- Chỉ cần bước lên Thiên ngoại thiên, sẽ được trở thành đệ tử thân truyền!
Đoàn người nắm chặt tay, nhớ kỹ lời ấy. Đệ tử thân truyền sẽ là mục tiêu kế tiếp của bọn họ, chỉ có trở thành đệ tử thân truyền, họ mới có cơ hội chân chính được Hoàng Vũ chỉ điểm. Hiện tại bọn họ vẫn chỉ là môn đồ trên Thiên Đài, sẽ có các loại tài nguyên cung cấp cho bọn họ tu luyện, nhưng Hoàng Vũ sẽ không hiện thân xem bọn họ.
- Bất quá, bây giờ ta cũng chỉ mới bước lên tam trọng thiên, trước mặt còn một con đường rất dài ta chỉ có thể bước từng bước, trước tiên cần phải giống như Lâm Phong bước tới cửu trọng thiên, như vậy mới có cơ hội tiếp xúc với thiên ngoại thiên.
Rất nhiều người liền nghĩ đến cửu trọng thiên kh.ủng bố, niềm tin trong lòng nhè nhẹ tăng lên, nếu Lâm Phong có thể bước lên cửu trọng thiên, vì sao bọn họ không thể!
- Sư huynh, vậy nhóm chúng ta có cơ hội thăng tiến lên nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên hay không? Lúc này, có người trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ thứ hai lên tiếng hỏi, cơ hội, bọn họ cũng cần cơ hội.
- Đương nhiên có thể, tại trên Thiên Đài này, tất cả mọi người đều được cho hoàn cảnh tu luyện công bằng, người thiên phú mạnh thì lên, kẻ yếu bị đào thải.
Chỉ cần có một ngày các ngươi bước lên tam trọng thiên, là có thể đào thải một gã đang dừng lại trong nhị trọng thiên, thay thế vị trí của hắn, ở lại cung điện của hắn đã từng ở. Nếu có người trong nhị trọng thiên đi lên, vậy tu vi tăng lên, kẻ tu vi yếu phía trước bị đào thải! Mộc Trần lên tiếng, khiến rất nhiều người trong lòng căng thẳng, nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, hưởng thụ tài nguyên tu luyện tốt, nhưng cũng không phải nhàn nhã như vậy. Ngươi không tiến bộ, những người khác tiến bộ, ngươi sẽ bị đào thải, vị trí đó sẽ bị người phía sau thay thế.
- Các ngươi cũng giống như vậy, nếu như các ngươi coi trọng cung điện của ai, mà có thể bước lên trọng thiên cao hơn hắn, như vậy, ngươi có thể thay thế hắn ở lại cung điện đó, đuổi hắn ra ngoài.
Cho nên, xếp hạng của các ngươi, chỉ tạm thời thôi. Mộc Trần lại tiếp tục nói, làm cho mọi người sinh ra một loại cảm xúc áp bách, so sánh với người xếp hạng phía sau, nếu bản thân với người phía trước có cừu oán, vậy có thể thông qua việc bước lên trọng thiên cao hơn gã, thay thế vị trí gã lại cung điện, dùng loại thủ đoạn này để nhục nhã gã. Loại thủ đoạn cạnh tranh này sẽ rất kịch liệt, làm cho bọn họ đều cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách vô hình. Nhưng cảm giác áp bách này sẽ là động lực để bọn họ tiến về phía trước, bị người vượt qua sẽ mất mặt, cho dù vì thể diện cũng phải không ngừng tiến lên, không để người nào vượt qua.
- Lâm Phong, người này đã bước lên cửu trọng thiên, không chỉ có được tài nguyên tu luyện tốt, hơn nữa còn bỏ những người khác rất xa, muốn đuổi kịp hắn có lẽ không dễ dàng.
Ánh mắt mọi người trong lúc vô ý đều nhìn về phía Lâm Phong, người này có thể bước lên cửu trọng thiên, mà một người phía sau hắn, là Mông Bá nhưng cũng chỉ mới dừng ở ngũ trọng thiên mà thôi, không biết khi nào mới có thể đuổi theo hắn.
- Tốt lắm, dùng chìa khóa mà các ngươi lấy được ở cửu trọng thiên, có thể thoải mái đi lên rồi, dựa theo thứ tự, chọn lựa cung điện của các ngươi đi.
Lâm Phong, ngươi đi trước, cung điện cho môn đồ Tôn Vũ đợi chút nữa đi an bài! Mộc Trần nói với mọi người, ngay sau đó liền nhìn thấy Lâm Phong tay nắm chìa khóa vương miện đi vào trong cửu trọng thiên. Trong khoảnh khắc, một luồng quang hoa tường hòa phủ kín thân hình, bao phủ lấy thân thể hắn, bước lên nhất trọng thiên, hắn không có cảm nhận được bất kỳ một lực lượng áp bách nào. Chỗ tốt của cái chìa khóa kia rốt cục thể hiện ra rồi, Lâm Phong dựa vào nó có thể dễ dàng đi lên cửu trọng thiên. Thời điểm bước lên nhị trọng thiên, Lâm Phong đương nhiên cũng sẽ không cảm nhận được lực lượng áp bách, dễ dàng đi tới. Quả nhiên, phía sau nhị trọng thiên có động thiên, có một con đường rộng lớn, hai bên đường là từng tòa cung điện, như Thiên Đài thu nhỏ. Những cung điện này, hẳn cung cấp tài nguyên cho bọn họ tu luyện, nhiều cung điện như vậy, chắc chắn có rất nhiều tài nguyên tu luyện. Lâm Phong có chút chờ mong, tất cả tài nguyên tu luyện trong cửu trọng thiên, hắn đều có thể hưởng dụng. Mặc dù tám mươi mốt tòa cung điện trước mặt đều lộ ra khí tức mờ ảo mênh mông, nhưng mà khí tức lại có chỗ khác biệt rõ ràng. Đại điện chỗ cao nhất kia, nguyên khí thiên địa cường liệt nhất, liếc mắt một cái đã có thể hiểu được, nó là cung điện tốt nhất. Để bọn họ theo xếp hạng mà chọn lựa, người có được xếp hạng càng cao, càng có thể thoải mái lựa chọn cung điện tu luyện tốt nhất! Trên cung điện, có một ổ khóa, hình dạng rất giống với chiếc chìa khóa hình vương miện mà hắn lấy được trên cửu trọng thiên, chỉ lớn hơn một chút, liếc mắt có thể thấy được, hiển nhiên Lâm Phong biết bản thân hẳn phải làm cái gì. Đặt chìa khóa vương miện vào lỗ khóa, khóa nhanh chóng được mở, chìa khóa hoàn toàn khảm vào trong, quang hoa rực rỡ từ vương miện bao phủ thân thể Lâm Phong, làm thân thể hắn nhiều thêm một tầng khí tức khác, trong đầu đột nhiên nhiều thêm một chút gì đó. Trong đôi mắt hiện lên vẻ cười thản nhiên, hắn biết, tòa cung điện trước mắt này đã thuộc về hắn, hơn nữa, chỉ cần một ý niệm trong đầu, tòa cung điện này đều có thể hiện ra ở cửu trọng thiên, hoặc bất kỳ một tầng trọng thiên nào. Người xếp hạng phía sau Lâm Phong cũng bắt đầu lựa chọn cung điện cho bản thân, dựa theo thứ tự mà đến, không có chút hỗn loạn nào. Sau một lúc lâu, mọi người đều đã lựa chọn tốt cung điện cho chính mình, từ đó về sau, bọn họ liền có thể trong cung điện trên Thiên Đài tu luyện. Khi đó, nhóm môn đồ thứ hai bên dưới cũng lộ ra chút hâm mộ. Cung điện tu luyện, tài nguyên tu luyện phía sau cửu trọng thiên, những thứ này đều không thuộc về bọn họ, làm cho niềm tin của bọn họ càng trở nên kiên định hơn. Bất kể như thế nào, nhất định phải bước lên cửu trọng thiên, thay thế người phía trước, lấy được những tài nguyên tu luyện này.
- Tốt lắm, thời gian ngắn kế tiếp, các ngươi an tâm trong này tu luyện, cố gắng nâng cao cảnh giới tu vi của mình.
Các ngươi chính là nhóm môn đồ đầu tiên mà sư tôn chiêu thu, có vô số ánh mắt nhìn các ngươi, hy vọng thời điểm các ngươi đi xuống Thiên Đài, đều có điểm tăng lên. Mặt khác không cần yếu hơn môn đồ của Hoàng Vũ khác, nói thí dụ như môn đồ Thiên Long Thần Bảo, bọn họ vẫn như hổ rình mồi với Thiên Đài. Mộc Trần nói lời thấm thía, đây là nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, có ý nghĩa đặc thù đối với Thiên Đài, nếu bọn họ đi ra ngoài quá kém, cũng là sỉ nhục Thiên Đài, giống như y nói, vô số người đang mở to ánh mắt xem kỹ bọn họ.
- Chúng ta hiểu!
Tất cả mọi người đều gật đầu, cho dù Mộc Trần không nói, bọn họ cũng hiểu, bọn họ trở thành tiêu điểm của mọi người. Lần này nhị Hoàng Thạch Vũ chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên vốn đã có thanh thế rất lớn, hấp dẫn ánh mắt Bát Hoang cảnh, hơn nữa, Thiên Long Thần Bảo khiêu khích, lại càng tăng thêm phần áp lực lên người bọn họ.
- Các ngươi cùng ta rời đi!
Mộc Trần nói với nhóm môn đồ Tôn Vũ đầu tiên, tu vi của bọn họ đều đã là Tôn Vũ rồi, đương nhiên phải tách biệt với đoàn người Thiên Vũ, dùng thủ đoạn khác biệt để rèn luyện. Một đoàn người rời khỏi, chỉ để lại môn đồ Thiên Vũ, từ nay về sau, Thiên Đài này tùy ý bọn họ ngao du, chỉ cần đủ thực lực, muốn thế nào thì được thế đó, thậm chí có thể bước lên Thiên Ngoại Thiên.
- Khà, khà, ta cũng tới thử xem!
Viên Phi nhếch miệng cười, lập tức bước chân ra, thoải mái bước lên nhất trọng thiên. Yêu Hầu trời sinh có sức lực lớn, hơn nữa gã còn là tôn tử Đại Viên Hoàng, tiềm lực tuyệt đối k.hủng bố. Hiên Viên Phá Thiên cùng cảnh giới với gã, nhưng khi đối mặt lại chỉ có thể chật vật chạy trốn, mà gã cùng Hiên Viên Phá Thiên có thể thừa nhận lực lượng áp bách như nhau, tên kia có thể trèo tới ngũ trọng thiên, gã hiển nhiên cũng có thể tới! Quả nhiên, ba trọng thiên đầu, Viên Phi dường như không tốn quá nhiều khí lực, trực tiếp bước dài mà qua, dường như dễ dàng, khiến rất nhiều người âm thầm cảm thán, đây là chênh lệch a! Bởi vì thân phận Viên Phi, cho nên mọi người đều có vài phần hứng thú với gã, muốn xem xem gã có thể đi lên trọng thiên thứ mấy. Tứ trọng thiên, Viên Phi bắt đầu phát lực, hai chân giống như hai tòa núi, đạp lên thang trời phát ra tiếng nổ ầm vang, chấn động lòng người, trực tiếp bước qua. Trèo lên ngũ trọng thiên, Viên Phi ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, đấm ngực dậm chân, một cỗ uy thế đáng sợ cuồn cuộn, người cách gã gần nhất chỉ cảm thấy một cỗ yêu lực làm cho người ta sợ hãi đánh tới, liền bay nhanh chạy trốn. Trèo lên lục trọng thiên, thân thể Viên Phi khuếch trương, giống như hóa thành một pho tượng Hầu Cổ, tràn ngập hơi thở cuồng bạo, giống như Yêu Hầu viễn cổ, lúc gã thét dài một tiếng, thiên địa dường như muốn nổ tung, yêu khí đầy trời, cũng không ngăn được gã. Trèo lên thất trọng thiên, phía sau Viên Phi xuất hiện một yêu ảnh thật lớn, xác thực là một con khỉ khổng lồ, thông thiên ngăm đen, bạo ngược, cao giống như một ngọn núi nhỏ, liếc mắt nhìn đã làm cho người ta kinh sợ đảm chiến, thời điểm bước chân ra lại chấn động trái tim đám người nhảy lên. Thời điểm trèo lên bát trọng thiên, huyết mạch Viên Phi sôi trào, Cự Viên phía sau dựng thẳng lông, cây gậy gỗ nắm trong tay vung mạnh về phía bầu trời, hóa thành một đoàn yêu vân, đánh đến nỗi thiên địa run rẩy. Mộc Trần cả kinh đi mà quay lại, kết quả nhìn thấy Viên Phi hóa thành ảo ảnh Yêu Vượn lấy gậy gỗ đánh trời, không khỏi trợn trắng mắt. Tên này giống hệt Lâm Phong, cả trời cũng muốn phá, lấy mạnh mẽ tột cùng, thái độ cứng rắn bước lên bát trọng thiên, cuối cùng thoải mái sải bước lên cửu trọng thiên! Thời điểm tất cả khí tức biến mất, thiên địa bình tĩnh, nhưng trong lòng mọi người lại nổ vang, trong đầu dường như còn quanh quẩn bóng dáng con Yêu Vượn kh.ủng bố kia!