Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 736: Sáu Người Còn Lại






Trên đời có dăm bảy loại người, Dương Ân cảm thấy không thể để cho người khác tiếp tục nghĩ hắn là người bình dị gần gũi, nếu không thì đám người này ngày nào cũng sẽ tụ tập ở trước cửa nhà hắn, ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình hắn.

Lục Trí thay Dương Ân nói: "Mọi người không cần khổ sở chờ đợi nữa, chủ công nhà ta bận quá, có thời gian nhất định sẽ tiếp đón mọi người, nếu không còn chuyện gì nữa thì mọi người cứ giải tán đi, về sau mọi người đều là bạn của chủ công nhà ta, có việc gì cần cứ bẩm báo, chủ công nhà ta sẽ ưu tiên chiếu cố mọi người".

"Đừng nói nữa, ta đã chờ ở đây nhiều ngày như vậy rồi, ta nhất định muốn vào trong Dương phủ uống trà", có một gã võ giả tráng kiện lớn tiếng nói, liền đi thẳng về phía cửa lớn, phóng thích khí tức của cảnh giới cấp tướng mạnh mẽ, muốn xông vào bên trong.

"Vị huynh đệ này, ta khuyên ngươi đừng nên kích động, tránh được một phen đau khổ", Lục Trí có lòng tốt khuyên gã.

Gã võ giả kia cười nói: "Nếu nàng chịu làm vợ ta thì ta sẽ không xông vào nữa, thế nào?"
Ánh mắt của đối phương mụ mị nhìn Lục Trí, hoàn toàn xem Lục Trí là một cô gái đang cải trang thành đàn ông.


Sắc mặt của Lục Trí tối sầm lại, không nói thêm gì nữa.

Rất nhanh, gã võ giả này liền rơi vào bi kịch.

Cũng không cần các thống lĩnh của quân đoàn Tử Thần ra tay, chỉ cần một binh sĩ của quân đoàn Tử Thần là đã có thể đánh gã võ giả kia thành đầu heo rồi.

Kết quả của gã võ giả này đã dọa lui được không ít người.

Bất quá cũng có người không phục, bọn họ là những người muốn đi theo Dương Ân, có thể đi theo một thiên dược sư thì con đường đột phá thành vương của bọn họ tất nhiên cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều, sao có thể dễ dàng bị dọa lui như vậy.

Ngay lúc những người đó chuẩn bị ra tay, thì Độ Quảng Phật đã chắp tay nói: "A di đà phật, chư vị thí chủ đều trở về đi, tâm ý của chư vị thí chủ, đoàn trưởng nhà ta đều đã nhận lấy, không cần mãi khăng khăng đứng ở đây".

Nói xong, nguồn năng lượng Ma Phật cực đại được phóng thích, khí tức vương giả oanh tạc ra ngoài, khiến cho đám võ giả bị chấn động, tất cả đều trào máu bay ngược ra đằng sau, bị thương không nhẹ, may mắn là Độ Quảng Phật cũng không cố ý nhằm vào bọn họ.

Điều này đã khiến cho tất cả mọi người hiểu được rằng Dương phủ có cao thủ trấn giữ, không phải ai cũng có thể tới đây làm càn.

Thế là đa số mọi người đều giải tán, chỉ còn sót lại vài người không nguyện ý rời đi.

Trong đó có một người mở miệng nói: "Ta là luyện dược sư, ta chỉ muốn đi theo Dương thiên sư, thỉnh cầu được bước vào Dương phủ".


Đó là một ông già có tướng mạo rất bình thường, mặc y phục luyện dược sư, quả là rất giống như luyện dược sư thật.

"Ông là vị luyện dược sư sắp trở thành Dược Vương, Cảnh Kiện có phải không?", có một người đàn ông trung niên hỏi ông ta.

Ông già liếc mắt nhìn người đàn ông trung niên nói: "Không sai, ta là Cảnh Kiện, cậu là ai?"
"Ha ha, ta là Quách Hiệp Phi!", người đàn ông trung niên cười nói.

Người đàn ông trung niên khoác một chiếc áo choàng bụi bặm, lưng đeo trường kiếm, trong tay còn cầm một bầu rượu, rất có khí khái của một vị hiệp khách.

Mấy người bên cạnh sau khi nghe thấy y xưng tên thì ngay lập tức kinh ngạc, Quách Hiệp Phi là một vị vương giả thành danh đã lâu, nghe nói y đã sớm bước vào hàng ngũ mười vương giả hàng đầu, cũng đủ thấy thực lực của y có bao nhiêu cường đại.

Nhưng thứ khiến cho y nổi danh không chỉ là thực lực mà còn là sự nghĩa hiệp của mình, y thật sự là một người tốt.

“Thì ra là Quách đại hiệp!”, Cảnh Kiện chắp tay nói với Quách Hiệp Phi.

"Cảnh dược sư đã khách khí rồi, chúng ta vẫn nên suy nghĩ xem nên tiến vào Dương phủ như thế nào đi", Quách Hiệp Phi đáp.

Không đợi Cảnh Kiện đáp lời thì Lục Trí đã nói: "Đừng nóng vội, chờ ta xác minh thân phận của các vị một chút, sau đó mới tính tới chuyện có cho các vị vào phủ hay không đi".

Khi Lục Trí bước ra, hắn ta liền hỏi Cảnh Kiện: "Lão tiên sinh, ông có thể giới thiệu một chút về bản thân mình hay không? Bọn ta đều từ biên ải trở về, không có quá nhiều hiểu biết về ông, cũng muốn biết vì sao ông lại muốn gặp chủ công nhà ta".


Cảnh Kiện không chút suy nghĩ nói: "Ta là luyện dược sư sắp trở thành Dược Vương, đáng tiếc vẫn chưa thể trở thành một Dược Vương chân chính, ta muốn gặp hầu tước thiên sư, hy vọng có thể nhận được một ít chỉ điểm, chỉ cần ta trở thành Dược Vương, ta nguyện ý đi theo hầu tước thiên sư".

Ở trong vương thành, Cảnh Kiện là một nhân vật nổi tiếng, là một luyện dược sư tự học thành tài, Dược Vương các nhiều lần muốn chiêu mộ ông ta cũng không có kết quả, vì ông ta cảm thấy rất nhiều hành vi của Dược Vương các rất vô sỉ.

Lục Trí nghe xong thì gật đầu, lại quay sang hỏi Quách Hiệp Phi cùng một câu hỏi.

Quách Hiệp Phi cũng thành thật trả lời, y là một tán tu đã đạt tới cảnh giới vương giả cao cấp, nay đã tu luyện đến cực hạn mà vẫn không dễ dàng để đột phá lên nữa, sự xuất hiện của Dương Ân đã tiếp cho y thêm một hy vọng.

Những người còn lại là Bàng Nguyên, Hoàng Xương Kiên, Lâm Khải và Thư La Thu, bọn họ đều vì những lý do khác nhau mà muốn tiến vào Dương phủ cầu kiến.

Lục Trí hỏi tất cả cùng một câu hỏi, sau đó mới nói: "Mọi người cùng nhau đi vào đi, có thể đi theo chủ công nhà ta hay không thì còn tùy thuộc vào khả năng mỗi người".

Sáu người trước mặt đều vô cùng mừng rỡ, không ngờ lại có thể dễ dàng được gặp mặt Dương Ân như vậy.

Thật ra thì đây là chuyện mà Dương Ân và Lục Trí đã bàn bạc với nhau từ trước, lúc này bọn họ cũng đang cần bổ sung thêm một số ít nhân sự đáng tin cậy..