Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1054: Công kích ti tiện




- Thánh khí thật lợi hại!

Vẻ mặt những người khác kinh ngạc, Thánh khí Kim Chung này hóa thành cái chuông vô cùng lớn, tiếng vù vù vang lên, nháy mắt đuổi theo Lâm Phong, từ trên trời giáng xuống, bao phủ trọn cả phiến không gian, cho dù Lâm Phong sử dụng lực lượng hư không, làm bản thân biến mất trong, nhưng lúc này đây vẫn bị vây nhốt trong chuông vàng.

- Ông!

! Kim Chung không ngừng rung động, tiếng chuông hỗn loạn, giống như ma âm lượn lờ trong tai mọi người, dường như muốn đánh ch.ết người ta, hai người Lâm Phong bị Kim Chung vây trong đó, chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Bước chân mạnh mẽ bước ra, Cổ Kiêu giẫm lên trên Kim Chung, vẻ mặt rét lạnh.

- Cổ Kiêu, có chuyện gì mà lại tức giận như vậy!

Giữa mảnh không gian hình cung này, có không ít tế đàn truyền tống, phía trên khắc hoa văn cực kỳ phức tạp, chính là pháp trận truyền tống, có thể xuyên qua hư không, đưa người vận chuyển tới một khu vực khác, nơi này có chừng hai mươi ba cái tế đàn truyền tống, đồng nghĩ có thế lực của hai mươi ba vị Hoàng Vũ. Lúc này, người nói chuyện là một lão giả, khí tức hùng mạnh, lão trấn thủ cái tế đàn khắc hai chữ to Thiên Long, chính là tế đàn tương ứng với thế lực của Thiên Long Hoàng. Mà Cổ Kiêu chính là môn đồ Hoàng Vũ dưới trướng Thiên Long Hoàng, hơn nữa bởi vì thủ đoạn lợi hại, lại có xuất thân không tầm thường, nên ở trong thế lực Thiên Long Hoàng có chút danh tiếng, thế nên những người thay phiên phụ trách trấn thủ tế đàn truyền tống đều quen biết y.

- Người này giết huynh đệ ta, ta cần phải diệt hắn.

Cổ Kiêu vẻ mặt rét lạnh, sát khí tràn ngập.

- Ngươi lấy Kim Chung áp bách hắn, trong đó ẩn chứa lực lượng Thánh vân, có lẽ đã đè ch.ết hắn rồi, cũng xem như đã báo thù cho huynh đệ ngươi.

Lão giả thản nhiên nói.

- Hừ!

Lúc này lại có một tiếng hừ lạnh truyền tới, một lão giả trấn thủ tế đàn khác lên tiếng, chỉ thấy lão lạnh lùng nói:

- Nơi này hình như đã trong phạm vi giới hạn an toàn rồi, nhưng các ngươi lại ở chỗ này ầm ĩ, rõ ràng vi phạm quy tắc Hoàng Vũ đề ra, ngươi còn không thu hồi thánh khí của ngươi!

Ngày xưa Hoàng Vũ liên kết chế tạo mảnh thí luyện dưới đáy hoang hải, đã định ra một quy tắc, ví dụ như giết ch.ết bao nhiêu người mới được rời khỏi, mặt khác, mảnh đất hình cung xung quanh tế đàn, thuộc khu vực an toàn, tiến vào nơi này liền không được tiếp tục ầm ĩ giết người. Chỉ có điều mọi người đều không biết, Lâm Phong thuộc phe thế lực nào, nên cũng lười nhúng tay đi quản việc này, miễn việc đắc tội thế lực của Thiên Long Hoàng.

- Tay ngươi dài quá đấy.

Lão già bên thế lực Thiên Long Hoàng lạnh lùng liếc nhìn người nọ một cái, nói:

- Thạch Hoàng và Vũ Hoàng các ngươi tuyển nhận nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, đã tiến vào nơi thí luyện này, đến giờ dường như còn chưa có người nào thông qua tế đàn truyền tống, ngươi hẳn phải đợi thật lâu rồi, nhìn xem có bao nhiêu người có thể còn sống đi ra ngoài, đừng đến nỗi tám mươi mốt người cũng không đạt được, toàn bị ch.ết trong đây thì quá nực cười rồi!

Nghe thấy hai lão cãi vã, những người khác đều an tĩnh nhìn náo nhiệt, lão nhân vừa quát mắng Cổ Kiêu, là người trấn thủ tế đàn có khắc hai chữ Thạch và Vũ, đại biểu cho thế lực của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng. Mặt khác, ở Bắc hoang này, việc Thạch Hoàng và Vũ Hoàng bất hòa với Thiên Long Hoàng, cũng không phải bí mật gì, rất nhiều người có chút thân phận đều biết.

- Đây là quy tắc do các vị Hoàng Vũ định ra, nói ta quản rộng có ý gì, hay Thiên Long Hoàng đã không đem tất cả các Hoàng Vũ để trong mắt? Lão giả phía Thạch Hoàng lạnh như băng nói, lại nghe thấy đối phương hừ lạnh, nói với Cổ Kiêu: - Cổ Kiêu, tiếng chuông vừa rồi hẳn đã trấn ch.ết hai người kia, ngươi thu chuông lại nhìn thử xem!

Cổ Kiêu khẽ gật đầu, y cũng cho rằng, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, chắc chắn đã ch.ết dưới thánh khí Kim Chung. Tâm niệm vừa động, tiếng ầm ầm vang lên, Kim Chung chậm rãi bay lên, nhưng mà trong khoảnh khắc, khi Kim Chung vừa mới nhấc lên, một cỗ khí tức kiếm đạo vô cùng đáng sợ điên cuồng tràn ra, chỉ thấy Thiên Cơ Kiếm đan xen từng dải hoa văn thánh vân, bảo hộ thân thể Thu Nguyệt Tâm trong đó.

- Giết!

Khoảnh khắc khi Kim Chung nhấc lên, Lâm Phong giận quát một tiếng, ngửa mặt lên trời mà rít gào, Thiên Cơ Kiếm trong nháy mắt rời tay, hóa thành một thanh kiếm vô cùng lớn, đánh về phía Kim Chung.

- Ông!

!

- Ầm ầm!

! Tiếng va chạm đáng sợ truyền ra, vẻ mặt Cổ Kiêu trầm xuống, vừa định làm cho Kim Chung tiếp tục đè xuống, lại cảm giác một cỗ lực lượng đáng sợ, vô cùng khổng lổ từ Kim Chung phản chấn lại, khiến thân thể y mạnh mẽ rung động, Kim Chung cũng mạnh mẽ bay lên hư không.

- Đi!

Lâm Phong đảo mắt qua mấy cái tế đàn, nhìn thấy trong đó có một tòa tế đàn có khắc hai chữ Thạch và Vũ, thân thể lập tức lóe lên đi về hướng đó.

- Hả? Lão giả trấn thủ tế đàn của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng vẻ mặt ngạc nhiên, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm đi về phía bên này, cũng có nghĩa hai người này chính là nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên mà Thạch Hoàng và Vũ Hoàng tuyển nhận.

Hơn nữa, hai người bọn họ là hai người đến nơi này đầu tiên, đồng nghĩa là bọn họ đã trở thành môn đồ Thiên Vũ đệ nhất và đệ nhị! Lão giả trấn thủ tế đàn bên Thiên Long Hoàng cũng biến sắc, trong đôi mắt lập tức lộ ra chút hàn quang, lạnh lùng nói:

- Đã giết người mà lại muốn cứ như vậy, không phải quá đơn giản sao!

Dứt lời, thân hình của lão run lên, nháy mắt liền hiện ra phía sau Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, bàn tay to mạnh mẽ đánh ra, một cỗ lực lượng kinh khủng nở rộ, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm chỉ cảm thấy bị một cỗ lực lượng đáng sợ bao phủ, giống như lâm vào vũng bùn vậy. Thiên Cơ Kiếm quay về trong tay Lâm Phong, lúc này trong đôi mắt của Cổ Kiêu cũng hiện lên sát ý nồng đậm, tâm niệm khẽ động, Kim Chung lập tức bay về phía Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm bao phủ.

- Vô sỉ!

Sắc mặt của lão già thủ hộ tế đàn của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng nháy mắt trở nên băng hàn, đường đường Tôn giả thủ hộ tế đàn, lại ngang nhiên vi phạm quy tắc, ra tay với Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm. Hiển nhiên lão ta cũng biết Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm là hai môn đồ nổi bật trong nhóm môn đồ đầu tiên của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, nên mới muốn tru sát họ tại nơi thí luyện này.

- Cút, cút ngay!

Tức giận ngập trời, hai tiếng quát lạnh như băng vang lên liên tục, song chưởng của lão cũng đồng thời đánh ra, một chưởng đánh về phía thánh khí Kim Chung, một chưởng khác đánh về phía lão già vô sỉ đang muốn đối phó với Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.

- Hư không yêu thuật!

Tâm niệm Lâm Phong lại khẽ chuyển, lại lần nữa phải sử dụng hư không yêu thuật. Trong khoảnh khắc, lực lượng áp bách trên người đã giảm bớt rất nhiều, lôi kéo Thu Nguyệt Tâm, hai người mạnh mẽ giãy ra khỏi sự trói buộc của đối phương, chạy về phía tế đàn.

- Tế đàn đã có đầy đủ năng lượng, trực tiếp khởi động tế đàn, không cần phải để ý chỗ này!

Lão già bên phía Thạch Hoàng và Vũ Hoàng hô lên một tiếng, ngay cả kiểm tr.a cũng không cần, trực tiếp muốn thả Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm ra khỏi nơi thí luyện này. Lâm Phong gật đầu, lực lượng chân nguyên chạy dọc theo hoa văn trên tế đàn, trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng hư không đáng sợ điên cuồng lan tràn ra, muốn bao phủ thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.

- Cút ngay cho ta!

Cổ Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, thánh khí Kim Chung hóa thành vô số kim quang mãnh liệt, đè ép về phía lão nhân.

- Làm càn!

Bàn tay lão nhân vung lên, một chưởng ấn khủ.ng bố đánh lên Kim Chung, Kim Chung ông ông vang vọng, không ngừng rung động. Mà bên kia, lão già Tôn giả của thế lực Thiên Long Hoàng mượn cơ hội ngắn ngủi này, chém ra một công kích đáng sợ, chặn đứng lão nhân, thân thể nhanh chóng chạy về phía tế đàn Lâm Phong đang đứng.

- Lớn mật!

Lão nhân phía Thạch Hoàng kinh sợ, ngay cả khi Lâm Phong đã đi tới tế đàn cũng muốn công kích, người bên Thiên Long Hoàng không khỏi quá mức càn rỡ rồi.

- Ông!

!! Lực lượng hư không k.hủng bố bao phủ Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm vào trong, chuẩn bị rời đi, gần như đồng thời, công kích kh.ng bố của lão già Tôn giả kia cũng đuổi đến, nháy mắt bao phủ phía trên lực lượng hư không của Lâm Phong.

- Ầm, tạch…!

Lực lượng hư không nổ tung, hư không yêu thuật tuy rằng lợi hại, nhưng gặp phải công kích cường đại của Tôn giả, vẫn phải nổ tung, công kích đáng sợ kia tiếp tục đánh về phía trước, lao về phía Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm.

- Tránh ra!

Thu Nguyệt Tâm giơ tay đẩy một cái, muốn đẩy thân thể Lâm Phong ra, nhưng mà nàng lại đẩy vào khoảng không, chỉ thấy một luồng hào quang lóe lên, có một bóng người chặn trước mặt nàng, bảo vệ nàng phía sau.

- Cút ngay!

Giận quát một tiếng, lực lượng kinh khủng dung hợp với lực lượng huyết mạch và uy áp đại thế, đánh về phía công kích của đối phương.

- Ầm ầm!

- Ông!

!! Không gian run rẩy liên tục hai lần, lực lượng hư không vô cùng đáng sợ nở rộ ra, thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm biến mất, được lực lượng hư không của tế đàn đưa đi.

- Chạy!

Lão già kia biết không có giết ch.ết Lâm Phong, sắc mặt không khỏi rét lạnh, trên người Cổ Kiêu cũng tản ra khí tức sát phạt, tức giận, lại để Lâm Phong chạy thoát. Sau một lát, thân thể Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm hiện lên trên Thiên Đài, hào quang khắc sâu vào mi mắt, dường như cực kỳ dễ chịu, nhưng mà Lâm Phong lại ho khan một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên, một chưởng kh.ủng bố của lão Tôn giả vừa rồi vẫn làm hắn bị thương!

- Sao lại thế này? Một thanh âm lãnh đạm truyền đến, chỉ thấy Hầu Thanh Lâm chờ đợi ở trong này, nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện liền trực tiếp hộc máu, không khỏi nhướn mày.

Nếu thông qua tế đàn, làm sao còn có thể bị thương, hơn nữa vừa mới bị thương. Chẳng lẽ có người dám trong tế đàn xuống tay với Lâm Phong?