Tuyệt Thế Thần Trộm: Phế Vật Thất Tiểu Thư

Chương 20: Tự ăn ác quả (2)




Edit: Emily Ton.

Thẩm Gia Di bước nhanh đi đến trước bàn, giơ tay mở năm ngón tay ra, một ngọn lửa nho nhỏ bốc cháy lên ở trong lòng bàn tay nàng ta, dần dần ngưng tụ lại và bùng lên.

Những người tu luyện ma pháp có thể nắm giữ kỹ năng trước cấp 6, cũng không nhiều lắm. Hiện tại Thẩm Gia Di đang sử dụng chính là kỹ năng hiếm có - Hỏa cầu thuật (火球术).

"Ngươi không xứng!"

Thẩm Gia Di ghen ghét xuất chưởng quả cầu lửa trong lòng bàn tay, theo một tiếng ầm vang rất lớn, ngọn lửa màu đỏ đậm điên cuồng cắn nuốt một đống lễ vật tinh tế chồng chất ở trên bàn. Trong thời gian chớp mắt, những món điểm tâm thơm ngon đều văng khắp nơi, cùng với những vật nhỏ đẹp tinh xảo, đều hóa thành tro tàn ở trong khoảnh khắc, bị đốt cháy ở bên trong nhọn lửa hừng hực.

Từ đầu chí cuối, Thẩm Viêm Tiêu vẫn luôn ngồi ở trên giường, im lặng nhìn Thẩm Gia Di bởi vì ghen ghét mà trở nên cực đoan. Nàng không có bất luận phản ứng gì.

Đốt cháy đồ vật không thuộc về mình, trái tim ghen ghét của Thẩm Gia Di vẫn không hạ thấp xuống được chút nào. Nàng ta biết, Thẩm Tư Vũ đã bị Thẩm Phong gọi đi, toàn bộ Chu Tước thế gia, căn bản không có người nào sẽ xuất hiện ở trong phòng Thẩm Viêm Tiêu vào lúc này. Cho dù hiện tại nàng ta làm gì đối tên ngốc này, đều không có bất luận kẻ nào sẽ tới ngăn cản!

Ghen ghét và không cam lòng thúc giục Thẩm Gia Di đi bước một đến gần Thẩm Viêm Tiêu, ỷ vào mình cao hơn Thẩm Viêm Tiêu một chút, Thẩm Gia Di túm lấy cổ áo của Thẩm Viêm Tiêu, thô bạo lôi kéo nàng lên từ trên giường xuống, túm nàng đi tới nơi ngọn lửa đang thiêu đốt.

"Ta muốn nhìn xem, liệu sau khi đầu tóc và lông mày ngươi bị thiêu hủy, Tư Vũ ca ca còn có thể yêu thương đồ ngu ngốc xấu xí ngươi nữa hay không!" Thẩm Gia Di hung tợn mở miệng. Ngoài phòng có Thẩm Gia Vĩ canh gác, nàng ta căn bản không cần lo lắng hành vi của mình sẽ bị người khác phát hiện. Cho dù xong việc có người chú ý tới hết thảy nơi này, cũng sẽ cho rằng bản thân Thẩm Viêm Tiêu không cẩn thận, làm đổ giá nến, gây ra hoả hoạn, thiêu hủy lễ vật và đầu tóc của mình!

Sẽ không có người nào hoài nghi nàng ta, bởi vì không ai để ý tới sống chết của tên ngốc này!

Ngoại trừ Thẩm Tư Vũ.

Hiện tại, hùng hài tử này thật sự càng ngày càng hung tàn. Thẩm Viêm Tiêu thành thành thật thật mặc kệ Thẩm Gia Di kéo mình tới gần ngọn lửa, nhưng đáy mắt lại hiện lên một nụ cười ác liệt.

Càng ngày càng cảm giác được rõ ràng sóng nhiệt phất qua làn da, Thẩm Viêm Tiêu nheo nheo mắt, nhìn Thẩm Gia Di đã phát rồ cùng với những vật nhỏ đang bị ngọn lửa thiêu đốt trước mặt. Khoé môi hồng hào của nàng vô tình gợi lên một nụ cười ác ý. Một dòng khí vô hình được ngưng tụ ở đầu ngón tay Thẩm Viêm Tiêu, dần dần hình thành một đốm lửa nhỏ. Ngọn lửa kia bị nàng giấu ở phía sau, Thẩm Gia Di phía trước căn bản không thể nào phát hiện ra.

Mắt thấy đã đi tới trước bàn đang bị lửa thiêu đốt, đáy mắt Thẩm Viêm Tiêu nở rộ ra một đóa hoa tà ác, ngọn lửa nho nhỏ giống như mũi tên rời khỏi dây cung, bắn ra từ đầu ngón tay nàng!

Ngay khi Thẩm Viêm Tiêu đang muốn kéo Thẩm Gia Di vào bên trong ngọn lửa, đột nhiên cảm giác được mắt cá chân mình xuyên tới một trận đau đớn. Nàng ta không hề phòng bị, thân mình nháy mắt mất đi cân bằng, cả người hoảng hốt ngã thẳng xuống đống lửa!

"A!!!" Nhiệt độ cực nóng xâm nhập vào toàn thân Thẩm Gia Di, ngọn lửa nóng cháy bao vây lấy nàng ta, trên làn da truyền đến cảm giác bỏng rát khiến nàng ta không nhịn được kêu thảm thiết thành tiếng. Nàng ta căn bản không biết mình đã xảy ra sự tình gì, bản thân mình vì sao té ngã một cái không thể hiểu được, ngã ngay vào đống lửa này.

Từ trong đau nhức, Thẩm Gia Di quay cuồng giãy giụa ở trong đống lửa, đôi mắt trong lúc lơ đãng nhìn thấy được thân ảnh nho nhỏ kia vẫn đang đứng ở bên ngoài ngọn lửa.

Vẫn gầy nhỏ như cũ, vẫn là khuôn mặt nhỏ với dung mạo bình thường như cũ.