàn bộ đều hối tụ vào song chưởng của hắn, thậm chí thiên lôi đáng sợ còn không ngừng lan tràn ra, dọc theo sát phạt chi kiếm của Lâm Phong, hướng thẳng tới thân thể của Lâm Phong, nhanh, nhanh vô cùng.

- Lâm Phong nguy rồi.

Ánh mắt của đa số mọi người sững lại, giờ phút này toàn bộ chân nguyên và sát phạt kiếm đạo ý chí của Lâm Phong đều dồn trên thân kiếm, nhưng kiếm vẫn không đột không phá được phòng ngự của Tử Cực Diệu Thiên Lôi, thậm chí Thiên Lôi còn phản công lại Lâm Phong, Lâm Phong nếu bị Thiên Lôi đánh trúng, chỉ sợ lập tức sẽ bị thương nặng.

Nhưng sắc mặt Lâm Phong không chút thay đổi, dù nhìn thấy Thiên Lôi màu tím đang không ngừng theo thân của sát phạt chi kiếm lan tràn đến gần tay của hắn nhưng vẫn không buông kiếm.

- Lâm Phong, hắn tự tìm chết sao?

Rất nhiều người khó hiểu, lúc này Lâm Phong vẫn không trốn, chẳng lẽ muốn bị lôi điện đuổi giết sao.

Bọn họ hiển nhiên không chú ý rằng, lúc này trên người của Lâm Phong, một cỗ lực lượng đáng sợ đang lưu động cuồn cuộn tràn tới tất cả xương cốt của hắn, cũng lan tràn tới tay phải của hắn.

- Xuy, xuy…

Ống tay áo trên cánh tay phải của Lâm Phong trực tiếp bị xé rách, lộ ra da thịt trần trụi, làm cho người ta giật mình không thôi.

Xong rồi, Lâm Phong chết chắc rồi, lực lượng hủy diệt màu tím đã xé rách ống tay áo của hắn, hắn lại vẫn nắm chặt kiếm.

Trong đôi mắt Đệ Nhị Sứ cũng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, đây là chính Lâm Phong muốn tự mình tìm chết, lôi điện kia chỉ cần trong nháy mắt thời gian nữa là có thể đánh tới người của Lâm Phong, một khi đã bị Tử Cực Diệu Thiên Lôi oanh kích, Lâm Phong không chết cũng trọng thương.

Nhưng đế quốc Long Sơn, Nhược Lam Sơn, ánh mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm vào cánh tay của Lâm Phong, chỉ thấy lúc này trên cánh tay của Lâm Phong, có một cỗ khí lưu đang lưu động, mơ hồ có ánh sáng hắc ám lóe lên, dường như có một cỗ lực lượng đáng sợ đang lưu chuyển trong đó, chẳng qua là bị che dấu bởi lôi điện hủy diệt cùng với kiếm khí mà thôi.

Rốt cục, lôi điện bao phủ hết kiếm, ngay tại khi mọi người đều nghĩ rằng Lâm Phong bị lôi điện đánh trúng, bọn họ chợt phát hiện cánh tay Lâm Phong buông lỏng ra, từng sợi lôi điện rất nhỏ dính vào cánh tay của Lâm Phong, lại tựa hồ như không làm ảnh hưởng gì tới Lâm Phong, không mảy may lay động được Lâm Phong.

Mà thân thể của Lâm Phong ngay tại lúc này cũng động rồi, như một cơn gió, ngay lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, lao về phía trước một thước, một thước này tuy ngắn nhưng vừa đủ để hắn tiếp xúc với Đệ Nhị Sứ.

Đệ Nhị Sứ đồng tử co rút lại, tốc độ của Lâm Phong thật nhanh, thế mà lại muốn phát động phản công hắn.

- Lôi điện.

Lôi điện đáng sợ ngay lập tức quay ngược lại, bao phủ trên người hắn, nhưng quyền của Lâm Phong vẫn đánh ra ngoài, xuyên thấu qua lôi điện dày đặc, lôi điện đáng sợ cào xát ở trên tay, nhưng Lâm Phong không có phản ứng gì, khiến cho Lâm Phong dừng lại một chút cũng không được.

- Tam Thiên Phật Ma lực, trấn áp tất cả.

- Ầm!

Nắm đấm của Lâm Phong đánh vào đầu của Đệ Nhị Sứ, không cần nói thêm gì nữa, đầu của Đệ Nhị Sứ dưới một quyền Tam Thiên Phật Ma lực, lập tức bị nổ tung, biến mất không còn gì nữa.

Lôi điện mà tím vẫn nghịch lưu, vẫn quấn quanh thân thể của Đệ Nhị Sứ, nhưng trong tử quang bây giờ còn có thêm từng sợi máu tươi phun ra.

Đôi mắt của mọi người cứng đờ ra, trong lòng run rẩy không ngừng.

Đã chết?

Kết quả sau cùng không phải Lâm Phong bị lôi điện tiêu diệt, mà là Đệ Nhị Sứ bị Lâm Phong dùng một quyền đánh vỡ đầu mà chết!

Cảnh tượng chấn động như thế làm cho bọn họ nhất thời không thể kịp phản ứng, rất ảo, không thể tin nổi, dưới nguy cơ như thế mà Lâm Phong có thể phản kích từ trong tuyệt địa, hơn nữa dường như Lâm Phong vốn đã chuẩn bị kỹ càng một đòn phản kích này, dẫn khủng bố hủy diệt lôi điện của nhị sự giả cuốn theo sát phạt chi kiếm, sau đó mới tung ra một quyền trí mạng.

Một quyền này, thật đáng sợ, bỏ qua lôi điện, xuyên thấu lôi điện, một quyền đánh chết.

- Thật là mạnh quá.

Mọi người đều phải hít vào một luồng khí lạnh, đây mới là một kích trí mạng của Lâm Phong, một kiếm toàn lực kia, chỉ là che dấu, Lâm Phong cận chiến chính là dựa vào một quyền đáng sợ này.

Người của nước Thiên Phong cả đám sắc mặt cứng ngắc, nhìn chằm chằm xác chết không đầu kia, dường như vẫn còn động đậy.

Chết rồi, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng sáu Đệ Nhị Sứ, cũng bị Lâm Phong đánh chết, Lâm Phong, cực mạnh.

Về phần Nhược Lam Sơn, thì lại lộ ra một nụ cười thản nhiên, kẻ này che dấu thật nhiều thủ đoạn, tất cả đều cực kỳ lợi hại, hùng mạnh!