Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 63: Khảo Hạch




Dưới con mắt trợn trừng của lão nhị và lão tam, Gia Vệ đem miếng thịt tươi trong miệng nuốt xuống.

Gia Vệ cũng không làm ra động tác nôn mửa giống lão đại, bởi vì lúc này Gia Vệ, căn bản không có cảm thấy mình muốn nôn mửa. Khóe miệng của hắn nhếch lên, nhìn về phía lão nhị cùng lão tam, vươn đầu lưỡi còn đang chảy đầy máu, liếm qua một vòng quanh khóe miệng, nói:

- Ăn ngon.

- Ô...

Lão nhị trợn trừng hai mắt, ngay lập tức lấy tay che miệng lại, thiếu chút nữa đã phun ra.

Lúc này, chỉ thấy một tiếng ‘ọe’, thân hình cao lớn của lão tam chợt quay đầu hướng sang nơi khác, thức ăn vừa rồi còn chưa kịp tiêu hóa, giờ được hắn trực tiếp phun ra.

Gia Vệ cùng lão đại cùng nở nụ cười khổ, hai người ăn một cân thịt tươi, mới biết được cảm giác ăn một cân thịt tươi còn đang chảy đầm đìa máu này có cái cảm giác gì.

Hiện tại, đã cảm giác được, cũng không còn ác cảm nữa.

Nhưng được chứng kiến biểu hiện của lão đại và Gia Vệ, áp lực lên hai người lão nhị, lão tam còn lớn hơn nữa.

- Sếp, dù thế nào đi nữa ta cũng không thể ăn được cái thứ đồ chơi này đâu, ta tình nguyện chạy thêm 10 km.

Lão nhị ổn định lại một chút, sắc mặt tái nhợt phát âm.

- Ô ô ô...

Lão tam cũng muốn nói cái gì đó, thế nhưng miệng hắn lúc này không rảnh, hiện tại đã bắt đầu nôn ra mật rồi.

Thiếu tá bĩu môi, thấp giọng nói một câu 'Phế vật". Lúc này mới gật đầu, nói:

- Nuốt không nổi thì thôi không nuốt nữa.

Nghe thấy thiếu tá tốt như vậy nói, lão đại cùng Gia Vệ vừa muốn đề xuất ý kiến, thiếu tá mới khinh bỉ nhìn bốn người, nói:

- Ta còn chưa nói các ngươi không được phép nướng chín ăn, các ngươi ngu hết rồi à?

- Có thể nướng chín?

Bốn người đều sửng sốt, ngay cả lão tam đang nôn thốc nôn tháo cũng cảm thấy kinh ngạc.

Chưa kịp nói thế này giống như là muốn giết con nhà người ta quá!

Trong khoảng thời gian ngắn, Gia Vệ cùng lão đại đều có cảm giác dạ dày của mình đang quay cuồng một hồi, muốn nôn.

Chẳng qua, vừa lúc đó, thiếu tá quăng xương gà trong tay ra, nói:

- Tốt, hiện tại nói cho các ngươi biết một việc, tất cả nghe kỹ cho ta.

Nói xong, thiếu tá dừng lại chỉ chỉ lão tam đang nôn mửa. Lão nhị mang nước lại đưa cho hắn, để hắn xúc miệng. Lúc này thiếu tá đã quay lại tư thế ngồi nghiêm túc ban đầu.

Bốn người đều ngồi thẳng người dậy, thiếu tá mới nói tiếp:

- Ngày mai, chính là ngày huấn luyện cuối cùng của các ngươi, qua ngày kia, cũng chính là ngày thứ mười tính từ lúc các ngươi tới đây. Ta sẽ cho các ngươi một bài khảo hạch, dựa theo kết quả trình độ khảo hạch rồi sẽ đưa ra bố trí tiếp theo cho các ngươi.

- Khảo hạch? Nếu như không qua được kì khảo hạch này, thì sẽ như thế nào?

Lão đại nhíu mày hỏi, khí hắn ở bộ đội đã tham gia không ít đợt khảo hạch. Vẫn luôn vượt qua bằng thành tích hạng nhất, bằng không hắn cũng sẽ không bị thiếu ta tìm đến.

- Không vượt qua khảo hạch?

Thiếu tá cười nhạt hai tiếng, nói:

- Không vượt qua, vậy thì cút đi đâu thì cút ngay đi, chúng ta không chứa chấp phế vật.

- Thế nếu như thông qua khảo hạch thì sao?

Chân mày Gia Vệ hơi nhíu lại, bọn họ huấn luyện có mười ngày, đã có ngay một bài khảo hạch, quá không bình thường.

Tuy rằng cường độ của mười ngày huấn luyện này là phi thường lớn, hiệu quả có thể sánh bằng với mấy tháng huấn luyện bình thường. Nhưng dù sao bọn hắn mới chỉ huấn luyện có mười ngày. Vả lại trong mười ngày này, bọn họ mới huấn luyện lực lượng, tốc độ cùng sức chịu đựng, về phần kỹ xảo này nọ, bọn họ còn chưa được huấn luyện chút nào.

Có thể nói, bốn người bọn họ so với trước đây, khí lực, tốc độ cùng sự chịu đựng đều tăng lên không ít, thế nhưng để mà đánh nhau, thì vẫn là những chiêu thức trước kia.

- Các bài khảo hạch đều có một thang điểm nhất định, dựa theo biểu hiện của các ngươi, đánh giá điểm để phân loại, sau đó sẽ đưa các ngươi về căn cứ. Kế tiếp, các ngươi sẽ chia ra làm năm cấp bậc, tiến vào năm cấp bậc huấn luyện A, B, S, X của căn cứu, Z. Về phần các ngươi có thể đi vào được đến cơ sở nào, thì phải xem lần khảo hạch này các ngươi có thể có đạt được bao nhiêu điểm.

Thiếu tá nghiêm túc nói.

- Năm căn cứ này, có sự phân chia mạnh yếu sao?

Lão nhị xinh đẹp cau mi lại hỏi.

Thiếu tá gật đầu, nói:

- Năm căn cứ, căn cứ A yếu nhất, dành cho thành viên kém cỏi nhất tiến vào. Z căn cứ là tốt nhất, người đạt thành tích cao nhất sẽ được vào căn cứ Z. Nhưng mà, chênh lệch lúc ban đầu cũng không thể đại biểu cho chênh lệch lúc cuối cùng, mặc dù các ngươi chỉ đủ điểm để tiến vào căn cứ A, nếu như biểu hiện ưu tú, ở trong khảo hạch tiếp theo có thể đạt được điểm cao, là có thể thăng tiến đến căn cứ B, thậm chí tiến thẳng đến căn cứ Z.

- Giới hạn thấp nhất là như thế nào?

Lão tam chần chờ một lúc, mở miệng hỏi:

- Trong khảo hạch được bao nhiêu điểm, thì sẽ bị loại bỏ?

Thiếu tá hừ lạnh một tiếng, hai mắt ánh lên như là hai thanh lợi kiếm đâm về phía lão tam, lạnh lùng nói:

- Bốn người các ngươi, không cho phép một ai bị loại, lão tử tuyển ra bốn người các ngươi, nếu như mà có ai bị loại bỏ, làm cho lão tử bị mất mặt, ngay ngày hôm sau thôi, ta nhất định sẽ không để cho các ngươi sống yêu ổn, nghe rõ chưa?

- Rõ.

Bốn người Gia Vệ đột nhiên đứng thẳng dậy, lớn tiếng hô.

Không bao lâu sau, bọn hắn liền bắt đầu tập luyện tiếp. Một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ, bọn họ chỉ có hơn hai tiếng thời gian để nghỉ ngơi, thời gian khác đều phải chịu huấn luyện.

- Lão tam, yên tâm đi, huấn luyện mười ngày đã khảo hạch, lần khảo hạch này, khẳng định cũng chỉ là một bài khảo hạch đơn giản thôi, chúng ta đều có thể vượt qua.

Lão đại hướng lão tam an ủi, trong bốn người bất kể là lực lượng, tốc độ hay là sức chịu đựng, đều là lão tam kém cõi nhất.

- Đại ca, ta tự biết chính mình, huấn luyện bình thường ta cũng không theo kịp, muốn vượt qua lần khảo hạch này, không phải dễ dàng gì đâu.

Lão tam nhếch miệng nói, bất quá hắn cũng không có áp lực tâm lý gì nhiều cho lắm, không phải chỉ là sớm kết thúc những tháng ngày này thôi sao, vô tư đi.

- Ngươi nếu như mà chẳng có chí khí gì như thế, sau này chúng ta không còn là huynh đệ nữa.

Lông mi xinh đẹp của lão nhị nhăn lại, lạnh lùng nói:

- Chúng ta nếu đã tới đây, thì nhất định phải huấn luyện có thành quả mới có thể trở về. Ta tới nơi này, cũng không phải muốn vào bộ đội, mà là đến để huấn luyện chính bản thân mình, ta nhất định sẽ quay về nhà, nhưng mà, cho dù là như vậy, ta cũng không thể kém hơn bất kì kẻ nào được.

- Không sai, đây là một cơ hội phi thường khó gặp, có lẽ suốt cuộc đời chúng ta chỉ có một lần này thôi, phải nắm chặt lấy. Nếu ông trời đã cho chúng ta cơ hội này, vì sao lại không cố gắng hết mình mà nắm lấy nó?

Gia Vệ cũng nói, biểu cảm rất chân thành.

Lão tam ngơ ngác nhìn ba người Gia Vệ, sau một lát, hắn mới mở miệng hỏi:

- Các ngươi cho rằng, ta có thể vượt qua được khảo hạch này sao?

- Nói thừa, không chỉ qua được khảo hạch, chí ít chúng ta cũng phải tiến vào được căn cứ B.

Lão đại cười to nói.

- Đúng, không tiến vào được căn cứ B, chẳng phải là cô phụ kỳ vọng của huấn luyện viên sao?

Lão nhị cũng nói.

- Ngươi biết trong bốn người chúng ta, người được huấn luyện viên xem trọng nhất, cũng như để ý nhất là ai không?

Gia Vệ nhìn lão tam, mở miệng hỏi.

Lão tam lắc đầu, biểu thị mình không biết.

Gia Vệ duổi ngón trỏ ra chỉ thẳng lão tam, nói:

- Là ngươi, bởi vì hình thể của người và huấn luyện viên không sai biệt lắm, khiến hắn nhớ lại chính bản thân hắn trước kia. Nếu như ngay lần khảo hạch đầu tiên ngươi đã bị loại bỏ, nhất định sẽ khiến cho huấn luyện viên bị đả kích rất lớn, ngươi nhẫn tâm vậy sao?

Lão tam ngu ngơ một hồi, hắn quay đầu nhìn về phía thiếu tá xa xa, sau một lát, trên mặt hắn xuất hiện một sự kiên định, nói:

- Ta biết, ta nhất định sẽ vượt qua được lần khảo hạch này.

Ba người Gia Vệ đều gật đầu, chợt bốn người đều tăng tốc độ lên.

Khiêng bao cát chạy bộ là phương pháp luyện thể lực rất tốt, hơn nữa còn có thể huấn luyện sức chịu đựng, nhưng như vậy cũng không phải là huấn luyện tổng thể, cho nên mấy người Gia Vệ cả ngày này, huấn luyện không dưới mười loại.

Lúc này, thiếu tá đang đứng một chỗ ghi lại một ít số liệu vào trong một quyển sổ, đóng quyển sổ lại, nhìn về phía bốn người Gia Vệ xa xa đang chạy bộ.

- Không biết, có người có thể phá được kỷ lục, lần đầu tiên có thể đạt đến cấp độ S không đây. Thành viên cấp X cũng không có bao nhiêu người, tính cả những người hiện tại đang đi lính, hình như cũng không được quá mười người, thậm chí mười người này, còn không bị bắt đi chấp hành nhiệm vụ, cuối cùng thì bọn họ cũng ở lại làm huấn luyện viên, nói cách khác, vào được cấp X đã rất ít rồi, mà cấp Z, không biết phải bao lâu nữa, mới có thể tái xuất hiện.

Trên mặt thiếu tá xuất hiện một vẻ thẫn thờ, chợt nhíu mày lại, lẩm bẩm:

- Ngạo Long(niềm tự hào) a, Ngạo Long, không biết đến bao giờ, chúng ta mới có thể gặp lại nhau đây.

Lắc đầu, thiếu tá liền nhìn về phía mấy người Gia Vệ, cuối cùng dừng ánh mắt ở trên người Gia Vệ. Sắc mặt hắn biến đổi mấy lần, cuối cũng vẫn là không nói gì thêm, nhưng trên mặt lại tràn đẩy sự chờ mong.

Mà lúc này, nếu bốn người Gia Vệ bọn họ biết căn cứ B phải khó khăn đến mức nào mới có thể tiến vào được, chỉ sợ bọn họ sẽ không đem căn cứ B là mục tiêu của đợt khảo hạch lần này nữa.

- Đều cmn chạy nhanh lên một chút cho ta, ai là người về cuối cùng, hít đất thêm năm trăm cái.

Không bao lâu, cái tiếng hét to kia của thiếu tá lại vang lên, vẫn là những tiếng nói đầy thô tục mà quen thuộc với bọn Gia Vệ.

Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người Gia Vệ đều gia tăng tốc độ lên. Tuy rằng lão tam là người chạy cuối cùng, nhưng hắn không có buông bỏ, cắn răng, cũng bắt đầu gia tăng tốc độ, muốn chạy vượt qua lão nhị phía trước.

Chạy xong 10 km, Gia Vệ và lão đại không dùng đến 10’, mà lão nhị phải dùng hơn 11’ một chút, lão tam thì khỏi phải nói, mất 16’.

Cái thành tích này coi như cũng không tệ, dù sao bọn họ cũng mới chỉ huấn luyện trong có tám ngày. Từ nửa giờ chạy không xong cho đến dùng mười phút đã chạy xong, tiến bộ rất rõ ràng.

Chẳng qua, không để bọn hắn nghỉ ngơi, thiếu tá lại đi tới, bắt bọn Gia Vệ tiếp tục các bài huấn luyện tiếp theo.

Một lúc sau, bốn người Gia Vệ đều nhảy cả vào hồ bơi, ra sức bơi về phía trước.

Ngay sau đó, là bài tập tiến vào trong vũng bùn huấn luyện lực ổn định, cử tạ huấn luyện sức mạnh, buộc hai cánh tay bằng cao su để luyện tốc độ ra đòn. Thậm chí còn chơi xà đơn xà kéo giống với vận động viên thể thao, để huấn luyện lực thăng bằng.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đến 12h đêm, bốn người Gia Vệ tiến vào trong tủ sinh học nghỉ ngơi, bổ sung thể lực.

Hơn một giờ sau, thiếu tá đi tới đánh thức bọn họ, lại bắt đầu tiếp tục huấn luyện.

Hơn một giờ này ở trong tủ sinh học khôi phục, khiến bốn người Gia Vệ cảm giác như là được ngủ hai ba ngày vậy, sinh lực ngập tràn, khí lực toàn thân tuôn trào như dùng không bao giờ hết.

Cả ngày huấn luyện, cũng trôi qua rất nhanh.

Lần thứ hai tiến vào tủ sinh học, sau khi đi ra, đã là ngày thứ mười bốn người Gia Vệ đi tới nơi đây.

Chín ngày huấn luyện, thành quả rất rõ rệt, chí ít bốn người đã thành trường ra không ít, không chỉ là thân thể to ra, tư tưởng cũng lớn mạnh thêm.

Lúc trước, Gia Vệ, lão nhị cùng lão tam đều là những đứa nhóc được gia đình chăm sóc bao bọc ở nhà, chỉ có lão đại là lính đã ở trong bộ đội 5 năm. Mà trong 9 ngày này, mặc kệ gian nan khổ cực đến đâu, chỉ có dựa vào chính bản thân mình cùng chiến hữu, khiến Gia Vệ, lão nhị cùng lão tam ba người đều trưởng thành lên không ít.