Tuyệt Thế Long Thần

Chương 95: C95: Cô gái tỉnh dậy




Dương Phàm rất tức giận khi bị tát, nhưng hắn không có thời gian để tranh cãi, vì tình trạng cơ thể của cô gái không thể trì hoãn được nữa.

Dương Phàm phớt lờ mọi người, nhìn người phụ nữ, lạnh lùng nói: “Nếu chị còn cố tình gây sự, trì hoãn việc châm cứu của tôi thì cô gái này sẽ chết thật đấy.”

Trước khi Dương Phàm học y, sư phụ đã tặng hắn một cuốn sách tên là

Trước khi học y phải rèn luyện đạo đức, nếu y đức không tốt, không quan tâm đ ến sự sống chết của người khác thì việc học y sẽ mất đi ý nghĩa ban đầu của nó.

Hơn nữa, nếu không có cô gái này, người bị đụng trúng có thể chính là hắn.

Nghe những gì Dương Phàm nói, người phụ nữ bình tĩnh lại, cũng ỉm lặng hơn rất nhiều, dù sao bây giờ cũng không còn cách nào khác.

Thấy người phụ nữ ỉm lặng, một số phụ nữ xung quanh nhanh chóng lấy quần áo, đệm lưng và các vật dụng từ xe hơỉ để che chắn cho cô gái.

Dương Phàm không lãng phí thêm thời gian nữa, châm kìm bạc vào cô gái.

Một kim, hai kim…

Một lúc sau, ba mươi sáu cây kim bạc được đâm vào cơ thể cô gái.

Dương Phàm đã sử dụng Quỷ Thủ ba mươi sáu châm.

Quỷ Thủ ba mươi sáu châm, trói chân Hắc Bạch Vô Thường.

Phương pháp châm cứu này có tác dụng làm người chết sống lại.


Vừa châm xong ba mươi sáu cây kim, ngón tay cô gái khẽ cử động.

Động tác nhỏ không dê nhận ra nhưng vẫn bị nữ bác sĩ ở bên cạnh thấy được.

Nữ bác sĩ tò mò nhìn Dương Phàm, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.

Nửa phút sau, cô gái tỉnh dậy.

“Đừng cử động"

Thấy cô gái chuẩn bị ngồi dậy, Dương Phàm nghiêm giọng quát lên.

Dương Phàm thu lại toàn bộ kim bạc trên người cô ta.

Lại châm ba cây kim bạc vào cánh tay trái của cô gái.

Cánh tay vẫn đang chảy máu của cô gái đã lập tức dừng lại.

Người phụ nữ nhìn vậy thì tỏ ra áy náy, những người đứng xem xung quanh cũng tỏ ra bàng hoàng.

Trời ơi, châm cứu còn có thể dùng như vậy ư? Đúng là quá thần kỳ, thực sự chưa từng nghe thấy.

Người phụ nữ bước tới với vẻ mặt áy náy, không ngừng nói xin lỗi Dương Phàm.


“Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã cứu cháu gái của tôi.1′

‘Thật xin lỗi, vừa rồi tôi quá nóng vội.1’

Dương Phàm mỉm cười, nói: “Không sao, chị đánh người cũng không đau.”

Người phụ nữ xấu hổ cười, trong lòng có chút không được tự nhiên, cô ta lấy điện thoại di động ra, lưu lại thông tin liên lạc của Dương Phàm.

Lúc này, xe cấp cứu đã đến, Dương Phàm lấy ba cây kim bạc ra khỏi cánh tay trái của cô gái.

Cô gái được đưa lên xe cấp cứu, sau khi cảm ơn Dương Phàm một lần nữa, người phụ nữ lấy một chiếc túi trên xe xuống rồi cũng đi

theo xe cứu thương.

Mọi người xung quanh cũng giải tán.

Tai nạn giao thông đã được cảnh sát giao thông xử lý.

Sau tất cả những chuyện ồn ào này, Dương Phàm không còn tâm trạng đỉ dạo nữa.

Hắn lái xe thẳng về biệt thự.

Khoảng hơn năm giờ chiều, Dương Phàm nhận được cuộc gọi từ người phụ nữ.

Tình trạng của cháu gái cô ta đã ổn định nhưng vẫn phải ở lại bệnh viện để theo dõi, lúc này người phụ nữ mới thấy yên tâm và mời Dương Phàm đi ăn cơm.

Dương Phàm định từ chối, dù sao hắn cũng chỉ tiện tay thôi, nhưng lại không chịu nổi sự năn nỉ của người phụ nữ, hắn đành phải đồng ý.

Không lâu sau, hắn chỉ thu dọn đồ đạc đơn giản, thay bộ quần áo khác rồi lái xe đến nơi mà người phụ nữ đã hẹn – khách sạn Thiên Hải.

Sau khỉ đỗ xe, Dương Phàm nhìn thấy hơn mười người đang đợi ở cửa khách sạn.