Một con súc sinh cũng vọng tưởng công phá thành trì của nhân loại, muốn chết.
Lão Từ thấp giọng gầm một tiếng, cầm trong tay thanh lưu ly bảo kiếm hướng phía trước bước ra, thẳng tắp đâm về phía Hắc Ma vượn sáu tay.
Bên kia, ngoại trừ một cường giả Chân Đạo cảnh bị thương ngã xuống đất, những người còn lại đều hướng Hắc Ma vượn sáu tay công kích.
Đại chiến tiếp tục!
Phía ngoài Kim Dương thành, trên mặt đất một lượng lớn thi thể yêu thú cùng võ giả hỗn tạp, máu tươi thành dòng hòa vào nhau, tụ thành một cái đầm nhỏ màu đỏ.
Trong quá trình chiến đấu, Lâm Thần và đệ tử Thiên Cực tông cũng có người bị thương.
Một đệ tử Thiên Cực tông Thiên Cương cảnh sơ kỳ không tránh kịp, bị một con yêu thú quào trúng, suýt nữa mất mạng.
Viên Phi cũng nhiều lần rơi vào vòng vây, đám người Tạ Vĩ, Ngao Hân thực lực mặc dù không tệ, nhưng đại chiến liên tục không ngừng, giờ khắc này bọn họ cũng đều uể oải không thể tả.
Trong đám người, thực lực Lâm Thần là mạnh nhất, tay hắn nắm Hàn Thiết kiếm, trong đám yêu thú xuyên tới xuyên lui giữa các võ giả, nơi nào có yêu thú mạnh liền chạy tới nơi đó.
Huyễn kiếm!
Một chiêu kiếm pháp đánh ra, trực tiếp đánh bay một con yêu thú cấp bốn bậc cao, sau đó, thân hình Lâm Thần liên tục di chyển, bước chân hắn hơi động, cả người giống như một con diều hâu đuổi theo con yêu thú cấp bốn cậc cao bị hắn đánh bay.
Xì xì!
Giống như thái rau vậy, Hàn Thiết kiếm của Lâm Thần chém đứt đầu con yêu thú dễ như trở bàn tay, không một tiếng rên, bỏ mạng tại chỗ.
Sau khi cẩn thận thu lại nội đan của yêu thú, Lâm Thần chuyển qua đối phó với một con yêu thú cấp bốn khác.
Trong chốc lát, Lâm Thần liền chém giết hơn mười con yêu thú cấp bốn.
Mọi người xung quanh thấy vậy nên áp lực giảm đi rất nhiều.
Yêu thú cấp cao đều bị Lâm Thần chém giết, còn dư lại yêu thú cấp thấp, bọn họ hoàn toàn có thể ứng phó được.
Mà Lâm Thần giết được nhiều yêu thú cấp cao như vậy, thu hoạch cũng khá là phong phú. Yêu thú cấp ba trở xuống trong cơ thể rất ít khi có nội đan hình thành, còn yêu thú cấp ba trở lên, tỷ lệ có nội đan trong cơ thể cao hơn thật nhiều.
Hơn nữa, ai giết được yêu thú thì tất cả vật liệu trên người nó cũng thuộc về người đó.
Bởi vậy, không tới nửa canh giờ, Lâm Thần đã chiếm được hơn hai mươi viên nội đan cấp bốn, trong đó nội đan cấp ba càng là đến hơn trăm viên. Những vật liệu yêu thú còn lại, bởi số lượng quá nhiều, Lâm Thần chỉ là chọn những thứ trân quý nhất trong đó mà thôi.
Lần thứ hai chém chết một con yêu thú cấp bốn, Lâm Thần đang muốn xoay người đối phó một con khác, bỗng một tiếng rống đặc biệt vang dội truyền đến.
Gào!
Một yêu thú to lớn trông như con sói xuất hiện ở trước mặt đám người Lâm Thần. Con yêu thú này hình thể cường tráng cao tới gần ba thước, khí thế trên người cực kỳ khổng lồ, hai con mắt hung ác, lạnh lẽo tàn bạo nhìn đám người Lâm Thần.
Da lông của nó tỏa ra ánh sáng âm trầm màu xanh lục, răng nhọn vô cùng sắc bén, xem ra khá là khủng bố.
- Lang Vương cấp năm bậc thấp!
Nghe được thanh âm này, sắc mặt đông đảo võ giả bốn phía đều biến thành hoảng sợ.
yêu thú khổng lồ như vậy, trong đó khó tránh khỏi sẽ có quần cư yêu thú. Mà con yêu thú Lang Vương cấp năm bậc thấp trước mặt Lâm Thần, chính là vương giả bên trong lang quần xã yêu thú.
Quan trọng hơn là, yêu thú này là cấp năm bậc thấp!
yêu thú cấp năm bậc thấp có thể sánh ngang với cường giả Chân Đạo cảnh sơ kỳ, thực lực đó làm sao có thể tưởng tượng được.
Con Lang Vương này xuất hiện ở đây, nếu như không có cường giả Chân Đạo cảnh, hoặc là võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong trợ giúp, những võ giả xung quanh e rằng không ai có thể sống sót.
Dù sao ngoại trừ Lang Vương, nơi này còn có rất nhiều yêu thú khác.
Gào...
Lang Vương hơi khom người, có vẻ quen thuộc giống như thợ săn vậy, gắt gao tập trung vào đám người Lâm Thần.
Sau một khắc, nó gầm nhẹ một tiếng, cả người hơi động, mọi người còn không thấy rõ là xảy ra chuyện gì, Lang Vương đã tới trước mặt một võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ, mở ra cái miệng lớn như chậu máu dùng sức cắn một miếng.
Cọt kẹt!
Lúc đó võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ chưa kịp rên một tiếng, ở tại chỗ bị Lang Vương cắn thành hai nửa, hai đoạn thân thể rời nhau, tử trạng có thể nói cực kỳ khốc liệt.
- A!
Những võ giả khác thấy một màn này, nhất thời mặt biến sắc tái nhợt, có chút hoảng sợ nhìn thi thể võ giả kia bị Lang Vương cắn thành hai đoạn, chỉ cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Chủ yếu nhất là người võ giả đó là tu vi Thiên Cương cảnh trung kỳ, lúc này ở trong số mọi người cũng coi như thực lực khá tốt, nhưng đối mặt Lang Vương, thậm chí ngay cả phản ứng cũng không có, liền mất mạng ngay tại chỗ.
Lâm Thần cũng khẽ cau mày, yêu thú cấp năm bậc thấp trước đây Lâm Thần cũng từng chém chết, nhưng khi đó hắn là cùng tiểu Bạo Hùng liên thủ, tiểu Bạo Hùng chủ công, bình thường yêu thú cấp năm bậc thấp phần lớn là công kích, bởi vậy một người một thú mới thành công giết được.
Mà Lang Vương này khí tức trên người trầm ổn, thực lực đó so với yêu thú cấp năm bậc thấp trước kia hắn giết tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều.
Gào.
Sau khi cắn chết một võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ, Lang Vương lần thứ hai gầm nhẹ một tiếng, thân thể lóe lên, lần này là hướng Lâm Thần lao thẳng tới.
- Lâm Thần, cẩn thận!
Cách đó không xa, đám người Ngao Hân cùng Viên Phi sắc mặt kinh hãi.
Lâm Thần tuy rằng thực lực mạnh mẽ, chém giết rất nhiều yêu thú bậc bốn, nhưng Lang Vương này là yêu thú cấp năm bậc thấp, so với yêu thú bậc bốn không biết cường đại đến mức nào. Một đòn của nó, Lâm Thần cũng không phải có thể chịu đựng được.
Ngao Hân vừa dứt lời, Lang Vương đã xuất hiện ở trước mặt Lâm Thần.
Thấy vậy, sắc mặt Lâm Thần ngưng lại, thân thể hắn chấn động, nhất thời trên da tỏa ra ánh sáng màu đồng. Cùng lúc đó, Hàn Thiết kiếm bị hắn nhanh chóng giơ lên, kiếm kính trong cơ thể được phóng thích, hướng Lang Vương đánh tới.
Lang Vương dù sao cũng là yêu thú cấp năm bậc thấp, thực lực phi phàm, sức sống ngoan cường, đối mặt với một đòn của nó, Lâm Thần không thể không toàn lực ứng phó.
Ầm!
Theo kiếm kính phóng thích trong cơ thể Lâm Thần, trên thân Hàn Thiết kiếm phút chốc bùng nổ ra một luồng khí thế cường đại, bị trận khí thế này bao phủ thân thể Lang Vương không khỏi ngừng một lát, trong mắt lóe qua một vệt kiêng kỵ nhưng vẫn là hướng bên này hung hăng nhào tới.
Sau một khắc.
Hàn Thiết kiếm của Lâm Thần cùng một trảo chân trước của Lang Vương đồng thời giao nhau.
Tiếng va chạm dòn dã vang lên.
Lâm Thần chỉ cảm thấy từ trên thân Hàn Thiết kiếm vọt tới một nguồn sức mạnh, điên cuồng tàn phá thân thể hắn, sức mạnh khổng lồ khiến sắc mặt hắn thay đổi, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Cả người hắn, không kìm được lùi về phía sau.
Lang Vương này hình thể khổng lồ, mặc dù là nhẹ nhàng vung ra lợi trảo uy lực cũng là vô cùng to lớn, mà vừa nãy một trảo của nó, rõ ràng không phải tùy ý vung ra.
Uy lực một trảo to lớn như thế, tuyệt đối có thể vồ chết võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ. Vừa nãy nếu như không phải Lâm Thần sử dụng tới Cổ Đồng Luyện Thể quyết, như vậy chỉ cần một trảo kia, mặc dù không chết Lâm Thần cũng sẽ trọng thương nằm trên đất.
Gào gừ...
Một bên khác, thân thể Lang Vương cũng lui về sau mấy bước, thân hình chật vật, trên chân nó có một vết kiếm sâu, trong đó kiếm khí càn quấy, một lượng lớn máu tươi chảy ra.
Đau đớn kịch liệt, khiến nó gào thét không ngừng.
Nhìn thấy Lang Vương thân hình chật vật, trên lợi trảo bị kích thương, sắc mặt Lâm Thần trái lại càng thêm ngưng trọng.
Hắn vừa nãy thi triển ra một đòn, vận dụng phần lớn kiếm kính trong cơ thể, nhưng dù vậy cũng chỉ là đả thương được Lang Vương, không thể giết chết.
- Hô, thật là lợi hại!
Cách đó không xa, đám người Ngao Hân cùng Viên Phi thấy tình hình này, không tự kìm hãm được thở nhẹ một hơi, trong lòng cảm thấy chấn động, yêu thú cấp năm bậc thấp thực lực quả nhiên mạnh mẽ.
Ngao Hân nhìn tới Lang Vương, bỗng dưng, vẻ mặt nàng căng thẳng, gấp gáp nói:
- Lâm Thần, đi mau!
Lang Vương kia, tựa hồ là bị Lâm Thần kích thương mà phẫn nộ, hai con mắt gắt gao tập trung vào Lâm Thần, để lộ ra một luồng thù hận sâu đậm, dường như không giết chết Lâm Thần sẽ không bỏ qua.
Lang Vương giống như có thể nghe hiểu được tiếng nói của loài người vậy, Ngao Hân vừa dứt lời, nó đột nhiên há mồm nổi giận gầm lên một tiếng, răng nhọn hướng Lâm Thần hung hăng cắn tới.
Vừa nãy, Lang Vương chính là vận dụng một chiêu này, dễ dàng cắn chết một võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ.
Mà răng nhọn của Lang Vương vô cùng sắc bén, nếu là cắn trúng lên người Lâm Thần, cho dù Lâm Thần có tu luyện công pháp Cổ Đồng Luyện Thể cũng khó có thể chống đỡ được.
Thấy một màn này, mặt Lâm Thần tối sầm lại, trở tay thu Hàn Thiết kiếm lại cẩn thận, linh hồn lực hơi động, Hắc Sắc trường côn hiện ra trong tay hắn.
Hắc Sắc trường côn này cứng rắn cực kỳ, phàm khí không thể so sánh, Lâm Thần giơ Hắc Sắc trường côn lên, hung hăng hướng về phía trước nện xuống.
Nhìn gióng như Lâm Thần một chiêu này sẽ đánh xuống chỗ trống.
Nhưng ngay thời khắc Hắc Sắc trường côn của Lâm Thần sắp hạ xuống, Lang Vương cũng xuất hiện ở bên dưới Hắc Sắc trường côn, phịch một tiếng, Hắc Sắc trường côn đập ầm ầm đánh trên đầu Lang Vương.
Nhất thời máu tươi văng tung toé, Lang Vương chỉ cảm thấy trong đầu một trận choáng váng, từng trận đau nhức truyền đến.
Gào!
Bởi vì đau đớn, bất đắc dĩ, miệng lớn chuẩn bị cắn Lâm Thần đóng lại, nhưng lúc này Lang Vương cũng phản ứng rất nhanh, nó ngược lại giơ lên một lợi trảo khác, hướng Lâm Thần mạnh mẽ vồ tới.
Cận chiến hai bên cách nhau rất gần, mà Lang Vương lại là đột nhiên tập kích, lúc Lâm Thần kịp phản ứng, lợi trảo của Lang Vương đã chạm tới da hắn.
- Cút!
Lâm Thần trong lòng cả kinh, chợt nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể chênh chếch nhúc nhích một chút, cùng lúc đó, Hắc Sắc trường côn trong tay hắn quăng lên, quay lại hướng lợi trảo của Lang Vương công kích.
Công kích của Lang Vương dù sao cũng là công kích trước Lâm Thần rất nhiều, thời điểm Lâm Thần vứt Hắc Sắc trường côn lên, lợi trảo của Lang Vương đã chộp vào trên da của hắn.
Oành...
Ở bên hông Lâm Thần một mảng lớn máu bắn ra, một lớp da thịt bị lợi trảo xé ra, lộ ra máu thịt bên trong. Đồng thời một luồng đau nhức từ đáy lòng vọt tới, khiến cho sắc mặt hắn trong nháy mắt thay đổi tái nhợt.
Nếu như không phải phản ứng của Lâm Thần vừa rồi rất nhanh, thân thể kịp thời hơi dời đi nhúc nhích một chút, giờ khắc này e là hắn đã biến thành hai khúc.
Nhưng cũng trong lúc đó, Hắc Sắc trường côn của Lâm Thần cũng quăng trúng lợi trảo của Lang Vương.
Ầm!
Bị Hắc Sắc trường côn đánh trúng, lợi trảo của Lang Vương nhất thời co rụt lại, thu lại phía sau.
Thừa dịp này trong chớp mắt, thân thể Lâm Thần lui nhanh, cùng Lang Vương tạo ra khoảng cách rất xa.
Lang Vương thấy thế, thần sắc lóe qua một vệt thù hận, sau đó càng bỏ qua không để ý tới võ giả bốn phía, hết sức chuyên chú hướng Lâm Thần đuổi sát.
Trong nháy mắt, thân ảnh của Lâm Thần cùng Lang Vương, liền biến mất ở trước mắt mọi người.
Thấy một màn này, đám Ngao Hân cùng Viên Phi trong lòng sốt sắng, Lâm Thần dù sao mới Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, thực lực của hắn ở trước mặt Lang Vương cấp năm bậc thấp chống đỡ lâu như vậy đã là vô cùng ghê gớm, mà giao đấu lâu dài cùng Lang Vương nữa, tất nhiên Lâm Thần không phải là đối thủ.
Tạ Vĩ nhìn thấy Ngao Hân tỏ rõ vẻ lo lắng, trong lòng không khỏi hiện ra một luồng ghen tuông, muốn nói chuyện nhưng nghĩ lại, Lâm Thần bị Lang Vương truy sát, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn chắc chắn phải chết, hoàn toàn không cần thiết cùng một kẻ đã chết đối chọi gay gắt, cũng liền ngậm miệng không nói gì.
...
Bên chiến trường kia, Lâm Thần chân đạp Thanh Vân bộ, tận lực kéo dài khoảng cách với con Lang Vương này.
Sau đó, linh hồn hắn lực hơi động, từ bên trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một bình thủy tinh đựng chất lỏng trạch lưu quang màu đồng, há mồm nuốt chất lỏng trong bình thủy tinh vào.
Chính là Cổ Đồng Tinh Hoa!
Làm việc này xong, Lâm Thần chân vừa đạp Thanh Vân bộ chuyển động thân thể, vừa vận chuyển Cổ Đồng Luyện Thể quyết, nhanh chóng luyện hóa Cổ Đồng Tinh Hoa trong cơ thể.