Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1016: Hiên Viên lên trời




- - - Các ngươi chỉ có thời gian nửa ngày, vào lúc giữa trưa, thang trời sẽ khép lại, không vào thang trời, không cách nào đi lên Thiên Đài!

Khổ Hạnh tăng thấy mọi người dường như còn đang chần chừ, do dự, cười nhẹ một tiếng. Nhân số quá kinh khủng, nếu không hạn chế thời gian, không biết phải chờ tới bao lâu.

- Chỉ có nửa ngày!

Vẻ mặt mọi người kinh hãi, rất nhiều người bước chân nhảy tới, nhảy lên thang trời, củng cố thân hình, chân nguyên lưu chuyển, nghịch thế mà lên. Thang trời hiện lên từng sợi tiên khí mờ ảo, người đi như nước chảy ngược, ngược dòng mà lên, không ngừng đi lên trên không, lan tràn. Nhìn từ đằng xa hình thành một hình ảnh, ào ạt rầm rộ, vô cùng đồ sộ.

- Dự định khi nào lên!

Thu Nguyệt Tâm hỏi Lâm Phong một tiếng. Nhìn cảnh tượng rộng lớn, rầm rộ trước mắt, Lâm Phong lắc đầu:

- Đến lúc giữa trưa mới hết thời hạn, thời gian không ít, chúng ta không cần sốt ruột!

- Ừ!

Thu Nguyệt Tâm không nhiều lời, đám người lên thang trời, càng ngày càng nhiều, cảnh tượng mênh mông khiến mọi người đang xem sinh ra một cảm giác hít thở không thông. Quá nhiều rồi, hàng trăm, hàng triệu người, không qua quá lâu, mọi người phát hiện, thang trời mười tám ngàn trượng, toàn bộ đều thấy người là người.

- Nếu thang trời này không rộng mười tám ngàn trượng, cũng khó có thể chứa được nhiều người như vậy!

Rất nhiều người cười nhẹ, trong lòng cảm thán, cũng chỉ có thang trời đồ sộ mới có thể chứa hết đám người đông đúc này, hiện ra cảnh tượng thịnh thế như vậy. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi lên trên thang trời, từng sợi tiên khí dường như càng đậm, thậm chí có quang hoa màu vàng mờ ảo, lượn lờ trong thiên địa, chói đến lóa mắt.

- Cho dù chỉ đứng nhìn cảnh tượng này từ phía xa, cũng có thể làm cho lòng người bao la, rộng lượng, bao dung vạn vật thiên địa, khiến tâm tình tăng lên rất nhiều.

Rất nhiều người cảm thán, lại thấy giờ phút này, đã có người chống đỡ cái đại thế thiên địa thật lớn kia, đi tới tám mươi mốt bậc thang cuối cùng, tới dưới cửu trọng thiên.

- Có người lên rồi, sắp bước lên nhất trọng thiên!

Lúc này, ánh mắt mọi người đều mở lớn, còn nghiêm túc đứng lên, bóng người đến cửu trọng thiên đầu tiên kia, nhảy một chân lên cửu trọng thiên. Chỉ thấy thân hình người đó hơi hơi dừng lại một lát, làm cho mọi người căng thẳng trong lòng, vậy mà lại ngừng, chỉ mới bước lên một chân. Cuối cùng, người nọ cũng bước lên cái chân thứ hai, trong giây lát, bước lên nhất trọng thiên.

- Ông.

..! Một đạo lưu quang hiện lên, ánh mắt của mọi người ngay lập tức cứng ngắc tại chỗ, thân thể người nọ bị ném thẳng từ trên nhất trọng thiên xuống, hóa thành một luồng lưu quang không ngừng bay vọt xuống dưới.

- K.hủng bố như vậy? Vẻ mặt mọi người cứng lại, chỉ thấy thân thể người nọ bị đánh tới tận chỗ mọi người đang đứng xem mới ngừng lại được.

Sau khi ngừng lại, người đó ngay lập tức ổn định thân hình, sau đó khoanh chân bắt đầu tu luyện.

- Hả? Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm liếc mắt nhìn nhau một cái, tại sao có thể như vậy? Ngày đó, Thu Nguyệt Tâm bị nhất trọng thiên này đánh xuống dưới, tuy rằng khí huyết quay cuồng, nhưng cũng không thành như thế, bị đánh ra xa đến vậy, thậm chí lúc này còn dừng lại tu luyện.

- Xem ra, khí thế bắn ngược bá đạo hơn rồi, cái này để tước đi cơ hội thứ hai cho mọi người bước lên cửu trọng thiên, mỗi người chỉ có một lần cơ hội, nếu không, nhiều người như vậy, không ngừng lặp đi lặp lại, sẽ rất hỗn loạn!

Thu Nguyệt Tâm nói ra ý nghĩ của mình, Lâm Phong cũng gật đầu. Cơ hội trở thành môn đồ Hoàng Vũ, có ai không muốn tranh đoạt, chỉ sợ cho dù đã thất bại vẫn muốn đi lên phía trước, nói vậy, có lẽ cửu trọng thiên sẽ không được an ổn, sẽ luôn thấy người là người. Không chỉ có Thu Nguyệt Tâm và Lâm Phong nghĩ như vậy, lúc này mọi người nhìn thấy người nọ gặp phải chuyện cũng đều đoán như vậy. Cửu trọng thiên, không có khả năng cho người khác cơ hội tiếp theo.

- Người nọ là người đầu tiên tới, sải bước lên cửu trọng thiên, nói vậy, lúc trước tất nhiên sẽ thích ứng được uy áp k.hủng bố trên thang trời, hơn nữa bản thân sẽ có tu vi lợi hại cùng tốc độ k.hủng bố, nhưng mà cũng chỉ mới bước lên một bước đã bị đánh bay xuống dưới!

Rất nhiều người đều cảm nhận được một cỗ cảm giác khẩn trương, làm cho người ta hít thở không thông. Bước đầu tiên còn không có đứng vững đã bị đánh xuống dưới, có thể thấy được đại thế trong đó đáng sợ cỡ nào, mọi người cũng không còn cái tự tin như vừa mới bắt đầu nữa rồi. Sau đó, lần lượt có người đi lên cửu trọng thiên, nhưng mà, trong mười mấy người đó, rõ ràng đều ở trong chín bậc của tầng thứ nhất trong cửu trọng thiên bị bắn ngược trở lại, làm cho mọi người có loại cảm giác gấp gáp đến nghẹt thở. Thật đáng sợ, đều mới chỉ ở nhất trọng thiên đã bị đánh ngược trở về, mà bậc cuối cùng của nhất trọng thiên mới có cái chìa khóa màu đỏ, mười mấy người, còn không có người nào có thể lấy được, sải bước lên Thiên Đài. Lúc này, có một bóng người đã cách cửu trọng thiên không xa, mỗi một bước bước ra, đều trầm ổn như núi, dường như có một cỗ uy thế đáng sợ nở rộ. Những người xung quanh người này đều tránh ra xa, trong khoảnh khắc, xung quanh người này đã trống không, chỉ còn có một mình y, bước từng bậc thang một, cho đến dưới cửu trọng thiên.

- Hiên Viên Phá Thiên!

Bước chân mọi người đều ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Phá Thiên. Cho tới hiện tại, còn chưa có một người nào lấy được cái chìa khóa, lúc này Hiên Viên Phá Thiên ra tay, nhìn xem có thể đạt đến cửu trọng thiên không.

- Hy vọng Hiên Viên Phá Thiên có thể sải bước lên cửu trọng thiên!

Trong lòng mọi người thầm nghĩ, lúc này bọn họ đều hy vọng Hiên Viên Phá Thiên bước được xa hơn một chút, chỉ có như vậy, bọn họ mới có cơ hội. Nếu ngay cả Hiên Viên Phá Thiên cũng chỉ có thể bước tới nhị trọng thiên, như vậy bọn họ chẳng phải tuyệt vọng.

- Hiên Viên Phá Thiên, hậu duệ Hoàng tộc, trên người có được huyết mạch Hoàng, chiến lực rất kh.ủng bố, nghe nói mục tiêu của y là đệ nhất môn đồ Thiên Vũ lần này.

Thu Nguyệt Tâm nói với Lâm Phong.

- Ta biết.

Lâm Phong cười nhẹ, hắn làm sao lại không biết Hiên Viên Phá Thiên.

- Xem y có thể bước qua mấy trọng thiên!

Ánh mắt Thu Nguyệt Tâm nhìn chằm chằm Hiên Viên Phá Thiên, chỉ thấy lúc này thân thể hắn đã bước ra, một bước một bậc thang, mười bước mười bậc thang. Liên tục mười bước, chưa từng ngừng lại một chút, thân thể y đứng trên nhị trọng thiên.

- Lợi hại!

Ánh mắt mọi người căng thẳng, ngạc nhiên, thán phục một tiếng, chỉ cảm thấy trong lòng nhiệt huyết cuồn cuộn. Hiên Viên Phá Thiên quả nhiên đáng sợ, người khác không vượt qua nổi chín bậc của nhất trọng thiên, nhưng y một bước một bậc thang, trực tiếp đi lên nhị trọng thiên. Lúc này, tóc dài Hiên Viên Phá Thiên không ngừng bay loạn, trường bào cũng bị đại thế kh.ủng bố thổi tới bay, thân thể y tạm dừng tại nhị trọng thiên.

- Hiên Viên Phá Thiên cũng kiêng kỵ nhị trọng thiên này? Ánh mắt mọi người hơi hơi cứng lại, khiếp sợ.

Nếu ngay cả Hiên Viên Phá Thiên cũng kiêng kỵ nhị trọng thiên này, như vậy bọn họ.... Quá khó khăn, đạt được một cái tư cách cũng khó như vậy. Biển người mênh mông vô tận, xem ra chỉ cần một vòng này cũng không biết muốn đào thải bao nhiêu người. Cuối cùng, mọi người nhìn thấy Hiên Viên Phá Thiên lại triển khai, bất động thì thôi, động thì long trời lở đất, uy thế kh.ủng bố nở rộ, tuy mọi người không thể cảm thụ, nhưng từ những sợi cương phong lưu động trên người y, cũng có thể phỏng đoán ra được. Lại giống như vừa rồi, một bước một bậc thang trời, Hiên Viên Phá Thiên trực tiếp nhảy lên tầng ba. Mọi người nắm chặt hai đấm, lúc này đây, không hề có người khác trèo lên cửu trọng thiên, mà đều là nhìn chằm chằm động tác của Hiên Viên Phá Thiên.

- Triển khai!

Vẻ mặt mọi người chăm chú, lại thấy Hiên Viên Phá Thiên tiếp tục bước đi, lực lượng chân nguyên cuồn cuộn đang gầm thét, quấn quanh lấy thân thể gã, lại mười bước, tuy nhiên mười bước này, so với vừa rồi trầm trọng hơn không biết bao nhiêu lần. Khi y sải bước tới bậc đầu tiên của tứ trọng thiên, thân thể thậm chí còn lắc lư mạnh mẽ, một cỗ lực lượng huyết mạch kinh khủng nở rộ, huyết khí k.hủng bố bao phủ lấy thân thể, cuối cùng đi lên tứ trọng thiên.

- Rống.

.... Một tiếng gào đáng sợ từ trong miệng Hiên Viên Phá Thiên phun ra, lực lượng huyết mạch xông lên tận trời, bước chân của y lại lần nữa bước ra, đi lên. Mười bước, lại là mười bước, sải bước lên ngũ trọng thiên.

- K.hủng bố, lực lượng huyết mạch quá kinh khủng!

Trong lòng mọi người rung động, không hổ huyết mạch của Hoàng, trên người hắn cũng phủ thêm một tầng hào quang vô thượng, dường như không gì không làm được.

- Ầm, ầm ầm!

Người dưới cửu trọng thiên nhìn Hiên Viên Phá Thiên, có thể cảm nhận được loại k.hủng bố kinh tâm động phách này. Mỗi một bước hắn bước ra, lòng bọn hắn liền rung động theo, cuối cùng, Hiên Viên Phá Thiên đã đi tới bậc cuối cùng của ngũ trọng thiên. Chiếc chìa khóa màu xanh, với tay có thể đụng tới, nhưng mà, y còn có thể tiếp tục đi lên lục trọng thiên hay không? Bước chân Hiên Viên Phá Thiên lại lần nữa giơ lên, làm tâm mọi người đều buộc chặt gắt gao, nhìn chằm chằm bước chân y. Thân thể nhảy lên, một chân Hiên Viên Phá Thiên bước lên lục trọng thiên, nhưng mà cái chân đó còn chưa chạm xuống, liền bị y thu trở về, thân thể rơi xuống, Hiên Viên Phá Thiên quay đầu lại liếc nhìn mọi người một cái.

- Nơi này, đã là điểm cuối cùng của các ngươi rồi, không ai có thể sải bước lên lục trọng thiên!

Phun ra giọng điệu hống hách tự tin, Hiên Viên Phá Thiên bắt lấy cái chìa khóa màu xanh, hào quang lóe lên, thân thể biến mất!