Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1059: Giằng co




- Thật đáng sợ, bọn họ làm sao trở về vậy? Đám người ngơ ngác nhìn ba bóng người vừa xuất hiện, lẽ nào Mộc Trần hoặc Hầu Thanh Lâm đã có được lực lượng thần thông đủ để vỡ phá hư không? - Có vết máu, xem ra người kia thật sự bị Hầu Thanh Lâm giết rồi!

Đám người nhìn thấy bên trên áo Hầu Thanh Lâm có điểm điểm vết máu, hiển nhiên nhiễm máu của người khác. Vốn bởi vì mâu thuẫn giữa Cổ Kiêu và Lâm Phong, dẫn đến người bảo vệ tế đàn kia ra tay, vi phạm quy tắc, chặn giết Lâm Phong, liền làm Hầu Thanh Lâm nổi giận, trực tiếp bước vào tế đàn đi tới Thiên Long Thần Bảo đánh giết đối phương, cuối cùng Mộc Trần cũng đi. Đám người tuy không biết trong Thiên Long Thần Bảo bên kia phát sinh cái gì, nhưng bọn họ đã có thể tưởng tượng, bây giờ người Thiên Long Thần Bảo tất nhiên đang rất điên cuồng. Xưa nay Thiên Long Hoàng vốn có cừu oán với Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, bây giờ môn hạ Thạch Hoàng và Vũ hoàng lại tới lui tự nhiên, sau khi giết người đoạt mệnh lại thản nhiên rời đi, Thiên Long Thần Bảo làm sao có thể không giận. Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, bên trên tế đàn có lực lượng hư không truyền ra, dao động cực kỳ mãnh liệt!

- Cường giả Thiên Long Thần Bảo đang định vị, bọn họ cũng muốn xuyên qua hư không mà đến!

Đám người trong lòng run lên, quả nhiên, một hồi phong ba nổi lên rồi chăng? Hầu Thanh Lâm hừ lạnh một tiếng, xoay người, hào quang rực rỡ chợt lóe, thân thể y chém tới cái tế đàn kia, tiếng vang to lớn ầm ầm truyền ra, tế đàn bên phía thế lực Thiên Long Hoàng nứt toác.

- Người này!

Ánh mắt mọi người cứng đờ, không có tế đàn truyền tống, như vậy người bên kia muốn định vị sẽ càng khó, nếu cố gắng xuyên qua hư không, có lẽ bọn họ sẽ tiến vào nơi thí luyện trước, rồi mới đi đến bên này.

- Không hổ là Thanh Lâm Luân Hồi kiếm, đủ khí phách!

Đám người nhìn Hầu Thanh Lâm, người này không chỉ có một mình một kiếm bước vào tế đàn đi Thiên Long Thần Bảo truy sát Tôn giả bảo vệ tế đàn, giờ này còn hủy diệt tế đàn của thế lực Thiên Long Hoàng. Chỉ thấy ánh mắt Hầu Thanh Lâm liếc mắt nhìn lão giả bảo vệ tế đàn bên mình, lông mày hơi nhíu lại, tựa hồ đang đang suy nghĩ cái gì.

- Thiên Long Thần Bảo sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu bọn họ tìm đến hai người ta và đệ cũng không cần quá để ý.

Ta chỉ lo lắng bọn họ lại dùng thủ đoạn đê hèn, đối phó với mọi người đang thí luyện. Lần này do sư tôn chúng ta tuyển nhận nhóm môn đồ đầu tiên, chúng ta không thể để cho người phá hoại. Mộc Trần chậm rãi mở miệng, Hầu Thanh Lâm cũng chính lo lắng vấn đề này, bọn họ ngược lại không thèm để ý cường giả Thiên Long Thần Bảo, nhưng bên phía bọn họ, đang thí luyện tại này, còn có rất nhiều người. Hơn nữa mọi người đều biết sư phụ tuyển nhận nhóm môn đồ đầu tiên, nếu bị đám người Thiên Long Thần Bảo giận chó đánh mèo, sẽ phá hủy việc tuyển nhận, Hầu Thanh Lâm đương nhiên không muốn nhìn thấy kết quả như thế này.

- Chúng ta thủ hộ tại đây vậy!

Mộc Trần thản nhiên nói, y nhìn Lâm Phong, dặn một tiếng:

- Lâm Phong, ngươi lại trở về một chuyến, báo cho Tam sư đệ, hắn sẽ biết rõ nên xử lý như thế nào!

- Được!

Lâm Phong gật đầu, không có chút gì do dự, lại một lần nữa bước lên bên trên tế đàn, việc này vẫn do hắn mà ra, không nghĩ tới nhấc lên sóng to gió lớn như vậy, thật khiến Lâm Phong bất ngờ. Có lẽ tên Cổ Kiêu kia muốn đánh giết hắn cũng không có dự liệu được kết cục như vậy, bằng không, không biết hắn lúc đó còn dám càn rỡ như vậy không, trong khu vực cấm động thủ lại muốn mạnh mẽ giết ch.ết mình. Nơi thí luyện mênh mông vô cùng, trong đó còn có vô số người vẫn còn đang ở trong thí luyện, nghĩ làm sao săn giết người khác. Nhưng mà vào lúc này, bên trong một rừng cây, có một gã Thiên Vũ tầng sáu đang trên cây phục kích, đột nhiên, truyền đến một trận không gian rung động, ngay sau đó từng bóng người lần lượt xuất hiện cách gã không xa.

- Hả? Ánh mắt của gã đầu tiên là cứng đờ, sau đó lập tức mạnh mẽ run lên.

Những người này đều là cường giả, tựa hồ, toàn bộ đều là Tôn giả, bọn họ đứng đó, một luồng khí thế đã khiến gã cảm giác không thể thở dốc, trước mặt đám người kia, gã liền nhỏ bé dường như con sâu cái kiến.

- Xảy ra chuyện gì, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng lại dẫn tới nhiều Tôn giả giáng lâm như vậy.

Bên trong đám người này, có một số Tôn giả có khí thế cực kỳ đáng sợ, khiến gã liếc mắt nhìn liền cảm giác kinh hồn bạt vía. Thật đáng sợ, đám người đáng sợ như thế này từ đến từ đâu? Chỉ thấy bóng người nhấc chân lên, đám người trong nháy mắt biến mất trước mặt gã, nhưng mà cỗ khí tức áp lực kia, tựa hồ vẫn còn lượn lờ trong lòng gã, thật lâu không thể bình ổn lại, quá đáng sợ rồi! Tiếp tục ẩn nấp trên cây, người này dần dần đem tâm tình bình phục lại, nhưng trong lòng đoán không được, không biết những người này thuộc về thế lực Hoàng Vũ nào.

- Vù!

Nhưng vào lúc này, lại là một luồng sức mạnh dao động kh.ủng bố truyền đến, lại khiến con ngươi của gã run lên, tiếp theo, hào quang chiếu xuống, lại một nhóm người xuất hiện cách gã không xa.

- Lại là nơi đó!

Trái tim của gã hơi co giật, thật đúng dịp, đây là cường giả của hai cỗ thế lực khác nhau, nhưng lại xuất hiện cùng một nơi.

- Toàn bộ đều là Tôn giả!

Gã cảm giác trái tim mình đều muốn nhảy ra, nhóm người này cũng lập tức loé lên, đi về hướng những người lúc vừa nãy vừa đi.

- Xảy ra việc lớn rồi!

Giờ khắc này nếu gã còn không rõ có chuyện xảy ra thì quá ngu xuẩn rồi, hai tổ đội hình cường hãn toàn bộ do Tôn giả tạo thành trước sau xuất hiện, cùng đi về một phương hướng, rất hiển nhiên, phương hướng đó đã phát sinh việc lớn. Không chỉ có người này, lúc hai phe thế lực xuất hiện, làm tất cả mọi người trong đây cả kinh, trong lòng không ngừng run rẩy. Trong lòng bọn họ sinh ra ý tưởng giống nhau, xảy ra việc lớn rồi! Rất nhiều người đều đi về hướng hai nhóm người kia biến mất, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao lại xuất hiện nhiều Tôn giả như vậy. Khu vực tế đàn hình cung, Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm vẫn chưa từng rời đi, yên tĩnh chờ đợi, quả nhiên đối phương cũng không có để bọn họ chờ đợi lâu, rất nhiều cường giả của Thiên Long Thần Bảo lấp loé mà đến, xuất hiện trước mặt bọn họ.

- Các ngươi thật sự đuổi theo, vừa vặn Thiên Đài chỗ của sư tôn ta đã mở ra, chư vị có muốn theo ta đi vào nhìn qua một chút hay không? Mộc Trần nhìn nhóm người, cười nhạt, hoàn toàn không để ý hàn ý trên người đối phương.

- Nghe nói hai vị tiền bối Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng đang tuyển nhận nhóm môn đồ đầu tiên tại nơi thí luyện này, hai vị đều là nhân vật thiên kiêu, nói vậy những người thí luyện đó cũng đều không yếu, chúng ta ở đây nhìn một chút.

Người cầm đầu Thiên Long Thần Bảo cười lạnh nói, bọn họ không thể đi Thiên Đài. Thứ nhất bọn họ không có loại quyết đoán kia, thứ hai nếu bọn họ mang theo đám người này mà đi, rằng sẽ gợi ra một hồi đại chiến, đến lúc đó nếu kinh động đến Vũ Hoàng, bọn họ không có biện pháp thu thập. Bọn họ muốn đòi lại thể diện đã mất. Mộc Trần nghe được lời đối phương chỉ tùy ý cười, nháy mắt đã rõ suy nghĩ của chúng, lời này ẩn chứa một tia uy hϊế͙p͙ nhàn nhạt, nhưng cũng chứng tỏ bọn họ cũng không dám làm sự tình căng quá mức. Xa xa, tiếng xé gió cuồn cuộn mà đến, khiến ánh mắt đám người cứng đờ, quay đầu nhìn lại, lập tức đám người lại nhìn thấy một hàng người xuất hiện, chặn đường ở chỗ kia, triệt để đóng kín khu vực này, mà Lâm Phong cũng bên trong đám người này, rất hiển nhiên, người của Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng, cũng đã đến. Ánh mắt đám cường giả Thiên Long Thần Bảo hơi ngưng lại, hàn ý trong ánh mắt lập tức càng sâu, thậm chí có người lộ ra sát ý nhàn nhạt.

- Chư vị nghe ta một lời!

Lúc này, Mộc Trần lại mở miệng, ánh mắt đám người Thiên Long Thần Bảo nhất thời đều nhìn về phía y.

- Chuyện hôm nay xảy ra các ngươi đều có thể thăm dò được một hai, nơi thí luyện này, mọi người đều vì giết chóc, hoặc sống hoặc ch.ết.

Một vị môn đồ Thiên Long Thần Bảo bởi vì cái ch.ết của huynh đệ, tức giận vi phạm quy tắc, cùng liên thủ người bảo vệ tế đàn cấm địa giết người, nếu tất cả mọi người đều như vậy, mảnh thí luyện này tồn tại còn có ý nghĩa gì. Ai đúng ai sai không cần Mộc Trần ta nhiều lời, nhị sư đệ ta truy kích đến Thiên Long Thần Bảo đánh ch.ết tên Tôn giả bảo vệ tế đàn kia, cũng chỉ trả lại cho các ngươi hậu quả đáng phải nhận. Bây giờ chúng ta đã tự mình rời khỏi Thiên Long Thần Bảo, việc này vốn nên bỏ qua, nhưng mà chư vị lại truy sát đến đây, nếu muốn chiến, người Thiên Đài ta tự nhiên phụng bồi, ta chỉ sợ nơi thí luyện này không chịu nổi, đến lúc đó ngươi và ta, hai phương đều không thể nói rõ cho các vị Hoàng Vũ tiền bối! Mộc Trần đem sự tình mở ra, thản nhiên nói:

- Thời gian Chư Hoàng Hội Ước cũng sắp đến, các ngươi muốn chiến, không cần lo lắng không có cơ hội, còn muốn lấy người đang thí luyện đến uy hϊế͙p͙ chúng ta, việc này chư vị vẫn không cần nói nữa.

Nơi đây không chỉ có hậu bối đệ tử của Thiên Đài, việc này nếu nháo đến mức không thể vãn hồi, Thiên Đài bắt buộc phải cùng Thiên Long Thần Bảo khai chiến. Quyết định ra sao, chư vị tự mình nghĩ rõ ràng, chúng ta đều phụng bồi được!