Tuyệt Thế Thiên Tài Trở Về Đô Thị

Chương 12




Lúc người kia vẫn còn đang do dự thì có một người khác thò tới ghé mắt qua nhìn hợp đồng, hỏi: “Vị trí đậu xe này giá như nào? Tôi mua.”

Người đầu tiên lập tức nóng nảy nói: “Ơ kìa, cái người này sao lại như thế chứ, có hiểu thứ tự đến trước sau hay không hả, vị trí đậu xe này tôi mua! Mười sáu vạn đúng không, sẽ lập tức chuyển khoản cho anh ngay.”

“Tôi trả mười bảy vạn!”

Người thứ hai lập tức nói.

Số lượng vị trí đậu xe ở Quốc tế Thịnh Đường vốn dĩ không có nhiều, bán một cái ít một cái, nếu trực tiếp tới bộ phận bán nhà để hỏi sẽ chỉ nhận được câu trả lời là đã bán hết mà thôi.

Có không ít người bán buôn đều là dựa vào đã bán số đồ cũ trước đó của họ.

Giang Chí Thành quay đầu nói với người thứ hai: “Ngại quá, không liên quan gì đến giá thành cả, mua bán chú trọng công bằng, anh ta tới trước.”

Nghe thấy lời này, người thứ hai lập tức hậm hực nói: “Cho anh nhiều tiền anh còn không muốn, không bán thì thôi!”

Mà người thứ nhất lập tức giơ ngón tay cái lên với Giang Chí Thành: “Người anh em nghĩa khí đấy, không cần nói nhiều, tôi trả anh thêm năm ngàn nữa”

“Không cần, đã nói là mười sáu vạn rồi.”

Giang Chí Thành kiên trì.

Người nọ thấy hắn đã như vậy thì cũng không nói nhiều, chỉ bảo: “Thôi, mười sáu vạn thì mười sáu vạn vậy, anh cho tôi phương thức liên lạc đi, chúng ta kết bạn bè, sau này có thời gian sẽ cảm ơn anh thêm.”

Giang Chí Thành không từ chối nữa mà sảng khoái cho đối phương cách thức liên lạc.

Chờ người nọ chuyển tiền xong, Giang Chí Thành cầm hợp đồng đi xử lý giao dịch chính thức, chẳng qua trên vị trí viết tên quyền tài sản thì viết tên của đối phương.

Tiêu hơn hai mươi vạn chỉ để mua một vị trí đậu xe. Người như vậy hiển nhiên là rất có của cải và giàu có.

Mà ấn tượng của người này đối với Giang Chí Thành cũng rất tốt, trước khi đi còn lôi kéo tay Giang Chí Thành một lúc rối rít cảm ơn.

Chờ khi hai người tách ra thì đã qua hơn mười hai giờ một chút.

Nhìn bóng dáng đối phương rời đi, khóe miệng Giang Chí Thành lộ ra tia ý cười.

Ở trong một không gian toàn người là người như này chọn ra một đối tượng để giao dịch tất nhiên không phải là tùy tiện chọn rồi.

Bởi vì anh cũng biết người này, chính là phó tổng giám đốc Đàm Tuấn Đạt trong công ty của Chung Tĩnh Di.

Mặc dù Đàm Tuấn Đạt là phó tổng giám đốc công ty nhưng anh ta lại thuộc hàng nhân vật cấp nguyên lão, cha anh †a là Đàm Trung Vượng còn là trùm bất động sản địa phương, tài sản ròng lên tới trăm triệu.

Nhưng Đàm Tuấn Đạt chưa bao giờ dựa vào bối cảnh của cha mình để làm việc, mọi nghiệp vụ trong công ty quảng cáo đều dùng bản lĩnh để có được.

Giang Chí Thành chủ động muốn kết giao với người này chủ yếu vì giúp Chung Tĩnh Di.

Đương nhiên những việc này hắn sẽ không chủ động nói cho người khác biết, dù sao thì từ góc độ hiện thực mà nói, hắn không nên biết rõ về người ở trong công ty Chung Tĩnh Di như vậy.

Sau khi tiền về tới tay, Giang Chí Thành không lập tức tới công ty quảng cáo ngay mà trước hết đi ăn cơm, tắm rửa qua loa rồi cắt tóc chỉnh trang một chút đã.

Không thể không nói mới chỉ thu thập một chút mà bộ dáng vốn dĩ có chút tuấn lãng lập tức càng thêm có vẻ đẹp trai hơn.

Chỉ là bộ quần áo trên người thật sự không thể kéo cấp bậc lên cao hơn mà ngược lại càng khiến hắn giống một quý công tử sa sút hơn.

Sau đó Giang Chí Thành đi tới phía dưới công ty quảng cáo Huy Hoàng.

Nhìn biển quảng cáo thật lớn phía trên, Giang Chí Thành đã coi như có kinh nghiệm phong sương cũng không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Bởi vì đây sẽ là việc quan trọng nhất mà hắn phải làm sau khi trọng sinh, có thể xoay chuyển vợ con được hay không thì phải xem biểu hiện của hôm nay thế nào đã.