Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1070: Chém giết




Ánh mắt người bên Thiên Long Thần Bảo kia hơi ngưng lại, bị định trụ rồi, ngay cả không gian đều bị một kiếm kia trói buộc.

- Nứt ra cho ta!

Nổi giận gầm lên một tiếng, Long trảo màu vàng run rẩy, thiên địa như có một cỗ lực lượng xé rách đáng sợ tràn lan, lợi trảo màu vàng phóng thích vô tận kim quang k.ủng bố, chộp về hướng vùng không gian bị định trụ, như muốn xé rách nó.

- Diệt!

Nam tử áo xám phun ra một chữ, thanh kiếm đang định trụ hư không run rẩy ong ong, chấn động đến mức bất ổn, khí tức tịch diệt k.hủng bố lan ra bốn phía, trong khoảnh khắc đó những lợi trảo màu vàng kia bắt đầu kịch liệt run rẩy, cực kỳ không ổn định. Cuối cùng một trận gợn sóng hủy diệt lan ra, lợi trảo màu vàng hóa thành bột phấn, tiêu tan, nơi đó xuất hiện lực lượng tịch diệt phá hủy tất cả.

- Sức mạnh thật đáng sợ, lấy kiếm định trụ hư không, kiếm kia không phải lợi khí, thần thông bực nào mới có thể ngưng tụ ra thanh kiếm đáng sợ như thế!

- Long Chi Cửu Chiến!

Cánh tay Yêu Long trên người cường giả Thiên Long Thần Bảo mãnh liệt run rẩy, sau khi run rẩy, hư không lại phát ra một tiếng vang nặng nề, lần thứ hai run rẩy, uy lực đáng sợ không gì sánh kịp đang chấn động mảnh hư không đang bị định trụ, dường như muốn phá huỷ nơi đó đi

- Long Chi Cửu Chiến, lại thêm một cỗ lực lượng dạo động to lớn, kiếm cũng đang rung động rồi, hình như không thể định trụ không gian nữa.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía thanh kiếm của nam tử áo xám, nó đang run nhè nhẹ, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy nam tử áo xám bước ra một bước, nắm thanh kiếm vào trong tay, một tiếng vù rung động đáng sợ truyền ra, không gian kịch liệt dao động. Nam tử áo xám bước ra một bước, thế nhưng lại đạp bước tới phía tên cường giả Thiên Long Thần Bảo kia, cầm trong tay lợi kiếm, không sợ cánh tay Yêu Long của đối phương.

- ch.ết đi.

Người kia gầm lên một tiếng, Long Chi Cửu Chiến lần thứu ba rung động, không gian nổ vỡ, mặt đất đột nhiên nứt toác, một luồng sức mạnh hủy diệt tràn ra, làm cho vài người bị xóa bỏ trong nháy mắt, trên đất xuất hiện một hố sâu to lớn, khiến trong lòng mọi người mạnh mẽ co quắp, uy lực này không khỏi cũng quá kh.ủng bố đi. Nếu đối phương thật sự có được Long Chi Cửu Chiến, chín lần chiến với sức mạnh hủy thiên diệt địa, nam tử áo xám của Thiên Đài hẳn phải ch.ết không thể nghi ngờ, không có hy vọng sống sót.

- Hoang, Tuế Nguyệt!

Lúc này, một thanh âm đạm mạc từ trong miệng nam tử áo xám phun ra, trong khoảnh khắc, một luồng sức mạnh có thể so sánh với hoang khí lan tràn, là năm tháng tang thương, là thương hải tang điền. Mọi người tuy rằng cách khá xa, nhưng giờ khắc này bọn họ dường như cũng cảm giác được thân thể mình đang khô héo, đang lão hóa, chậm rãi biến già, như muốn ch.ết đi.

- Chuyện gì xảy ra? Mọi người trong lòng hoảng hốt, biến già, bọn họ sao lại biến già? Đang ch.ết đi? Thân thể điên cuồng lóe lên lùi xa ra phía sau, bọn họ vẫn không có kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, vì sao lại đột nhiên sinh ra cảm giác kinh khủng như thế.

- Là tuế nguyệt, sức mạnh của năm tháng, thật khủng khiếp!

Trái tim mọi người co giật, lại có người lĩnh ngộ áo nghĩa tuế nguyệt, khiến bọn họ cảm giác mình đang già đi, hơn nữa bọn họ không phải mục tiêu của nam tử áo xám, mà tên Tôn Vũ của Thiên Long Thần Bảo kia mới là đối tượng công kích của Hoang, tuế nguyệt. Ánh mắt mọi người nhìn về phía thân thể tên cường giả Thiên Long Thần Bảo kia, chỉ thấy cánh tay Yêu Long của gã cũng đang dần dần mất đi ánh sáng, mà dung nhan gã đang dần dần biến lão, trong cơ thể gã tất cả dường như đều đang tự mình lưu chuyển, hoàn toàn không chịu sự khống chế của gã. Điều này làm cho sắc mặt gã lộ ra vẻ sợ hãi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào nam tử áo xám, đã thấy bàn tay đối phương vẫn đang ngưng ấn, bàn tay trong hư không không ngừng điểm ra.

- Oanh, oanh, Ầm!

Từng chuôi lợi kiếm từ trên trời giáng xuống, rơi xuống xung quanh tên cường giả của Thiên Long Thần Bảo, trong giây lát này, cả vùng không gian bị vô số thanh kiếm phong tỏa, triệt để định trụ nơi đó. Tên cường nhân Thiên Long Thần Bảo cảm giác thân thể vô cùng cứng ngắc, nhưng dường như lại không thể động đậy.

- Phốc!

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, ngụm máu tươi lan tràn nhiễm khắp cả hư không, nhuộm đỏ cánh tay Yêu Long của gã.

- Đệ tứ chiến!

Trong miệng tựa hồ gian nan phun ra một thanh âm, một trận run rẩy, không gian vừa được định trụ lại giống như sắp nứt toác ra, mà giờ khắc này chỉ thấy nam tử áo xám kia chậm rãi hướng phía trước bước ra, mỗi một bước bước ra dường như đều ngưng tụ uy áp đại thế đáng sợ, áo nghĩa tuế nguyệt càng ngày càng mạnh. Trên mặt tên cường giả Thiên Long Thần Bảo dần dần có một chút già nua, hơi thở gã bắt đầu không ổn định, thái dương xuất hiện tóc bạc.

- Lên!

Nam tử áo xám khẽ quát, Thánh kiếm định trụ hư không toàn bộ chỉ về phía địch nhân, muốn hủy diệt tất cả, khiến thân thể gã sợ hãi mà bắt đầu run rẩy, khí tức càng ngày càng hỗn loạn, thậm chí không thể điều động sức mạnh của chính mình, gã thậm chí còn có loại cảm giác lực bất tòng tâm.

- Giết!

Nam tử áo xám chỉ kiếm vào đối phương, vô số chuôi kiếm đồng thời giết về hướng tên cường giả Thiên Long Thần Bảo.

- Trốn!

Xa xa đám người Thiên Long Thần Bảo hét lớn một tiếng, bảo gã bỏ chạy, mà giờ khắc này hoang khí đã càng cường liệt hơn, làm khí tức gã hoàn toàn hỗn loạn, tốc độ già đi càng nhanh hơn, vô tận lợi kiếm xuyên thấu người gã, bị vạn kiếm xuyên tim. Thân thể cứng ngắc tại chỗ, lơ lửng trên không trung, kiếm khí vẫn tàn phá bừa bãi như trước, mang theo từng giọt từng giọt máu tươi chôn vùi trong hư không, đồng thời cũng mang đi sinh mệnh của người kia. Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm cảnh tượng này, trong lòng nhấc lên sóng gió to lớn. Lực lượng thật khủng khiếp, lực lượng hoang khí, tuế nguyệt, kiếm thuật đáng sợ, định trụ hư không, hủy diệt tất cả. Cho dù cánh tay đối phương hóa thành lợi trảo yêu long, Long Chi Cửu Chiến mà vẫn bị giết ch.ết, bị lợi kiếm xuyên thấu thân thể mà ch.ết. Sắc mặt đám người Thiên Long Thần Bảo rất khó coi, thất bại, trận chiến này thế nhưng lại thất bại, hơn nữa còn tổn thất một vị thiên tài Tôn Vũ tầng bốn mạnh mẽ. Đã mất mặt, mà cả tính mạng cũng mất theo.

- Không hổ là thiên tài được Thiên Long Thần Bảo dốc lòng bồi dưỡng, lợi hại, có thể chiến đến mức độ như vậy.

Nam tử áo xám nhàn nhạt nói một tiếng, nhìn đám người Thiên Long Thần Bảo một chút, lập tức bước chân quay về, trở lại trong trận doanh của môn đồ Thiên Đài. Thanh âm này rơi vào trong tai mọi người có vẻ là rất chói tai, người cũng bị y giết rồi, thế nhưng còn khen, không hổ là thiên tài mà Thiên Long Thần Bảo bồi dưỡng ra. Đây không phải đang nói Thiên Long Thần Bảo vô năng sao, thiên tài bồi dưỡng ra cũng bị y giết ch.ết sao. Nhưng mà, bọn họ cũng không thể không cảm khái, thực lực người này thật sự l rất k.hủng bố, không có nửa điểm may mắn, không nghĩ tới lần này Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ lại chiêu thu được một thiên tài k.hủng bố như vậy, sức mạnh Hoang tuế nguyệt, có thể sánh ngang với lực lượng luân hồi của Hầu Thanh Lâm, chỉ là không được khống chế mạnh mẽ như Hầu Thanh Lâm mà thôi.

- Trận thứ hai đi!

Người cầm đầu Thiên Long Thần Bảo không nhiều lời, thất bại là thất bại, nói cái gì cũng không thay đổi được, hiện tại trận chiến thứ hai này nhất định phải thắng.

- Trận chiến này nhất định phải chiến thắng hắn, hơn nữa phải giết ch.ết hắn.

Gã truyền âm cho tên Thiên Vũ tầng bốn kia một tiếng, trận chiến này nếu là không giết ch.ết đối phương thì làm sao có thể vãn hồi mặt mũi vừa nãy đã mất.

- Yên tâm đi, hắn nhất định sẽ ch.ết.

Tên Thiên Vũ tầng bốn lạnh lùng đáp lại, thời điểm bước chân bước ra đã có sát ý đáng sợ tràn ngập không gian, hiển nhiên trận chiến này gã ôm quyết tâm nhất định phải giết ch.ết đối thủ. Lâm Phong vẻ mặt lãnh đạm, thân hình loé lên mà ra, đi tới trước mặt của đối phương, không bị cỗ khí sát này dao động một chút nào, không hề sợ hãi.

- Ầm!

Không có bất kỳ lời dư thừa, đối phương một bước bước ra, giơ tay đánh ra một đạo chưởng lực đáng sợ thẳng về phía Lâm Phong, thời điểm chưởng lực đánh ra hình như có một cỗ lực lượng dao động kh.ủng bố lan tràn mà ra, dường như chưởng lực kia không phải là tay không, mà là kim loại cứng rắn không thể phá vỡ. Lâm Phong giơ lên một chưởng đánh về đối phương, cùng cảnh giới mà đọ thân thể thì hắn không hề sợ hãi, bên trong chưởng lực của đối phương có một cỗ lực lượng dao động vô hình, nhưng mà trong nhất cử nhất động của hắn cũng có một luồng đại thế dao động.

- Oanh ầm…!

Lực lượng kinh khủng va chạm, hai người đều cảm giác tay của đối phương vô cùng cứng rắn, không phải bàn tay bằng thịt nữa, bất luận cường giả mà Thiên Long Thần Bảo chọn lựa hay đệ nhất môn đồ của Thiên Đài, hiển nhiên không có một người nào yếu. Tay hai người vừa chạm liền tách ra, người kia ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phong, ánh mắt vẫn chưa có quá nhiều dao động. Tâm niệm khẽ động, tiếng vang răng rắc truyền ra, xương cốt dịch chuyển, kim mang tỏa ra, trên thân thể người nọ dường như có lực lượng yêu Long lưu chuyển.

- Thiên Long Hoàng quả nhiên am hiểu mô phỏng lực lượng Yêu Long, chiêu thức đều là thủ đoạn của Yêu Long, hơn nữa đều rất cường hãn!

Mọi người nói nhỏ trong lòng, chỉ thấy trên thân người kia dường như lưu chuyển một tầng khí tức giao long, khí tức cả người đều đang biến ảo, muốn từ người hóa thành yêu!