Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 2: C2: Phụ nữ càng đẹp thì càng xấu xa




"Vân Nhi!" Hoa Hưng trừng mắt nhìn Hoa Vân, sau đó áy náy nhìn Trương Phàm: "Trương tiên sinh, thật xin lỗi, Vân Nhi nhà tôi thật không biết lễ phép.”

“Ông nội!" Hoa Vân không phục, vẫn muốn phản bác.

Trương Phàm cau mày, tuy răng hãn không muốn cùng Hoa Vân tranh cãi nhưng cô ta cứ liên tục khiêu khích khiến hắn không vui, vì vậy hắn dùng ánh mắt sắc bén như dao nhìn về phía Hoa Vân.

Hoa Vân lập tức cảm thấy như có một ngọn núi lớn đang đè trên người, sắc mặt tái nhợt.

Ánh mắt của Hoa Hưng lóe lên, ông ta lập tức đứng trước. mặt Hoa Vân, nghiêm túc nói

“Trương tiên sinh, những gì Vân Nhi nói thật ra cũng không sai. Tôi đúng là cố một phương thuốc cổ chưa hoàn chỉnh, vẫn luôn suy nghĩ để hoàn thiện nó, đáng tiếc vẫn không thể thành công. Cậu có thể giúp tôi được không?”

Ánh mắt Trương Phàm bình thản trở lại, nhẹ nhàng lắc đâu. nói: “Không có hứng th

Trương Phàm có thế hiếu được sự che chở của Hoa Hưng dành cho Hoa Vân, dù sao họ cũng là người thân

Thậm chí hản của có thể hiểu được sự hoài nghỉ của ông ta cũng giống như Hoa Vân.

Nhưng hiểu thì hiểu chứ hản không có hứng thú phối hợp đùa giỡn với bọn họ.

Hoa Hưng không ngờ rằng Trương Phàm lại thờ ơ như vậy. Khi một chàng trai trẻ như hẳn bị nghỉ ngờ không phải là nên cố gắng chứng minh bản thân sao?

Đặc biệt là còn trước mặt gái đẹp thì càng nên thế hiện.

Hoa Hưng vẫn rất tự tin vào sức hấp dẫn của cháu gái mình.

Trương Phàm này thật sự rất đặc biệt nha! Chẳng lẽ hắn thật sự có bản lĩnh?

Trong lòng suy nghĩ như vậy, Hoa Hưng vội vàng nói “Trương tiên sinh, mong cậu giúp tôi! Đương nhiên, tôi sẽ không đế cho cậu tốn công vô ích đâu. Trước đây tôi đã treo thưởng năm triệu cho bất cứ ai hoàn thiện được phương thuốc này! Nhưng nếu cậu có thể bổ sung cho phương thuốc cổ này hoàn chỉnh, tôi đồng ý tăng gấp đôi tiền thưởng cho cậu, sẵn sàng trả mười triệu cho cậu”


“Đem phương thuốc cổ tới đây!”

Dù có được mười triệu hay không cũng không quan trọng nha, quan trọng là Trương Phàm hản thích giúp đỡ người khác đót

Trên mặt Hoa Vân lập tức hiện lên nụ cười giễu cợt.

Trương Phàm làm bộ như không nhìn thấy.

Dù hắn hiện tại không tới mức không một xu dính túi nhưng tổng số tiền tiết kiệm cũng chỉ có mấy trăm ngàn, Nhiêu đấy tiền không đủ cho hắn mua dược liệu cần thiết.

Lúc này lại có cơ hội kiếm được mười triệu, ngu gì bỏ qua!

Hơn nữa, nếu hẳn hoàn thiện phương thuốc cố này thì sự chế giễu hiện tại của Hoa Vân lúc này sẽ khiến cô ta tự xấu hổ gấp bội mà thôi

Cái này gọi là bị vả mặt đó!

“Trương tiên sinh xin chờ một, mời cậu vào trong” Hoa Hưng nhanh chóng đứng dậy.

Ở đây có quá nhiều người, nếu như Trương Phàm thật sự có thế hoàn thành phương thuốc cố kia vậy thì không phải sẽ bị lộ ra ngoài sao.

Vi số tiền mười triệu khống lồ kia, Trương Phàm đi theo. Hoa Hưng đi vào trong sân sau.

Hoa Vân đương nhiên cũng theo sát, nhìn bộ dáng của nàng chắc là trong lòng đang suy nghĩ đến chút nữa nên chế. nhạo Trương Phàm ra sao.

Hoa Hưng lấy phương thuốc cổ không hoàn chỉnh ra, chuẩn bị sẵn giấy bứt, cười nói: "Trương tiên sinh, xin mời!"

Trương Phàm nhìn thoáng qua phương thuốc cố, sau đó gần như không cần suy nghĩ, cầm bút viết xuống tên và liệu lượng của ba loại dược liệu.

Hoa Hưng đã vô số lần nghiên cứu phương thuốc cổ xưa chưa hoàn chỉnh này và kiểm chứng vô số dược liệu. Cho nên sau khi nhìn thấy ba dược liệu và liều lượng do Trương Phàm viết ra thì ông ta liền rơi vào trầm tư.


Hoa Vân cũng rất quen thuộc với phương thuốc cổ chưa hoàn chỉnh này, bản thân cô ta cũng đã học được từ Hoa Hưng rất nhiều. Vì vậy lúc này cô ta rất cấn thận quan sát, hy vọng sẽ tìm được thứ gì đó có thế cười nhạo Trương Phàm, nói cho. hãn biết vận may cứt chó của hẳn đã hết thời rồi! Đừng bao giờ xem may mắn là năng lực thật sự!

Reng... Reng. Đúng lúc này điện thoại của Trương Phàm reo lên.

Hần lấy điện thoại ra, thấy người gọi là Vợ sắp cưới thì liền đi ra xa một chút rồi mới bắt máy.

*Trương Phàm, tối nay đừng quên về nhà ăn cơm” Giọng nói của Tô Nhược Tuyết lạnh lùng và xa cách.

*Tôi không quên, tôi sẽ đến đúng giờ” Trương Phàm nghĩ đến lời nói của đám côn đồ đã đánh anh trong hẻm, giọng nói của hắn còn lạnh lùng hơn cả Tô Nhược Tuyết.

Bình thường Trương Phàm đối với Tô Nhược Tuyết đều cực kỳ nhiệt tình, hiện tại lại trả lời lạnh lùng như vậy khiến cho cô ta có chút khó chịu. Sau khi cô ta im lặng một lúc rồi mới nói

“Tốt nhất là anh nên đến đúng gi

Nghe âm thanh cúp máy trong điện thoại, Trương Phàm lục lọi lại trong ký ức đã hợp nhất của mình một số thông tin.

Không thể không nói, Tô Nhược Tuyết thật sự rất xinh đẹp. Trương Phàm thật may mản khi có hôn ước với một mỹ nhân như vậy.

Chỉ tiếc là Tô Nhược Tuyết vẫn luôn coi thường hẳn, luôn nghĩ đến việc hủy bỏ hôn ước, nếu không phải Trương Phàm một mực không đồng ý thì hôn ước này đã bị hủy bỏ từ lâu

Cũng vì Trương Phàm khăng khăng không chịu hủy bỏ hôn ước mà những người theo đuổi Tô Nhược Tuyết lại thỉnh thoảng đến tìm anh gây chuyện.

Thế nhưng trước đó chưa có trường hợp nào dùng đến bạo lực trực tiếp như vậy.




Hơn nữa việc bị đánh lần này cũng không phải là nguyên nhân thật sự khiến cho linh hồn của Trương Phàm nhập vào cơ thế này. Nguyên nhân thật sự là do bản thân hẳn đã bị trúng độc!

Thứ hẳn trúng chính là Đoạt Hồn Tán chuyên dùng để nhầm vào linh hồn.

Linh hồn của Trương Phàm nguyên chủ đã bị Đoạt Hồn Tán ăn mòn, sau đó linh hồn của hắn mới xuyên đến nhập vào. thân xác này, Đoạt Hồn Tán cũng vì vậy mà bị loại bỏ.

Tuy răng chất độc đã được giải quyết, nhưng tốn hại của thân thế vẫn còn tồn tại.

Hãn trước đó đã thử tu luyện, mặc dù linh khí của Địa Cầu mỏng đến thảm thương. Thế nhưng dù linh khí mỏng manh đến mấy thì cũng không thể nào không có chút linh khí nào được, càng không thể nào là không thể tu luyện được.

Nhưng hân đã thử hết lần này đến lần khác vẫn không được.

Vậy thì nguyên nhân sâu xa chắc chắn là do kinh mạch bấm sinh đã bị tắc nghẽn.

Không giải quyết được vấn về tắc nghẽn kinh mạch thì hän không thể nào một lần nữa trở về con đường tu tiên được.

Cũng bởi vì kinh mạch bị tắc nghẽn mà nguyên chủ bị dán lên cái nhãn phế vật võ học, thậm chí hẳn còn bị nhà họ Trương = một gia tộc võ học chấn danh cho rằng là nỗi nhục của cả gia tộc mà trục xuất hắn.

“Một đám thiển cận!”

Trong mắt của Trương Phàm tràn đầy giễu cợt. Thân thế này là có tư chất tuyệt thế vô song, thậm chí việc kinh mạch bẩm sinh bị tắc nghến cũng là ông trời đang muốn báo vệ hẳn mà thôi.

Chỉ cần giải quyết được vấn đề tảc nghẽn kinh mạch, thân. thể này sẽ bùng nổ với tài năng vô song.

Thêm linh hồn cấp bậc chí tôn của hản, thật sự là quá hoàn hảo, tuyệt thế vô song!

“Tuyệt! Quá tuyệt! Tại sao trước giờ mình không nghĩ ra vậy hả?” Đúng lúc này giọng nói hưng phấn của Hoa Hưng truyền tới.

Trương Phàm thu hồi suy nghĩ của riêng mình, đi về phía Hoa Hưng nói: “Ông đã kiểm tra xong phương thuốc cổ hoàn thiện rồi đúng không?”

“Đã hoàn thiện! Tôi chắc chản 100%. Trương tiên sinh quả là một nhân tài, xin cậu chỉ giáo thêm!”

Hoa Hưng lập tức cúi đầu trước Trương Phàm, chân chính bị thuyết phục. Ông cảm thấy rất xấu hổ vì trước đây mình đã nghỉ ngờ Trương Phàm.


“Tiền đâu?” Trương Phàm thẳng thừng hỏi.

Hoa Hưng sửng sốt một lúc, không ngờ Trương Phạm lại nói đến chuyện tiền bạc một cách thắng thản như vậy.

Hình tượng uy nghiêm và thần kỳ của Trương Phàm do ông ta tự xây dựng lên trong lòng liền có chút ảnh hưởng.

Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến thái độ bên ngoài của ông ta:

“Trương tiên sinh, cậu đưa cho tôi số tài khoản đi, tôi sẽ chuyến cho cậu mười triệu ngay bây giờ."

Thấy Hoa Hưng không có ý lật lọng thì ấn tượng của Trương Phàm đối với ông ta cũng tốt hơn nhiều.

Hãn cầm lấy giấy bút, lưu loát ghi xuống số tài khoản ngân hàng và một danh sách các loại dược liệu rồi nói:. Truyện Nữ Cường

“Tôi cần số dược liệu này. Ông tính hết coi bao nhiêu thì trừ đi rồi chuyển phần còn lại vào tài khoản của tôi”

Hoa Hưng nhìn danh sách dược liệu rồi cười nói: “Trương tiên sinh, nếu cậu đi chô khác thì có thể không tìm được tất cả số dược liệu này đâu. Nhưng ở chỗ trôi thì không thành vấn đề!

"Vậy thì ông mau chóng chuẩn bị đi!" Trương Phàm thúc giục, có những dược liệu này, hẳn sẽ có thế giải quyết vấn đề kinh mạch tắc nghẽn, thiên phú trong cơ thế có thế hoàn toàn phát huy

"Không thành vấn đề!" Hoa Hưng gật đầu, sau đó liền đưa danh sách dược liệu cho Hoa Vân nói:

“Vân Nhị, con lập tức đi chuẩn bị những dược liệu này, sau đó tính toán giá cả. Nếu chưa đủ mười triệu thì chuyển phần còn lại vào trong tài khoản cho Trương tiên sinh!”

"Ông nội, ông quá vội vàng rồi... Sao có thế chắc chắn được là phương thuốc cổ này thật sự đã hoàn thiện rồi hay. chưa chứ?” Hoa Vân bĩu môi, kìm nén sự xấu hố nóng rực trên mặt, cố ý gây chuyện.

Trương Phàm tức giận!

Dung mạo hay khí chất của cô nàng Hoa Vân này đều. không kém Tô Nhược Tuyết nhưng sao lòng dạ lại xấu xa như vậy.

Phụ nữ càng đẹp thì càng xấu xa sao?

Thật đáng sợ!