- Xằng bậy!
- Đã nói không rèn cho ngươi thì nhất quyết sẽ không rèn. Ngươi còn không mau đi chỗ khác!
Sắc mặt hai vị đệ tử khó coi, hai tay đã đặt sẵn trên thân kiếm, nếu như không phải vì nể mặt Lâm Thần có tu vi đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ thì e rằng đã không nhịn được mà tấn công Lâm Thần rồi.
Chẳng qua trong thời khắc hai người bị Lâm Thần xua đuổi, bỗng có một âm vang truyền từ đại điện.
- Kẻ nào dám gây lớn tiếng ồn ào ngoài kia!
Ngay sau đó, liền thấy một vị trưởng lão mặc y phục màu đỏ từ trong đại điện đi ra. Tu vi người này đã đạt đến Thiên Cương cảnh trung kỳ, mặt hình chữ điền, chắc hẳn là một vị Vương gia chấp sự nào đó.
Người trung niên kia cùng với hai thanh niên nọ vốn dĩ không giống nhau, người này nhìn thấy y phục của Lâm Thần liền nhận ra được Lâm Thần là đệ tử nội môn của Thiên Cực tông, trong lòng nhất thời sợ hãi, khẽ cười nói:
- Hóa ra là đệ tử của Thiên Cực tông, không biết hôm nay các hạ đại giá quang lâm đến Vương phủ chúng tôi là có việc gì quan trọng?
- Đệ tử Thiên Cực tông?
Hai thanh niên bỗng nghe được liền không khỏi nhìn nhau mà khiếp sợ.
Vương Phủ cho dù thế lực có hùng hậu tới đâu nhưng nếu đối đầu với Thiên Cực tông thì cũng như trứng chọi đá hoàn toàn không phải là đối thủ. Mà có thể tiến vào Thiên Cực tông để tu luyện võ kỹ mặc dù chỉ có đi xách dép cho đệ tử nội môn thì so với việc tu luyện tán tu ở bên ngoài, tư chất và thực lực cũng sẽ tăng không ít.
Hai người trong lòng không yên, liền bị kinh hồn bạt ví đứng bất động, không dám có chút suy nghĩ nào về việc đối đầu với Lâm Thần nữa.
Lâm Thần không hề để ý đến hai người kia, hướng về người trung niên khẽ nói:
- Tại hạ là Lâm Thần đệ tử nội môn của Thiên Cực tông, lần này đến đây là muốn nhờ tiền bối rèn giúp một thanh bảo kiếm.
Nghe xong, tiền bối liền ngỡ ngàng, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, khẽ nói:
- Lâm Thần đệ tử Thiên Cực tông? Ngươi chính là kẻ đã giúp Vương phủ chúng ta tiến vào Mặc Liên sơn lấy Hàn Băng thạch, Lâm Thần đúng không?
Lâm Thần nở nụ cười khẽ nói:
- Chính là tại hạ.
- Chẳng trách chẳng trách.
Vị tiền bối tỏ vẻ mừng rỡ, năm đó đệ tử của Vương phủ đã tìm thấy Hàn Băng thạch ở Mặc Liên sơn nhưng vì độ nguy hiểm trong Mặc Liên Sơn quá cao, Vương phủ đã phái đi rất nhiều đội ngũ truy lùng Hàn Băng thạch nhưng đều không thấy quay về. Nhân lúc các tông môn lớn đang tuyên bố nhiệm vụ, thỉnh cầu tông môn phái đệ tử theo hộ vệ cho đội ngũ của Vương phủ tiến vào Mặc Liên sơn lấy Hàn Băng thạch mang về. Đó chính là nhiệm vụ của đệ tử Thiên Cực tông này.
Lúc đó tu vi của Lâm Thần chỉ mới đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong nhưng hiện tại cũng đã là Thiên Cương Cảnh sơ kỳ rồi. Chân khí trên người càng ngày càng cao cường.
Vị tiền bối tỏ vẻ thán phục gật đầu nói:
- Hóa ra là Lâm công tử, Lâm công tử xin mời vào rồi chúng ta thảo luận.
Lâm Thần khẽ cười nói:
- Vậy thì làm phiền rồi!
Người trung niên chắp tay, tiến về hướng đại viện Vương phủ mà bước tới. Vốn dĩ hai vị đệ tử Vương Phủ muốn ngăn cản Lâm Thần, hiện tại Lâm Thần lại làm bộ dáng không để ý tới bọn họ, trái lại trong lòng hai người liền thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi nghe vị tiền bối giải bày, lẽ nào lại còn không biết rõ lai lịch của Lâm Thần chứ? Tức là đệ tử thiên tài nội môn của Thiên Cực tông đối với Vương phủ có một mối ân tình gì đó, nếu như hắn ta ỏe trước mặt trưởng lão Vương phủ Vương Thiên Minh tùy ý nhắc tới hai người bọn họ, để Vương gia biết về hành động của bọn họ đối với Lâm Thần, hai người bọn họ nhất định sẽ bị trừng phạt của gia tộc.
Lâm Thần tiến vào đại viện của Vương phủ, bên tai vang lên tiếng lách cách của kim loại truyền đến. Vương phủ có tiếng là một gia tộc chuyên rèn luyện binh khí, ở ngoài Vương phủ chắc chắn vẫn còn nhiều nơi chế tạo binh khí khác, giống như bên trong đại viện của Vương Phủ, thông thường sẽ không dùng đến chỗ này để chế tạo binh khí. Nhưng hiện tại bên trong lại vang lên tiếng kim loại va loảng choảng vào nhau, tất nhiên không phải là binh khí bình thường rồi.
Nếu không tại sao lại đặt đại viện Vương gia làm nơi chế tạo binh khí chứ, lại còn phái rất nhiều đệ tử canh giữ nghiêm ngặt?
Vị tiền bối đưa Lâm Thần đi vào một gian phòng nhỏ, vừa bước vào âm thanh liền biến mất. Quả nhiên hiệu quả cách âm của căn phòng này thực không tồi, dù sao đại điện của Vương phủ hầu như đều có đệ tử nội môn trú ngụ, nếu như mỗi ngày đều nghe thấy tiếng kim loại loảng choảng nhau thì làm sao có thể tu luyện thành công được.
Tiến vào căn phòng, vị tiền bối kêu một thị nữa mang một chén trà đến cho Lâm Thần, sau đó liền xin lỗi Lâm Thần một tiếng rồi vội vã đi ra ngoài.
Không bao lâu, cánh cửa bên cạnh bỗng phát ra âm thanh cọt kẹt mà từ từ mở ra. Sau đó liền nghe một âm thanh trầm mặc nặng nề vọng đến:
- Khách quý khách quý, từ lần từ biệt tại Mặc Liên sơn, Lâm công tử lần này chính là lần đầu tiên quay trở lại Vương phủ của ta.
Đồng thời xuất hiện một lão giả tuổi đã ngoài sáu mươi từ cửa đi vào, đi cạnh hắn là một người trung niên mặc y phục màu đỏ rực rỡ tuổi trạc năm mươi, chính là người lúc trước đã dẫn dắt Lâm Thần tiến vào đại viện Vương phủ cũng đang ở đó.
Chính là Vương Thiên Minh trưởng lão!
Thấy tình hình như thế, Lâm Thần bèn đứng dậy, sắc mặt vui vẻ cười hướng về phía Vương Thiên Minh trưởng lão gật đầu.
Thần sắc Vương Thiên Minh tươi tỉnh, quan sát Lâm Thần một chút liền phát hiện tu vi của Lâm Thần đã đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ, không tránh khỏi việc lộ vẻ khâm phục.
- Thiên Cương cảnh sơ kỳ! Lâm công tử không hổ là thiên tài bẩm sinh. Chỉ trong vòng một thời gian một năm ngắn ngủi, tu vi liền tăng vượt bậc.
Tu luyện võ kỹ, độ khó cực cao, Lâm Thần của một năm trước vẫn còn là tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu nhưng trong giờ khắc này, Lâm Thần đã tu luyện đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ, có thể nói là nhanh cực kỳ.
Lâm Thần chắp hai tay lại khẽ nói:
- Trưởng lão quá khen rồi!
Hai mắt Vương Thiên Minh nhắm nghiền lại, khoát tay áo một cái hướng về Lâm Thần đưa tay mời khẽ nói:
- Lâm Công tử mời ngồi, lần này Lâm công tử đại giá quang lâm đến Vương phủ của ta không biết là có chuyện chi?
Sau khi ngồi vào ghế, Lâm Thần nhìn thoáng phía sau Vương Thiên Minh một cái, xoay tay một cái, mang chiến lợi phẩm là răng nhọn của yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng cùng với khối Hàn Băng thạch thượng phẩm để ra.
- Phiền lão tiền bối hãy mang hai vật phẩm này làm vật liệu chế tạo một thanh bảo kiếm.
Lâm Thần nói.
- Ngoài ra, những vật liệu khác đệ tử sẽ lấy linh thạch hạ phẩm bồi thường lại cho Vương phủ.
- Đây là... răng nhọn của yêu thứ cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng! Hàn Băng thạch thượng phẩm!
Vương Thiên Minh kiến thức sâu rộng, cầm chiếc răng nhọn mà Lâm Thần đưa xem xét cẩn thận. Nhất thời kinh ngạc, hai mắt ửng đỏ lên.
Thời gian trước đây, Vương Thiên Minh đã từng nghe những trưởng lão chấp sự nói, lần trước Lâm Thần đến là vì muốn mời hắn chế tạo giúp một thanh bảo kiếm, sau này dựa vào thân phận Lâm Thần là đệ tử nội môn Thiên Cực tông, đối với Vương phủ trước đây cũng có vài phần ân tình, Vương Thiên Minh tự nhiên sẽ đồng ý Lâm Thần yêu cầu này.
Nhưng vạn điều hắn lại không ngờ tới chính là Lâm Thần lạ có thể lấy răng của yêu thú cấp năm cao cấp Cự Linh Mãng cùng với Hàn Băng thạch thượng phẩm làm vật liệu chế tạo, mời hắn ta rèn giúp thanh bảo kiếm.
Nên biết đây là vật liệu trên cơ thể yêu thú cấp năm đỉnh cao.
Yêu thú cấp năm đỉnh cao có thể sánh ngang với Chân Đạo cảnh trung kỳ, một ít yêu thú công lực lại càng có thể sánh ngang với võ giả Chân Đạo cảnh hậu kỳ. Nếu như muốn thực sự chém đầu một con yêu thú, mặc dù là võ giả Chân Đạo cảnh xuất chiêu thì cũng sẽ cảm thấy khó khăn.
Huống hồ võ giả Chân Đạo cảnh há lại có thể tùy ý tiến vào Mặc Liên sơn chém giết yêu thú cấp năm đỉnh cao hay sao?
Nếu vậy một cái răng nhọn của yêu thú cấp năm đỉnh cao có thể được xem là cực kỳ quý giá, nếu lấy nó làm vật liệu chế tạo bảo kiếm thì quả thật là vật liệu thượng hạng mà.
Hai mắt Vương Thiên Minh nhắm nghiền lại, tu vi Lâm Thần chỉ mới đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ nhưng lại có thể sở hữu được răng nhọn của yêu thú cấp năm đỉnh cao, thật sự bất ngờ, đừng nói đến những vật liệu trên thân thể yêu thú cấp năm đỉnh cao, ngay cả cấp năm bậc thấp cũng không phải một đệ tử Thiên Cương cảnh sơ kỳ có thể đối phó được.
Còn về Hàn Băng thạch thượng phẩm, cũng được xem là một vật liệu quý hiếm. Hàn Băng thạch sau khi được chế tạo thành binh khí tất nhiên sẽ làm binh khí ngày một rắn chắc hơn.
- Lâm công tử quả thật hào phóng, vật liệu yêu thú cấp năm đỉnh cao, Vương phủ chúng tôi vẫn đang tìm mãi nhưng đều không tìm được.
Vương Thiên Minh khẽ híp mắt lại nói.
- Có điều Lâm công tử nếu như muốn dùng hai vật phẩm này làm vật liệu chế tạo thanh bảo kiếm, vậy thì Vương phủ chúng tôi sẽ mang đi chế tạo cho Lâm Công tử một thanh bảo kiếm sắc bén, nếu như không thì Vương Thiên Minh ta sẽ bị chê cười rồi.
- Đa tạ Trưởng lão!
Lâm Thần khẽ cười, Vương Thiên Minh có thể giúp hắn rèn thành một thanh bảo kiếm vậy thì không còn gì bằng. Dù sao hai chiến lợi phẩm này cũng được xem là hàng thượng phẩm, nếu như rèn không thành hoặc có sai sót lại khiến vật phẩm bị tổn hại, chắc chắn sẽ thiệt thòi không ít.
Mà Vương Thiên Minh đã đương nhiệm chức Trưởng lão từ lâu rồi, phương pháp rèn kiếm cũng có thể xem như là xuất quỷ nhập thần. Có Vương Thiên Minh giúp đỡ chắc chắn sẽ không có sai sót.
Vương Thiên Minh gật đầu nói:
- Ừ, răng nhọn của yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng, yêu thú cấp năm đỉnh cao thực lực mạnh mẽ, cũng được coi là bá chủ trong các yêu thú, là vật liệu quý giá. Nếu như mang răng nhọn này đi rèn thành thanh bảo kiếm, chắc chắn bên trong sẽ mang uy lực của Cự Linh Mãng, thế thì công lực sẽ được gia tăng thật lớn.
- Có điều trước khi rèn ta muốn hỏi Lâm công tử một chuyện, Lâm công tử dự định sẽ rèn ra thanh bảo kiếm như thế nào?
- Rèn ra thanh bảo kiếm như thế nào ư?
Lâm Thần ngạc nhiên. Đối với việc phân chia binh khí, Lâm Thần cũng không hiểu rõ tường tận. Khẽ lắc đầu nói:
- Vũ khí này như thế nào thì rèn như thế đấy.
Vương Thiên Minh liền ngơ ngác cười nói:
- Vũ khí cũng giống như đan dược vậy, sẽ có phân chia cấp bậc rõ ràng. Phần lớn các đệ tử đều sẽ sử dụng vũ khí cơ bản là những vũ khí bình thường. Có điều so với binh khí ở trần gian thế tục thì uy lực, sự sắc bén vẫn là quan trọng nhất. Nếu như không thì không có cách nào có thể giết được yêu thú.
Đắn đo một hồi, hắn liền nói tiếp:
- Phàm khí được chia thành hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm. Võ giả Luyện Thể cảnh chủ yếu sử dụng binh khí là hạ phẩm hoặc trung phẩm. Đệ tử Thiên Cương cảnh đều sử dụng vũ khí trung phẩm hoặc thượng phẩm. Nói chung vũ khí cấp bậc quá thấp sẽ không cách nào chịu đựng được chân khí mênh mông trong cơ thểvõ giả, từ đó sẽ gãy vỡ.
Lâm Thần không tự chủ được mà gật đầu. Hắn chỉ vừa mới sử dụng Tinh Cương kiếm do tông môn truyền lại, Tinh Cương kiếm là một vũ khí hạ phẩm, vừa bắt đầu thì còn có thể chịu đựng được chân khí mạnh mẽ của Lâm Thần, nhưng chân khí của Lâm Thần ngày càng tăng lên, Tinh Cương kiếm cũng không chịu đựng được mà vỡ vụn.
Nhưng sau khi phụ thân của Lâm Thần truyền lại cho hắn thanh Hàn Thiết kiếm, cấp bậc so với Tinh Cương kiếm cao hơn một ít nhưng nếu sử dụng quanh năm suốt tháng cũng sẽ bị sức mạnh của chân khí tạo áp lực, cuối cùng vẫn không thể chịu được.
- Vũ khí cấp bậc càng cao, vật liệu thiết yếu để chế tạo vũ khí lại càng khác nhau. Phàm khí cực phẩm cần vật liệu chủ yếu là phải gấp mười mấy lần thượng phẩm. Đồng thời uy lực, sự sắc bén cũng hơn gấp mười lần so với vũ khí thượng phẩm.
Vương Thiên Minh từ tốn nói.
- Bên trên phàm khí, chính là chân khí. Uy lực thật sự lớn không gì so sánh được, nhưng chẳng qua chân khí thì chỉ duy nhất võ giả Chân Đạo cảnh mới có thể lấy chân nguyên để thôi thúc, võ giả dưới Chân Đạo cảnh mặc dù cũng có chân khí nhưng cũng không có cách nà thôi thúc nó để công kích được.