Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mặc Dương phụng bồi Mộ Liên Dung, theo sát Mộ Khinh Ca tiến vào.
Mà phía sau bọn họ, đất trống bên ngoài sảnh yến hội có năm trăm Long Nha Vệ đứng chỉnh tề, mắt nhìn thẳng.
Vừa rồi tiếng bước chân như sấm chớp thiên quân vạn mã, đúng là phát ra từ bọn họ.
Tiết lão gia không biết xảy ra chuyện gì, sắc mặt biến đổi, đành phải hỏi: "Mộ tiểu tước gia, đây là cớ gì?"
Tiết Quỳnh nói cho hắn, Mộ Khinh Ca có một chi quân đội Long Nha Vệ nghe đến là biến sắc, nội tâm hắn bỗng dâng lên cảm giác không ổn.
Giờ phút này, tận mắt nhìn thấy dáng vẻ Mộ Khinh Ca, dự cảm không ổn trong lòng Tiết lão gia càng mãnh liệt!
"Tiết gia chủ, hôm nay ta tới, hẳn là ngài rõ mục đích." Mộ Khinh Ca ở trước mắt bao người, mở miệng. Vừa mở miệng đã ra âm thanh lạnh băng, khiến người ta không rét mà run, không dám thở mạnh.
Hít!!!
Người Tiết gia vô luận là trưởng ấu, hay là nam nữ, đều trừng lớn mắt nhìn Mộ Khinh Ca.
Đứng trên đất Tiết gia, kêu muốn san bằng Tiết gia, nàng đúng là thiên cổ đệ nhất nhân!
Mộ Khinh Ca đảo mắt nhìn từng gương mặt khϊếp sợ của người Tiết gia, tiếp tục nói: "Còn có, thuận tiện nhắc nhở một chút. Hiện giờ Tần quốc đã là nhị đẳng quốc, ngang hàng Vũ quốc. Mà lấy địa vị Mộ gia ở Tần quốc, chỉ mạnh hơn Tiết gia chứ không yếu. Cô cô ta không phải trèo cao, mà là gả thấp."
Mộ Liên Dung gả cho Tiết Kiều không phải trèo cao, mà là gả thấp?!
Những lời này hung hăng đánh vào mặt người Tiết gia!
Mộ Liên Dung đứng phía sau Mộ Khinh Ca, cảm thụ được nàng dùng cánh chim cường đại bảo hộ mình, hốc mắt ửng đỏ.
Tiểu Ca nhi nhà Mộ gia, đã trưởng thành!
Bình phục tâm trạng, Mộ Liên Dung đứng thẳng lưng, khí chất cứng cỏi mang theo hơi thở kiên cường bất khuất của Mộ gia. Không còn là con dâu nhường nhịn chỉ biết vâng dạ của Tiết gia.
"Mộ tiểu tước gia, ngươi là vãn bối, ai cho ngươi quyền lực ở đây nói luyên thuyên?" Tiết phu nhân không nhịn được, mở miệng lần nữa.
Lúc này, Tiết lão gia không lên tiếng ngăn cản. Sắc mặt hắn âm trầm đã chứng minh giờ phút này hắn cũng bị Mộ Khinh Ca làm cho tức giận không nhẹ.
Mộ Khinh Ca ngước mắt, ánh mắt châm chọc đảo qua Tiết Quỳnh, người sau đầy mặt xấu hổ. Sau đó lại nhìn về phía Tiết phu nhân, nàng giương cằm nở nụ cười cuồng ngạo: "Ta lấy thân phận gia chủ Mộ gia, phu nhân nói xem có đủ tư cách hay không?"
Cái gì!
Nàng là gia chủ Mộ gia?
Một nữ tử? Tuổi còn nhỏ như thế, cư nhiên đã là gia chủ một gia tộc? Hơn nữa, gia tộc này còn không phải tiểu gia tộc vô danh!
Người Tiết gia, bị chấn động!
Bao gồm Tiết Quỳnh, hắn căn bản không tưởng được, Mộ Hùng lại truyền vị trí gia chủ cho Mộ Khinh Ca.
Sắc mặt Tiết lão gia cũng thay đổi. Nếu Mộ Khinh Ca là gia chủ Mộ gia, vậy hắn không thể không coi trọng lời nói kia!
Mấy thiếu niên Tiết gia, đều mặt mũi tái nhợt.
Trước mặt Mộ Khinh Ca, bọn hắn còn chưa ra tay đã mất đi tư cách khiêu chiến!
Hít sâu mấy hơi, Tiết lão gia nhìn về phía Mộ Liên Dung, thanh âm hơi run rẩy hỏi: "Tức phụ lão Thất, Mộ tiểu tước gia đúng là gia chủ Mộ gia?"
"Không sai, rất lâu trước kia, phụ thân ta đã tự mình truyền chức vị gia chủ Mộ gia cho Khinh Ca." Mộ Liên Dung cười kiêu ngạo, khác hoàn toàn với dáng vẻ khiêm tốn điệu thấp ngày thường ở Tiết gia.
Trong nháy mắt kia, có không ít người Tiết gia đột nhiên hiểu, vì sao lão Thất nhà họ lại bị hấp dẫn bởi Mộ Liên Dung lớn tuổi hơn mình.
Thì ra, một nữ tử cười thong dong tự tin, lại mỹ lệ như vậy.
Thì ra, huyết mạch Mộ gia, cũng không kém hơn Tiết gia!
Được chứng thực, Tiết lão gia nhìn về phía Mộ Khinh Ca. Khóe miệng mấp máy, tựa hồ muốn nói gì đó, lại cảm thấy vốn từ nghèo nàn.
Bất ngờ, chấn động, kinh ngạc, khó tin... Tựa hồ trong lúc nhất thời, trong lòng người Tiết gia ngũ vị tạp trần, bị khí thế cường hãn của Mộ Khinh Ca đánh sâu vào đến quân lính tan rã.
Nhưng, còn xa xa chưa đủ!
Mộ Khinh Ca phải cho người Tiết gia suốt đời khó quên, khiến bọn hắn nhớ kỹ 'Người Mộ gia không dễ chọc', nhớ sâu vào cốt nhục!
Khóe miệng nàng nở nụ cười quỷ dị.
Đôi mắt thấu triệt trêu tức nhìn người Tiết gia: "Tiết lão gia, Tiết phu nhân, cảm tạ các ngươi đã thịnh tình khoản đãi. Làm khách nhân, ta cũng nên tỏ vẻ gì đó. Để cho thân vệ ta biểu diễn một tiết mục đi, trợ hứng cho mọi người."
Biểu diễn tiết mục!
Nội tâm Tiết Quỳnh nhảy dựng, đột nhiên hắn nhớ tới Long Nha Vệ từng 'biểu diễn' ở ngự tiền Thiên Đô!
'Chẳng lẽ Mộ Khinh Ca tính để Long Nha Vệ gϊếŧ người? Xem như cảnh cáo?' Ý tưởng bỗng nhiên nhảy ra làm cho Tiết Quỳnh khẩn trương lên, lòng bàn tay đều đầy mồ hôi.
"Biểu diễn thật tốt cho ta." Nụ cười Mộ Khinh Ca xẹt qua ý lạnh.
"Vâng, Tiểu tước gia!"
Nhóm Long Nha Vệ hô lên chỉnh tề.
Thanh âm kia cơ hồ bật tung nóc nhà Tiết gia.
Chỉ là còn chưa chờ người Tiết gia định thần lại, đã thấy được một màn khiến bọn họ suốt đời khó quên, hoảng sợ vô cùng.
Năm trăm Long Nha Vệ, năm trăm linh quang màu tím phóng lên cao, nháy mắt nhuộm tím cả nóc nhà Tiết gia.
Tử cảnh!
Năm trăm Tử cảnh!
Tiết gia nghẹn một hơi ở ngực, bước chân lảo đảo.
Ngay cả Tiết phu nhân khi nhìn thấy nhiều Tử cảnh như vậy đứng trước mặt mình, cũng kinh hô một tiếng, thân thể mềm nhũn ngã ngồi xuống.
Người Tiết gia khác đều mặt mũi tái nhợt, môi răng va vào nhau, hoảng sợ nhìn Mộ Khinh Ca, nhìn Long Nha Vệ.
Tiết Quỳnh trợn tròn mắt!
Hắn biết Long Nha Vệ của Mộ Khinh Ca rất mạnh, nhưng không nghĩ tới cư nhiên mạnh như vậy!
Năm trăm Tử cảnh! Dù là hoàng thất Vũ quốc cũng không lấy ra được nhiều Tử cảnh như vậy! Huống chi Mộ Khinh Ca còn mạnh hơn thân vệ mình. Nàng có quan hệ thân mật với nữ hoàng Cổ Vu quốc, còn có hoàng thất Thánh Nguyên đế quốc, ba đại gia tộc, Địch quốc, Ly quốc, Ngu quốc, Đồ quốc...
Dần dần, một mạng lưới quan hệ lấy Mộ Khinh Ca làm trung tâm, trải rộng trước mắt Tiết Quỳnh.
Càng đừng nói đến, quan hệ giữa Mộ Khinh Ca và Thánh Vương bệ hạ!
Thu nạp hết biểu cảm hoảng sợ của người Tiết gia vào đáy mắt, Mộ Khinh Ca giơ tay lên. Năm trăm linh quang màu tím nháy mắt biến mất không thấy!
Nhưng hình ảnh chấn động nhân tâm kia, khiến nội tâm các đệ tử Tiết gia không sao vứt đi được.
Đại sảnh yến hội, yên tĩnh đến một cây kim rơi xuống đều có thể nghe thấy.
Người Tiết gia nhìn về phía Mộ Khinh Ca, nhìn về phía Long Nha Vệ, không dám thở mạnh ra tiếng.
Lúc này, Mộ Khinh Ca hơi mỉm cười, giơ tay lên.
Trước mặt nàng lập tức xuất hiện mười mấy chiếc rương chứa đầy vàng bạc ngọc khí, còn có thư tịch đơn lẻ.
Người Tiết gia còn chưa phục hồi tinh thần, Mộ Khinh Ca đã nói: "Tới bái phỏng Tiết gia, đương nhiên là phải chuẩn bị lễ mọn gặp mặt. Mấy thứ này, xin Tiết lão gia nhận lấy."
Tiết lão gia ngơ ngẩn ngẩng đầu, nhìn về phía Mộ Khinh Ca, tựa hồ không rõ ý nàng.
Mộ Khinh Ca cười ý vị không rõ: "Tiết lão gia, cô cô đi theo ta, hay là..."
Tiết lão gia lập tức hiểu. Hắn hít sâu một hơi, chém đinh chặt sắt nói: "Liên Dung là tức phụ lão Thất của Tiết gia chúng ta, điểm này không ai có thể thay đổi, dĩ nhiên là phải ở lại. Mộ gia chủ yên tâm, trên dưới Tiết gia ta tuyệt sẽ không bạc đãi Liên Dung!"
Nói xong, ánh mắt hắn nghiêm khắc đảo qua từng người trong đại sảnh, lạnh giọng cảnh cáo: "Đều nghe rõ cho ta, nếu từ nay về sau có kẻ nào rảnh rỗi cố ý làm khó dễ tức phụ lão Thất, thì cút ra khỏi Tiết gia!"