“Ha ha, từ bây giờ ta sẽ là phó thống lĩnh!”, Dương Ân cười lớn như điên sau khi bước ra khỏi quân trướng của Hoa Hồng Tử Thần.
Khoảng thời gian này hắn nhẫn nhục chịu đựng, cuối cùng cũng đã thoát khỏi thân phận ngục nô, một bước trở thành phó thống lĩnh.
Đây là do hắn tự lập chiến công để lấy được danh hiệu, so với danh hiệu Tử tước cha truyền con nối trước kia đúng là khác biệt rất nhiều.
Danh hiệu phó thống lĩnh là do chính tay hắn giành lấy được, còn danh hiệu Tử tước chỉ là do hắn được may mắn thừa hưởng từ bậc tiền nhân.
Dương Ân không thể nhịn được muốn thông báo tin tức này với toàn thiên hạ, với Khỉ Gầy, Vạn Lam Hinh, Tiểu Man, thậm chí là với cả cha mẹ và em trai đã chia lìa của mình, rằng hắn đã thực hiện được bước đầu tiên trên con đường chấn hưng nhà họ Dương.
Nếu hắn được thăng chức phó thống lĩnh ở doanh trại khác, nhất định sẽ có đông đảo binh sĩ tới chúc mừng, nhưng ở đây là quân đoàn Tử Thần, một quân đoàn không hề có quy chế quân đội, sẽ không có ai quan tâm đến một phó thống lĩnh mới như Dương Ân, bởi vì họ đều là những tên lười biếng nhất, trừ khi hắn có đủ thực lực để răn đe họ, thì họ sẽ tôn kính hắn.
Dương Ân kiềm chế tâm tình kích động của mình rất nhanh, hắn phải tới chỗ phó quan mặt lạnh tiếp nhận tất cả những gì thuộc về mình, còn phải xuống ao thanh lọc để loại bỏ hoàn toàn vận rủi của ngục nô đã in dấu trên máu thịt của hắn.
Chỉ sau khi trải qua lễ rửa tội trong ao thanh lọc, hắn mới có thể thực sự thoát khỏi thân phận ngục nô.
Không bao lâu sao, Dương Ân đã đến doanh trướng của phó quan mặt lạnh, phó quan mặt lạnh đã chuẩn bị sẵn những thứ được cấp ban cho một phó thống lĩnh như Dương Ân.
"Phần thưởng của ngươi đây, công trạng cũng đã được ghi nhận.
Có thể đổi lấy đan dược, kỹ thuật chiến đấu, binh khí chiến đấu,...", phó quan mặt lạnh vẫn lạnh lùng, giải thích một số vấn đề cho Dương Ân biết.
Dương Ân ghi nhớ trong đầu từng điều một, trong lòng không khỏi nảy sinh tinh thần trách nhiệm, hắn trở thành phó thống lĩnh không phải chỉ là hữu danh vô thực, nhất định hắn phải có đóng góp xứng đáng ở vị trí này.
“Không hiểu gì thì cứ hỏi, nếu hiểu hết rồi thì lui ra đi”, phó quan mặt lạnh nói.
Dương Ân nói: "Phó quan, ta muốn tới ao thanh lọc để giải trừ xui xẻo!"
“Không thành vấn đề, cho phép ngươi tới ao thanh lọc cùng với Tôn Đẩu!”, phó quan mặt lạnh nói với vẻ bình dị gần gũi hiếm có.
Một thiếu niên có thể khiến đoàn trưởng của bọn họ cũng phải chú ý tới, thì gã ở trước mặt hắn cũng cần phải hạ bớt sự kiêu ngạo của mình xuống một chút.
Dương Ân chắp tay nói: "Cám ơn phó quan!"
Sau đó, phó quan mặt lạnh nhanh chóng viết ra một lệnh thông hành, sau khi đóng dấu, liền bảo Dương Ân mang đi, lệnh này đủ để hắn cùng với Khỉ Gầy đi vào ao thanh lọc.
Dương Ân một lần nữa cảm ơn phó quan mặt lạnh trước khi rời doanh trướng để đi tìm Khỉ Gầy.
Khỉ Gầy đã biết tin về Dương Ân, hắn ta đang đợi ở bên ngoài, vừa thấy Dương Ân đi ra, hắn ta lập tức tới chúc mừng: "Chúc mừng đại ca đã trở thành phó thống lĩnh".
“Ha ha, đi tới ao thanh lọc trước đi, đợi đến khi đi ra chúng ta lại ăn mừng một chút”, Dương Ân tiến lên tươi cười nói với Khỉ Gầy.
Đây chắc chắn là ngày hạnh phúc nhất của họ trong khoảng thời gian này.
Cả Dương Ân và Khỉ Gầy đều không có thời gian để đi gọi Lý Đại Chuỷ, việc bước vào ao thanh lọc lúc này là ưu tiên hàng đầu.
Ao thanh lọc nằm trong một sơn cốc ở phía đông của doanh trại, đây là một cái ao có một dòng linh tuyền mỏng chảy qua, trong đó có trồng một số loại cây có tác dụng thanh lọc những thứ ô uế, còn có những thứ quan trọng nhất được đặt dưới đáy ao, chính là "đá thanh lọc", loại đá thanh lọc này có khả năng tiêu trừ tà khí cùng vận xui.
Một số binh sĩ quanh năm chém giết ngoài chiến trường rất thích ở gần ao thanh lọc này để chữa lành vết thương, bởi vì ao thanh lọc này cũng có thể thanh lọc được lệ khí cùng sát khí trên người của họ, giúp họ có thể tránh được tình huống tẩu hỏa nhập ma.
Trước khi Dương Ân và Khỉ Gầy đến ao thanh lọc dưới sự dẫn đường của một binh sĩ, xung quanh họ còn có những binh sĩ khỏa thân khác, tất cả đều bị thương, trên người toát ra lệ khí nồng nặc.
Nơi này tỏa ra khí tức thanh lọc, đang thanh lọc khí tức của họ, làm cho biểu cảm trên khuôn mặt của họ cũng trở nên bớt dữ tợn hơn.
"Đây là ao thanh lọc.
Sau khi nộp giấy tờ, các ngươi có thể vào.
Chỉ có thể ngâm mình trong ao tối đa là mười lăm phút.
Nếu vượt quá thời gian này, thì các ngươi tự gánh lấy hậu quả”, binh sĩ đi cùng với Dương Ân và Khỉ Gầy vừa nói vừa chỉ vào một người phía trước, người đó mơ hồ như đang trôi nổi dưới mặt ao.
“Được rồi, cám ơn huynh đệ!”, Dương Ân cảm kích nói, trong tay còn thừa một đồng vàng, liền nhét vào trong tay đối phương.
Đối phương vui vẻ nhận lấy, cất đi không để lộ dấu vết, sau đó lại nói: "Ao thanh lọc này có tác dụng thanh lọc tất cả xui xẻo, nhưng nếu ở đây quá lâu thì còn có thể bị làm cho phai mờ dần chiến ý cùng sát ý bên trong.
Chuyện này đối với binh sĩ chúng ta cũng chẳng phải là chuyện gì tốt, nên các ngươi tự tính sao cho ổn thỏa đi".
Sau đó đối phương xoay người rời đi, hiển nhiên những lời hắn nói sau này là do đã nhận được tiền vàng của Dương Ân đưa cho.
“Đi thôi đại ca, chúng ta ngâm mình một lát để giải xui là được.
Dù sao cũng chỉ là hình thức thôi mà”, Khỉ Gầy tỏ ra xem thường nói..