Tuyệt Thế Long Thần

Chương 161: C161: Đừng có động tay động chân




Sau khi cúp điện thoại, Thiệu Danh Thần vui vẻ lái xe đến đón Dương Phàm.

Lần trước hắn ta mời Dương Phàm đến Thịnh Thế Hoàng Cung, ngay khi vừa đến nơi thì phía Đường Ngữ Yên xảy ra chuyện nên phải tan rã trong không vui.

Thiệu Danh Thần luôn muốn đến gần Dương Phàm hơn, lần này hắn ta đã sắp xếp cẩn thận, nhận được sự đồng ý của Dương Phàm, hắn ta vội vàng lái xe đến Tân Giang Hoa Uyển đón người.

Cùng lúc đó, đám người Tô Mộng Dao cũng vừa đến Câu lạc bộ giải trí Thịnh Thế Hoàng Cung.

Sau khi cô ấy đậu xe, không lâu sau Trác Gia Huy cũng đã đến.

Mấy người đi theo Trác Gia Huy vào đại sảnh.

Trác Gia Huy theo thói quen lấy thẻ thành viên ra, mở một căn phòng ở quầy lễ tân để mọi người cùng nhau bước vào.

Ngay sau đó người phục vụ mang đến hai két bia và vài đĩa trái cây.

Khổng Đức Thắng và Hạ Chi đương nhiên biết Trác Gia Huy có ý gì, khi vừa bước vào phòng bọn họ bắt đầu lấy lòng hắn ta.

"Quản lý Trác tuổi trẻ tài cao, chúng tớ phải học tập theo cậu mới được, đúng là làm các bạn học được nở mày nở mặt."

"Còn sao nữa, tuổi còn trẻ đã trở thành quản lý chỉ nhánh, tương lai tươi sáng, không biết loại phụ nữ nào. có thể xứng đáng với cậu."


Trần Lê tỏ ra khinh bỉ, nếu không phải Tô Mộng Dao có mặt ở đây, cô ấy đã không ở cùng những người này.

Đúng là có thể dối lòng nói những lời trái lương tâm để lấy lòng lãnh đạo mà, còn cmn tự xưng là có EQ cao, không hề có lòng tự trọng.

Những chuyện xấu xa Trác Gia Huy đã làm ở công ty ít lắm à?

Thư ký của hắn ta đã bốn mươi tuổi, cả ngày hai người vẫn mập mờ trong văn phòng, nghĩ đến đã thấy bưồn nôn.

Cách đây một thời gian, hắn ta lợi dụng chức vụ quản lý của mình để trêu chọc các nhân viên nữ mới vào công ty, khiến bọn họ dùng cây lau nhà đập phá văn phòng.

Cả công ty, có ai mà không biết?

Loại người này mà cũng ca ngợi được, thật không thể hiểu nổi.

Tô Mộng Dao ban đầu muốn tìm hiểu thêm về tập đoàn Nhuận Vũ từ Trác Gia Huy, nhưng vì căn phòng quá ồn ào nên cô ấy không hỏi bất kỳ câu hỏi nào.

Một số người uống bia, ca hát và trò chuyện về những chuyện ở trường trước đây của bọn họ.

Sau khi uống hết hai két bia, Trác Gia Huy kêu người phục vụ mang thêm hai két nữa.

Tô Mộng Dao thấy vậy thì nói: "Đã uống nhiều lắm rồi, đừng khui nữa, chúng ta về sớm chút đi, ngày mai còn phải đi làm."


Trác Gia Huy cười nói: "Khó lắm mới có thể gặp lại nhau, không chơi hết mình sao mà được."

Khổng Đức Thắng cũng đúng lúc bước đến, cầm theo mấy chai rượu rồi liên tục khui ra.

"Mộng Dao đến đây, chúng ta uống với nhau một ly, tớ kính cậu."

Trác Gia Huy chỉ giả vờ say, cầm ly rượu đi tới bên cạnh Mộng Dao sau đó ngồi sát xuống bên Tô Mạnh Dao.

Tô Mộng Dao vô thức di chuyển vị trí của mình, nhưng Trác Gia Huy lại di chuyển theo.

Thấy vậy, Trần Lê, người đang ngồi ở phía bên kia của Tô Mộng Dao, đứng dậy và đẩy Trác Gia Huy ra.

"Cậu làm gì vậy, đừng có động tay động chân nha."

Trác Gia Huy cười ha ha nói: Tôi uống nhiều quá rồi.

Trong mắt hắn ta hiện lên sự tàn nhẫn, Trần Lê này đúng là không biết thời thế, khi trở về công ty phải làm cho cô ấy nhớ lâu một chút.

Trác Gia Huy thấy Tô Mộng Dao đang trốn tránh mình thì không đến gần nữa, hắn ta nâng ly lên và nói: "Mộng Dao, tôi kính cậu."

Nói xong, hắn ta uống sạch ly rượu.

Tô Mộng Dao có việc nhờ người ta nên cũng không tiện vạch mặt, đành nhấp một ngụm.

Trác Gia Huy võ ngực nói: "Cậu đừng lo lắng, việc của cậu cũng là việc của tôi, ngày mai khi đi làm tôi sẽ đến tìm giám đốc ngay."

"Về phần việc đàm phán có thành công hay không còn tùy thuộc vào cậu."

Tô Mộng Dao gượng cười, nói lời cảm ơn.