Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1078: Đại trí giả ngu




Tiếp tục đi vào trong ảo cảnh, ảo cảnh lại lần nữa sinh ra huyễn ảnh của hắn, giơ tay nhấc chân đều có uy thế thiên địa, uy lực k.hủng bố tuyệt luân, cho dù hắn sử dụng sát phạt thuật cũng bị đối phương dùng một chưởng đánh bay ra. Đáng thương Lâm Phong, không có bất cứ ý niệm nào, lại bị đánh bay ra, nội thể chấn động.

- Tiếp tục, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ đánh bại nó đó!

Cùng Kỳ nằm ở đó, cười như không cười, hiển nhiên đang vui sướng khi người gặp họa. Lâm Phong trừng mắt liếc lão một cái, nói:

- Ngụy Đế, có muốn tới thử chút hay không?!

Cùng Kỳ khinh bỉ liếc Lâm Phong một cái, nói:

- Bản đế thần thông cỡ nào, tiểu thuật này chả lẽ còn cần bản Đế lấy thân thử nghiệm.

Đừng nói lực lượng đại thế thiên địa này, lực lượng đạo ta cũng đã nắm trong tay, nếu không lúc trước làm sao lại dễ dàng bày ra đại trận sát phạt thánh vân.

- Ai biết được, ngươi có nói khoác hay không!

Lâm Phong cho Cùng Kỳ một ánh mắt coi thường, làm Cùng Kỳ tức giận đến nỗi từ trên mặt đất nhảy dựng lên mắng:

- Tiểu khốn khiếp, ngươi biết cái gì, đừng tưởng rằng nắm được một ít lực lượng Thánh vân là có thể thực sự phát huy ra uy lực của nó.

Ta nói cho ngươi biết, không có đụng tới lực lượng đạo, ngươi căn bản không có khả năng phát huy ra uy lực Thánh vân chân chính, nếu không sao có thể không giết nổi mấy tên Thiên Vũ. Thánh vân hiện giờ của ngươi chỉ là thứ nho nhỏ, dựa vào đạo vẽ ra hình thức ban đầu, chỉ là hình thể thôi chứ không có được cái thần!

- Cái gì gọi là đạo? Lâm Phong hỏi.

- Một bông hoa, một thế giới là đạo, một ý niệm của Phật là đạo, một bước một hư không cũng là đạo.

Đạo bao dung vạn vật, chế tạo Thánh khí phải nắm rõ đạo Thánh văn trước, để Thánh khí đó có được uy thế thiên địa. Cùng Kỳ ngẩng cao đầu, tụng kinh cho Lâm Phong, nói xong lại hung hăng liếc nhìn Lâm Phong một cách khinh bỉ:

- Nói cho ngươi, ngươi cũng nghe không hiểu!

Lâm Phong cắn răng, lão khốn khiếp nhân vật bất tử ngàn năm không ch.ết, hơn nữa còn là một Đại Đế, hiểu biết uyên bác, quả thật hắn cần học tập, cứ để cho lão khinh bỉ một phen.

- Lực lượng thiên địa tự nhiên này cùng đạo có quan hệ gì? Lâm Phong lại hỏi.

- Không hiểu thiên địa, làm sao có thể bao hàm đạo, chỉ có nắm lực lượng đại thế thiên địa trong tay, mới có thể hiểu ra đạo, lúc giơ tay nhấc chân đều phát huy ra quỹ tích đạo.

Cùng Kỳ tiếp tục khinh bỉ Lâm Phong, dáng vẻ tôn nghiêm, tuy nhiên khi đặt trên thân thể hung bạo của lão lại có vẻ có chút buồn cười.

- Ý ngươi nói, phải nắm lực lượng đại thế thiên địa trước, mới có thể ngộ ra lực lượng đạo? Lâm Phong hỏi.

- Đúng vậy, võ đạo, võ đạo, ngươi có thể hiểu ý nghĩa thực sự của chữ thứ hai chứ? - Không hiểu!

Lâm Phong trả lời gọn gàng dứt khoát.

- Ngu ngốc!

!! Cùng Kỳ thở dài một tiếng, ngửa đầu ngồi xuống, ngậm miệng không nói, hai cái chân trước còn bắt đầu rung rung, khiến Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi, lão khốn khiếp này.

- Chỗ ta có chút áo nghĩa chi tinh, Ngụy Đế ngươi cầm dùng đi.

Lâm Phong ném một chiếc nhẫn trữ vật cho Cùng Kỳ, làm cho hai mắt lão tỏa sáng, trở nên cực ký sáng chói. Dò xét đồ vật bên trong nhẫn trữ vật, Cùng Kỳ thì thào nói nhỏ:

- Ý nghĩa chân chính của võ đạo là vô giá, một chữ ngàn vàng, không đổi!

Nói xong, lão tiếp tục ngẩng đầu, ngậm miệng không nói, khiến Lâm Phong tức xì khói. Lão khốn khiếp này, trên người vốn có chút đồ giấu riêng, không biết lão muốn nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy làm cái gì. Cực buồn bực chính là, cảnh giới người này không một chút biến hóa, không cần nhiều lời Lâm Phong cũng biết, lão khốn khiếp kia là che giấu rồi, khẳng định không có khả năng dừng mà không tiến!

- Lão khốn khiếp kia!

Lâm Phong hận đến cắn răng, không nói được lời nào, lại ném thêm một nhẫn trữ vật tới. Dò xét xong, lần này Cùng Kỳ mới hài lòng quay qua nói:

- Cửu Tiêu đại lục đã tồn tại bao nhiêu năm thì không thể kiểm chứng, nhưng cổ nhân thật không lừa ta, hai chữ võ đạo không phải lấy lung tung, mà có chủ ý.

Võ đạo, võ đạo tách ra võ và đạo. Đạo, gọi là thiên địa chi đạo, thiên địa tự nhiên, vạn vật cũng là đạo, nắm đạo trong tay, ngươi có thể dẫn ra các loại lực lượng đáng sợ. Về phần võ, là pháp, là cực, là pháp tắc, nắm trong tay pháp tắc chi nhân, thực sự có thể lấy một ý niệm trong đầu hủy thiên diệt địa, không gian nổ tung, khiến năm tháng trôi qua, làm thương hải tang điền, áo nghĩa là hình thức ban đầu của pháp tắc.

- Cho nên chúng ta theo đuổi võ đạo, chỉ đang không ngừng thăm dò truy tìm lực lượng đạo và pháp, đạo pháp hợp nhất, là bất diệt, có thể xuyên phá cả mảnh thiên địa này!

Lâm Phong trầm mặc một trận, hai chữ võ đạo hóa ra có chủ ý trong đó, pháp tắc và đại đạo, mục tiêu truy đuổi cuối cùng của người trong võ đạo.

- Trong tòa cung điện ngươi ở này, không chỉ có lực lượng đại thế, còn có lực lượng đạo trong đó, huyền diệu khó lường, hẳn là Vũ Hoàng tạo ra!

Cùng Kỳ lại nói với Lâm Phong làm cho thân thể Lâm Phong run rẩy, quả nhiên, Mộc Trần đã nói qua, cung điện do Vũ Hoàng tự mình tế luyện.

- Nhớ năm đó, bản Đế tư thế oai hùng cỡ nào, thật đáng buồn, đáng tiếc!

Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, vô cùng buồn bã, nhìn lão khốn khiếp giả bộ đủ kiểu, Lâm Phong thật muốn một cước đạp bay lão.

- Nói mấy câu liền lừa của ta nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, lão bất tử này!

Lâm Phong cắn răng, lập tức lại đi vào trong ảo cảnh, lần lượt bị chà đạp đi ra, tuy nhiên bị mảnh ảo cảnh này đạp ra cũng đồng nghĩa với việc hắn không đi vào được phía sau cung điện. Sau khi bị ngược đãi vô số lần, Lâm Phong rốt cuộc buông tha, kéo thân hình mệt mỏi trở lại đại điện. Lực lượng áp bức kinh khủng đáng ghét nháy mắt đè xuống, đè cong thân thể hắn, khiến cả người hắn đều phải chịu một cỗ đau nhức. Tuy nhiên Lâm Phong cắn răng nhẫn nhịn, xem như một loại ma luyện là được rồi, nhưng thứ này đều chuẩn bị cho đệ nhất môn đồ như hắn, hắn không muốn chịu đựng, thì phía sau có người muốn thay hắn đến chịu. Vừa rồi, hắn liếc mắt quan sát dưới cửu trọng thiên một chút, nơi đó có rất nhiều người đang dò xét thử bước lên cửu trọng thiên, muốn không ngừng trèo lên đến khi được một tầng thang trời, như vậy bọn họ có thể thay thế được vị trí của người khác, được ở trong cung điện của người khác với tài nguyên tu luyện tốt hơn. Những người khác vì không để bị vượt qua, cũng không có nửa phần lơi lỏng, cũng chỉ có thể thử lên trời, như vậy mới có thể không bị chen xuống. Chỗ hắn ở cửu trọng thiên, tạm thời không có nguy cơ bị người thay thế, nhưng sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, đừng nói bị người thay thế, cho dù không có những người này, hắn cũng phải không ngừng thúc dục bản thân. Sau nửa tháng, vẫn trong mảnh ảo cảnh kia, hiện giờ chưởng lực Lâm Phong càng thêm kinh khủng, cho dù không hề dựa vào thủ đoạn thần thông để công kích, chỉ tùy ý đánh ra một chưởng, cũng có thể dẫn động lực lượng thiên địa k.hủng bố. Hơn nữa, thể lực hắn lại hùng mạnh hơn, một cái tát đánh tới có thể đè ch.ết người có cảnh giới cao hơn hắn. Nhưng như thế vẫn còn chưa đủ, vẫn phải bị ngược đãi thương tích đầy mình mới đi ra, nhưng hắn hiện giờ đã không có nửa điểm suy sút nổi giận, chỉ có lạnh lùng nghiêm nghị, cứng cỏi, tâm như bàn thạch.

- Ngụy Đế, bàn tay đánh ra lực lượng đại thế tự nhiên, cho dù có thể phát huy ra lực lượng công kích khủ.ng bố, nhưng đối phương cũng có thể dựa vào thủ đoạn thần thông dũng mãnh.

Nói thế, lực lượng đại thế thiên địa này chẳng lẽ chỉ có thể dùng để ngộ đạo? Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ, tìm kiếm giải thích nghi hoặc. Bây giờ chưởng lực hắn đã k.hủng bố hơn, nhưng đối phó với một số người có thần thông thuật lợi hại, thì vẫn phải cần dựa vào thủ đoạn sát phạt mới được.

- Ngu xuẩn như lợn a!

Cùng Kỳ cường điệu khinh bỉ Lâm Phong, ngửa mặt lên trời than thở:

- Không ngờ lại có người ngu xuẩn như vậy, nếu ngươi có thể dẫn động đầy đủ lực lượng đại thế, hóa nó thành công kích của ngươi, công kích gấp hai giết không ch.ết đối phương, nếu người làm được gấp ba thì sao? Gấp bốn lại thành thế nào? - Càng làm cho bản Đế không còn gì để nói chính là, ngươi thế nhưng lại hỏi ra vấn đề ngu xuẩn như vậy, cho ngươi lĩnh ngộ đại thế tự nhiên, cũng không phải để ngươi lấy ra dùng như vậy, tại sao thời điểm dùng lực lượng thần thông công kích lại không dung nhập nó vào? Nếu thủ đoạn thần thông của ngươi vốn đủ dũng mãnh, lại thế đại thế thiên địa tự nhiên, sẽ làm cho nó phát huy ra uy lực gấp bao nhiêu lần? Đại Năng Giả chân chính, mỗi một thủ đoạn công kích tùy ý nào cũng ẩn chứa đại đạo, công kích này cũng không phải chỉ công kích cậy mạnh, mà bất kỳ thủ đoạn công kích nào.

- Ách….

Lâm Phong bị Cùng Kỳ mắng đến bản thân cũng tự cảm thấy mình ngu xuẩn. Xem ra mấy ngày nay vẫn bị ảo ảnh cùng với tòa cung điện kia lấy thế áp bách khiến đầu hắn cũng mít đặc rồi, chỉ biết ngộ thế, mà không để ý đến cái khác, nếu đổi lại trước kia chắc sẽ không phải như vậy mới đúng. Điều này làm cho Lâm Phong có chút buồn bực!

- Ai, nhớ năm đó bản Đế tư thế oai hùng cỡ nào, không biết làm sao lại chỉ giáo một người ngu dốt như thế, bi ai!

!!! Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài, bốn chân đi xa, đưa lưng về phía Lâm Phong, bóng dáng giống như cô đơn hiu quạnh, khiến hắn tức đến nghiến răng nghiến lợi, quá khinh bỉ người rồi! Lại không biết, giờ phút này Cùng Kỳ đang cười trộm trong lòng, đại trí giả ngu, khi đắm chìm trong trạng thái nào đó tới một trình độ nhất định, phát huy ra trí tuệ, ngộ tính sẽ cao hơn hẳn, nhưng có khi lại sẽ có vẻ cực kỳ ngu xuẩn, xem nhẹ cái khác. Lâm Phong đang đứng trong trạng thái này, bởi vì hắn đang ở trạng thái lĩnh ngộ đại thế đột nhiên tăng mạnh, nên mới ném mọi thứ qua một bên.