Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Chu Linh là đệ tử lão cư nhiên cũng trở thành đan sư cao cấp. Đáng tiếc, lại đối chọi sư phụ là lão như nước với lửa. Kẻ không đồng lòng với lão, cho dù là đan sư cao cấp thì thế nào?
Kẻ phản bội lão, đều đáng chết!
"Mộ Ca, ngươi thật sự cho rằng mình rất lợi hại sao?" Điêu Nguyên nói Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca tươi cười không giảm: "Điêu sư huynh nói sai rồi, ta chưa bao giờ cảm thấy mình lợi hại. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đạo lý này ta vẫn hiểu."
"Hừ, ngươi còn biết khiêm tốn?" Điêu Nguyên khinh thường.
Mộ Khinh Ca thản nhiên nói: "Ta luôn rất khiêm tốn."
Hai người đối thoại, giương cung bạt kiếm.
Ánh mắt Lý Nhân chế nhạo, cười nói: "Xem ra, là muốn xuất ra bản lĩnh thật."
Trưởng lão Dược tháp phụ trách trọng tài trên lôi đài. Nhìn nhìn hai người, tuyên bố: "Thi đấu bắt đầu!"
Điêu Nguyên quét mắt nhìn dược liệu trên bàn, nói với trưởng lão Dược tháp: "Ta cần tăng thêm mấy vị dược liệu."
Trưởng lão gật đầu: "Nói."
Dưới lôi đài lập tức có dược đồng đi tới chuẩn bị sổ ghi chép.
Điêu Nguyên cười lạnh nhìn Mộ Khinh Ca, ngẩng đầu nói: "Cửu Ngọc hoa, Bách Thảo quả, Phong Hoả thảo, Bạch Ngọc hương,..." Điêu Nguyên liệt kê ra liên tiếp mười mấy loại dược liệu, mỗi một loại đều xem như là vật trân quý.
Trưởng lão Dược tháp lôi đài nghe vậy hơi khiếp sợ. Đan dược luyện chế ra từ dược liệu này tất nhiên bất phàm.
Lý Nhân lẩm bẩm dược liệu Điêu Nguyên muốn, nghĩ nghĩ nói: "Hắn muốn luyện chế Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan."
"Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan?" Nguyên Hồ hơi kinh ngạc: "Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan thuộc về đan dược cao cấp. Nhưng là cũng thuộc về một trong số cực kỳ khó luyện chế trong những đan dược cao cấp. Luyện chế khó khăn, đã gần như tiếp cận đến đan dược linh cấp."
Hạ Vô gật đầu nói: "Không sai. Nếu Điêu Nguyên thật có thể luyện chế ra Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan, vậy muốn thắng thì phải luyện ra đan dược linh cấp." Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Lâu Xuyên Bách.
Lâu Xuyên Bách mím môi nhíu mày.
Điêu Nguyên có thể luyện ra đan dược khó vậy sao?
Lâu Xuyên Bách rất rõ năng lực của Điêu Nguyên. Hơn một tháng trước, hắn không phải là đan sư cao cấp. Mới chỉ hơn một tháng, đã có thể luyện ra đan dược có mức độ khó trong những đan dược cao cấp Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan?
Lâu Xuyên Bách đã từng luyện Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan. Ông rất hiểu độ khó trong đó.
Ngay cả ông còn không dám đảm bảo, mỗi một lần luyện chế đều có thể thành công. Điêu Nguyên có nắm chắc gì, dám luyện chế nó trong trận đấu?
Đây không phải lôi đài ước đấu, có ba lần cơ hội.
Mỗi trận đấu tuyển chọn đều chỉ có một lần cơ hội luyện đan!
Nếu Điêu Nguyên thật sự làm được, vậy Mộ Ca thì sao giờ?
Lâu Xuyên Bách ẩn ẩn lo lắng cho Mộ Khinh Ca. Lần trước ông tận mắt nhìn thấy Mộ Khinh Ca đấu đan, biết nàng tiến vào đan sư linh cấp chỉ là chuyện sớm muộn.
Nhưng cũng phải cần quá trình tích lũy. Há có thể ngắn ngủn hai ba tháng là đột phá được?
Nếu dễ dàng đột phá trở thành đan sư linh cấp như thế, ông và Hoa Thương Truật cũng không dừng ở cảnh giới đan sư cao cấp nhiều năm như vậy.
Nhưng vô luận trong lòng lo lắng thế nào, Lâu Xuyên Bách cũng không thể đi ngăn cản lôi đài thi đấu.
Hoa Thương Truật ở một bên nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng đắc ý.
Lão không lo Điêu Nguyên sẽ bại bởi Mộ Khinh Ca, bởi với suy nghĩ của lão, đó là không có khả năng. Lão chỉ lo lắng duy nhất là lúc Điêu Nguyên dùng tới thứ kia, có bị rơi vào tầm mắt Thánh Vương bệ hạ không.
Bên cạnh lôi đài thứ nhất, dược đồng đã ghi chép xong dược liệu Điêu Nguyên cần, lại nhìn về phía trưởng lão lôi đài. Trưởng lão nhìn sang Mộ Khinh Ca hỏi: "Ngươi có cần thêm dược liệu không?"
Ánh mắt Mộ Khinh Ca nhàn nhạt nhìn gần một ngàn loại dược liệu, hơi mỉm cười: "Không cần. Dược liệu ta cần, chỗ này đều có."
Sau khi nàng trả lời, dược đồng xoay người rời đi.
Thời điểm chờ đợi dược liệu, vì công bằng, hai người đều không thể bắt đầu.
Cho nên Điêu Nguyên và Mộ Khinh Ca đều rảnh rỗi đứng trên lôi đài, nhìn lẫn nhau.
Các trưởng lão tổng viện Dược tháp đã đoán được đan dược Điêu Nguyên muốn luyện chế thông qua dược liệu yêu cầu. Mà Mộ Khinh Ca muốn luyện đan gì, đều hoàn toàn không biết.
Những người trên khán đài không rõ nội tình, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Bốn người Mai Tử Trọng đã thăng hạng đứng ở bên ngoài lôi đài, yên lặng nhìn chăm chú.
Triệu Nam Tinh có chút lo lắng nói với Mai Tử Trọng: "Thực lực Điêu Nguyên không bằng Mộ sư đệ, vì sao trông hắn như nắm chắc thắng lợi vậy?"
Mai Tử Trọng chậm rãi lắc đầu, ánh mắt hơi lo lắng: "Sợ là hắn có thủ đoạn khác, bây giờ cũng chỉ có thể mong Mộ sư đệ hoá nguy thành an."
"Xem ra mấy lần hắn thất bại, cũng là cố ý." Triệu Nam Tinh hơi nhíu mày nói.
Mai Tử Trọng gật đầu: "Hắn muốn chờ đến trận cuối cùng. Nhưng mà cũng không xem như cố ý thất bại, chẳng qua là hắn chưa dùng tới át chủ bài thôi."
"Mai sư huynh nói phải, nếu luận về năng lực, Điêu Nguyên tuyệt đối không phải là đối thủ của Mộ sư đệ. Bây giờ hắn tự tin như thế, sợ là Hoa Thương Truật đã cho hắn lá bài tẩy." Chu Linh nói.
"Vậy trận đấu này chỉ sợ rất hung hiểm." Triệu Nam Tinh nhíu mày nói.
Thương Tử Tô nhẹ giọng: "Chúng ta phải tin tưởng Mộ sư đệ."
Mọi người đều im lặng tán đồng.
Trên đài cao, tầm mắt Tư Mạch vẫn dừng trên người Mộ Khinh Ca, không thèm xem đến Điêu Nguyên đứng đối diện nàng. Chỉ sợ giờ mà hỏi hắn người đấu đan với Mộ Khinh Ca là ai, mặt mũi trông thế nào, hắn còn không biết.
"Chủ tử, ngài không lo lắng sao?" Thấy dáng vẻ chủ tử nhà mình, Cô Nhai không nhịn được hỏi.
Ngay cả hắn còn nhìn ra tên gia hoả dưới đài rõ ràng có địch ý với Mộ Khinh Ca. Thế nào mà chủ tử vẫn còn chưa bốc lên gió lốc bao che nhỉ?
"Tiểu Ca nhi sẽ tự xử lý." Tư Mạch tràn đầy tin tưởng Mộ Khinh Ca.
Cô Nhai co khoé miệng, đã hiểu.
Thì ra chủ tử nhà bọn họ không thèm để mắt đến loại địch nhân này. Ngài chỉ để ý đến mấy bằng hữu cả nam lẫn nữ xuất hiện bên cạnh Mộ Tiểu tước gia thôi.
Hắn nhìn về phía Cô Dạ, vẻ mặt tràn đầy khổ sở.
Cô Dạ lại lạnh lùng dùng ánh mắt bổ sung một câu: Phải nói là, Mộ Tiểu tước gia đối tốt với ai một phần. Bất kể là nguyên nhân nào, đều sẽ khiến chủ tử bùng phát cơn ghen.
Cô Nhai bi phẫn gật đầu, hắn đồng ý câu tổng kết của Cô Dạ!
Dược đồng nhanh chóng mang dược liệu về.
Trưởng lão Dược tháp nhận lấy, tự mình giao cho Điêu Nguyên.
Hắn kiểm tra xong rồi gật đầu, nói với trưởng lão: "Có thể bắt đầu rồi."
Trưởng lão lúc này mới tuyên bố, hai người bắt đầu luyện đan.
Vì để tiết kiệm thời gian trình tự công việc, đều có dược đồng đứng bên hoàn thành.
Điêu Nguyên và Mộ Khinh Ca chỉ cần mang dược phấn đã nghiền nát bỏ vào đan lô. Tiến hành dung hợp, rồi luyện chế ra đan dược là được.
Và để công bằng, lò luyện đan trong cuộc thi đều thống nhất lấy từ Dược tháp.
Dược liệu trước mặt hai người chỉ có một phần.
Luyện chế thất bại, là thua.
Nếu hai người đều luyện chế thành công, vậy thì phán định thắng thua dựa theo cấp bậc đan dược. Nếu cấp bậc giống nhau, vậy phán đoán dựa theo độ khó luyện chế và phẩm cấp.
Sau khi hai người bắt đầu, không khí hiện trường cũng dần dần khẩn trương.
Bốn phía đều lặng im, chúng đệ tử trên khán đài đều không dám thở mạnh, sợ sẽ ảnh hưởng đến hai người thi đấu.
Vệ Kỳ và Vệ Quản Quản khẩn trương nghiêng thân thể ra trước. Thủy Linh chắp tay trước ngực, trong lòng cầu nguyện cho Mộ Khinh Ca. Phục Thiên Long thì nhìn lên chỗ cao nhất khán đài, nhíu mày suy tư.
Dường như hắn đang tự hỏi Thánh Vương bệ hạ và biểu ca Mộ Khinh Ca có phải cùng một người không.
Hắn vốn tưởng giữa nhiều người như vậy, hắn nhìn Thánh Vương bệ hạ sẽ không bị phát hiện. Nhưng hắn lại đột nhiên đối mặt với cặp mắt thâm thúy mang theo áp bách cường đại từ Thánh Vương bệ hạ. Lập tức trong lòng nhảy dựng, không dám hô hấp.
'Chết chắc rồi! Lần này chết chắc rồi!' Phục Thiên Long kêu rên trong lòng.
Nhưng đôi mắt cường đại kia cứ vậy yên lặng rời khỏi. Đang lúc hắn chuẩn bị hít thở một hơi, lại có hai ánh mắt sắc bén dừng trên người làm cho hắn ngẩn cả ra. Cơ bắp toàn thân căng chặt đến tê dại.
"Mộ Ca, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Ta có thể bắt đầu dung đan." Điêu Nguyên lạnh lùng nhìn về phía Mộ Khinh Ca, đôi mắt đắc ý.
Mộ Khinh Ca thần thái tự nhiên nói: "Không nhọc Điêu sư huynh quan tâm. Ngươi vẫn nên chú ý đan lô mình đi, tránh nổ lò."
Ánh mắt Điêu Nguyên trầm xuống, hừ lạnh: "Hừ, ta sẽ khiến cho ngươi xem hôm nay ngươi thua thế nào!"