Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 306: Thực Lực Của Đế Quốc




Nhìn thi thể ở dưới, một đám người thổn thức. Lúc đi ngang qua bên cạnh Lâm Phong chẳng biết vì sao cường giả trong quan tài gỗ kia lại đột nhiên sử dụng xiềng xích đối phó Lâm Phong. Nhưng mà Lâm Phong không có bị xiềng xích khóa lại, cuối cùng còn làm hại tới chính tính mạng của mình. Người nọ trước khi chết nhất định sẽ cực kỳ hối hận, đang yên đang lành tự nhiên trêu chọc phải Lâm Phong, để rồi mất đi tính mạng.

Ngoài ra, nhìn uy lực một kiếm vừa rồi, Lâm Phong dường như đã mạnh hơn thời gian trước rất nhiều, đạt tới cảnh giới Linh Vũ cảnh tầng chín rồi, tiến bộ vô cùng thần tốc.

- Thiên phú của hắn không phải là khủng bố bình thường.

Đám người âm thầm nói, Lâm Phong đáng sợ, mấy ngày đã tăng lên một cảnh giới rồi. Hơn nữa, ngày ấy Lâm Phong chỉ có tu vi Linh Vũ cảnh tầng tám, dĩ nhiên đã giết được cường giả Huyền Vũ cảnh rồi. Hiện tại, Lâm Phong giết Huyền Vũ cảnh tầng một, hoàn toàn không phải nói chơi.

Nhưng mà cùng lúc đó, từng đạo sát ý lạnh như băng buông xuống trên người Lâm Phong làm cho trong lòng Lâm Phong lạnh như băng. Lúc này hắn bạo lộ ra ngoài, không biết có bao nhiêu người muốn giết hắn đây.

Về phần mười hai cỗ quan tài kia vẫn yên lặng đáp xuống trên cát vàng. Loại yên tĩnh này làm cho người ta cảm giác được áp lực, còn có sợ hãi. Vật không biết, dễ dàng làm cho lòng người sinh ra e ngại. Hơn nữa, người vừa bị Lâm Phong giết cũng rất là khủng bố. Toàn thân hắn quấn lấy xiềng xích màu đen, dường như là yêu ma, cực kỳ tà ác.

Lúc này, có thật nhiều bóng người giẫm chân tiến lên, lập tức đi tới đối diện quan tài. Một đám người sắc mặt lạnh lùng, trong đám người có một người chính là chủ nhân Mộng các, mỹ phụ xinh đẹp đã đại chiến một hồi với Hỏa lão cùng Mộng Tình. Nhưng mà lúc này nàng đứng ở phía sau một nam tử trung niên, đối phương địa vị hiển nhiên cao hơn nàng.

- Thập Tam Quỷ Sát, các ngươi tại sao chạy tới thành cổ Thiên Lạc này. Đây chính là thuộc về nước Tuyết Nguyệt, không phải chỗ các ngươi nên tới.

Người nam tử trung niên cầm đầu nhìn mười hai cỗ quan tài lạnh lùng nói ra, nói thẳng thân phận của đối phương, Thập Tam Quỷ Sát!

Nhưng mà rất nhiều người đều lộ ra thần sắc khó hiểu. Bọn họ cũng không có nghe nói qua cái tên Thập Tam Quỷ Sát.

Hưu, hưu, hưu…

Từng tiếng huýt gió vang lên trong không gian. Mười hai nắp quan tài bật ra, vọt thẳng tới người đang nói chuyện, tốc độ cực nhanh.

Nhưng mà nam tử nói chuyện kia cũng không động đậy chút nào. Đôi mắt hắn cực kỳ bình tĩnh, người phía sau hắn lóe lên, chưởng ấn rung động, từng tiếng nổ lớn ầm ầm không ngừng truyền ra, mười hai nắp quan tài toàn bộ nổ tan.

Mà ở trên mười hai quan tài kia, từng đôi bàn tay tái nhợt xuất hiện. Cảnh tượng cực kỳ âm trầm, một cỗ âm khí lập tức bao phủ lấy toàn trường.

- Giả thần giả quỷ!

Nam tử trung niên quát lạnh một tiếng, chân đạp mạnh xuống nền đất. Nguyên lực cuồng bạo lập tức truyền vào trong lòng đất làm cho cát vàng nổi lên cuồn cuộn, trực tiếp bắn thẳng về phía quan tài.

Một tiếng nổ vang lên, mười hai cỗ quan tài đều nổ. Cùng lúc này, mười hai đạo bóng người xuất hiện giữa không trung. Trên người bọn họ toàn bộ đều là xiềng xích màu đen, giống như những xúc tua vô tận, chống đỡ mặt đất, đồng thời vung lên không trung, phát ra những tiếng chạm vang.

Hơn nữa mười hai người này còn có một điểm giống nhau, gầy như que củi, hệt như thây khô vậy, phi thường khủng bố.

Một màn này đánh sâu vào thị giác, làm cho những người tâm chí không đủ kiên nghị trong nháy mắt trở nên sợ hãi, tâm tư đoạt bảo đã không còn sót lại chút gì. Đám người kia thật đáng sợ, chỉ liếc mắt nhìn đã làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi. Nhưng mà như trước vẫn có thật nhiều ánh mắt lóe lên, trong lòng sinh ra ý chờ mong. Chỉ cần có một tia cơ hội thì không thể buông tha. Đương nhiên, làm việc gì cũng phải cẩn thận.

Nhưng mà lúc này, nam tử trung niên Mộng các lạnh lùng quét mắt nhìn qua mọi người một cái, khóe miệng lộ ra thần sắc trào phúng, lạnh lùng nói:

- Những người khác toàn bộ cút đi. Người của Thiên Sát tông, các ngươi không thể trêu vào được đâu.

- Thiên Sát tông?

Có người nghi hoặc, bọn họ, chưa từng nghe nói có tông môn tên là Thiên Sát tông này. Nhưng mà, trong những võ tu này cũng có người có chút kiến thức rộng rãi, nghe nói như vậy trong lòng đột nhiên run lên.

Thiên Sát tông, đám người kia không ngờ lại là người của Thiên Sát tông, thật đáng sợ.

Nam tử trung niên nhìn mọi người lộ ra thần sắc khó hiểu, trong mắt trào phúng càng sâu, lạnh lùng nói:

- Một bầy kiến hôi, ngay cả Thiên Sát tông cũng không nghe nói qua.

- Thật là người cuồng vọng.

Lâm Phong nghe thấy lời đối phương ánh mắt ngưng tụ. Hắn quả thực chưa nghe nói qua Thiên Sát tông, đối với Cửu Tiêu đại lục, hắn vốn biết không nhiều.

Như cảm nhận được ánh mắt của Lâm Phong, đôi mắt trung niên kia rơi vào trên người Lâm Phong, cười lạnh nói:

- Ngươi chính là Lâm Phong sao? Dám ném Cửu Thiên Thương Long đỉnh xuống mà không giao cho Tinh Mộng các chúng ta, ngươi to gan đấy. Hôm nay nếu đã tới đây, chuẩn bị lưu lại vĩnh viễn đi thôi.

“Vĩnh viễn lưu lại!” Lâm Phong cảm nhận được trong mắt đối phương có sát khí, trong đầu hắn cũng cảm thấy hơi lạnh.

- Mộng các, trời ạ, thì ra Mộng các là phân nhánh của Tinh Mộng các.

Lúc này có người hô, Thiên Sát tông hắn không nghe nói qua, nhưng Tinh Mộng các hắn lại nghe nói qua.

- Các ngươi là người từ đế quốc Long Sơn sao?

Người nọ đồng tử mạnh mẽ co rút lại nhìn chằm chằm vào nam tử kia.

- Coi như ngươi có chút kiến thức, không tới mức ngu ngốc như hắn.

Nam tử trào phúng nói một tiếng, người ngu ngốc này đương nhiên chỉ Lâm Phong.

- Tinh Mộng các ta chính là tông môn số một số hai ở đế quốc Long Sơn, phân nhánh trải rộng. Mộng các chẳng qua chỉ là một trong số những phân nhánh của chúng ta mà thôi. Đừng nói bầy kiến hôi các ngươi, cho dù hoàng thất Tuyết Nguyệt, Tinh Mộng các chúng ta cũng không để vào mắt. Về phần Thiên Sát tông, là đại tông môn của Đế quốc Hắc Vũ, các ngươi không đắc tội nổi đâu, cho nên nhanh chóng cút đi.

Giọng của nam tử mang theo ngạo khí nồng đậm, giống như cao cao tại thượng, bình thường ở Tuyết Nguyệt hắn là thần, cao hơn tất cả vậy. Nhưng mà nhiền người cảm thấy hắn rất ngạo mạn.

Đế quốc Long Sơn, bọn họ dĩ nhiên là người của Tinh Mộng các ở đế quốc Long Sơn. Trong mười ba nước ở Tuyết Vực, có bốn đế quốc lớn và chín phụ quốc. Đế quốc Long Sơn chính là một trong bốn đại đế quốc. Mà nước Tuyết Nguyệt chẳng qua chỉ là một phụ quốc phụ thuộc vào đế quốc Long Sơn mà thôi. Tinh Mộng các là thế lực lớn ở Đế quốc Long Sơn, hùng mạnh có thể nghĩ, khó trách nam tử này lại càn rỡ như vậy.

Ngoài ra đế quốc Hắc Vũ cũng là một trong bốn đại đế quốc, hùng mạnh như đế quốc Long Sơn vậy. Những người trong quan tài màu đen này đi ra chính là thuộc về một trong những thế lực mạnh nhất đế quốc Hắc Vũ, Thiên Sát tông.

Rất nhiều người bắt đầu sinh ra thoái ý, tông môn thuộc tứ đại đế quốc, quá mạnh, bọn hắn không thể làm gì được.

- Nhu nhược!

Một tiếng nói lạnh lùng truyền ra, làm cho ánh mắt mọi người ngưng tụ, lập tức nhìn về phía Lâm Phong.

- Nhu nhược, chỉ nói vài câu đã bị dọa sợ lui. Tông môn của đế quốc chẳng lẽ đều hùng mạnh sao, không có tông môn nhỏ à? Còn có, cho dù tông môn bọn họ có hùng mạnh thế nào đi nữa thì nơi này cũng là nước Tuyết Nguyệt. Các ngươi sợ hãi một cái tông môn không biết tên ở xa không biết bao nhiêu dặm, như vậy còn muốn võ đạo cái gì nữa?

Lâm Phong lạnh lùng nói ra, làm cho đám người trong lòng khẽ rung. Đúng vậy, nơi này là nước Tuyết Nguyệt, tông môn bọn họ cho dù hùng mạnh cũng nước xa không thể cứu được lửa gần. Nếu bọn họ đạt được bảo vật rồi bỏ đi, đại lục to lớn, ai có thể tìm được bọn họ đây? Ngay cả chuyện này cũng sợ hãi, nói chi tới võ đạo đây? Nghĩ vậy, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía nam tử Tinh Mộng các, trong mắt hiện lên sắc bén. Tên này rất giảo hoạt, thế nhưng muốn dùng mấy câu nói dọa lùi bọn họ, sau đó chính mình đoạt bảo.

- Rác rưởi chính là rác rưởi.

Nam tử trong lòng cười lạnh, không có nhìn lại đám người kia, nhưng thật ra hơi chút ngạc nhiên liếc mắt nhìn Lâm Phong một cái. Tên này rất cơ trí, hắn biết rõ chính mình có thể giết hắn, cố ý dùng ngôn ngữ chọc giận đám người, không cho bọn họ lui lại. Nếu mọi người đoạt bảo đều rút đi, như vậy Lâm Phong hẳn sẽ gặp nguy hiểm.

Lâm Phong thật đúng có ý nghĩ này, nếu người đoạt bảo đi cả rồi hắn còn có thể ở lại cướp đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh được sao? Hiển nhiên không có khả năng, khi đó, hắn phải đối mặt với Tinh Mộng các cùng Thiên Sát tông.

- Đừng cãi cọ nữa.

Một giọng nói tà ác truyền tới, kẻ nói chuyện rõ ràng là một trong Thập Tam Quỷ Sát.

- Hôm nay, các ngươi, toàn bộ đều phải chết.

Giọng nói âm trầm lần nữa phun ra, Thập Tam Quỷ Sát đồng thời phun ra một ngụm thi khí, thi khí âm trầm vô cùng. Chỉ thấy trong không gian, những mảnh vỡ của quan tài xuất hiện từng dòng khí màu xám lao ra, hướng tới một nơi mà hội tụ, cực kỳ âm lãnh.

Dòng khí xám hội tụ càng ngày càng đậm, phiêu đãng phía trên cát vàng. Đột nhiên, đám người cảm thấy trong lòng run rẩy, chỉ thấy khí xám phía trên đất cát vàng đột nhiên dần dần hội tụ lại thành hình người.